1 Lần thứ chín mươi chín bị Giang Phái ấn lên tường đánh, tôi vui vẻ cười ra tiếng. Cả trường đều nghĩ tôi điên rồi. Tất cả họ đều thương hại tôi. Chỉ có tôi biết, chỉ cần lại bị Giang Phái đánh thêm một lần nữa là tôi có thể hồi sinh người tôi yêu - Giang Dư. Tôi nhìn mình mặt mũi bầm dập trước gương, rửa mặt một cái, buộc tóc đuôi ngựa xong còn thắt nơ bướm màu hồng nhạt. Tôi cầm chín mươi chín đóa hoa hồng, lòng đầy chờ mong đi về phía ký túc xá nam sinh. "C.h.ế.t tiệt, chó li3m lại tới tìm đánh, thật sự là không biết xấu hổ." "Đây là lần thứ một trăm Tang Ninh tỏ tình, nói không chừng lần này Giang Phái sẽ động tâm thì sao?" "Làm sao có thể? Giang Phái có c.h.ế.t cũng sẽ không để ý cô ta." "Thật là ghê tởm, vội vàng muốn bị đàn ông đánh, thật sự là làm mất mặt con gái chúng ta." …… Tôi nghe đủ loại ngôn ngữ dơ bẩn, trong đầu hiện ra nụ cười dịu dàng của Giang Dư. Một lần cuối cùng nữa thôi. "Giang Phái, em yêu anh, yêu anh yêu đến chết." Tôi điên cuồng gào thét hết lần này đến lần…
Chương 6
Phương Pháp Hồi Sinh Tình Yêu Của TôiTác giả: Vãn Phong Tiếu Ngã Kim Phi Tạc/晚风笑我今非昨Truyện Đô Thị, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược1 Lần thứ chín mươi chín bị Giang Phái ấn lên tường đánh, tôi vui vẻ cười ra tiếng. Cả trường đều nghĩ tôi điên rồi. Tất cả họ đều thương hại tôi. Chỉ có tôi biết, chỉ cần lại bị Giang Phái đánh thêm một lần nữa là tôi có thể hồi sinh người tôi yêu - Giang Dư. Tôi nhìn mình mặt mũi bầm dập trước gương, rửa mặt một cái, buộc tóc đuôi ngựa xong còn thắt nơ bướm màu hồng nhạt. Tôi cầm chín mươi chín đóa hoa hồng, lòng đầy chờ mong đi về phía ký túc xá nam sinh. "C.h.ế.t tiệt, chó li3m lại tới tìm đánh, thật sự là không biết xấu hổ." "Đây là lần thứ một trăm Tang Ninh tỏ tình, nói không chừng lần này Giang Phái sẽ động tâm thì sao?" "Làm sao có thể? Giang Phái có c.h.ế.t cũng sẽ không để ý cô ta." "Thật là ghê tởm, vội vàng muốn bị đàn ông đánh, thật sự là làm mất mặt con gái chúng ta." …… Tôi nghe đủ loại ngôn ngữ dơ bẩn, trong đầu hiện ra nụ cười dịu dàng của Giang Dư. Một lần cuối cùng nữa thôi. "Giang Phái, em yêu anh, yêu anh yêu đến chết." Tôi điên cuồng gào thét hết lần này đến lần… 19Lại là một đêm Giang Dư tăng ca.Tôi chống gậy ra ngoài mua đậu hũ thúi cho anh ấy.Tôi không ngại phiền toái hâm nóng đậu hũ thúi hết lần này đến lần khác, cuối cùng mới đợi được Giang Dư người đầy mùi rượu trở về.Tôi pha cho anh ấy một ly nước mật ong nóng, lại đem đậu hũ thúi vừa hâm nóng đưa tới bên miệng anh ấy.Lại bị một tay anh ấy đẩy ngã xuống đất.Anh xụi lơ trên ghế, mơ hồ oán giận sự ghê tởm của đậu hủ thúi.Tôi hơi sốc."Giang Dư, không phải anh thích ăn món này nhất sao? Vì sao em cảm thấy gần đây anh có chút kỳ quái?"Tôi nhịn không được, nói ra nghi hoặc trong lòng.Giang Dư tức giận ném hết bát đũa xuống đất."Tang Ninh, em có biết mỗi ngày anh vất vả thế nào không?"Anh ấy gần như hét lên khi nói ra những lời này.Trong lúc hét lên, anh ấy dùng nắm đấm điên cuồng đập vào tường khiến bức tường rung chuyển ầm ĩ.Lần đầu tiên tôi thấy Giang Dư như vậy, khiến tôi sợ hãi đến phát run, sợ nắm đấm rơi vào người tôi."Giang Dư, tại sao? Tại sao em cảm thấy từ sau khi em mù, anh trở nên dễ nổi giận giống như Giang Phái?"Thời điểm nghe được hai chữ Giang Phái, Giang Dư cuối cùng cũng bình tĩnh lại.Anh không trả lời tôi, xoay người đi vào nhà vệ sinh.20Tôi đã cố gắng giao tiếp với hệ thống nhiều lần, nhưng đều không có hiệu quả.Nghi ngờ trong lòng về Giang Dư càng lúc càng lớn.Nhưng tôi không có cách nào, hành động của tôi đều bị Giang Dư khống chế.Cuối cùng cũng có một ngày, tôi tìm được cơ hội thích hợp, bấm số điện thoại của đồng nghiệp Giang Dư thường xuyên liên lạc.Ngoài dự liệu, hóa ra là Bạch Trà.Không nhịn được, tôi lén hẹn Bạch Trà ra ngoài.Tuy rằng tôi không nhìn thấy cô ấy, nhưng tôi có thể cảm nhận được sự do dự của cô ấy từ trong lời nói ấp úng.Cô ấy đang giấu tôi điều gì đó."Đàn chị, chị không cần hỏi em, nghi ngờ trong lòng chị thì chỉ có chính chị mới có thể nghĩ biện pháp giải đáp.""Giọng nói có thể bắt chước, mùi hương có thể có cùng kiểu. Duy chỉ có tình yêu là trên đời này không thể thay thế được."Bạch Trà nói xong câu đó, liền rời đi.Trong nháy mắt, linh hồn của tôi như bị rút cạn. Tôi trở về nhà như một cái xác không hồn.Chờ Giang Dư tan ca như thường lệ."Đồ ngốc, anh mua cánh gà, hôm nay chúng ta làm cánh gà nướng ăn đi."Vẫn là âm thanh quen thuộc, lời nói quen thuộc, mùi hương quen thuộc.Nhưng những thứ này đều làm cho tôi sợ hãi đến phát run.Tôi từ chối cái ôm của anh ấy và cố gắng để đứng dậy."Giang Phái."Chính tôi cũng giật mình khi gọi tên hắn ta.Giọng nói của tôi như phảng phất đến từ vực sâu tối tăm, khàn khàn không chịu nổi.Trong bóng tối đối diện là sự trầm mặc vô tận.Tôi không nhìn thấy vẻ mặt của hắn lúc này."Ninh Ninh, anh là Giang Dư, em làm sao vậy?"Hắn cố gắng ôm tôi, hôn tôi.Tôi đẩy hắn ra, lạnh lùng nói: "Giang Phái, người tôi yêu không phải anh, đối với tôi mà nói, anh vĩnh viễn đều là vật thay thế cho anh ấy. Giang Phái, đời này, kiếp sau, kiếp sau nữa, kiếp sau mãi, vĩnh viễn, tôi cũng sẽ không yêu anh!"Người đàn ông đối diện sửng sốt hồi lâu.Rồi sau đó, lại đột nhiên nở nụ cười:"Ngốc, anh biết em không yêu Giang Phái, nhưng anh là Giang Dư mà."……【Đinh, ngay trước mặt giáo thảo chính miệng nói ra lời vĩnh viễn không yêu hắn, phản ngược giáo thảo thành công, chúc mừng ký chủ đạt được 100 điểm】Nghe thấy âm thanh của hệ thống, tôi cả người xụi lơ trên mặt đất.Người đàn ông trước mặt tôi, thật sự là Giang Phái.
Phương Pháp Hồi Sinh Tình Yêu Của TôiTác giả: Vãn Phong Tiếu Ngã Kim Phi Tạc/晚风笑我今非昨Truyện Đô Thị, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược1 Lần thứ chín mươi chín bị Giang Phái ấn lên tường đánh, tôi vui vẻ cười ra tiếng. Cả trường đều nghĩ tôi điên rồi. Tất cả họ đều thương hại tôi. Chỉ có tôi biết, chỉ cần lại bị Giang Phái đánh thêm một lần nữa là tôi có thể hồi sinh người tôi yêu - Giang Dư. Tôi nhìn mình mặt mũi bầm dập trước gương, rửa mặt một cái, buộc tóc đuôi ngựa xong còn thắt nơ bướm màu hồng nhạt. Tôi cầm chín mươi chín đóa hoa hồng, lòng đầy chờ mong đi về phía ký túc xá nam sinh. "C.h.ế.t tiệt, chó li3m lại tới tìm đánh, thật sự là không biết xấu hổ." "Đây là lần thứ một trăm Tang Ninh tỏ tình, nói không chừng lần này Giang Phái sẽ động tâm thì sao?" "Làm sao có thể? Giang Phái có c.h.ế.t cũng sẽ không để ý cô ta." "Thật là ghê tởm, vội vàng muốn bị đàn ông đánh, thật sự là làm mất mặt con gái chúng ta." …… Tôi nghe đủ loại ngôn ngữ dơ bẩn, trong đầu hiện ra nụ cười dịu dàng của Giang Dư. Một lần cuối cùng nữa thôi. "Giang Phái, em yêu anh, yêu anh yêu đến chết." Tôi điên cuồng gào thét hết lần này đến lần… 19Lại là một đêm Giang Dư tăng ca.Tôi chống gậy ra ngoài mua đậu hũ thúi cho anh ấy.Tôi không ngại phiền toái hâm nóng đậu hũ thúi hết lần này đến lần khác, cuối cùng mới đợi được Giang Dư người đầy mùi rượu trở về.Tôi pha cho anh ấy một ly nước mật ong nóng, lại đem đậu hũ thúi vừa hâm nóng đưa tới bên miệng anh ấy.Lại bị một tay anh ấy đẩy ngã xuống đất.Anh xụi lơ trên ghế, mơ hồ oán giận sự ghê tởm của đậu hủ thúi.Tôi hơi sốc."Giang Dư, không phải anh thích ăn món này nhất sao? Vì sao em cảm thấy gần đây anh có chút kỳ quái?"Tôi nhịn không được, nói ra nghi hoặc trong lòng.Giang Dư tức giận ném hết bát đũa xuống đất."Tang Ninh, em có biết mỗi ngày anh vất vả thế nào không?"Anh ấy gần như hét lên khi nói ra những lời này.Trong lúc hét lên, anh ấy dùng nắm đấm điên cuồng đập vào tường khiến bức tường rung chuyển ầm ĩ.Lần đầu tiên tôi thấy Giang Dư như vậy, khiến tôi sợ hãi đến phát run, sợ nắm đấm rơi vào người tôi."Giang Dư, tại sao? Tại sao em cảm thấy từ sau khi em mù, anh trở nên dễ nổi giận giống như Giang Phái?"Thời điểm nghe được hai chữ Giang Phái, Giang Dư cuối cùng cũng bình tĩnh lại.Anh không trả lời tôi, xoay người đi vào nhà vệ sinh.20Tôi đã cố gắng giao tiếp với hệ thống nhiều lần, nhưng đều không có hiệu quả.Nghi ngờ trong lòng về Giang Dư càng lúc càng lớn.Nhưng tôi không có cách nào, hành động của tôi đều bị Giang Dư khống chế.Cuối cùng cũng có một ngày, tôi tìm được cơ hội thích hợp, bấm số điện thoại của đồng nghiệp Giang Dư thường xuyên liên lạc.Ngoài dự liệu, hóa ra là Bạch Trà.Không nhịn được, tôi lén hẹn Bạch Trà ra ngoài.Tuy rằng tôi không nhìn thấy cô ấy, nhưng tôi có thể cảm nhận được sự do dự của cô ấy từ trong lời nói ấp úng.Cô ấy đang giấu tôi điều gì đó."Đàn chị, chị không cần hỏi em, nghi ngờ trong lòng chị thì chỉ có chính chị mới có thể nghĩ biện pháp giải đáp.""Giọng nói có thể bắt chước, mùi hương có thể có cùng kiểu. Duy chỉ có tình yêu là trên đời này không thể thay thế được."Bạch Trà nói xong câu đó, liền rời đi.Trong nháy mắt, linh hồn của tôi như bị rút cạn. Tôi trở về nhà như một cái xác không hồn.Chờ Giang Dư tan ca như thường lệ."Đồ ngốc, anh mua cánh gà, hôm nay chúng ta làm cánh gà nướng ăn đi."Vẫn là âm thanh quen thuộc, lời nói quen thuộc, mùi hương quen thuộc.Nhưng những thứ này đều làm cho tôi sợ hãi đến phát run.Tôi từ chối cái ôm của anh ấy và cố gắng để đứng dậy."Giang Phái."Chính tôi cũng giật mình khi gọi tên hắn ta.Giọng nói của tôi như phảng phất đến từ vực sâu tối tăm, khàn khàn không chịu nổi.Trong bóng tối đối diện là sự trầm mặc vô tận.Tôi không nhìn thấy vẻ mặt của hắn lúc này."Ninh Ninh, anh là Giang Dư, em làm sao vậy?"Hắn cố gắng ôm tôi, hôn tôi.Tôi đẩy hắn ra, lạnh lùng nói: "Giang Phái, người tôi yêu không phải anh, đối với tôi mà nói, anh vĩnh viễn đều là vật thay thế cho anh ấy. Giang Phái, đời này, kiếp sau, kiếp sau nữa, kiếp sau mãi, vĩnh viễn, tôi cũng sẽ không yêu anh!"Người đàn ông đối diện sửng sốt hồi lâu.Rồi sau đó, lại đột nhiên nở nụ cười:"Ngốc, anh biết em không yêu Giang Phái, nhưng anh là Giang Dư mà."……【Đinh, ngay trước mặt giáo thảo chính miệng nói ra lời vĩnh viễn không yêu hắn, phản ngược giáo thảo thành công, chúc mừng ký chủ đạt được 100 điểm】Nghe thấy âm thanh của hệ thống, tôi cả người xụi lơ trên mặt đất.Người đàn ông trước mặt tôi, thật sự là Giang Phái.
Phương Pháp Hồi Sinh Tình Yêu Của TôiTác giả: Vãn Phong Tiếu Ngã Kim Phi Tạc/晚风笑我今非昨Truyện Đô Thị, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược1 Lần thứ chín mươi chín bị Giang Phái ấn lên tường đánh, tôi vui vẻ cười ra tiếng. Cả trường đều nghĩ tôi điên rồi. Tất cả họ đều thương hại tôi. Chỉ có tôi biết, chỉ cần lại bị Giang Phái đánh thêm một lần nữa là tôi có thể hồi sinh người tôi yêu - Giang Dư. Tôi nhìn mình mặt mũi bầm dập trước gương, rửa mặt một cái, buộc tóc đuôi ngựa xong còn thắt nơ bướm màu hồng nhạt. Tôi cầm chín mươi chín đóa hoa hồng, lòng đầy chờ mong đi về phía ký túc xá nam sinh. "C.h.ế.t tiệt, chó li3m lại tới tìm đánh, thật sự là không biết xấu hổ." "Đây là lần thứ một trăm Tang Ninh tỏ tình, nói không chừng lần này Giang Phái sẽ động tâm thì sao?" "Làm sao có thể? Giang Phái có c.h.ế.t cũng sẽ không để ý cô ta." "Thật là ghê tởm, vội vàng muốn bị đàn ông đánh, thật sự là làm mất mặt con gái chúng ta." …… Tôi nghe đủ loại ngôn ngữ dơ bẩn, trong đầu hiện ra nụ cười dịu dàng của Giang Dư. Một lần cuối cùng nữa thôi. "Giang Phái, em yêu anh, yêu anh yêu đến chết." Tôi điên cuồng gào thét hết lần này đến lần… 19Lại là một đêm Giang Dư tăng ca.Tôi chống gậy ra ngoài mua đậu hũ thúi cho anh ấy.Tôi không ngại phiền toái hâm nóng đậu hũ thúi hết lần này đến lần khác, cuối cùng mới đợi được Giang Dư người đầy mùi rượu trở về.Tôi pha cho anh ấy một ly nước mật ong nóng, lại đem đậu hũ thúi vừa hâm nóng đưa tới bên miệng anh ấy.Lại bị một tay anh ấy đẩy ngã xuống đất.Anh xụi lơ trên ghế, mơ hồ oán giận sự ghê tởm của đậu hủ thúi.Tôi hơi sốc."Giang Dư, không phải anh thích ăn món này nhất sao? Vì sao em cảm thấy gần đây anh có chút kỳ quái?"Tôi nhịn không được, nói ra nghi hoặc trong lòng.Giang Dư tức giận ném hết bát đũa xuống đất."Tang Ninh, em có biết mỗi ngày anh vất vả thế nào không?"Anh ấy gần như hét lên khi nói ra những lời này.Trong lúc hét lên, anh ấy dùng nắm đấm điên cuồng đập vào tường khiến bức tường rung chuyển ầm ĩ.Lần đầu tiên tôi thấy Giang Dư như vậy, khiến tôi sợ hãi đến phát run, sợ nắm đấm rơi vào người tôi."Giang Dư, tại sao? Tại sao em cảm thấy từ sau khi em mù, anh trở nên dễ nổi giận giống như Giang Phái?"Thời điểm nghe được hai chữ Giang Phái, Giang Dư cuối cùng cũng bình tĩnh lại.Anh không trả lời tôi, xoay người đi vào nhà vệ sinh.20Tôi đã cố gắng giao tiếp với hệ thống nhiều lần, nhưng đều không có hiệu quả.Nghi ngờ trong lòng về Giang Dư càng lúc càng lớn.Nhưng tôi không có cách nào, hành động của tôi đều bị Giang Dư khống chế.Cuối cùng cũng có một ngày, tôi tìm được cơ hội thích hợp, bấm số điện thoại của đồng nghiệp Giang Dư thường xuyên liên lạc.Ngoài dự liệu, hóa ra là Bạch Trà.Không nhịn được, tôi lén hẹn Bạch Trà ra ngoài.Tuy rằng tôi không nhìn thấy cô ấy, nhưng tôi có thể cảm nhận được sự do dự của cô ấy từ trong lời nói ấp úng.Cô ấy đang giấu tôi điều gì đó."Đàn chị, chị không cần hỏi em, nghi ngờ trong lòng chị thì chỉ có chính chị mới có thể nghĩ biện pháp giải đáp.""Giọng nói có thể bắt chước, mùi hương có thể có cùng kiểu. Duy chỉ có tình yêu là trên đời này không thể thay thế được."Bạch Trà nói xong câu đó, liền rời đi.Trong nháy mắt, linh hồn của tôi như bị rút cạn. Tôi trở về nhà như một cái xác không hồn.Chờ Giang Dư tan ca như thường lệ."Đồ ngốc, anh mua cánh gà, hôm nay chúng ta làm cánh gà nướng ăn đi."Vẫn là âm thanh quen thuộc, lời nói quen thuộc, mùi hương quen thuộc.Nhưng những thứ này đều làm cho tôi sợ hãi đến phát run.Tôi từ chối cái ôm của anh ấy và cố gắng để đứng dậy."Giang Phái."Chính tôi cũng giật mình khi gọi tên hắn ta.Giọng nói của tôi như phảng phất đến từ vực sâu tối tăm, khàn khàn không chịu nổi.Trong bóng tối đối diện là sự trầm mặc vô tận.Tôi không nhìn thấy vẻ mặt của hắn lúc này."Ninh Ninh, anh là Giang Dư, em làm sao vậy?"Hắn cố gắng ôm tôi, hôn tôi.Tôi đẩy hắn ra, lạnh lùng nói: "Giang Phái, người tôi yêu không phải anh, đối với tôi mà nói, anh vĩnh viễn đều là vật thay thế cho anh ấy. Giang Phái, đời này, kiếp sau, kiếp sau nữa, kiếp sau mãi, vĩnh viễn, tôi cũng sẽ không yêu anh!"Người đàn ông đối diện sửng sốt hồi lâu.Rồi sau đó, lại đột nhiên nở nụ cười:"Ngốc, anh biết em không yêu Giang Phái, nhưng anh là Giang Dư mà."……【Đinh, ngay trước mặt giáo thảo chính miệng nói ra lời vĩnh viễn không yêu hắn, phản ngược giáo thảo thành công, chúc mừng ký chủ đạt được 100 điểm】Nghe thấy âm thanh của hệ thống, tôi cả người xụi lơ trên mặt đất.Người đàn ông trước mặt tôi, thật sự là Giang Phái.