Gửi Trần Nhất Lan, Trần Nhất Lan đặc biệt và khác biệt nhất trong hàng nghìn, hàng vạn người tên Trần Nhất Lan ngoài kia. Mây núi làm màn, lặng nhìn lửa cháy bên kia bờ, xin hãy cho tôi làm vầng trăng nhỏ chỉ thuộc về riêng người.
  Tháng tám ở thành phố Hoài Xuyên đang trong đợt nắng nóng cực độ, mở cửa sổ, làn gió nóng như cơn sóng từ ngoài cửa thổi vào.  
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Xin chào, Lương Tây Văn. Tâm trạng Nguyễn Niệm hôm nay như Yến Kinh đầu đông, đầy khói mù không dứt.
Diệp Phi nhớ lại ngày đầu tiên gặp Lê Tiện Nam, nhưng cũng không thể nhớ chi tiết, cô suy nghĩ kỹ lưỡng, nhớ xem chuyện bắt đầu thế nào, nhưng trong đầu chỉ nhớ ra một, hai chuyện vụn vặt. Cô nhớ một quyển sách của Oscar Wilde mà ngày đó giáo sư đưa cho cô.