"Anh hai sao anh lại lười như vậy, chẳng khác nào tiểu Hắc cả." Một tiếng lầu bầu vang lên bên tai Phan Vũ khẽ mở mắt nhìn sau khi thấy người đến là ai liền đưa tay chùm mền lên đầu rồi tiếp tục nhắm mắt lại. "Đúng là không nói nổi anh, có phải là mèo tinh hay không." Tiếng lầu bầu từ từ xa dần. Phan Vũ thở dài một tiếng đầy buồn bực, cuộc sống của cậu rõ ràng rất bình thường, bởi vì là một tác giả truyện tranh nên mới phải thức khuya ngủ sáng để cố gắng hoàn thành tác phẩm của mình vậy mà đứa em gái này của cậu luôn gọi cậu là mèo tinh trong khi cậu chỉ lười biếng một chút mà thôi. Nếu như không cần phải kiếm tiền sinh hoạt có lẽ cậu thật sự sẽ biến thành mèo tinh ăn no chờ chết chẳng cần phải rời khỏi chăn êm nệm ấm của mình một bước nào. Không biết trên đời này có ai chấp nhận nuôi cậu hay không đây. Vừa nghĩ Phan Vũ vừa mơ màng chìm vào giấc ngủ say, trước khi hoàn toàn chìn vào bóng tối cậu đã nghe một tiếng nổ cực kỳ lớn bên tai. ________________________________________________…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...