Tác giả:

Tháng chín, long não ở trường Trung học Số 2 vừa đến độ. Trên cây vẫn còn lá xanh, nhưng hầu hết đã ngả vàng, loạt soạt loạt soạt rơi xuống đất. Không khỏi nhớ đến cây long não mà Quách Kính Minh viết trong sách. Câu chuyện về long não và cây long não trong "Hạ Chí Chưa Đến". "Mỗi khi vào hè, những cây long não trong trường sẽ tươi tốt lạ thường. Bóng râm dưới ánh mặt trời chậm rãi xuyên qua cửa sổ như nét mực đen, Phó Tiểu Tư nhớ bản thân và Lục Chi Ngang đã ngủ thiếp đi dưới bóng cây trong mùa hè dường như vô tận. Ánh sáng đỏ và hơi nóng trên mí mắt mãi không tiêu tan. Nhưng bây giờ vậy mà đột nhiên sắp phải rời đi rồi." Suy nghĩ theo đó trôi xa. Khung cảnh đọc trong cuốn sách vào buổi tối tự học, hôm nay được tận mắt nhìn thấy, cũng là một chuyện khiến Hứa Sam Sam cảm thấy lãng mạn. Trường Trung học Số 2 là trường tốt nhất trong huyện, hôm nay là ngày học sinh mới tới báo danh. Hứa Sam Sam không phải học sinh có thành tích đứng đầu, còn không có đủ dũng khí thử đi tự chủ tuyển sinh…

Chương 16: Ánh sáng nhẹ, không giữ nổi

Cậu Ấy Muốn Giống Một Cái CâyTác giả: L TửTruyện Đô Thị, Truyện Đoản Văn, Truyện Ngôn TìnhTháng chín, long não ở trường Trung học Số 2 vừa đến độ. Trên cây vẫn còn lá xanh, nhưng hầu hết đã ngả vàng, loạt soạt loạt soạt rơi xuống đất. Không khỏi nhớ đến cây long não mà Quách Kính Minh viết trong sách. Câu chuyện về long não và cây long não trong "Hạ Chí Chưa Đến". "Mỗi khi vào hè, những cây long não trong trường sẽ tươi tốt lạ thường. Bóng râm dưới ánh mặt trời chậm rãi xuyên qua cửa sổ như nét mực đen, Phó Tiểu Tư nhớ bản thân và Lục Chi Ngang đã ngủ thiếp đi dưới bóng cây trong mùa hè dường như vô tận. Ánh sáng đỏ và hơi nóng trên mí mắt mãi không tiêu tan. Nhưng bây giờ vậy mà đột nhiên sắp phải rời đi rồi." Suy nghĩ theo đó trôi xa. Khung cảnh đọc trong cuốn sách vào buổi tối tự học, hôm nay được tận mắt nhìn thấy, cũng là một chuyện khiến Hứa Sam Sam cảm thấy lãng mạn. Trường Trung học Số 2 là trường tốt nhất trong huyện, hôm nay là ngày học sinh mới tới báo danh. Hứa Sam Sam không phải học sinh có thành tích đứng đầu, còn không có đủ dũng khí thử đi tự chủ tuyển sinh… Đối với Trình Hoa, yêu thích đều tăng thêm từng chút từng chút một.Rất nhiều lúc tựa như cậu ấy vô tình đối xử đặc biệt khiến người khác rung động mãnh liệt. Nhưng tôi đột nhiên nhận ra đây thường chỉ là ảo giác của tôi. Là tôi ôm một bộ lọc hoang tưởng đẹp đẽ cho cậu ấy.Rất nhiều trường hợp, thứ bạn cho là đặc biệt thực ra còn không đáng nhắc đến với người khác. Vì thích quá dè dặt, vì hy vọng quá lâu mà không được thoả mãn.Có lẽ trong một đêm bạn trằn trọc không ngủ được, trong đầu toàn là cậu ấy, thì cậu ấy có thể đã chìm vào giấc ngủ lâu rồi.Có lẽ bạn tự biết khoảng cách với cậu ấy không thể rút ngắn thông qua cố gắng.Thế nên sự đắm chìm của bạn, chỉ thành toàn cho tưởng tượng ngày xuân của riêng bạn trong khoảng thời gian này. Trường học vẫn là trường học, học sinh vẫn vội vàng bước đi, không có tiếng khóc thút thít, càng không có tiếng hô hào cuồng nhiệt, bạn cảm thấy bạn nên quay về với những đứa trẻ bình thường.Ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, vầng trăng tròn vẫn quanh quẩn trong mây, tôi nghĩ, thậm chí đến một vầng trăng hoàn chỉnh cũng chưa từng chiếu sáng tôi.Đừng nói đến việc sẽ có ánh sáng chiếu lên người tôi.Tác giả có lời muốn nói:Tiếp theo sẽ nhanh chóng update, câu chuyện sắp đến hồi kết rồi ~Editor có lời muốn nói: 

Đối với Trình Hoa, yêu thích đều tăng thêm từng chút từng chút một.

Rất nhiều lúc tựa như cậu ấy vô tình đối xử đặc biệt khiến người khác rung động mãnh liệt. Nhưng tôi đột nhiên nhận ra đây thường chỉ là ảo giác của tôi. Là tôi ôm một bộ lọc hoang tưởng đẹp đẽ cho cậu ấy.

Rất nhiều trường hợp, thứ bạn cho là đặc biệt thực ra còn không đáng nhắc đến với người khác. Vì thích quá dè dặt, vì hy vọng quá lâu mà không được thoả mãn.

Có lẽ trong một đêm bạn trằn trọc không ngủ được, trong đầu toàn là cậu ấy, thì cậu ấy có thể đã chìm vào giấc ngủ lâu rồi.

Có lẽ bạn tự biết khoảng cách với cậu ấy không thể rút ngắn thông qua cố gắng.

Thế nên sự đắm chìm của bạn, chỉ thành toàn cho tưởng tượng ngày xuân của riêng bạn trong khoảng thời gian này. Trường học vẫn là trường học, học sinh vẫn vội vàng bước đi, không có tiếng khóc thút thít, càng không có tiếng hô hào cuồng nhiệt, bạn cảm thấy bạn nên quay về với những đứa trẻ bình thường.

Ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, vầng trăng tròn vẫn quanh quẩn trong mây, tôi nghĩ, thậm chí đến một vầng trăng hoàn chỉnh cũng chưa từng chiếu sáng tôi.

Đừng nói đến việc sẽ có ánh sáng chiếu lên người tôi.

Tác giả có lời muốn nói:

Tiếp theo sẽ nhanh chóng update, câu chuyện sắp đến hồi kết rồi ~

Editor có lời muốn nói:

 

Cậu Ấy Muốn Giống Một Cái CâyTác giả: L TửTruyện Đô Thị, Truyện Đoản Văn, Truyện Ngôn TìnhTháng chín, long não ở trường Trung học Số 2 vừa đến độ. Trên cây vẫn còn lá xanh, nhưng hầu hết đã ngả vàng, loạt soạt loạt soạt rơi xuống đất. Không khỏi nhớ đến cây long não mà Quách Kính Minh viết trong sách. Câu chuyện về long não và cây long não trong "Hạ Chí Chưa Đến". "Mỗi khi vào hè, những cây long não trong trường sẽ tươi tốt lạ thường. Bóng râm dưới ánh mặt trời chậm rãi xuyên qua cửa sổ như nét mực đen, Phó Tiểu Tư nhớ bản thân và Lục Chi Ngang đã ngủ thiếp đi dưới bóng cây trong mùa hè dường như vô tận. Ánh sáng đỏ và hơi nóng trên mí mắt mãi không tiêu tan. Nhưng bây giờ vậy mà đột nhiên sắp phải rời đi rồi." Suy nghĩ theo đó trôi xa. Khung cảnh đọc trong cuốn sách vào buổi tối tự học, hôm nay được tận mắt nhìn thấy, cũng là một chuyện khiến Hứa Sam Sam cảm thấy lãng mạn. Trường Trung học Số 2 là trường tốt nhất trong huyện, hôm nay là ngày học sinh mới tới báo danh. Hứa Sam Sam không phải học sinh có thành tích đứng đầu, còn không có đủ dũng khí thử đi tự chủ tuyển sinh… Đối với Trình Hoa, yêu thích đều tăng thêm từng chút từng chút một.Rất nhiều lúc tựa như cậu ấy vô tình đối xử đặc biệt khiến người khác rung động mãnh liệt. Nhưng tôi đột nhiên nhận ra đây thường chỉ là ảo giác của tôi. Là tôi ôm một bộ lọc hoang tưởng đẹp đẽ cho cậu ấy.Rất nhiều trường hợp, thứ bạn cho là đặc biệt thực ra còn không đáng nhắc đến với người khác. Vì thích quá dè dặt, vì hy vọng quá lâu mà không được thoả mãn.Có lẽ trong một đêm bạn trằn trọc không ngủ được, trong đầu toàn là cậu ấy, thì cậu ấy có thể đã chìm vào giấc ngủ lâu rồi.Có lẽ bạn tự biết khoảng cách với cậu ấy không thể rút ngắn thông qua cố gắng.Thế nên sự đắm chìm của bạn, chỉ thành toàn cho tưởng tượng ngày xuân của riêng bạn trong khoảng thời gian này. Trường học vẫn là trường học, học sinh vẫn vội vàng bước đi, không có tiếng khóc thút thít, càng không có tiếng hô hào cuồng nhiệt, bạn cảm thấy bạn nên quay về với những đứa trẻ bình thường.Ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, vầng trăng tròn vẫn quanh quẩn trong mây, tôi nghĩ, thậm chí đến một vầng trăng hoàn chỉnh cũng chưa từng chiếu sáng tôi.Đừng nói đến việc sẽ có ánh sáng chiếu lên người tôi.Tác giả có lời muốn nói:Tiếp theo sẽ nhanh chóng update, câu chuyện sắp đến hồi kết rồi ~Editor có lời muốn nói: 

Chương 16: Ánh sáng nhẹ, không giữ nổi