Ngoài cửa sổ kia là màn đêm tĩnh mịch, không thấy trăng cũng không thấy sao, chỉ thấy ánh đèn đường thành phố rọi vào leo lắt. Dụ Thần mở mắt ra, đầu nặng trình trịch, mắt mơ màng nhìn mấy đốm đèn đường sáng rọi xuyên qua rèm cửa sổ mỏng manh. Cậu say rượu, chẳng nhớ gì nữa rồi. Lúc tỉnh lại, mắt cậu nặng trĩu, đầu cũng nặng. Đây là đâu? Cậu đang ở đâu thế này? Dụ Thần nhìn xung quanh, đèn ngủ màu vàng lông ngỗng xa lạ, chăn bông trắng toát cũng xa lạ, xung quanh đều ngập mùi chăn gối mới thay đặc trưng của khách sạn. Khách sạn? Dụ Thần bừng tỉnh. "Tỉnh rồi à?" Đột nhiên có một giọng nam trầm thấp vang lên, làm Dụ Thần sợ đến run lẩy bẩy, vội vã túm chặt lấy chăn. Cậu hơi ngẩng đầu lên nhìn, thấy một người đàn ông đang ngồi trêи cái ghế kê gần cuối giường. Người đàn ông này mặc áo sơ mi, môi hơi mím lại, trêи đùi có để một chiếc laptop, áo khoác vest vắt sau ghế. Mà người đàn ông này... Mặt lạnh tanh nhìn Dụ Thần. Tim Dụ Thần nhảy liên hồi, hoàn toàn tỉnh táo. Đợi đã. Nghĩ kỹ lại đi.…

Chương 32: Góc Nhìn Nhỏ 3

Hóa Ra Là Muốn Yêu ĐươngTác giả: Nhất Mai Nữu KhấuTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô ThịNgoài cửa sổ kia là màn đêm tĩnh mịch, không thấy trăng cũng không thấy sao, chỉ thấy ánh đèn đường thành phố rọi vào leo lắt. Dụ Thần mở mắt ra, đầu nặng trình trịch, mắt mơ màng nhìn mấy đốm đèn đường sáng rọi xuyên qua rèm cửa sổ mỏng manh. Cậu say rượu, chẳng nhớ gì nữa rồi. Lúc tỉnh lại, mắt cậu nặng trĩu, đầu cũng nặng. Đây là đâu? Cậu đang ở đâu thế này? Dụ Thần nhìn xung quanh, đèn ngủ màu vàng lông ngỗng xa lạ, chăn bông trắng toát cũng xa lạ, xung quanh đều ngập mùi chăn gối mới thay đặc trưng của khách sạn. Khách sạn? Dụ Thần bừng tỉnh. "Tỉnh rồi à?" Đột nhiên có một giọng nam trầm thấp vang lên, làm Dụ Thần sợ đến run lẩy bẩy, vội vã túm chặt lấy chăn. Cậu hơi ngẩng đầu lên nhìn, thấy một người đàn ông đang ngồi trêи cái ghế kê gần cuối giường. Người đàn ông này mặc áo sơ mi, môi hơi mím lại, trêи đùi có để một chiếc laptop, áo khoác vest vắt sau ghế. Mà người đàn ông này... Mặt lạnh tanh nhìn Dụ Thần. Tim Dụ Thần nhảy liên hồi, hoàn toàn tỉnh táo. Đợi đã. Nghĩ kỹ lại đi.… Tác giả: Nhất Mai Nữu KhấuDịch: Mạc Cao ơi là caoMặc dù đang làm việc nhưng toàn bộ sự chú ý của Phó Chi Dữ đều đổ dồn vào phòng tắm bên kia.Không biết là trong khái niệm về thời gian của Dụ Thần thì bao lâu được gọi là nhanh, đã hơn nửa tiếng rồi mà Dụ Thần vẫn chưa đi ra.Trái tim Phó Chi Dữ rối bời, cuộc điện thoại vốn chỉ trong 5 phút mà anh chẳng để tâm thành ra đã hơn 10 phút rồi anh vẫn chưa cúp được.Cuối cùng cuộc gọi của trợ lý Trần đến hồi kết, Dụ Thần cũng bước ra từ phòng tắm.Phó Chi Dữ nghe thấy tiếng cậu bước ra, vừa quay lại thấy Dụ Thần nhào lên giường, nhoáng cái đã trùm kín chăn lại rồi.Chưa tắm thì không lên giường.Thế là Phó Chi Dữ cũng đi tắm.Chỉ là trước khi vào phòng tắm, anh đem theo cả điện thoại.Đóng cửa, khóa trái, anh mở Wechat trong điện thoại ra, tìm cuộc trò chuyện với Châu Minh Minh.Phó Chi Dữ:Châu Minh Minh lập tức trả lời: >Châu Minh Minh:Châu Minh Minh:Châu Minh Minh:Châu Minh Minh:Châu Minh Minh:Châu Minh Minh cứ bắn liên tằng tằng một hồi xong, chợt nổi tính hóng hớt:Phó Chi Dữ:Châu Minh Minh:Phó Chi Dữ:Phó Chi Dữ:Châu Minh Minh:Châu Minh Minh:Phó Chi Dữ ngẫm nghĩ một hồi, đột nhiên cười:Châu Minh Minh:Châu Minh Minh:Phó Chi Dữ:Châu Minh Minh:Châu Minh Minh:Châu Minh Minh:Châu Minh Minh:Châu Minh Minh:Phó Chi Dữ:Châu Minh Minh:Châu Minh Minh:Châu Minh Minh:Châu Minh Minh:Châu Minh Minh:Phó Chi Dữ thấy dòng "Tiến lên" của Châu Minh Minh.Đột nhiên trong đầu anh toàn là giọng của Dụ Thần..

Hóa Ra Là Muốn Yêu ĐươngTác giả: Nhất Mai Nữu KhấuTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô ThịNgoài cửa sổ kia là màn đêm tĩnh mịch, không thấy trăng cũng không thấy sao, chỉ thấy ánh đèn đường thành phố rọi vào leo lắt. Dụ Thần mở mắt ra, đầu nặng trình trịch, mắt mơ màng nhìn mấy đốm đèn đường sáng rọi xuyên qua rèm cửa sổ mỏng manh. Cậu say rượu, chẳng nhớ gì nữa rồi. Lúc tỉnh lại, mắt cậu nặng trĩu, đầu cũng nặng. Đây là đâu? Cậu đang ở đâu thế này? Dụ Thần nhìn xung quanh, đèn ngủ màu vàng lông ngỗng xa lạ, chăn bông trắng toát cũng xa lạ, xung quanh đều ngập mùi chăn gối mới thay đặc trưng của khách sạn. Khách sạn? Dụ Thần bừng tỉnh. "Tỉnh rồi à?" Đột nhiên có một giọng nam trầm thấp vang lên, làm Dụ Thần sợ đến run lẩy bẩy, vội vã túm chặt lấy chăn. Cậu hơi ngẩng đầu lên nhìn, thấy một người đàn ông đang ngồi trêи cái ghế kê gần cuối giường. Người đàn ông này mặc áo sơ mi, môi hơi mím lại, trêи đùi có để một chiếc laptop, áo khoác vest vắt sau ghế. Mà người đàn ông này... Mặt lạnh tanh nhìn Dụ Thần. Tim Dụ Thần nhảy liên hồi, hoàn toàn tỉnh táo. Đợi đã. Nghĩ kỹ lại đi.… Tác giả: Nhất Mai Nữu KhấuDịch: Mạc Cao ơi là caoMặc dù đang làm việc nhưng toàn bộ sự chú ý của Phó Chi Dữ đều đổ dồn vào phòng tắm bên kia.Không biết là trong khái niệm về thời gian của Dụ Thần thì bao lâu được gọi là nhanh, đã hơn nửa tiếng rồi mà Dụ Thần vẫn chưa đi ra.Trái tim Phó Chi Dữ rối bời, cuộc điện thoại vốn chỉ trong 5 phút mà anh chẳng để tâm thành ra đã hơn 10 phút rồi anh vẫn chưa cúp được.Cuối cùng cuộc gọi của trợ lý Trần đến hồi kết, Dụ Thần cũng bước ra từ phòng tắm.Phó Chi Dữ nghe thấy tiếng cậu bước ra, vừa quay lại thấy Dụ Thần nhào lên giường, nhoáng cái đã trùm kín chăn lại rồi.Chưa tắm thì không lên giường.Thế là Phó Chi Dữ cũng đi tắm.Chỉ là trước khi vào phòng tắm, anh đem theo cả điện thoại.Đóng cửa, khóa trái, anh mở Wechat trong điện thoại ra, tìm cuộc trò chuyện với Châu Minh Minh.Phó Chi Dữ:Châu Minh Minh lập tức trả lời: >Châu Minh Minh:Châu Minh Minh:Châu Minh Minh:Châu Minh Minh:Châu Minh Minh:Châu Minh Minh cứ bắn liên tằng tằng một hồi xong, chợt nổi tính hóng hớt:Phó Chi Dữ:Châu Minh Minh:Phó Chi Dữ:Phó Chi Dữ:Châu Minh Minh:Châu Minh Minh:Phó Chi Dữ ngẫm nghĩ một hồi, đột nhiên cười:Châu Minh Minh:Châu Minh Minh:Phó Chi Dữ:Châu Minh Minh:Châu Minh Minh:Châu Minh Minh:Châu Minh Minh:Châu Minh Minh:Phó Chi Dữ:Châu Minh Minh:Châu Minh Minh:Châu Minh Minh:Châu Minh Minh:Châu Minh Minh:Phó Chi Dữ thấy dòng "Tiến lên" của Châu Minh Minh.Đột nhiên trong đầu anh toàn là giọng của Dụ Thần..

Hóa Ra Là Muốn Yêu ĐươngTác giả: Nhất Mai Nữu KhấuTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô ThịNgoài cửa sổ kia là màn đêm tĩnh mịch, không thấy trăng cũng không thấy sao, chỉ thấy ánh đèn đường thành phố rọi vào leo lắt. Dụ Thần mở mắt ra, đầu nặng trình trịch, mắt mơ màng nhìn mấy đốm đèn đường sáng rọi xuyên qua rèm cửa sổ mỏng manh. Cậu say rượu, chẳng nhớ gì nữa rồi. Lúc tỉnh lại, mắt cậu nặng trĩu, đầu cũng nặng. Đây là đâu? Cậu đang ở đâu thế này? Dụ Thần nhìn xung quanh, đèn ngủ màu vàng lông ngỗng xa lạ, chăn bông trắng toát cũng xa lạ, xung quanh đều ngập mùi chăn gối mới thay đặc trưng của khách sạn. Khách sạn? Dụ Thần bừng tỉnh. "Tỉnh rồi à?" Đột nhiên có một giọng nam trầm thấp vang lên, làm Dụ Thần sợ đến run lẩy bẩy, vội vã túm chặt lấy chăn. Cậu hơi ngẩng đầu lên nhìn, thấy một người đàn ông đang ngồi trêи cái ghế kê gần cuối giường. Người đàn ông này mặc áo sơ mi, môi hơi mím lại, trêи đùi có để một chiếc laptop, áo khoác vest vắt sau ghế. Mà người đàn ông này... Mặt lạnh tanh nhìn Dụ Thần. Tim Dụ Thần nhảy liên hồi, hoàn toàn tỉnh táo. Đợi đã. Nghĩ kỹ lại đi.… Tác giả: Nhất Mai Nữu KhấuDịch: Mạc Cao ơi là caoMặc dù đang làm việc nhưng toàn bộ sự chú ý của Phó Chi Dữ đều đổ dồn vào phòng tắm bên kia.Không biết là trong khái niệm về thời gian của Dụ Thần thì bao lâu được gọi là nhanh, đã hơn nửa tiếng rồi mà Dụ Thần vẫn chưa đi ra.Trái tim Phó Chi Dữ rối bời, cuộc điện thoại vốn chỉ trong 5 phút mà anh chẳng để tâm thành ra đã hơn 10 phút rồi anh vẫn chưa cúp được.Cuối cùng cuộc gọi của trợ lý Trần đến hồi kết, Dụ Thần cũng bước ra từ phòng tắm.Phó Chi Dữ nghe thấy tiếng cậu bước ra, vừa quay lại thấy Dụ Thần nhào lên giường, nhoáng cái đã trùm kín chăn lại rồi.Chưa tắm thì không lên giường.Thế là Phó Chi Dữ cũng đi tắm.Chỉ là trước khi vào phòng tắm, anh đem theo cả điện thoại.Đóng cửa, khóa trái, anh mở Wechat trong điện thoại ra, tìm cuộc trò chuyện với Châu Minh Minh.Phó Chi Dữ:Châu Minh Minh lập tức trả lời: >Châu Minh Minh:Châu Minh Minh:Châu Minh Minh:Châu Minh Minh:Châu Minh Minh:Châu Minh Minh cứ bắn liên tằng tằng một hồi xong, chợt nổi tính hóng hớt:Phó Chi Dữ:Châu Minh Minh:Phó Chi Dữ:Phó Chi Dữ:Châu Minh Minh:Châu Minh Minh:Phó Chi Dữ ngẫm nghĩ một hồi, đột nhiên cười:Châu Minh Minh:Châu Minh Minh:Phó Chi Dữ:Châu Minh Minh:Châu Minh Minh:Châu Minh Minh:Châu Minh Minh:Châu Minh Minh:Phó Chi Dữ:Châu Minh Minh:Châu Minh Minh:Châu Minh Minh:Châu Minh Minh:Châu Minh Minh:Phó Chi Dữ thấy dòng "Tiến lên" của Châu Minh Minh.Đột nhiên trong đầu anh toàn là giọng của Dụ Thần..

Chương 32: Góc Nhìn Nhỏ 3