Tác giả:

“Phịch!” “Phịch!” Mấy chục chiếc xe Benz phi tới từ một hướng. Chúng đã chặn đứng lối ra của sân bay quốc tế Đông Hải. Hàng trăm người đàn ông cao to vạm vỡ mặc vest đen bước xuống xe, tản ra thành hai hàng. Họ tách đôi đoàn khách đông nườm nượp. Mở ra một con đường thẳng tắp. Ai nấy đều bày ra vẻ mặt nghiêm trọng như thể đang đối đầu với kẻ thù. Một chiếc xe Rolls Royce chầm chậm dừng lại. Một chiếc thảm đỏ được dải từ cửa xe tới cửa ra vào của sân bay. Ngay sau đó, một người đàn ông trung niên ăn mặc như một quản gia bước đi nhanh trên thảm đỏ. Lý Hùng mặc một bộ đồ thường ngày thoải mái chầm chậm bước ra từ cửa sân bay. Người quản gia và tất cả những người áo đen cung kính cúi người 90 độ, đồng thanh hô lớn. “Chào mừng cậu hai về nhà!” Lý Hùng gãi mũi cười lạnh lùng. Anh quay người đi sang bên cạnh. Người quản gia đứng giữa lập tức đi theo. “Cậu hai, ông chủ mời cậu về nhà!” Lý Hùng khinh thường nói: “Ông nghĩ giờ tôi còn coi cái chuồng chó ấy ra gì nữa không?” Lại có người bảo khu…

Chương 572: Tiếc thế, đẹp vậy cơ  mà

Nhặt Được Nữ Tổng Tài Xinh Đẹp Làm VợTác giả: Cá KoiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Phịch!” “Phịch!” Mấy chục chiếc xe Benz phi tới từ một hướng. Chúng đã chặn đứng lối ra của sân bay quốc tế Đông Hải. Hàng trăm người đàn ông cao to vạm vỡ mặc vest đen bước xuống xe, tản ra thành hai hàng. Họ tách đôi đoàn khách đông nườm nượp. Mở ra một con đường thẳng tắp. Ai nấy đều bày ra vẻ mặt nghiêm trọng như thể đang đối đầu với kẻ thù. Một chiếc xe Rolls Royce chầm chậm dừng lại. Một chiếc thảm đỏ được dải từ cửa xe tới cửa ra vào của sân bay. Ngay sau đó, một người đàn ông trung niên ăn mặc như một quản gia bước đi nhanh trên thảm đỏ. Lý Hùng mặc một bộ đồ thường ngày thoải mái chầm chậm bước ra từ cửa sân bay. Người quản gia và tất cả những người áo đen cung kính cúi người 90 độ, đồng thanh hô lớn. “Chào mừng cậu hai về nhà!” Lý Hùng gãi mũi cười lạnh lùng. Anh quay người đi sang bên cạnh. Người quản gia đứng giữa lập tức đi theo. “Cậu hai, ông chủ mời cậu về nhà!” Lý Hùng khinh thường nói: “Ông nghĩ giờ tôi còn coi cái chuồng chó ấy ra gì nữa không?” Lại có người bảo khu… Ngồi trong xe taxi, Hứa Mộc Tìnhnhận được tin nhắn.Khi cô nhìn thấy tin nhắn, khôngkhỏi giật mình.Tin nhắn đột ngột này khiến HứaMộc Tình nhận ra có điều gì đóchẳng lành.Khi cô đang định gọi cho Lý Phong,xe taxi đột nhiên phanh gấp.Hứa Mộc Tình sau khi ngồi vững,vội vàng hỏi tài xế: “Anh tài xế, xảyra chuyện gì vậy?”Qua kính chắn gió, Hứa Mộc Tìnhnhìn thấy một chiếc ô tô thươngmại đang đi phía trước, đột ngộtdừng lại, chặn đường chiếc taxi củabọn họ.Ngay sau đó, ba người bước xuốngxe.Ba người này trông rất hung dữ.Bọn chúng lạnh lùng bước nhanhtới.Hứa Mộc Tình vội vàng nói với tàixế taxi: “Anh à, mau lùi xe, mau lùixe!”Tài xế taxi nhanh chóng gài số lùi.Tuy nhiên, khi chiếc xe vừa lùi vềphía sau.Đuôi xe taxi lại đâm vào một chiếc .||||| Truyện đề cử: Tuyệt Phẩm Thiên Y |||||xe thương mại khác.Phía trước và phía sau xe taxi đềuđã bị những chiếc xe thương mại đóchặn lại, căn bản không còn đườnglui!Lúc này, ba người đó đã đến bêncạnh chiếc taxi.Một người trong số bọn chúng vươntay, đập cửa kính xe và nói với tàixế.“Không muốn chết thì lập tức cútngay đi cho tôi!”Chỉ một ánh mắt của đối phươngcũng đã khiến tài xế taxi run lênbần bật.Nhưng anh ấy không xuống xe.Thay vào đó, anh ấy vội vàng khóacửa xe rồi trốn vào trong xe, lấyđiện thoại ra cầu cứu.Gã đàn ông vừa nói chuyện lập tứcgiơ nắm đấm, đấm mạnh vào cửasổ của chiếc taxi.“Bụp!”Chỉ là một nắm đấm.Kính vỡ tan tành.Gã đàn ông tóm cổ người tài xếtaxi, kéo anh ấy ra và ném anh ấyvăng ra cả chục mét.Sau đó, ba gã đàn ông bao vâychiếc taxi.Một trong số đó đã trèo vào trongchiếc taxi.Gã nhìn chằm chằm vào Hứa MộcTình.“Tiếc thật, đẹp thế này mà”.Nói xong, gã đàn ông này rút mộtcon dao găm từ thắt lưng ra.“Bùm!”Đột nhiên!Có một tiếng động dữ dội vang lênphía trước chiếc taxi.Ngay sau đó, chiếc xe thương mạiphía trước bị một vật cực lớn hấttung!Chiếc xe thương mại lật vài vòngtrên không trung, cuối cùng rơixuống chiếc xe thương mại ở phíasau một cách rất chuẩn xác.“Bụp!”Biến cố đột ngột này khiến ba gãđàn ông cùng quay đầu lại.Bọn chúng nhìn thấy một chiếc xeđịa hình khổng lồ đậu trước xe taxi.Sau cú va chạm mạnh như vậynhưng phần thân trước của chiếc xeđịa hình này không có quá nhiềuthay đổi.Chỉ là phần mui xe bị trầy xước mộtchút!Lúc này, cửa xe mở ra.Lý Phong bước từ trên xe xuống.Một bước.Hai bước.Khi Lý Phong bước đến bước thứba.“Xoẹt!”Cơ thể của anh đột nhiên biếnthành một cái bóng.Một cơn gió lạnh cuồn cuộn thổi tới.Chân sau của gã đàn ông vừa chuivào trong xe, cầm dao hăm dọaHứa Mộc Tình đột nhiên bị một bàntay mạnh mẽ nắm lấy.Gã đàn ông lập tức nắm lấy con daogăm để tự vệ, dùng lưỡi dao gămsắc nhọn đâm vào đầu của LýPhong.Khi con dao găm cách Lý Phong rấtgần.Lý Phong ra tay.Lý Phong bắt lấy cổ tay của gã đànông đó.Trong lúc gã vẫn chưa kịp phản ứnglại.Lý Phong đã nắm lấy tay đang cầmdao của gã đàn ông đó.Đâm mạnh vào đùi của gã!“Á á!”Gã đàn ông gầm lên một tiếng!Lý Phong lập tức kéo cả người gã rakhỏi xe taxi.Giống như cách gã đàn ông đó đốixử với tài xế taxi vừa rồi.Ném gã đàn ông đó bay ra xa mấychục mét!“Bụp!”Cơ thể gã đàn ông lượn một hìnhvòng cung trong không khí.Sau đó, gã đâm sầm vào bức tườngcủa một tòa nhà!Lý Phong nhìn Hứa Mộc Tình, khẽcười.“Vợ, bây giờ chúng ta cùng chơi tròchơi bịt mắt bắt dê như ngày nhỏnhé”.“Bây giờ em nhắm mắt lại, đếm đếnmười”.Hứa Mộc Tình mím môi đỏ mọng.Mặc dù biết tiếp theo sẽ xảy rachuyện gì.Nhưng cô vẫn ngoan ngoãn lấy tayche mắt lại.Giọng nói lanh lảnh của cô phát ratừ trong xe taxi.“Mười”.“Chín”.Khi Hứa Mộc Tình đếm đến ‘tám’, LýPhong đã xuống xe taxi.“Bảy”.Bóng hình Lý Phong lóe lên, bópchặt cổ một gã đàn ông.“Sáu”.“Rắc!”“Vỡ vụn!”“Năm”.Một gã đàn ông khác trợn tròn mắt.Nhìn đồng đội của mình chết ngaytrước mặt.“Bốn”.Trong lúc gã đàn ông đó vẫn đangdo dự nên tấn công hay bỏ chạy.Bàn tay của Lý Phong xuyên quakhông trung.“Ba”.Giống như đồng đội của mình, gãcũng bị Lý Phong bóp cổ.“Rắc!”Kết cục y như vậy!Gãy cổ!“Hai”.Bị ném bay ra xa!“Một”.Khi Hứa Mộc Tỉnh bỏ tay đang chemắt ra.Những gã đàn ông hung dữ đó đềuđã biến mất.Lý Phong mở cửa xe.Anh bế Hứa Mộc Tình ra khỏi xe.Để Hứa Mộc Tình nép vào trongvòng tay vững chắc của mình.Sau đó bước từng bước về phía xeđịa hình Kiêu Long.Đột nhiên một cơn gió lạnh thấuxương thổi ra từ một con hẻm bêncạnh.Một luồng sát khí mãnh liệt baotrùm cơ thể Lý Phong!Lý Phong không dừng lại.Anh tiếp tục bế Hứa Mộc Tình đếnbên cạnh chiếc xe.Anh mở cửa xe, đặt Hứa Mộc Tìnhlên hàng ghế phụ phía trước.“Em ngoan ngoãn ở đây đợi anhnhé”.“Anh đi giải quyết vài con ruồi phiềnphức đã”.Lý Phong hôn lên cái trán ửng hồngcủa Hứa Mộc Tình.Đóng cửa.Xoay người, đứng đối diện với conhẻm.Đúng lúc này, một người đàn ôngtrung niên đã đứng ở đó.Người này chính là Lưu Hàn!Sau lưng Lưu Hàn còn có mấyngười.Thực lực của đám người này đềukhông hề yếu, trên người tỏa ramột luồng sát khí vô cùng mạnhmẽ.Lưu Hàn nhìn Lý Phong.Lúc trước xem ảnh, gã cảm thấy LýPhong rất giống anh trai.Sau khi gặp được người thật rồi, gãdường như có thể khẳng định chắcchắn.Người đàn ông ở trước mặt chính làđưa con trai rác rưởi bị nhà họ Lýđuổi ra khỏi nhà năm đó.“Thực lực của mày không yếu, chỉđáng tiếc là không đủ ác”.Lưu Hàn bước từng bước ra khỏicon hẻm.Gã bước tới chỗ người vừa rồi đã bịLý Phong đánh trọng thương.Trước mặt Lý Phong, Lưu Hàn độtnhiên giơ chân lên.“Bụp!”Gã giết cả người của mình!“Cá lớn nuốt cá bé, đây là quy luậtcủa tự nhiên”.“Là người kế thừa của một gia tộc,mày nên hiểu rõ chứ nhỉ”.“Mày và anh trai mày chẳng khác gìnhau, mặc dù xuất thân rất tốt,nhưng không có tố chất trở thànhngười đứng đầu”.“Vì vậy đám người vô dụng chúngmày, tốt nhất là nên trừ khử hếtđi!”Lý Phong không nói gì.Cũng không có bất kỳ động tháinào, anh chỉ đứng yên ở đó.Trong mắt Lưu Hàn, dường như LýPhong đã bị dọa đến mức ngâyngốc đứng im ở đó, không dámnhúc nhích.Lưu Hàn cười!Coi thường!Khinh bỉ!Còn có chế giễu!“Không ngờ mày còn bất tài vôdụng hơn tao nghĩ nhiều đấy”.“Tao còn cho rằng có thể chơi đùavới mày vài chiêu, để bản thân taothả lỏng gân cốt một chút”.“Xem ra loại phế vật như màychẳng cần tao phải ra tay”.Trong lúc nói chuyện, vài tên đànem của Lưu Hàn đứng ở đằng sauđã ra tay.Bọn chúng lao thẳng về phía LýPhong, tung nắm đấm.‘Bụp!”“Bụp!”Hai bóng người, một trái một phảilao về phía Lý Phong.Sau khi lao ra khỏi con hẻm, bọnchúng đập mạnh vào bức tường ởphía đối diện!

Ngồi trong xe taxi, Hứa Mộc Tình

nhận được tin nhắn.

Khi cô nhìn thấy tin nhắn, không

khỏi giật mình.

Tin nhắn đột ngột này khiến Hứa

Mộc Tình nhận ra có điều gì đó

chẳng lành.

Khi cô đang định gọi cho Lý Phong,

xe taxi đột nhiên phanh gấp.

Hứa Mộc Tình sau khi ngồi vững,

vội vàng hỏi tài xế: “Anh tài xế, xảy

ra chuyện gì vậy?”

Qua kính chắn gió, Hứa Mộc Tình

nhìn thấy một chiếc ô tô thương

mại đang đi phía trước, đột ngột

dừng lại, chặn đường chiếc taxi của

bọn họ.

Ngay sau đó, ba người bước xuống

xe.

Ba người này trông rất hung dữ.

Bọn chúng lạnh lùng bước nhanh

tới.

Hứa Mộc Tình vội vàng nói với tài

xế taxi: “Anh à, mau lùi xe, mau lùi

xe!”

Tài xế taxi nhanh chóng gài số lùi.

Tuy nhiên, khi chiếc xe vừa lùi về

phía sau.

Đuôi xe taxi lại đâm vào một chiếc .

||||| Truyện đề cử: Tuyệt Phẩm Thiên Y |||||

xe thương mại khác.

Phía trước và phía sau xe taxi đều

đã bị những chiếc xe thương mại đó

chặn lại, căn bản không còn đường

lui!

Lúc này, ba người đó đã đến bên

cạnh chiếc taxi.

Một người trong số bọn chúng vươn

tay, đập cửa kính xe và nói với tài

xế.

“Không muốn chết thì lập tức cút

ngay đi cho tôi!”

Chỉ một ánh mắt của đối phương

cũng đã khiến tài xế taxi run lên

bần bật.

Nhưng anh ấy không xuống xe.

Thay vào đó, anh ấy vội vàng khóa

cửa xe rồi trốn vào trong xe, lấy

điện thoại ra cầu cứu.

Gã đàn ông vừa nói chuyện lập tức

giơ nắm đấm, đấm mạnh vào cửa

sổ của chiếc taxi.

“Bụp!”

Chỉ là một nắm đấm.

Kính vỡ tan tành.

Gã đàn ông tóm cổ người tài xế

taxi, kéo anh ấy ra và ném anh ấy

văng ra cả chục mét.

Sau đó, ba gã đàn ông bao vây

chiếc taxi.

Một trong số đó đã trèo vào trong

chiếc taxi.

Gã nhìn chằm chằm vào Hứa Mộc

Tình.

“Tiếc thật, đẹp thế này mà”.

Nói xong, gã đàn ông này rút một

con dao găm từ thắt lưng ra.

“Bùm!”

Đột nhiên!

Có một tiếng động dữ dội vang lên

phía trước chiếc taxi.

Ngay sau đó, chiếc xe thương mại

phía trước bị một vật cực lớn hất

tung!

Chiếc xe thương mại lật vài vòng

trên không trung, cuối cùng rơi

xuống chiếc xe thương mại ở phía

sau một cách rất chuẩn xác.

“Bụp!”

Biến cố đột ngột này khiến ba gã

đàn ông cùng quay đầu lại.

Bọn chúng nhìn thấy một chiếc xe

địa hình khổng lồ đậu trước xe taxi.

Sau cú va chạm mạnh như vậy

nhưng phần thân trước của chiếc xe

địa hình này không có quá nhiều

thay đổi.

Chỉ là phần mui xe bị trầy xước một

chút!

Lúc này, cửa xe mở ra.

Lý Phong bước từ trên xe xuống.

Một bước.

Hai bước.

Khi Lý Phong bước đến bước thứ

ba.

“Xoẹt!”

Cơ thể của anh đột nhiên biến

thành một cái bóng.

Một cơn gió lạnh cuồn cuộn thổi tới.

Chân sau của gã đàn ông vừa chui

vào trong xe, cầm dao hăm dọa

Hứa Mộc Tình đột nhiên bị một bàn

tay mạnh mẽ nắm lấy.

Gã đàn ông lập tức nắm lấy con dao

găm để tự vệ, dùng lưỡi dao găm

sắc nhọn đâm vào đầu của Lý

Phong.

Khi con dao găm cách Lý Phong rất

gần.

Lý Phong ra tay.

Lý Phong bắt lấy cổ tay của gã đàn

ông đó.

Trong lúc gã vẫn chưa kịp phản ứng

lại.

Lý Phong đã nắm lấy tay đang cầm

dao của gã đàn ông đó.

Đâm mạnh vào đùi của gã!

“Á á!”

Gã đàn ông gầm lên một tiếng!

Lý Phong lập tức kéo cả người gã ra

khỏi xe taxi.

Giống như cách gã đàn ông đó đối

xử với tài xế taxi vừa rồi.

Ném gã đàn ông đó bay ra xa mấy

chục mét!

“Bụp!”

Cơ thể gã đàn ông lượn một hình

vòng cung trong không khí.

Sau đó, gã đâm sầm vào bức tường

của một tòa nhà!

Lý Phong nhìn Hứa Mộc Tình, khẽ

cười.

“Vợ, bây giờ chúng ta cùng chơi trò

chơi bịt mắt bắt dê như ngày nhỏ

nhé”.

“Bây giờ em nhắm mắt lại, đếm đến

mười”.

Hứa Mộc Tình mím môi đỏ mọng.

Mặc dù biết tiếp theo sẽ xảy ra

chuyện gì.

Nhưng cô vẫn ngoan ngoãn lấy tay

che mắt lại.

Giọng nói lanh lảnh của cô phát ra

từ trong xe taxi.

“Mười”.

“Chín”.

Khi Hứa Mộc Tình đếm đến ‘tám’, Lý

Phong đã xuống xe taxi.

“Bảy”.

Bóng hình Lý Phong lóe lên, bóp

chặt cổ một gã đàn ông.

“Sáu”.

“Rắc!”

“Vỡ vụn!”

“Năm”.

Một gã đàn ông khác trợn tròn mắt.

Nhìn đồng đội của mình chết ngay

trước mặt.

“Bốn”.

Trong lúc gã đàn ông đó vẫn đang

do dự nên tấn công hay bỏ chạy.

Bàn tay của Lý Phong xuyên qua

không trung.

“Ba”.

Giống như đồng đội của mình, gã

cũng bị Lý Phong bóp cổ.

“Rắc!”

Kết cục y như vậy!

Gãy cổ!

“Hai”.

Bị ném bay ra xa!

“Một”.

Khi Hứa Mộc Tỉnh bỏ tay đang che

mắt ra.

Những gã đàn ông hung dữ đó đều

đã biến mất.

Lý Phong mở cửa xe.

Anh bế Hứa Mộc Tình ra khỏi xe.

Để Hứa Mộc Tình nép vào trong

vòng tay vững chắc của mình.

Sau đó bước từng bước về phía xe

địa hình Kiêu Long.

Đột nhiên một cơn gió lạnh thấu

xương thổi ra từ một con hẻm bên

cạnh.

Một luồng sát khí mãnh liệt bao

trùm cơ thể Lý Phong!

Lý Phong không dừng lại.

Anh tiếp tục bế Hứa Mộc Tình đến

bên cạnh chiếc xe.

Anh mở cửa xe, đặt Hứa Mộc Tình

lên hàng ghế phụ phía trước.

“Em ngoan ngoãn ở đây đợi anh

nhé”.

“Anh đi giải quyết vài con ruồi phiền

phức đã”.

Lý Phong hôn lên cái trán ửng hồng

của Hứa Mộc Tình.

Đóng cửa.

Xoay người, đứng đối diện với con

hẻm.

Đúng lúc này, một người đàn ông

trung niên đã đứng ở đó.

Người này chính là Lưu Hàn!

Sau lưng Lưu Hàn còn có mấy

người.

Thực lực của đám người này đều

không hề yếu, trên người tỏa ra

một luồng sát khí vô cùng mạnh

mẽ.

Lưu Hàn nhìn Lý Phong.

Lúc trước xem ảnh, gã cảm thấy Lý

Phong rất giống anh trai.

Sau khi gặp được người thật rồi, gã

dường như có thể khẳng định chắc

chắn.

Người đàn ông ở trước mặt chính là

đưa con trai rác rưởi bị nhà họ Lý

đuổi ra khỏi nhà năm đó.

“Thực lực của mày không yếu, chỉ

đáng tiếc là không đủ ác”.

Lưu Hàn bước từng bước ra khỏi

con hẻm.

Gã bước tới chỗ người vừa rồi đã bị

Lý Phong đánh trọng thương.

Trước mặt Lý Phong, Lưu Hàn đột

nhiên giơ chân lên.

“Bụp!”

Gã giết cả người của mình!

“Cá lớn nuốt cá bé, đây là quy luật

của tự nhiên”.

“Là người kế thừa của một gia tộc,

mày nên hiểu rõ chứ nhỉ”.

“Mày và anh trai mày chẳng khác gì

nhau, mặc dù xuất thân rất tốt,

nhưng không có tố chất trở thành

người đứng đầu”.

“Vì vậy đám người vô dụng chúng

mày, tốt nhất là nên trừ khử hết

đi!”

Lý Phong không nói gì.

Cũng không có bất kỳ động thái

nào, anh chỉ đứng yên ở đó.

Trong mắt Lưu Hàn, dường như Lý

Phong đã bị dọa đến mức ngây

ngốc đứng im ở đó, không dám

nhúc nhích.

Lưu Hàn cười!

Coi thường!

Khinh bỉ!

Còn có chế giễu!

“Không ngờ mày còn bất tài vô

dụng hơn tao nghĩ nhiều đấy”.

“Tao còn cho rằng có thể chơi đùa

với mày vài chiêu, để bản thân tao

thả lỏng gân cốt một chút”.

“Xem ra loại phế vật như mày

chẳng cần tao phải ra tay”.

Trong lúc nói chuyện, vài tên đàn

em của Lưu Hàn đứng ở đằng sau

đã ra tay.

Bọn chúng lao thẳng về phía Lý

Phong, tung nắm đấm.

‘Bụp!”

“Bụp!”

Hai bóng người, một trái một phải

lao về phía Lý Phong.

Sau khi lao ra khỏi con hẻm, bọn

chúng đập mạnh vào bức tường ở

phía đối diện!

Nhặt Được Nữ Tổng Tài Xinh Đẹp Làm VợTác giả: Cá KoiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Phịch!” “Phịch!” Mấy chục chiếc xe Benz phi tới từ một hướng. Chúng đã chặn đứng lối ra của sân bay quốc tế Đông Hải. Hàng trăm người đàn ông cao to vạm vỡ mặc vest đen bước xuống xe, tản ra thành hai hàng. Họ tách đôi đoàn khách đông nườm nượp. Mở ra một con đường thẳng tắp. Ai nấy đều bày ra vẻ mặt nghiêm trọng như thể đang đối đầu với kẻ thù. Một chiếc xe Rolls Royce chầm chậm dừng lại. Một chiếc thảm đỏ được dải từ cửa xe tới cửa ra vào của sân bay. Ngay sau đó, một người đàn ông trung niên ăn mặc như một quản gia bước đi nhanh trên thảm đỏ. Lý Hùng mặc một bộ đồ thường ngày thoải mái chầm chậm bước ra từ cửa sân bay. Người quản gia và tất cả những người áo đen cung kính cúi người 90 độ, đồng thanh hô lớn. “Chào mừng cậu hai về nhà!” Lý Hùng gãi mũi cười lạnh lùng. Anh quay người đi sang bên cạnh. Người quản gia đứng giữa lập tức đi theo. “Cậu hai, ông chủ mời cậu về nhà!” Lý Hùng khinh thường nói: “Ông nghĩ giờ tôi còn coi cái chuồng chó ấy ra gì nữa không?” Lại có người bảo khu… Ngồi trong xe taxi, Hứa Mộc Tìnhnhận được tin nhắn.Khi cô nhìn thấy tin nhắn, khôngkhỏi giật mình.Tin nhắn đột ngột này khiến HứaMộc Tình nhận ra có điều gì đóchẳng lành.Khi cô đang định gọi cho Lý Phong,xe taxi đột nhiên phanh gấp.Hứa Mộc Tình sau khi ngồi vững,vội vàng hỏi tài xế: “Anh tài xế, xảyra chuyện gì vậy?”Qua kính chắn gió, Hứa Mộc Tìnhnhìn thấy một chiếc ô tô thươngmại đang đi phía trước, đột ngộtdừng lại, chặn đường chiếc taxi củabọn họ.Ngay sau đó, ba người bước xuốngxe.Ba người này trông rất hung dữ.Bọn chúng lạnh lùng bước nhanhtới.Hứa Mộc Tình vội vàng nói với tàixế taxi: “Anh à, mau lùi xe, mau lùixe!”Tài xế taxi nhanh chóng gài số lùi.Tuy nhiên, khi chiếc xe vừa lùi vềphía sau.Đuôi xe taxi lại đâm vào một chiếc .||||| Truyện đề cử: Tuyệt Phẩm Thiên Y |||||xe thương mại khác.Phía trước và phía sau xe taxi đềuđã bị những chiếc xe thương mại đóchặn lại, căn bản không còn đườnglui!Lúc này, ba người đó đã đến bêncạnh chiếc taxi.Một người trong số bọn chúng vươntay, đập cửa kính xe và nói với tàixế.“Không muốn chết thì lập tức cútngay đi cho tôi!”Chỉ một ánh mắt của đối phươngcũng đã khiến tài xế taxi run lênbần bật.Nhưng anh ấy không xuống xe.Thay vào đó, anh ấy vội vàng khóacửa xe rồi trốn vào trong xe, lấyđiện thoại ra cầu cứu.Gã đàn ông vừa nói chuyện lập tứcgiơ nắm đấm, đấm mạnh vào cửasổ của chiếc taxi.“Bụp!”Chỉ là một nắm đấm.Kính vỡ tan tành.Gã đàn ông tóm cổ người tài xếtaxi, kéo anh ấy ra và ném anh ấyvăng ra cả chục mét.Sau đó, ba gã đàn ông bao vâychiếc taxi.Một trong số đó đã trèo vào trongchiếc taxi.Gã nhìn chằm chằm vào Hứa MộcTình.“Tiếc thật, đẹp thế này mà”.Nói xong, gã đàn ông này rút mộtcon dao găm từ thắt lưng ra.“Bùm!”Đột nhiên!Có một tiếng động dữ dội vang lênphía trước chiếc taxi.Ngay sau đó, chiếc xe thương mạiphía trước bị một vật cực lớn hấttung!Chiếc xe thương mại lật vài vòngtrên không trung, cuối cùng rơixuống chiếc xe thương mại ở phíasau một cách rất chuẩn xác.“Bụp!”Biến cố đột ngột này khiến ba gãđàn ông cùng quay đầu lại.Bọn chúng nhìn thấy một chiếc xeđịa hình khổng lồ đậu trước xe taxi.Sau cú va chạm mạnh như vậynhưng phần thân trước của chiếc xeđịa hình này không có quá nhiềuthay đổi.Chỉ là phần mui xe bị trầy xước mộtchút!Lúc này, cửa xe mở ra.Lý Phong bước từ trên xe xuống.Một bước.Hai bước.Khi Lý Phong bước đến bước thứba.“Xoẹt!”Cơ thể của anh đột nhiên biếnthành một cái bóng.Một cơn gió lạnh cuồn cuộn thổi tới.Chân sau của gã đàn ông vừa chuivào trong xe, cầm dao hăm dọaHứa Mộc Tình đột nhiên bị một bàntay mạnh mẽ nắm lấy.Gã đàn ông lập tức nắm lấy con daogăm để tự vệ, dùng lưỡi dao gămsắc nhọn đâm vào đầu của LýPhong.Khi con dao găm cách Lý Phong rấtgần.Lý Phong ra tay.Lý Phong bắt lấy cổ tay của gã đànông đó.Trong lúc gã vẫn chưa kịp phản ứnglại.Lý Phong đã nắm lấy tay đang cầmdao của gã đàn ông đó.Đâm mạnh vào đùi của gã!“Á á!”Gã đàn ông gầm lên một tiếng!Lý Phong lập tức kéo cả người gã rakhỏi xe taxi.Giống như cách gã đàn ông đó đốixử với tài xế taxi vừa rồi.Ném gã đàn ông đó bay ra xa mấychục mét!“Bụp!”Cơ thể gã đàn ông lượn một hìnhvòng cung trong không khí.Sau đó, gã đâm sầm vào bức tườngcủa một tòa nhà!Lý Phong nhìn Hứa Mộc Tình, khẽcười.“Vợ, bây giờ chúng ta cùng chơi tròchơi bịt mắt bắt dê như ngày nhỏnhé”.“Bây giờ em nhắm mắt lại, đếm đếnmười”.Hứa Mộc Tình mím môi đỏ mọng.Mặc dù biết tiếp theo sẽ xảy rachuyện gì.Nhưng cô vẫn ngoan ngoãn lấy tayche mắt lại.Giọng nói lanh lảnh của cô phát ratừ trong xe taxi.“Mười”.“Chín”.Khi Hứa Mộc Tình đếm đến ‘tám’, LýPhong đã xuống xe taxi.“Bảy”.Bóng hình Lý Phong lóe lên, bópchặt cổ một gã đàn ông.“Sáu”.“Rắc!”“Vỡ vụn!”“Năm”.Một gã đàn ông khác trợn tròn mắt.Nhìn đồng đội của mình chết ngaytrước mặt.“Bốn”.Trong lúc gã đàn ông đó vẫn đangdo dự nên tấn công hay bỏ chạy.Bàn tay của Lý Phong xuyên quakhông trung.“Ba”.Giống như đồng đội của mình, gãcũng bị Lý Phong bóp cổ.“Rắc!”Kết cục y như vậy!Gãy cổ!“Hai”.Bị ném bay ra xa!“Một”.Khi Hứa Mộc Tỉnh bỏ tay đang chemắt ra.Những gã đàn ông hung dữ đó đềuđã biến mất.Lý Phong mở cửa xe.Anh bế Hứa Mộc Tình ra khỏi xe.Để Hứa Mộc Tình nép vào trongvòng tay vững chắc của mình.Sau đó bước từng bước về phía xeđịa hình Kiêu Long.Đột nhiên một cơn gió lạnh thấuxương thổi ra từ một con hẻm bêncạnh.Một luồng sát khí mãnh liệt baotrùm cơ thể Lý Phong!Lý Phong không dừng lại.Anh tiếp tục bế Hứa Mộc Tình đếnbên cạnh chiếc xe.Anh mở cửa xe, đặt Hứa Mộc Tìnhlên hàng ghế phụ phía trước.“Em ngoan ngoãn ở đây đợi anhnhé”.“Anh đi giải quyết vài con ruồi phiềnphức đã”.Lý Phong hôn lên cái trán ửng hồngcủa Hứa Mộc Tình.Đóng cửa.Xoay người, đứng đối diện với conhẻm.Đúng lúc này, một người đàn ôngtrung niên đã đứng ở đó.Người này chính là Lưu Hàn!Sau lưng Lưu Hàn còn có mấyngười.Thực lực của đám người này đềukhông hề yếu, trên người tỏa ramột luồng sát khí vô cùng mạnhmẽ.Lưu Hàn nhìn Lý Phong.Lúc trước xem ảnh, gã cảm thấy LýPhong rất giống anh trai.Sau khi gặp được người thật rồi, gãdường như có thể khẳng định chắcchắn.Người đàn ông ở trước mặt chính làđưa con trai rác rưởi bị nhà họ Lýđuổi ra khỏi nhà năm đó.“Thực lực của mày không yếu, chỉđáng tiếc là không đủ ác”.Lưu Hàn bước từng bước ra khỏicon hẻm.Gã bước tới chỗ người vừa rồi đã bịLý Phong đánh trọng thương.Trước mặt Lý Phong, Lưu Hàn độtnhiên giơ chân lên.“Bụp!”Gã giết cả người của mình!“Cá lớn nuốt cá bé, đây là quy luậtcủa tự nhiên”.“Là người kế thừa của một gia tộc,mày nên hiểu rõ chứ nhỉ”.“Mày và anh trai mày chẳng khác gìnhau, mặc dù xuất thân rất tốt,nhưng không có tố chất trở thànhngười đứng đầu”.“Vì vậy đám người vô dụng chúngmày, tốt nhất là nên trừ khử hếtđi!”Lý Phong không nói gì.Cũng không có bất kỳ động tháinào, anh chỉ đứng yên ở đó.Trong mắt Lưu Hàn, dường như LýPhong đã bị dọa đến mức ngâyngốc đứng im ở đó, không dámnhúc nhích.Lưu Hàn cười!Coi thường!Khinh bỉ!Còn có chế giễu!“Không ngờ mày còn bất tài vôdụng hơn tao nghĩ nhiều đấy”.“Tao còn cho rằng có thể chơi đùavới mày vài chiêu, để bản thân taothả lỏng gân cốt một chút”.“Xem ra loại phế vật như màychẳng cần tao phải ra tay”.Trong lúc nói chuyện, vài tên đànem của Lưu Hàn đứng ở đằng sauđã ra tay.Bọn chúng lao thẳng về phía LýPhong, tung nắm đấm.‘Bụp!”“Bụp!”Hai bóng người, một trái một phảilao về phía Lý Phong.Sau khi lao ra khỏi con hẻm, bọnchúng đập mạnh vào bức tường ởphía đối diện!

Chương 572: Tiếc thế, đẹp vậy cơ  mà