*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Xin chào, Lương Tây Văn. Tâm trạng Nguyễn Niệm hôm nay như Yến Kinh đầu đông, đầy khói mù không dứt. Cô co rúm người ngồi trong góc ghế dài ở tàu điện ngầm, tàu chạy như bay, khi mở cửa đúng ngay thời điểm tan tầm, vô số người trào ra, lại vô số người chen vào Nguyễn Niệm ôm giỏ xách bấm bấm di động. Cô đang đợi bà Quý thông báo, nhưng đợi nửa tiếng rồi vẫn không dám thúc giục, bởi vì mẹ của cô Quý Sương làm việc ở bộ ngoại giao, mỗi ngày trên bàn đều chất đống văn kiện, điện thoại đổ chuông không ngừng, cô không dám làm phiền. Thật ra Nguyễn Niệm sống có hơi "nội tâm". Cô mở wechat, nhìn danh sách trò chuyện của mình, mở cuộc hội thoại với Tằng Tử Di, từ hai tiếng trước chỉ có một mình cô online, Tằng Tử Di không trả lời. Không phải do quan hệ của hai người không tốt. Nguyễn Niệm học đại học ở thành phố Tân Hải kế bên Yến Kinh, cả hai là bạn cùng trường, còn là…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...