Tác giả: 一朵小葱花 - Một Bông Hoa Hành Tây Nhỏ. Editor: Pi Pi. Truyện gốc: https://www.gongzicp.com/novel-151738.html . ._____. Thể loại: Ngọt sủng, bánh ngọt nhỏ, tình đầu ý hợp, HE. .____. Quả Quýt Nhỏ không biết mình tên gì, từ khi mở mắt ra, nó đã treo trên cây quýt tháng chín.  Nó là quả quýt xanh nhỏ bé, loại xanh chỉ cần nhìn một cái đã đủ chua loét răng của người khác.  Quả Quýt Nhỏ nói rằng nó còn nhỏ, còn nói rằng nó cũng là người.  Không phải "nó", là "cậu". Quả Quýt Nhỏ là một thiếu niên bé bỏng, linh hồn của cậu sống nhờ trong quả cam xanh này.  Cây quýt nói với cậu: "Cháu phải được người khác ăn, hoàn thành mong muốn của quả quýt mới có thể trở về cơ thể ban đầu."  Quả Quýt Nhỏ mất trí nhớ, cậu hoài nghi: "Cơ thể ban đầu của cháu làm sao thế ạ?" Cây quýt tỏ vẻ nó không rõ ràng lắm. Quả Quýt Nhỏ thở dài: "Nhưng khuôn viên này đã lâu không ai sống, ai có thể ăn cháu ạ?" Cây quýt tỏ vẻ nó không rõ ràng lắm. Quả Quýt Nhỏ buồn bực: "Ngoại trừ việc bị ăn ra, còn có cách nào khác…

Chương 8: Ngoại truyện 1

Hôm Nay Tui Cũng Cố Trở Nên NgọtTác giả: Một Bông Hoa Hành Tây NhỏTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản VănTác giả: 一朵小葱花 - Một Bông Hoa Hành Tây Nhỏ. Editor: Pi Pi. Truyện gốc: https://www.gongzicp.com/novel-151738.html . ._____. Thể loại: Ngọt sủng, bánh ngọt nhỏ, tình đầu ý hợp, HE. .____. Quả Quýt Nhỏ không biết mình tên gì, từ khi mở mắt ra, nó đã treo trên cây quýt tháng chín.  Nó là quả quýt xanh nhỏ bé, loại xanh chỉ cần nhìn một cái đã đủ chua loét răng của người khác.  Quả Quýt Nhỏ nói rằng nó còn nhỏ, còn nói rằng nó cũng là người.  Không phải "nó", là "cậu". Quả Quýt Nhỏ là một thiếu niên bé bỏng, linh hồn của cậu sống nhờ trong quả cam xanh này.  Cây quýt nói với cậu: "Cháu phải được người khác ăn, hoàn thành mong muốn của quả quýt mới có thể trở về cơ thể ban đầu."  Quả Quýt Nhỏ mất trí nhớ, cậu hoài nghi: "Cơ thể ban đầu của cháu làm sao thế ạ?" Cây quýt tỏ vẻ nó không rõ ràng lắm. Quả Quýt Nhỏ thở dài: "Nhưng khuôn viên này đã lâu không ai sống, ai có thể ăn cháu ạ?" Cây quýt tỏ vẻ nó không rõ ràng lắm. Quả Quýt Nhỏ buồn bực: "Ngoại trừ việc bị ăn ra, còn có cách nào khác… Họa sĩ hơn Lâm Quất những 7 tuổi, thường ngày thích nghe Lâm Quất gọi hắn anh trai, càng thích Lâm Quất gọi hắn là anh yêu.Bởi vì anh yêu có thể có một ý nghĩa khác.Năm họ gặp lại nhau, Lâm Quất 21 tuổi, bởi tai nạn xe cộ, cậu đã thi đại học muộn một năm và mới chỉ là sinh viên năm thứ hai. Họa sĩ năm nay 28 tuổi, cũng còn rất trẻ.Họa sĩ đã theo đuổi Lâm Quất trước và họ nhanh chóng đến với nhau. Họa sĩ là một bạn trai dịu dàng, Lâm Quất là một người đồng hành cực kỳ thích lảm nhảm.Nhưng sau khi quen nhau, Lâm Quất quan tâm đến một điều.Mỗi lần đến nhà của họa sĩ, Lâm Quất đều có thể nhìn thấy một quả quýt trong tủ sưu tập làm bằng pha lê của họa sĩ.Nói chính xác thì đó là vỏ quýt khô, có lẽ nên gọi là vỏ quýt? Lâm Quất rất buồn bực, vỏ quýt này không cùng phong cách với những món đồ còn lại trong tủ sưu tập. Thậm chí có thể nói là lạc lõng, sự tồn tại của nó khiến Lâm Quất cực tò mò.Lâm Quất hỏi họa sĩ, họa sĩ cười mà không nói.Lâm Quất đi hỏi trợ lý, trợ lý trưng vẻ mặt tôi không biết, tôi không hiểu.Cuối cùng, trợ lý nói: "Mấy năm trước, anh ấy có đến vùng nông thôn nơi hồi nhỏ anh ấy từng sống. Đó là thứ mang về từ chỗ đấy, có lẽ là mối tình đầu đưa?" Trợ lý luyên thuyên.Lâm Quất lại bắt đầu drama trong thế giới nội tâm.Cậu rầu rĩ không vui mấy ngày lận, trốn trong trăn của họa sĩ trưng vẻ mặt đau khổ.Họa sĩ hỏi cậu làm sao vậy, cậu không nói.Họa sĩ liền nghĩ đến người trợ lý thích nói nhảm, liền gọi anh ta đến hỏi, tuyệt.Quả Quýt Nhỏ còn có thể tự ăn dấm của mình.Tuy nhiên, họa sĩ cũng không dám nói.Thực sự không có lời giải thích nào cho sự ngậm bồ hòn này, hắn chỉ có thể nói cho Quả Quýt Nhỏ, vỏ quýt này không phải do người khác đưa.Không có cái gọi là tình đầu hay không phải tình đầu.Quả Quýt Nhỏ khụt khịt mũi, tủi thân: "Vậy tại sao anh lại quý trọng vỏ quýt này đến mức không cho em chạm vào." "......""Anh, có phải anh đang dối em không?""Tuyệt đối không!"Quả Quýt Nhỏ không tin, vỏ quýt không hề hợp để trong tủ sưu tầm. ......Họa sĩ sa mạc lời, hắn khó mà có thể nói rằng vỏ quýt khô này chính là em.

Họa sĩ hơn Lâm Quất những 7 tuổi, thường ngày thích nghe Lâm Quất gọi hắn anh trai, càng thích Lâm Quất gọi hắn là anh yêu.

Bởi vì anh yêu có thể có một ý nghĩa khác.

Năm họ gặp lại nhau, Lâm Quất 21 tuổi, bởi tai nạn xe cộ, cậu đã thi đại học muộn một năm và mới chỉ là sinh viên năm thứ hai. 

Họa sĩ năm nay 28 tuổi, cũng còn rất trẻ.

Họa sĩ đã theo đuổi Lâm Quất trước và họ nhanh chóng đến với nhau. 

Họa sĩ là một bạn trai dịu dàng, Lâm Quất là một người đồng hành cực kỳ thích lảm nhảm.

Nhưng sau khi quen nhau, Lâm Quất quan tâm đến một điều.

Mỗi lần đến nhà của họa sĩ, Lâm Quất đều có thể nhìn thấy một quả quýt trong tủ sưu tập làm bằng pha lê của họa sĩ.

Nói chính xác thì đó là vỏ quýt khô, có lẽ nên gọi là vỏ quýt? 

Lâm Quất rất buồn bực, vỏ quýt này không cùng phong cách với những món đồ còn lại trong tủ sưu tập. Thậm chí có thể nói là lạc lõng, sự tồn tại của nó khiến Lâm Quất cực tò mò.

Lâm Quất hỏi họa sĩ, họa sĩ cười mà không nói.

Lâm Quất đi hỏi trợ lý, trợ lý trưng vẻ mặt tôi không biết, tôi không hiểu.

Cuối cùng, trợ lý nói: "Mấy năm trước, anh ấy có đến vùng nông thôn nơi hồi nhỏ anh ấy từng sống. Đó là thứ mang về từ chỗ đấy, có lẽ là mối tình đầu đưa?" Trợ lý luyên thuyên.

Lâm Quất lại bắt đầu drama trong thế giới nội tâm.

Cậu rầu rĩ không vui mấy ngày lận, trốn trong trăn của họa sĩ trưng vẻ mặt đau khổ.

Họa sĩ hỏi cậu làm sao vậy, cậu không nói.

Họa sĩ liền nghĩ đến người trợ lý thích nói nhảm, liền gọi anh ta đến hỏi, tuyệt.

Quả Quýt Nhỏ còn có thể tự ăn dấm của mình.

Tuy nhiên, họa sĩ cũng không dám nói.

Thực sự không có lời giải thích nào cho sự ngậm bồ hòn này, hắn chỉ có thể nói cho Quả Quýt Nhỏ, vỏ quýt này không phải do người khác đưa.

Không có cái gọi là tình đầu hay không phải tình đầu.

Quả Quýt Nhỏ khụt khịt mũi, tủi thân: "Vậy tại sao anh lại quý trọng vỏ quýt này đến mức không cho em chạm vào." 

"......"

"Anh, có phải anh đang dối em không?"

"Tuyệt đối không!"

Quả Quýt Nhỏ không tin, vỏ quýt không hề hợp để trong tủ sưu tầm. 

......

Họa sĩ sa mạc lời, hắn khó mà có thể nói rằng vỏ quýt khô này chính là em.

Hôm Nay Tui Cũng Cố Trở Nên NgọtTác giả: Một Bông Hoa Hành Tây NhỏTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản VănTác giả: 一朵小葱花 - Một Bông Hoa Hành Tây Nhỏ. Editor: Pi Pi. Truyện gốc: https://www.gongzicp.com/novel-151738.html . ._____. Thể loại: Ngọt sủng, bánh ngọt nhỏ, tình đầu ý hợp, HE. .____. Quả Quýt Nhỏ không biết mình tên gì, từ khi mở mắt ra, nó đã treo trên cây quýt tháng chín.  Nó là quả quýt xanh nhỏ bé, loại xanh chỉ cần nhìn một cái đã đủ chua loét răng của người khác.  Quả Quýt Nhỏ nói rằng nó còn nhỏ, còn nói rằng nó cũng là người.  Không phải "nó", là "cậu". Quả Quýt Nhỏ là một thiếu niên bé bỏng, linh hồn của cậu sống nhờ trong quả cam xanh này.  Cây quýt nói với cậu: "Cháu phải được người khác ăn, hoàn thành mong muốn của quả quýt mới có thể trở về cơ thể ban đầu."  Quả Quýt Nhỏ mất trí nhớ, cậu hoài nghi: "Cơ thể ban đầu của cháu làm sao thế ạ?" Cây quýt tỏ vẻ nó không rõ ràng lắm. Quả Quýt Nhỏ thở dài: "Nhưng khuôn viên này đã lâu không ai sống, ai có thể ăn cháu ạ?" Cây quýt tỏ vẻ nó không rõ ràng lắm. Quả Quýt Nhỏ buồn bực: "Ngoại trừ việc bị ăn ra, còn có cách nào khác… Họa sĩ hơn Lâm Quất những 7 tuổi, thường ngày thích nghe Lâm Quất gọi hắn anh trai, càng thích Lâm Quất gọi hắn là anh yêu.Bởi vì anh yêu có thể có một ý nghĩa khác.Năm họ gặp lại nhau, Lâm Quất 21 tuổi, bởi tai nạn xe cộ, cậu đã thi đại học muộn một năm và mới chỉ là sinh viên năm thứ hai. Họa sĩ năm nay 28 tuổi, cũng còn rất trẻ.Họa sĩ đã theo đuổi Lâm Quất trước và họ nhanh chóng đến với nhau. Họa sĩ là một bạn trai dịu dàng, Lâm Quất là một người đồng hành cực kỳ thích lảm nhảm.Nhưng sau khi quen nhau, Lâm Quất quan tâm đến một điều.Mỗi lần đến nhà của họa sĩ, Lâm Quất đều có thể nhìn thấy một quả quýt trong tủ sưu tập làm bằng pha lê của họa sĩ.Nói chính xác thì đó là vỏ quýt khô, có lẽ nên gọi là vỏ quýt? Lâm Quất rất buồn bực, vỏ quýt này không cùng phong cách với những món đồ còn lại trong tủ sưu tập. Thậm chí có thể nói là lạc lõng, sự tồn tại của nó khiến Lâm Quất cực tò mò.Lâm Quất hỏi họa sĩ, họa sĩ cười mà không nói.Lâm Quất đi hỏi trợ lý, trợ lý trưng vẻ mặt tôi không biết, tôi không hiểu.Cuối cùng, trợ lý nói: "Mấy năm trước, anh ấy có đến vùng nông thôn nơi hồi nhỏ anh ấy từng sống. Đó là thứ mang về từ chỗ đấy, có lẽ là mối tình đầu đưa?" Trợ lý luyên thuyên.Lâm Quất lại bắt đầu drama trong thế giới nội tâm.Cậu rầu rĩ không vui mấy ngày lận, trốn trong trăn của họa sĩ trưng vẻ mặt đau khổ.Họa sĩ hỏi cậu làm sao vậy, cậu không nói.Họa sĩ liền nghĩ đến người trợ lý thích nói nhảm, liền gọi anh ta đến hỏi, tuyệt.Quả Quýt Nhỏ còn có thể tự ăn dấm của mình.Tuy nhiên, họa sĩ cũng không dám nói.Thực sự không có lời giải thích nào cho sự ngậm bồ hòn này, hắn chỉ có thể nói cho Quả Quýt Nhỏ, vỏ quýt này không phải do người khác đưa.Không có cái gọi là tình đầu hay không phải tình đầu.Quả Quýt Nhỏ khụt khịt mũi, tủi thân: "Vậy tại sao anh lại quý trọng vỏ quýt này đến mức không cho em chạm vào." "......""Anh, có phải anh đang dối em không?""Tuyệt đối không!"Quả Quýt Nhỏ không tin, vỏ quýt không hề hợp để trong tủ sưu tầm. ......Họa sĩ sa mạc lời, hắn khó mà có thể nói rằng vỏ quýt khô này chính là em.

Chương 8: Ngoại truyện 1