“Phịch!” “Phịch!” Mấy chục chiếc xe Benz phi tới từ một hướng. Chúng đã chặn đứng lối ra của sân bay quốc tế Đông Hải. Hàng trăm người đàn ông cao to vạm vỡ mặc vest đen bước xuống xe, tản ra thành hai hàng. Họ tách đôi đoàn khách đông nườm nượp. Mở ra một con đường thẳng tắp. Ai nấy đều bày ra vẻ mặt nghiêm trọng như thể đang đối đầu với kẻ thù. Một chiếc xe Rolls Royce chầm chậm dừng lại. Một chiếc thảm đỏ được dải từ cửa xe tới cửa ra vào của sân bay. Ngay sau đó, một người đàn ông trung niên ăn mặc như một quản gia bước đi nhanh trên thảm đỏ. Lý Hùng mặc một bộ đồ thường ngày thoải mái chầm chậm bước ra từ cửa sân bay. Người quản gia và tất cả những người áo đen cung kính cúi người 90 độ, đồng thanh hô lớn. “Chào mừng cậu hai về nhà!” Lý Hùng gãi mũi cười lạnh lùng. Anh quay người đi sang bên cạnh. Người quản gia đứng giữa lập tức đi theo. “Cậu hai, ông chủ mời cậu về nhà!” Lý Hùng khinh thường nói: “Ông nghĩ giờ tôi còn coi cái chuồng chó ấy ra gì nữa không?” Lại có người bảo khu…
Chương 581: Đám tôm tép nhãi
Nhặt Được Nữ Tổng Tài Xinh Đẹp Làm VợTác giả: Cá KoiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Phịch!” “Phịch!” Mấy chục chiếc xe Benz phi tới từ một hướng. Chúng đã chặn đứng lối ra của sân bay quốc tế Đông Hải. Hàng trăm người đàn ông cao to vạm vỡ mặc vest đen bước xuống xe, tản ra thành hai hàng. Họ tách đôi đoàn khách đông nườm nượp. Mở ra một con đường thẳng tắp. Ai nấy đều bày ra vẻ mặt nghiêm trọng như thể đang đối đầu với kẻ thù. Một chiếc xe Rolls Royce chầm chậm dừng lại. Một chiếc thảm đỏ được dải từ cửa xe tới cửa ra vào của sân bay. Ngay sau đó, một người đàn ông trung niên ăn mặc như một quản gia bước đi nhanh trên thảm đỏ. Lý Hùng mặc một bộ đồ thường ngày thoải mái chầm chậm bước ra từ cửa sân bay. Người quản gia và tất cả những người áo đen cung kính cúi người 90 độ, đồng thanh hô lớn. “Chào mừng cậu hai về nhà!” Lý Hùng gãi mũi cười lạnh lùng. Anh quay người đi sang bên cạnh. Người quản gia đứng giữa lập tức đi theo. “Cậu hai, ông chủ mời cậu về nhà!” Lý Hùng khinh thường nói: “Ông nghĩ giờ tôi còn coi cái chuồng chó ấy ra gì nữa không?” Lại có người bảo khu… nhép"Mấy năm nay, một vài đám tômtép nhãi nhép có vài xu, mở đượcmột hai cái công ty cũng tự xưngmình là tập đoàn?""Nực cười".Nói xong, Đào Trình Hán cầm lấyđiện thoại trên bàn bấm một dãysố."Tiểu Triệu! Câu nói với nhữngngười bên dưới, từ nay chúng ta sẽnhắm thẳng vào tập đoàn LăngTiêu"."Gì cơ? Cậu cũng không biết tậpđoàn Lăng Tiêu này á?""Thôi, mấy cái này không quantrọng, dù sao thì...""Đây là lệnh trên tổng bộ thôngbáo, kệ nó chui từ cái xó xỉnh nàora...""Đi lên từ cái xưởng nhỏ ý, cắt hếtnguồn cung của bọn chúng chotôi...Á....""Tôi không sao, chỉ là hơi đau răng.Cậu nhớ những gì tôi nói, làm theocách mà chúng ta hay làm, khiếncái tập đoàn này trắng tay cho tôi".Đột nhiên cơ thể Đào Trình Hán runlên một cái.Cô ả dưới gầm bàn rút giấy ăn lausạch, sau đó cười ha ha nhìn ĐàoTrình Hán."Giám đốc, em làm khá lắm đúngkhông?"Đào Trình Hán tươi cười cúi đầunhìn cô ta nói."Bên trên làm tốt lắm, không biếtbên dưới của cưng thì thế nào?"Cô ả hơi nhếch mày: "Nếu giờ giámđốc rảnh thì em cho anh xem nhé?"Đào Trình Hán gật đầu: "Được đấy,nhưng ở công ty không tiện, chúngta đến nơi khác tốt hơn"."Nhưng giám đốc này, lúc em làmviệc anh có thể tắt điện thoạikhông?""Nếu không người ta không tậptrung được".Đào Trình Hán: "Được, anh sẽ làmtheo yêu cầu của cưng".Cùng lúc đó.Văn phòng của Hứa Mộc Tình ởBách Vị Nguyên."Cốc cốc cốc".Hứa Mộc Tình đang tập chung tinhthần xem tài liệu.Nghe thấy tiếng gõ cửa, đôi môi đỏgợi cảm của Hứa Mộc Tình thốt lênhai chữ rõ ràng: "Mời vào".Cửa bị người ta đẩy ra.Hứa Mộc Tình ngẩng đầu nhìn.Lúc nhìn thấy người vào cô liền giậtmình.Là Raven.Ngoài mặt thì Raven là thư kí củaHứa Mộc Tình nhưng thực ra cô vẫnnghe theo lệnh của Lý Phong.Hầu hết mọi việc cô ấy đều báo cáovới Lý Phong.Trước đây cô ấy vẫn luôn ở ThiênMôn, sau khi Hứa Mộc Tình rời đi thìcô ấy ở lại đấy quản lí.Tuy là chức của cô ấy không caonhưng rất có năng lực.Về điểm này, nhiều khi Hứa MộcTình cảm thấy mình còn kémRaven.Raven là người phụ nữ rất tinh tế vàcẩn thận.Trong công việc, cô ấy có thể bàyra thiên la địa võng, ngay cả mộtsợi tóc cũng không lọt."Raven, sao cô lại đến đây?"Hứa Mộc Tình đứng lên, đưa Ravenđến bên sô pha, hai người cùngngồi xuống.Raven cười đưa cho Hứa Mộc Tìnhmột tập tài liệu."Ba ngày trước tôi nhận được điệnthoại của Lý Phong, anh ấy bảo tôichuẩn bị cái này cho cô".Nghe thấy là Lý Phong chuẩn bị chomình, Hứa Mộc Tình vội mở ra xem.Bên trên tài liệu kín chữ.Sau khi Hứa Mộc Tình nhìn kĩ, mímặt giật giật.Cô hỏi Raven: "Tập đoàn Viên Thịnày có phải là của bố Đa Đakhông?"Raven gật đầu."Sao bọn họ phải đối phó với tậpđoàn chúng ta"."Chả nhẽ vì ông ta phản đối Đa Đavà em trai tôi quen nhau hả?"Raven nhìn Hứa Mộc Tình.Nụ cười của cô rất bình tĩnh.Trong mắt cô lóe lên sự khôn ngoansâu sắc.Raven cực kì hâm hộ Hứa Mộc Tình.Bởi vì trên người Hứa Mộc Tình cósự hiền lành lương thiện mà ngườibình thường không có được.Khi cô lo nghĩ chuyện gì, cô luônhướng theo chân thiện mỹ.Mà thường không chú ý đến sự xấuxa trong bản tính của con người.Nhưng Raven lại là người hiểu rõthứ này nhất.Lúc trước Lý Phong cứu Raven cũngtừng nói.Anh sẽ để vợ mình mãi hồn nhiênnhư vậy.Nếu thế giới này chia làm đen vàtrắng, vậy Hứa Mộc Tình sẽ là màutrắng.Còn Raven là màu đen.Raven giúp Hứa Mộc Tình giải quyếttất cả những chuyện xấu xa.Raven nhìn Hứa Mộc Tình nói: "Tìnhhình cụ thể tôi cũng không rõ, tôichỉ làm theo lời dặn của ông chủ,chuẩn bị trước những tài liệu nàythôi"."Nửa tiếng sau tập đoàn Viên Thị sẽbắt đầu tấn công tập đoàn củachúng ta"."Vì để đối phó với sự tấn công củabọn họ trên phương diện tài chính,một tuần trước tôi đã cố tình thànhlập một công ty tài chính 'ma' dướidanh nghĩa của tập đoàn LăngTiêu"."Tất cả những đòn tấn công củabọn họ, chúng ta đều có thể gánhđược"."Đợi đến khi bọn họ hoàn hồn,chúng ta cũng đã ăn được kha khácủa công ty bọn họ rồi".Hứa Mộc Tình nhìn Raven, cô độtnhiên cười."Cô cười gì thế?", Raven hỏi. Truyện Xuyên Không"Tôi đột nhiên phát hiện có cô ởbên, tôi thấy rất yên tâm".Hứa Mộc Tình nói thẳng suy nghĩcủa mình ra.Raven cũng cười.Cũng chỉ có người con gái lươngthiện hiền lành như Hứa Mộc Tìnhmới xứng đôi với ông chủ của cô ấy.Ban đêm.Đào Trình Hán thoải mái dẫn theothư kí của mình đi từ thang máykhách sạn ra.Ông ta dẫn người phụ nữ diêm dúabên cạnh đến quầy lễ tân thanhtoán, vung tay đưa thẻ Gold củamình ra.Lúc đang tính tiền, ông ta sungsướng cả người, mở điện thoại raxem.Nhưng vừa mở điện thoại ra, ông taphát hiện mình có mấy chục cuộcgọi nhỡ.Lông mày Đào Trình Hán dựngngược lên.Chuyện gì thế?Ông ta còn chưa kịp điện lại, thì diđộng trong tay lại rung mạnh, lànhân viên của ông ta gọi đến.Đào Trình Hán vừa mới ấn nghe,đầu dây bên kia bỗng truyền đếntiếng hét to của một người đàn ông."Giám đốc, ông đang ở đâu vậy?""Ông mau về đi, hỏng rồi, chuyệnlớn không xong rồi".Đào Trình Hán hỏi: "Có chuyện gìmà cuống lên như thế?"Nhân viên đầu bên kia run rẩy nói."Xong rồi!""Xong hết rồi!""Chúng tôi làm theo tài liệu mà phótổng giám đốc đưa tới, tấn côngvào một công ty tài chính dướitrướng tập đoàn Lăng Tiêu”."Nhưng không biết bên đó xảy rachuyện gì"."Nhìn có vẻ như chỉ là một công tytài chính nhỏ nhưng lại như cáiđộng không đáy"."Chúng ta đầu tư vào hai trăm triệulại bị bọn chúng nuốt sạch".Đào Trình Hán thở phào nhẹ nhõm."Hai trăm triệu thì hai trăm triệu, cógì phải cuống lên thế?"Đào Trình Hán là lãnh đạo cấp caocủa công ty, ông ta muốn thể hiệnsự nam tính và uy nghiêm của mìnhtrước mặt người phụ nữ bên cạnh.Ông ta ngẩng đầu, mạnh miệng nói."Tuy là tập đoàn Lăng Tiêu nàykhông nổi lắm cũng chưa từng ngheai nhắc đến"."Nhưng dù sao cũng là công ty trựcthuộc của một tập đoàn, nuốt hếthai trăm triệu cũng là chuyệnthường"."Các cậu cứ làm theo tài liệu màphó tổng giám đốc làm là được rồi".Anh chàng nhân viên hét to: "Khôngđược đâu giám đốc ơi"."Tất cả tài chính của công ty chúngta bỗng chốc mất sạch rồi"."Hai tỷ đấy"."Hai tỷ của công ty chúng ta bị bọnhọ nuốt sạch"."Giờ tài chính của công ty chúng tabị kẹt rồi, phải làm sao đây?"Những gì nhân viên nói sau đó ĐàoTrình Hán không nghe thấy nữa.Vì di động đã trượt khỏi tay ông tađập xuống đất rồi."Rầm!"Cơ thể ông ta hơi lung lay, ngồithẫn thờ trên mặt đá hoa lạnh nhưbăng của khách sạn."Xong rồi"."Xong thật rồi".
nhép
"Mấy năm nay, một vài đám tôm
tép nhãi nhép có vài xu, mở được
một hai cái công ty cũng tự xưng
mình là tập đoàn?"
"Nực cười".
Nói xong, Đào Trình Hán cầm lấy
điện thoại trên bàn bấm một dãy
số.
"Tiểu Triệu! Câu nói với những
người bên dưới, từ nay chúng ta sẽ
nhắm thẳng vào tập đoàn Lăng
Tiêu".
"Gì cơ? Cậu cũng không biết tập
đoàn Lăng Tiêu này á?"
"Thôi, mấy cái này không quan
trọng, dù sao thì..."
"Đây là lệnh trên tổng bộ thông
báo, kệ nó chui từ cái xó xỉnh nào
ra..."
"Đi lên từ cái xưởng nhỏ ý, cắt hết
nguồn cung của bọn chúng cho
tôi...Á...."
"Tôi không sao, chỉ là hơi đau răng.
Cậu nhớ những gì tôi nói, làm theo
cách mà chúng ta hay làm, khiến
cái tập đoàn này trắng tay cho tôi".
Đột nhiên cơ thể Đào Trình Hán run
lên một cái.
Cô ả dưới gầm bàn rút giấy ăn lau
sạch, sau đó cười ha ha nhìn Đào
Trình Hán.
"Giám đốc, em làm khá lắm đúng
không?"
Đào Trình Hán tươi cười cúi đầu
nhìn cô ta nói.
"Bên trên làm tốt lắm, không biết
bên dưới của cưng thì thế nào?"
Cô ả hơi nhếch mày: "Nếu giờ giám
đốc rảnh thì em cho anh xem nhé?"
Đào Trình Hán gật đầu: "Được đấy,
nhưng ở công ty không tiện, chúng
ta đến nơi khác tốt hơn".
"Nhưng giám đốc này, lúc em làm
việc anh có thể tắt điện thoại
không?"
"Nếu không người ta không tập
trung được".
Đào Trình Hán: "Được, anh sẽ làm
theo yêu cầu của cưng".
Cùng lúc đó.
Văn phòng của Hứa Mộc Tình ở
Bách Vị Nguyên.
"Cốc cốc cốc".
Hứa Mộc Tình đang tập chung tinh
thần xem tài liệu.
Nghe thấy tiếng gõ cửa, đôi môi đỏ
gợi cảm của Hứa Mộc Tình thốt lên
hai chữ rõ ràng: "Mời vào".
Cửa bị người ta đẩy ra.
Hứa Mộc Tình ngẩng đầu nhìn.
Lúc nhìn thấy người vào cô liền giật
mình.
Là Raven.
Ngoài mặt thì Raven là thư kí của
Hứa Mộc Tình nhưng thực ra cô vẫn
nghe theo lệnh của Lý Phong.
Hầu hết mọi việc cô ấy đều báo cáo
với Lý Phong.
Trước đây cô ấy vẫn luôn ở Thiên
Môn, sau khi Hứa Mộc Tình rời đi thì
cô ấy ở lại đấy quản lí.
Tuy là chức của cô ấy không cao
nhưng rất có năng lực.
Về điểm này, nhiều khi Hứa Mộc
Tình cảm thấy mình còn kém
Raven.
Raven là người phụ nữ rất tinh tế và
cẩn thận.
Trong công việc, cô ấy có thể bày
ra thiên la địa võng, ngay cả một
sợi tóc cũng không lọt.
"Raven, sao cô lại đến đây?"
Hứa Mộc Tình đứng lên, đưa Raven
đến bên sô pha, hai người cùng
ngồi xuống.
Raven cười đưa cho Hứa Mộc Tình
một tập tài liệu.
"Ba ngày trước tôi nhận được điện
thoại của Lý Phong, anh ấy bảo tôi
chuẩn bị cái này cho cô".
Nghe thấy là Lý Phong chuẩn bị cho
mình, Hứa Mộc Tình vội mở ra xem.
Bên trên tài liệu kín chữ.
Sau khi Hứa Mộc Tình nhìn kĩ, mí
mặt giật giật.
Cô hỏi Raven: "Tập đoàn Viên Thị
này có phải là của bố Đa Đa
không?"
Raven gật đầu.
"Sao bọn họ phải đối phó với tập
đoàn chúng ta".
"Chả nhẽ vì ông ta phản đối Đa Đa
và em trai tôi quen nhau hả?"
Raven nhìn Hứa Mộc Tình.
Nụ cười của cô rất bình tĩnh.
Trong mắt cô lóe lên sự khôn ngoan
sâu sắc.
Raven cực kì hâm hộ Hứa Mộc Tình.
Bởi vì trên người Hứa Mộc Tình có
sự hiền lành lương thiện mà người
bình thường không có được.
Khi cô lo nghĩ chuyện gì, cô luôn
hướng theo chân thiện mỹ.
Mà thường không chú ý đến sự xấu
xa trong bản tính của con người.
Nhưng Raven lại là người hiểu rõ
thứ này nhất.
Lúc trước Lý Phong cứu Raven cũng
từng nói.
Anh sẽ để vợ mình mãi hồn nhiên
như vậy.
Nếu thế giới này chia làm đen và
trắng, vậy Hứa Mộc Tình sẽ là màu
trắng.
Còn Raven là màu đen.
Raven giúp Hứa Mộc Tình giải quyết
tất cả những chuyện xấu xa.
Raven nhìn Hứa Mộc Tình nói: "Tình
hình cụ thể tôi cũng không rõ, tôi
chỉ làm theo lời dặn của ông chủ,
chuẩn bị trước những tài liệu này
thôi".
"Nửa tiếng sau tập đoàn Viên Thị sẽ
bắt đầu tấn công tập đoàn của
chúng ta".
"Vì để đối phó với sự tấn công của
bọn họ trên phương diện tài chính,
một tuần trước tôi đã cố tình thành
lập một công ty tài chính 'ma' dưới
danh nghĩa của tập đoàn Lăng
Tiêu".
"Tất cả những đòn tấn công của
bọn họ, chúng ta đều có thể gánh
được".
"Đợi đến khi bọn họ hoàn hồn,
chúng ta cũng đã ăn được kha khá
của công ty bọn họ rồi".
Hứa Mộc Tình nhìn Raven, cô đột
nhiên cười.
"Cô cười gì thế?", Raven hỏi. Truyện Xuyên Không
"Tôi đột nhiên phát hiện có cô ở
bên, tôi thấy rất yên tâm".
Hứa Mộc Tình nói thẳng suy nghĩ
của mình ra.
Raven cũng cười.
Cũng chỉ có người con gái lương
thiện hiền lành như Hứa Mộc Tình
mới xứng đôi với ông chủ của cô ấy.
Ban đêm.
Đào Trình Hán thoải mái dẫn theo
thư kí của mình đi từ thang máy
khách sạn ra.
Ông ta dẫn người phụ nữ diêm dúa
bên cạnh đến quầy lễ tân thanh
toán, vung tay đưa thẻ Gold của
mình ra.
Lúc đang tính tiền, ông ta sung
sướng cả người, mở điện thoại ra
xem.
Nhưng vừa mở điện thoại ra, ông ta
phát hiện mình có mấy chục cuộc
gọi nhỡ.
Lông mày Đào Trình Hán dựng
ngược lên.
Chuyện gì thế?
Ông ta còn chưa kịp điện lại, thì di
động trong tay lại rung mạnh, là
nhân viên của ông ta gọi đến.
Đào Trình Hán vừa mới ấn nghe,
đầu dây bên kia bỗng truyền đến
tiếng hét to của một người đàn ông.
"Giám đốc, ông đang ở đâu vậy?"
"Ông mau về đi, hỏng rồi, chuyện
lớn không xong rồi".
Đào Trình Hán hỏi: "Có chuyện gì
mà cuống lên như thế?"
Nhân viên đầu bên kia run rẩy nói.
"Xong rồi!"
"Xong hết rồi!"
"Chúng tôi làm theo tài liệu mà phó
tổng giám đốc đưa tới, tấn công
vào một công ty tài chính dưới
trướng tập đoàn Lăng Tiêu”.
"Nhưng không biết bên đó xảy ra
chuyện gì".
"Nhìn có vẻ như chỉ là một công ty
tài chính nhỏ nhưng lại như cái
động không đáy".
"Chúng ta đầu tư vào hai trăm triệu
lại bị bọn chúng nuốt sạch".
Đào Trình Hán thở phào nhẹ nhõm.
"Hai trăm triệu thì hai trăm triệu, có
gì phải cuống lên thế?"
Đào Trình Hán là lãnh đạo cấp cao
của công ty, ông ta muốn thể hiện
sự nam tính và uy nghiêm của mình
trước mặt người phụ nữ bên cạnh.
Ông ta ngẩng đầu, mạnh miệng nói.
"Tuy là tập đoàn Lăng Tiêu này
không nổi lắm cũng chưa từng nghe
ai nhắc đến".
"Nhưng dù sao cũng là công ty trực
thuộc của một tập đoàn, nuốt hết
hai trăm triệu cũng là chuyện
thường".
"Các cậu cứ làm theo tài liệu mà
phó tổng giám đốc làm là được rồi".
Anh chàng nhân viên hét to: "Không
được đâu giám đốc ơi".
"Tất cả tài chính của công ty chúng
ta bỗng chốc mất sạch rồi".
"Hai tỷ đấy".
"Hai tỷ của công ty chúng ta bị bọn
họ nuốt sạch".
"Giờ tài chính của công ty chúng ta
bị kẹt rồi, phải làm sao đây?"
Những gì nhân viên nói sau đó Đào
Trình Hán không nghe thấy nữa.
Vì di động đã trượt khỏi tay ông ta
đập xuống đất rồi.
"Rầm!"
Cơ thể ông ta hơi lung lay, ngồi
thẫn thờ trên mặt đá hoa lạnh như
băng của khách sạn.
"Xong rồi".
"Xong thật rồi".
Nhặt Được Nữ Tổng Tài Xinh Đẹp Làm VợTác giả: Cá KoiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Phịch!” “Phịch!” Mấy chục chiếc xe Benz phi tới từ một hướng. Chúng đã chặn đứng lối ra của sân bay quốc tế Đông Hải. Hàng trăm người đàn ông cao to vạm vỡ mặc vest đen bước xuống xe, tản ra thành hai hàng. Họ tách đôi đoàn khách đông nườm nượp. Mở ra một con đường thẳng tắp. Ai nấy đều bày ra vẻ mặt nghiêm trọng như thể đang đối đầu với kẻ thù. Một chiếc xe Rolls Royce chầm chậm dừng lại. Một chiếc thảm đỏ được dải từ cửa xe tới cửa ra vào của sân bay. Ngay sau đó, một người đàn ông trung niên ăn mặc như một quản gia bước đi nhanh trên thảm đỏ. Lý Hùng mặc một bộ đồ thường ngày thoải mái chầm chậm bước ra từ cửa sân bay. Người quản gia và tất cả những người áo đen cung kính cúi người 90 độ, đồng thanh hô lớn. “Chào mừng cậu hai về nhà!” Lý Hùng gãi mũi cười lạnh lùng. Anh quay người đi sang bên cạnh. Người quản gia đứng giữa lập tức đi theo. “Cậu hai, ông chủ mời cậu về nhà!” Lý Hùng khinh thường nói: “Ông nghĩ giờ tôi còn coi cái chuồng chó ấy ra gì nữa không?” Lại có người bảo khu… nhép"Mấy năm nay, một vài đám tômtép nhãi nhép có vài xu, mở đượcmột hai cái công ty cũng tự xưngmình là tập đoàn?""Nực cười".Nói xong, Đào Trình Hán cầm lấyđiện thoại trên bàn bấm một dãysố."Tiểu Triệu! Câu nói với nhữngngười bên dưới, từ nay chúng ta sẽnhắm thẳng vào tập đoàn LăngTiêu"."Gì cơ? Cậu cũng không biết tậpđoàn Lăng Tiêu này á?""Thôi, mấy cái này không quantrọng, dù sao thì...""Đây là lệnh trên tổng bộ thôngbáo, kệ nó chui từ cái xó xỉnh nàora...""Đi lên từ cái xưởng nhỏ ý, cắt hếtnguồn cung của bọn chúng chotôi...Á....""Tôi không sao, chỉ là hơi đau răng.Cậu nhớ những gì tôi nói, làm theocách mà chúng ta hay làm, khiếncái tập đoàn này trắng tay cho tôi".Đột nhiên cơ thể Đào Trình Hán runlên một cái.Cô ả dưới gầm bàn rút giấy ăn lausạch, sau đó cười ha ha nhìn ĐàoTrình Hán."Giám đốc, em làm khá lắm đúngkhông?"Đào Trình Hán tươi cười cúi đầunhìn cô ta nói."Bên trên làm tốt lắm, không biếtbên dưới của cưng thì thế nào?"Cô ả hơi nhếch mày: "Nếu giờ giámđốc rảnh thì em cho anh xem nhé?"Đào Trình Hán gật đầu: "Được đấy,nhưng ở công ty không tiện, chúngta đến nơi khác tốt hơn"."Nhưng giám đốc này, lúc em làmviệc anh có thể tắt điện thoạikhông?""Nếu không người ta không tậptrung được".Đào Trình Hán: "Được, anh sẽ làmtheo yêu cầu của cưng".Cùng lúc đó.Văn phòng của Hứa Mộc Tình ởBách Vị Nguyên."Cốc cốc cốc".Hứa Mộc Tình đang tập chung tinhthần xem tài liệu.Nghe thấy tiếng gõ cửa, đôi môi đỏgợi cảm của Hứa Mộc Tình thốt lênhai chữ rõ ràng: "Mời vào".Cửa bị người ta đẩy ra.Hứa Mộc Tình ngẩng đầu nhìn.Lúc nhìn thấy người vào cô liền giậtmình.Là Raven.Ngoài mặt thì Raven là thư kí củaHứa Mộc Tình nhưng thực ra cô vẫnnghe theo lệnh của Lý Phong.Hầu hết mọi việc cô ấy đều báo cáovới Lý Phong.Trước đây cô ấy vẫn luôn ở ThiênMôn, sau khi Hứa Mộc Tình rời đi thìcô ấy ở lại đấy quản lí.Tuy là chức của cô ấy không caonhưng rất có năng lực.Về điểm này, nhiều khi Hứa MộcTình cảm thấy mình còn kémRaven.Raven là người phụ nữ rất tinh tế vàcẩn thận.Trong công việc, cô ấy có thể bàyra thiên la địa võng, ngay cả mộtsợi tóc cũng không lọt."Raven, sao cô lại đến đây?"Hứa Mộc Tình đứng lên, đưa Ravenđến bên sô pha, hai người cùngngồi xuống.Raven cười đưa cho Hứa Mộc Tìnhmột tập tài liệu."Ba ngày trước tôi nhận được điệnthoại của Lý Phong, anh ấy bảo tôichuẩn bị cái này cho cô".Nghe thấy là Lý Phong chuẩn bị chomình, Hứa Mộc Tình vội mở ra xem.Bên trên tài liệu kín chữ.Sau khi Hứa Mộc Tình nhìn kĩ, mímặt giật giật.Cô hỏi Raven: "Tập đoàn Viên Thịnày có phải là của bố Đa Đakhông?"Raven gật đầu."Sao bọn họ phải đối phó với tậpđoàn chúng ta"."Chả nhẽ vì ông ta phản đối Đa Đavà em trai tôi quen nhau hả?"Raven nhìn Hứa Mộc Tình.Nụ cười của cô rất bình tĩnh.Trong mắt cô lóe lên sự khôn ngoansâu sắc.Raven cực kì hâm hộ Hứa Mộc Tình.Bởi vì trên người Hứa Mộc Tình cósự hiền lành lương thiện mà ngườibình thường không có được.Khi cô lo nghĩ chuyện gì, cô luônhướng theo chân thiện mỹ.Mà thường không chú ý đến sự xấuxa trong bản tính của con người.Nhưng Raven lại là người hiểu rõthứ này nhất.Lúc trước Lý Phong cứu Raven cũngtừng nói.Anh sẽ để vợ mình mãi hồn nhiênnhư vậy.Nếu thế giới này chia làm đen vàtrắng, vậy Hứa Mộc Tình sẽ là màutrắng.Còn Raven là màu đen.Raven giúp Hứa Mộc Tình giải quyếttất cả những chuyện xấu xa.Raven nhìn Hứa Mộc Tình nói: "Tìnhhình cụ thể tôi cũng không rõ, tôichỉ làm theo lời dặn của ông chủ,chuẩn bị trước những tài liệu nàythôi"."Nửa tiếng sau tập đoàn Viên Thị sẽbắt đầu tấn công tập đoàn củachúng ta"."Vì để đối phó với sự tấn công củabọn họ trên phương diện tài chính,một tuần trước tôi đã cố tình thànhlập một công ty tài chính 'ma' dướidanh nghĩa của tập đoàn LăngTiêu"."Tất cả những đòn tấn công củabọn họ, chúng ta đều có thể gánhđược"."Đợi đến khi bọn họ hoàn hồn,chúng ta cũng đã ăn được kha khácủa công ty bọn họ rồi".Hứa Mộc Tình nhìn Raven, cô độtnhiên cười."Cô cười gì thế?", Raven hỏi. Truyện Xuyên Không"Tôi đột nhiên phát hiện có cô ởbên, tôi thấy rất yên tâm".Hứa Mộc Tình nói thẳng suy nghĩcủa mình ra.Raven cũng cười.Cũng chỉ có người con gái lươngthiện hiền lành như Hứa Mộc Tìnhmới xứng đôi với ông chủ của cô ấy.Ban đêm.Đào Trình Hán thoải mái dẫn theothư kí của mình đi từ thang máykhách sạn ra.Ông ta dẫn người phụ nữ diêm dúabên cạnh đến quầy lễ tân thanhtoán, vung tay đưa thẻ Gold củamình ra.Lúc đang tính tiền, ông ta sungsướng cả người, mở điện thoại raxem.Nhưng vừa mở điện thoại ra, ông taphát hiện mình có mấy chục cuộcgọi nhỡ.Lông mày Đào Trình Hán dựngngược lên.Chuyện gì thế?Ông ta còn chưa kịp điện lại, thì diđộng trong tay lại rung mạnh, lànhân viên của ông ta gọi đến.Đào Trình Hán vừa mới ấn nghe,đầu dây bên kia bỗng truyền đếntiếng hét to của một người đàn ông."Giám đốc, ông đang ở đâu vậy?""Ông mau về đi, hỏng rồi, chuyệnlớn không xong rồi".Đào Trình Hán hỏi: "Có chuyện gìmà cuống lên như thế?"Nhân viên đầu bên kia run rẩy nói."Xong rồi!""Xong hết rồi!""Chúng tôi làm theo tài liệu mà phótổng giám đốc đưa tới, tấn côngvào một công ty tài chính dướitrướng tập đoàn Lăng Tiêu”."Nhưng không biết bên đó xảy rachuyện gì"."Nhìn có vẻ như chỉ là một công tytài chính nhỏ nhưng lại như cáiđộng không đáy"."Chúng ta đầu tư vào hai trăm triệulại bị bọn chúng nuốt sạch".Đào Trình Hán thở phào nhẹ nhõm."Hai trăm triệu thì hai trăm triệu, cógì phải cuống lên thế?"Đào Trình Hán là lãnh đạo cấp caocủa công ty, ông ta muốn thể hiệnsự nam tính và uy nghiêm của mìnhtrước mặt người phụ nữ bên cạnh.Ông ta ngẩng đầu, mạnh miệng nói."Tuy là tập đoàn Lăng Tiêu nàykhông nổi lắm cũng chưa từng ngheai nhắc đến"."Nhưng dù sao cũng là công ty trựcthuộc của một tập đoàn, nuốt hếthai trăm triệu cũng là chuyệnthường"."Các cậu cứ làm theo tài liệu màphó tổng giám đốc làm là được rồi".Anh chàng nhân viên hét to: "Khôngđược đâu giám đốc ơi"."Tất cả tài chính của công ty chúngta bỗng chốc mất sạch rồi"."Hai tỷ đấy"."Hai tỷ của công ty chúng ta bị bọnhọ nuốt sạch"."Giờ tài chính của công ty chúng tabị kẹt rồi, phải làm sao đây?"Những gì nhân viên nói sau đó ĐàoTrình Hán không nghe thấy nữa.Vì di động đã trượt khỏi tay ông tađập xuống đất rồi."Rầm!"Cơ thể ông ta hơi lung lay, ngồithẫn thờ trên mặt đá hoa lạnh nhưbăng của khách sạn."Xong rồi"."Xong thật rồi".