1 Lần thứ chín mươi chín bị Giang Phái ấn lên tường đánh, tôi vui vẻ cười ra tiếng. Cả trường đều nghĩ tôi điên rồi. Tất cả họ đều thương hại tôi. Chỉ có tôi biết, chỉ cần lại bị Giang Phái đánh thêm một lần nữa là tôi có thể hồi sinh người tôi yêu - Giang Dư. Tôi nhìn mình mặt mũi bầm dập trước gương, rửa mặt một cái, buộc tóc đuôi ngựa xong còn thắt nơ bướm màu hồng nhạt. Tôi cầm chín mươi chín đóa hoa hồng, lòng đầy chờ mong đi về phía ký túc xá nam sinh. "C.h.ế.t tiệt, chó li3m lại tới tìm đánh, thật sự là không biết xấu hổ." "Đây là lần thứ một trăm Tang Ninh tỏ tình, nói không chừng lần này Giang Phái sẽ động tâm thì sao?" "Làm sao có thể? Giang Phái có c.h.ế.t cũng sẽ không để ý cô ta." "Thật là ghê tởm, vội vàng muốn bị đàn ông đánh, thật sự là làm mất mặt con gái chúng ta." …… Tôi nghe đủ loại ngôn ngữ dơ bẩn, trong đầu hiện ra nụ cười dịu dàng của Giang Dư. Một lần cuối cùng nữa thôi. "Giang Phái, em yêu anh, yêu anh yêu đến chết." Tôi điên cuồng gào thét hết lần này đến lần…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...