Ngày giỗ của Tô Tịnh Thu, thời tiết thay đổi bất thường. Lúc ra khỏi nhà trời còn nắng gắt, chẳng được bao lâu mây đen đã kéo đến kín mít, sắc trời u ám như bị phủ bởi một lớp vải xanh, trông như sắp mưa đến nơi. Tô Ngải Chân cùng cha đến nghĩa trang. Những ngày như thế này, chỉ có hai người bọn họ. Mẹ cậu mất sớm, chỉ để lại cậu và em trai Tô Tịnh Thu, trong nhà cũng không có người phụ nữ nào khác. Cậu ngồi trên xe lăn, tay ôm bó hoa cúc trắng mà Tô Tịnh Thu thích nhất. Hai chân như thường lệ đắp một tấm chăn mỏng. Cha ở phía sau đẩy xe. “Dạo này con còn liên lạc với Chung Yến Đình không?” Cha cậu đột nhiên hỏi. Tô Ngải Chân lắc đầu, nói không có, “Sau khi hủy hôn với anh ta, con không gặp lại nữa.” Cậu nói thật, cậu và Chung Yến Đình vốn không có tình cảm, Chung Yến Đình cũng chẳng thích cậu. Trước đây dù đã đính hôn, bọn họ cũng không liên lạc, huống hồ gì bây giờ hôn ước đã hủy. Tô Thắng thở dài, Tô Ngải Chân nghe rất rõ ràng. Cha cậu bình thường tính tình không tốt, nhưng trước…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...