Khi quan binh xông vào nhà ta, ta đang cầm dao giết heo. Trong chớp mắt, hàng chục thanh đao chĩa về phía ta, sẵn sàng tấn công. Ta lập tức ném dao, quỳ xuống: "Đại ca, ngài không phải mới thu thuế sao?" Bọn họ không nói chuyện với ta, chỉ phớt lờ và áp giải ta đi. Ta bất lực nhìn họ đưa ta vào Đại lý tự. Dù có vắt óc suy nghĩ, ta cũng không nghĩ ra có thể làm chuyện gì để phải đến Đại lý tự. Ta cùng lắm chính là ngày hôm qua giành kẹo hồ lô của Nhị Cẩu, ngày hôm kia tát bà Lưu mấy cái. ! Không phải bà Lưu bị ta tát mấy cái đã chết đấy chứ??? Không thể nào? Bình thường bà ấy có thể cùng ta chửi đổng, mắng mỏ hơn hai giờ liền. Không chờ ta suy nghĩ cẩn thận, các binh lính trực tiếp đưa ta đi gặp thanh thiên đại lão gia. Trên công đường quỳ đầy người, bên cạnh còn có người ngồi thành hai hàng. Mỗi người đều mặc lụa là gấm vóc, hoàn toàn khác với bộ quần áo vải thô của ta. Bình thường ta không có khả năng kết giao với nhiều người giàu có như vậy. Phải chăng là người cha nghiện rượu đã…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...