“Phịch!” “Phịch!” Mấy chục chiếc xe Benz phi tới từ một hướng. Chúng đã chặn đứng lối ra của sân bay quốc tế Đông Hải. Hàng trăm người đàn ông cao to vạm vỡ mặc vest đen bước xuống xe, tản ra thành hai hàng. Họ tách đôi đoàn khách đông nườm nượp. Mở ra một con đường thẳng tắp. Ai nấy đều bày ra vẻ mặt nghiêm trọng như thể đang đối đầu với kẻ thù. Một chiếc xe Rolls Royce chầm chậm dừng lại. Một chiếc thảm đỏ được dải từ cửa xe tới cửa ra vào của sân bay. Ngay sau đó, một người đàn ông trung niên ăn mặc như một quản gia bước đi nhanh trên thảm đỏ. Lý Hùng mặc một bộ đồ thường ngày thoải mái chầm chậm bước ra từ cửa sân bay. Người quản gia và tất cả những người áo đen cung kính cúi người 90 độ, đồng thanh hô lớn. “Chào mừng cậu hai về nhà!” Lý Hùng gãi mũi cười lạnh lùng. Anh quay người đi sang bên cạnh. Người quản gia đứng giữa lập tức đi theo. “Cậu hai, ông chủ mời cậu về nhà!” Lý Hùng khinh thường nói: “Ông nghĩ giờ tôi còn coi cái chuồng chó ấy ra gì nữa không?” Lại có người bảo khu…
Chương 580: Đôi chim ưng của Viên
Nhặt Được Nữ Tổng Tài Xinh Đẹp Làm VợTác giả: Cá KoiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Phịch!” “Phịch!” Mấy chục chiếc xe Benz phi tới từ một hướng. Chúng đã chặn đứng lối ra của sân bay quốc tế Đông Hải. Hàng trăm người đàn ông cao to vạm vỡ mặc vest đen bước xuống xe, tản ra thành hai hàng. Họ tách đôi đoàn khách đông nườm nượp. Mở ra một con đường thẳng tắp. Ai nấy đều bày ra vẻ mặt nghiêm trọng như thể đang đối đầu với kẻ thù. Một chiếc xe Rolls Royce chầm chậm dừng lại. Một chiếc thảm đỏ được dải từ cửa xe tới cửa ra vào của sân bay. Ngay sau đó, một người đàn ông trung niên ăn mặc như một quản gia bước đi nhanh trên thảm đỏ. Lý Hùng mặc một bộ đồ thường ngày thoải mái chầm chậm bước ra từ cửa sân bay. Người quản gia và tất cả những người áo đen cung kính cúi người 90 độ, đồng thanh hô lớn. “Chào mừng cậu hai về nhà!” Lý Hùng gãi mũi cười lạnh lùng. Anh quay người đi sang bên cạnh. Người quản gia đứng giữa lập tức đi theo. “Cậu hai, ông chủ mời cậu về nhà!” Lý Hùng khinh thường nói: “Ông nghĩ giờ tôi còn coi cái chuồng chó ấy ra gì nữa không?” Lại có người bảo khu… ThịViên Điền Hồng lạnh lùng nói: "Chờnhà họ Lý bị tôi tự tay tiêu diệt, cuốicùng sẽ đến nhà họ Vũ"."Gia tộc Viên Thị của tôi sẽ trởthành thế gia duy nhất ở thủ đô"."Đến lúc đó, hừ hừ..."Viên Điền Hồng như thấy được viễncảnh tươi đẹp đó, ngay cả tiếngcười cũng trở nên cực kì sungsướng....Sau khi nói chuyện điện thoại vớiViên Điền Hồng, Viên Lịch Hành gọitrợ thủ đắc lực nhất của mình đến.Tổng giám đốc của tập đoàn ViênThị - Tống Giang Thu.Mặc dù Viên Lịch Hành từng ngheđến tên tập đoàn Lăng Tiêu, nhưnganh ta không thèm để ý đến mộttập đoàn mới nổi như thế.Viên Lịch Hành về nước mấy nămrồi.Trong mấy năm này anh ta đã mởthông rất nhiều con đường.Bây giờ Viên Lịch Hành đang hướngtới thị trường ở nước ngoài.Anh ta đã là một con chim ưngtrưởng thành.Anh ta phải duỗi cánh bay về phíatrời xanh.Anh ta muốn dùng móng vuốt sắcnhọn và chiếc mỏ đã được mài sắccủa mình.Đi tấn công những công ty hàngđầu thế giới ở bờ bên kia đạidương.Trong mắt anh ta, tập đoàn LăngTiêu cũng chỉ là con châu chấu sauthu mà thôi.Nếu là bình thường, cùng lắm làanh ta sẽ cử một giám đốc nhỏ củamột công ty nào đó dưới trướngmình đi giải quyết chuyện này thôi.Nhưng nếu Viên Điền Hồng đã đíchthân gọi điện dặn dò, thì anh tacũng phải để ý chút.Thế nên anh ta gọi Tống Giang Thutới.Tống Giang Thu là bạn học của ViênLịch Hành.Hắn ta là con nối dõi của một giatộc lớn ở phương Bắc.Bọn họ cùng nhận được hai bằngtiến sĩ ở đại học nổi tiếng ở nướcngoài.Hai người cùng được gọi là đôi chimưng của Viên Thị."Cốc cốc cốc".Lúc này bên ngoài bỗng có tiếng gõcửa."Vào đi".Cửa văn phòng của tổng giám đốcđược đẩy ra.Một người đàn ông trẻ tuổi đẹp traibước vào.Tống Giang Thu là một người đànông rất đẹp trai.Cả người hắn ta không chỉ mặchàng hiệu.Mà còn được chải chuốt tỉ mỉ.Ngay cả móng tay cũng được màisạch sẽ, nhẵn nhụi.Không chút lởm chởm.Đầu tóc chỉnh tề.Bước chân cuốn gió.Y như hình mẫu lớp người ưu tú củađô thị hiện đại."Tổng giám đốc Viên, anh có việctìm tôi à?"Viên Lịch Hành không muốn lãngphí thời gian vào chuyện này, anhta đi thẳng vào vấn đề: "Anh cónghe đến tập đoàn Lăng Tiêukhông?"Tống Giang Thu suy nghĩ rồi lắcđầu."Không, ít nhất trong danh sách conmồi của chúng ta không có tậpđoàn nào nhỏ như vậy".Tống Giang Thu giống Viên LịchHành.Mục tiêu của bọn họ là những côngty lớn ở nước ngoài.Bọn họ coi thường những tập đoànnhỏ trong nước này.Viên Lịch Hành cười.Đây là nụ cười của những ngườithuộc tầng lớp tinh anh của xã hội.Ngạo mạn.Còn có sự tự tin vô cùng."Vừa nãy tôi nhận được điện thoạicủa chủ tịch, ông ấy muốn tôi đi đốiphó tập đoàn này"."Anh bỏ ra chút thời gian, điều trachi tiết về tập đoàn này sau đó diệttận gốc cho tôi"."Đoạt lấy tất cả tài sản của tậpđoàn này".Ánh mắt sáng rực của Viên LịchHành nhìn chằm chằm Tống GiangThu.Đôi mắt anh ta tràn đầy sự xâmlược.Bọn họ là sói.Ở trên lãnh địa của mình.Bọn họ sẽ đoạt lấy, vồ lấy tất cảcon mồi."Được, trong vòng ba ngày tôi sẽgiải quyếtxong chuyện này".Hai tinh anh xã hội nhìn nhau cười.Ra khỏi văn phòng Viên Lịch Hành.Tống Giang Thu lập tức rút điệnthoại ra dặn dò thư kí của mình mấycâu.Không đến mười năm phút sau.Thư kí đã đặt toàn bộ tài liệu liênquan đến tập đoàn Lăng Tiêu trướcmặt Tống Giang Thu.Tống Giang Thu mở trang đầu tiêncủa tài liệu ra liền nhìn thấy ảnhchụp của Hứa Mộc Tình.Vừa nhìn thấy ảnh, hai mắt hắn tađã sáng rực lên.Tống Giang Thu đã đến tuổi lấy vợ,xây dựng sự nghiệp.Sự nghiệp hắn ta đã xây xong, hơnnữa còn đang đứng trên thời kì đỉnhcao.Không ngừng phát triển.Nhưng chưa lấy vợ.Đối với hôn nhân của mình, TốngGiang Thu rất nghiêm khắc.Hắn ta thấy không có mấy phụ nữxứng đôi với mình.Mấy năm nay về nước hắn ta thamgia rất nhiều bữa tiệc.Nhưng vẫn chưa gặp được ngườiưng ý.Nhưng trong nháy mắt nhìn thấyảnh chụp Hứa Mộc Tình, hắn tathấy tim mình đập nhanh hơn.Người phụ nữ này!Rất xứng với hắn.Sau khi xem kĩ tài liệu về tập đoànLăng Tiêu.Là tinh anh xã hội, trong nhữngcuộc cạnh tranh trên thương trườngtrước kia, Tống Giang Thu luôntrăm trận trăm thắng.Hắn ta rất nhanh đã vạch ra một kếhoạch cực kì hay ho.Kế hoạch của hắn ta là "gậy ôngđập lưng ông, người đẹp tặng ngọctrai".Đây là chiêu cũ bọn họ hay dùngkhi thâu tóm tập đoàn khác.Tuy chiêu này cũ rồi nhưng hiệuquả rất tốt.Trăm trận trăm thắng.Đầu tiên Tống Giang Thu sẽ đánhvào sơ hở của tập đoàn Lăng Tiêu.Sau đó chặn đường lui của bọn họ,đẩy bọn họ vào 'chum' mình đãchuẩn bị trước, đó cũng là một cáibẫy.Sau đó dùng mọi cách đi chinh phụcHứa Mộc Tình.Khiến Hứa Mộc Tình ngoan ngoãnbò lên giường hắn ta, trở thành ảđàn bà của hắn.Làm nô lệ của hắn.Nếu Hứa Mộc Tình làm tốt, đủthông minh.Có lẽ Tống Giang Thu sẽ "banthưởng đặc biệt".Để Hứa Mộc Tình trở thành vợ hắn.Sau khi sắp sẵn kế hoạch.Tống Giang Thu lập tức kí tên lêncác tài liệu, chính thức ra tay đốiphó với tập đoàn Lăng Tiêu.Khu phía Nam ở thủ đô.Công ty tài chính trách nhiệm hữuhạn Hồng Trình.Đây là một công ty con của tậpđoàn Viên Thị.Lúc này, giám đốc công ty - ĐàoTrình Hán đang ngồi sau bàn làmviệc tập trung tinh thần xem tài liệu.Bỗng nhiên có một nhân viên bướcnhanh tới."Giám đốc, đây là tài liệu chúng tamới nhận được"."Là bên công ty mẹ gửi tới, giámđốc xem đi"."Đào Trình Hán khẽ gật đầu.Lúc ông ta đang định cầm lấy tàiliệu, đột nhiên nhíu mày.Sắc mặt thay đổi."Ôi!"Nhân viên thấy thế thì hỏi: "Giámđốc, ông có sao không?"Sắc mặt ông ta không đổi, trầmgiọng nói: "Không sao, cậu để trênbàn đi, lát tôi xem"."Vâng!"Anh ta lập tức xoay người đi, còntiện tay đóng cửa lại.Lúc này Đào Trình Hán từ từ cúiđầu.Hóa ra dưới gầm bàn còn có mộtngười.Là một người phụ nữ trang điểmđậm, dáng người ngon nghẻ.Cô ta nắm lấy của quý của ĐàoTrình Hán.Dùng cả tay lẫn miệng.Đào Trình Hán một tay nắm tóc côta, một tay lấy tài liệu trên bàn đếnxem.Cô ta không vui.Cô ta dốc sức phục vụ mà ông chủkhông cùng hùa theo."Giám đốc, anh có thể chuyên tâmchút không?""Miệng em mỏi lắm rồi mà anhchẳng hùa theo, răng em mỏi nhừrồi đây này".Mặt Đào Trình Hán vênh lên.Cứng là vốn tự có của đàn ông.Ông ta còn dùng sức chọc vào cô ả.Nói: "Nói ít thôi, cô làm việc của cô,tôi làm việc của tôi"."Nếu cô làm tốt thì tối nay tôi đishopping với cô"."Mua cho cô cái túi một trăm nghìntệ mà cô luôn mồm nhắc tới".Nghe thế, cô ta lập tức ra sức làmviệc.Đào Trình Hán vừa hít sâu một hơi,vừa mở tài liệu ra xem."Tập đoàn Lăng Tiêu?"
Thị
Viên Điền Hồng lạnh lùng nói: "Chờ
nhà họ Lý bị tôi tự tay tiêu diệt, cuối
cùng sẽ đến nhà họ Vũ".
"Gia tộc Viên Thị của tôi sẽ trở
thành thế gia duy nhất ở thủ đô".
"Đến lúc đó, hừ hừ..."
Viên Điền Hồng như thấy được viễn
cảnh tươi đẹp đó, ngay cả tiếng
cười cũng trở nên cực kì sung
sướng.
...
Sau khi nói chuyện điện thoại với
Viên Điền Hồng, Viên Lịch Hành gọi
trợ thủ đắc lực nhất của mình đến.
Tổng giám đốc của tập đoàn Viên
Thị - Tống Giang Thu.
Mặc dù Viên Lịch Hành từng nghe
đến tên tập đoàn Lăng Tiêu, nhưng
anh ta không thèm để ý đến một
tập đoàn mới nổi như thế.
Viên Lịch Hành về nước mấy năm
rồi.
Trong mấy năm này anh ta đã mở
thông rất nhiều con đường.
Bây giờ Viên Lịch Hành đang hướng
tới thị trường ở nước ngoài.
Anh ta đã là một con chim ưng
trưởng thành.
Anh ta phải duỗi cánh bay về phía
trời xanh.
Anh ta muốn dùng móng vuốt sắc
nhọn và chiếc mỏ đã được mài sắc
của mình.
Đi tấn công những công ty hàng
đầu thế giới ở bờ bên kia đại
dương.
Trong mắt anh ta, tập đoàn Lăng
Tiêu cũng chỉ là con châu chấu sau
thu mà thôi.
Nếu là bình thường, cùng lắm là
anh ta sẽ cử một giám đốc nhỏ của
một công ty nào đó dưới trướng
mình đi giải quyết chuyện này thôi.
Nhưng nếu Viên Điền Hồng đã đích
thân gọi điện dặn dò, thì anh ta
cũng phải để ý chút.
Thế nên anh ta gọi Tống Giang Thu
tới.
Tống Giang Thu là bạn học của Viên
Lịch Hành.
Hắn ta là con nối dõi của một gia
tộc lớn ở phương Bắc.
Bọn họ cùng nhận được hai bằng
tiến sĩ ở đại học nổi tiếng ở nước
ngoài.
Hai người cùng được gọi là đôi chim
ưng của Viên Thị.
"Cốc cốc cốc".
Lúc này bên ngoài bỗng có tiếng gõ
cửa.
"Vào đi".
Cửa văn phòng của tổng giám đốc
được đẩy ra.
Một người đàn ông trẻ tuổi đẹp trai
bước vào.
Tống Giang Thu là một người đàn
ông rất đẹp trai.
Cả người hắn ta không chỉ mặc
hàng hiệu.
Mà còn được chải chuốt tỉ mỉ.
Ngay cả móng tay cũng được mài
sạch sẽ, nhẵn nhụi.
Không chút lởm chởm.
Đầu tóc chỉnh tề.
Bước chân cuốn gió.
Y như hình mẫu lớp người ưu tú của
đô thị hiện đại.
"Tổng giám đốc Viên, anh có việc
tìm tôi à?"
Viên Lịch Hành không muốn lãng
phí thời gian vào chuyện này, anh
ta đi thẳng vào vấn đề: "Anh có
nghe đến tập đoàn Lăng Tiêu
không?"
Tống Giang Thu suy nghĩ rồi lắc
đầu.
"Không, ít nhất trong danh sách con
mồi của chúng ta không có tập
đoàn nào nhỏ như vậy".
Tống Giang Thu giống Viên Lịch
Hành.
Mục tiêu của bọn họ là những công
ty lớn ở nước ngoài.
Bọn họ coi thường những tập đoàn
nhỏ trong nước này.
Viên Lịch Hành cười.
Đây là nụ cười của những người
thuộc tầng lớp tinh anh của xã hội.
Ngạo mạn.
Còn có sự tự tin vô cùng.
"Vừa nãy tôi nhận được điện thoại
của chủ tịch, ông ấy muốn tôi đi đối
phó tập đoàn này".
"Anh bỏ ra chút thời gian, điều tra
chi tiết về tập đoàn này sau đó diệt
tận gốc cho tôi".
"Đoạt lấy tất cả tài sản của tập
đoàn này".
Ánh mắt sáng rực của Viên Lịch
Hành nhìn chằm chằm Tống Giang
Thu.
Đôi mắt anh ta tràn đầy sự xâm
lược.
Bọn họ là sói.
Ở trên lãnh địa của mình.
Bọn họ sẽ đoạt lấy, vồ lấy tất cả
con mồi.
"Được, trong vòng ba ngày tôi sẽ
giải quyết
xong chuyện này".
Hai tinh anh xã hội nhìn nhau cười.
Ra khỏi văn phòng Viên Lịch Hành.
Tống Giang Thu lập tức rút điện
thoại ra dặn dò thư kí của mình mấy
câu.
Không đến mười năm phút sau.
Thư kí đã đặt toàn bộ tài liệu liên
quan đến tập đoàn Lăng Tiêu trước
mặt Tống Giang Thu.
Tống Giang Thu mở trang đầu tiên
của tài liệu ra liền nhìn thấy ảnh
chụp của Hứa Mộc Tình.
Vừa nhìn thấy ảnh, hai mắt hắn ta
đã sáng rực lên.
Tống Giang Thu đã đến tuổi lấy vợ,
xây dựng sự nghiệp.
Sự nghiệp hắn ta đã xây xong, hơn
nữa còn đang đứng trên thời kì đỉnh
cao.
Không ngừng phát triển.
Nhưng chưa lấy vợ.
Đối với hôn nhân của mình, Tống
Giang Thu rất nghiêm khắc.
Hắn ta thấy không có mấy phụ nữ
xứng đôi với mình.
Mấy năm nay về nước hắn ta tham
gia rất nhiều bữa tiệc.
Nhưng vẫn chưa gặp được người
ưng ý.
Nhưng trong nháy mắt nhìn thấy
ảnh chụp Hứa Mộc Tình, hắn ta
thấy tim mình đập nhanh hơn.
Người phụ nữ này!
Rất xứng với hắn.
Sau khi xem kĩ tài liệu về tập đoàn
Lăng Tiêu.
Là tinh anh xã hội, trong những
cuộc cạnh tranh trên thương trường
trước kia, Tống Giang Thu luôn
trăm trận trăm thắng.
Hắn ta rất nhanh đã vạch ra một kế
hoạch cực kì hay ho.
Kế hoạch của hắn ta là "gậy ông
đập lưng ông, người đẹp tặng ngọc
trai".
Đây là chiêu cũ bọn họ hay dùng
khi thâu tóm tập đoàn khác.
Tuy chiêu này cũ rồi nhưng hiệu
quả rất tốt.
Trăm trận trăm thắng.
Đầu tiên Tống Giang Thu sẽ đánh
vào sơ hở của tập đoàn Lăng Tiêu.
Sau đó chặn đường lui của bọn họ,
đẩy bọn họ vào 'chum' mình đã
chuẩn bị trước, đó cũng là một cái
bẫy.
Sau đó dùng mọi cách đi chinh phục
Hứa Mộc Tình.
Khiến Hứa Mộc Tình ngoan ngoãn
bò lên giường hắn ta, trở thành ả
đàn bà của hắn.
Làm nô lệ của hắn.
Nếu Hứa Mộc Tình làm tốt, đủ
thông minh.
Có lẽ Tống Giang Thu sẽ "ban
thưởng đặc biệt".
Để Hứa Mộc Tình trở thành vợ hắn.
Sau khi sắp sẵn kế hoạch.
Tống Giang Thu lập tức kí tên lên
các tài liệu, chính thức ra tay đối
phó với tập đoàn Lăng Tiêu.
Khu phía Nam ở thủ đô.
Công ty tài chính trách nhiệm hữu
hạn Hồng Trình.
Đây là một công ty con của tập
đoàn Viên Thị.
Lúc này, giám đốc công ty - Đào
Trình Hán đang ngồi sau bàn làm
việc tập trung tinh thần xem tài liệu.
Bỗng nhiên có một nhân viên bước
nhanh tới.
"Giám đốc, đây là tài liệu chúng ta
mới nhận được".
"Là bên công ty mẹ gửi tới, giám
đốc xem đi".
"Đào Trình Hán khẽ gật đầu.
Lúc ông ta đang định cầm lấy tài
liệu, đột nhiên nhíu mày.
Sắc mặt thay đổi.
"Ôi!"
Nhân viên thấy thế thì hỏi: "Giám
đốc, ông có sao không?"
Sắc mặt ông ta không đổi, trầm
giọng nói: "Không sao, cậu để trên
bàn đi, lát tôi xem".
"Vâng!"
Anh ta lập tức xoay người đi, còn
tiện tay đóng cửa lại.
Lúc này Đào Trình Hán từ từ cúi
đầu.
Hóa ra dưới gầm bàn còn có một
người.
Là một người phụ nữ trang điểm
đậm, dáng người ngon nghẻ.
Cô ta nắm lấy của quý của Đào
Trình Hán.
Dùng cả tay lẫn miệng.
Đào Trình Hán một tay nắm tóc cô
ta, một tay lấy tài liệu trên bàn đến
xem.
Cô ta không vui.
Cô ta dốc sức phục vụ mà ông chủ
không cùng hùa theo.
"Giám đốc, anh có thể chuyên tâm
chút không?"
"Miệng em mỏi lắm rồi mà anh
chẳng hùa theo, răng em mỏi nhừ
rồi đây này".
Mặt Đào Trình Hán vênh lên.
Cứng là vốn tự có của đàn ông.
Ông ta còn dùng sức chọc vào cô ả.
Nói: "Nói ít thôi, cô làm việc của cô,
tôi làm việc của tôi".
"Nếu cô làm tốt thì tối nay tôi đi
shopping với cô".
"Mua cho cô cái túi một trăm nghìn
tệ mà cô luôn mồm nhắc tới".
Nghe thế, cô ta lập tức ra sức làm
việc.
Đào Trình Hán vừa hít sâu một hơi,
vừa mở tài liệu ra xem.
"Tập đoàn Lăng Tiêu?"
Nhặt Được Nữ Tổng Tài Xinh Đẹp Làm VợTác giả: Cá KoiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Phịch!” “Phịch!” Mấy chục chiếc xe Benz phi tới từ một hướng. Chúng đã chặn đứng lối ra của sân bay quốc tế Đông Hải. Hàng trăm người đàn ông cao to vạm vỡ mặc vest đen bước xuống xe, tản ra thành hai hàng. Họ tách đôi đoàn khách đông nườm nượp. Mở ra một con đường thẳng tắp. Ai nấy đều bày ra vẻ mặt nghiêm trọng như thể đang đối đầu với kẻ thù. Một chiếc xe Rolls Royce chầm chậm dừng lại. Một chiếc thảm đỏ được dải từ cửa xe tới cửa ra vào của sân bay. Ngay sau đó, một người đàn ông trung niên ăn mặc như một quản gia bước đi nhanh trên thảm đỏ. Lý Hùng mặc một bộ đồ thường ngày thoải mái chầm chậm bước ra từ cửa sân bay. Người quản gia và tất cả những người áo đen cung kính cúi người 90 độ, đồng thanh hô lớn. “Chào mừng cậu hai về nhà!” Lý Hùng gãi mũi cười lạnh lùng. Anh quay người đi sang bên cạnh. Người quản gia đứng giữa lập tức đi theo. “Cậu hai, ông chủ mời cậu về nhà!” Lý Hùng khinh thường nói: “Ông nghĩ giờ tôi còn coi cái chuồng chó ấy ra gì nữa không?” Lại có người bảo khu… ThịViên Điền Hồng lạnh lùng nói: "Chờnhà họ Lý bị tôi tự tay tiêu diệt, cuốicùng sẽ đến nhà họ Vũ"."Gia tộc Viên Thị của tôi sẽ trởthành thế gia duy nhất ở thủ đô"."Đến lúc đó, hừ hừ..."Viên Điền Hồng như thấy được viễncảnh tươi đẹp đó, ngay cả tiếngcười cũng trở nên cực kì sungsướng....Sau khi nói chuyện điện thoại vớiViên Điền Hồng, Viên Lịch Hành gọitrợ thủ đắc lực nhất của mình đến.Tổng giám đốc của tập đoàn ViênThị - Tống Giang Thu.Mặc dù Viên Lịch Hành từng ngheđến tên tập đoàn Lăng Tiêu, nhưnganh ta không thèm để ý đến mộttập đoàn mới nổi như thế.Viên Lịch Hành về nước mấy nămrồi.Trong mấy năm này anh ta đã mởthông rất nhiều con đường.Bây giờ Viên Lịch Hành đang hướngtới thị trường ở nước ngoài.Anh ta đã là một con chim ưngtrưởng thành.Anh ta phải duỗi cánh bay về phíatrời xanh.Anh ta muốn dùng móng vuốt sắcnhọn và chiếc mỏ đã được mài sắccủa mình.Đi tấn công những công ty hàngđầu thế giới ở bờ bên kia đạidương.Trong mắt anh ta, tập đoàn LăngTiêu cũng chỉ là con châu chấu sauthu mà thôi.Nếu là bình thường, cùng lắm làanh ta sẽ cử một giám đốc nhỏ củamột công ty nào đó dưới trướngmình đi giải quyết chuyện này thôi.Nhưng nếu Viên Điền Hồng đã đíchthân gọi điện dặn dò, thì anh tacũng phải để ý chút.Thế nên anh ta gọi Tống Giang Thutới.Tống Giang Thu là bạn học của ViênLịch Hành.Hắn ta là con nối dõi của một giatộc lớn ở phương Bắc.Bọn họ cùng nhận được hai bằngtiến sĩ ở đại học nổi tiếng ở nướcngoài.Hai người cùng được gọi là đôi chimưng của Viên Thị."Cốc cốc cốc".Lúc này bên ngoài bỗng có tiếng gõcửa."Vào đi".Cửa văn phòng của tổng giám đốcđược đẩy ra.Một người đàn ông trẻ tuổi đẹp traibước vào.Tống Giang Thu là một người đànông rất đẹp trai.Cả người hắn ta không chỉ mặchàng hiệu.Mà còn được chải chuốt tỉ mỉ.Ngay cả móng tay cũng được màisạch sẽ, nhẵn nhụi.Không chút lởm chởm.Đầu tóc chỉnh tề.Bước chân cuốn gió.Y như hình mẫu lớp người ưu tú củađô thị hiện đại."Tổng giám đốc Viên, anh có việctìm tôi à?"Viên Lịch Hành không muốn lãngphí thời gian vào chuyện này, anhta đi thẳng vào vấn đề: "Anh cónghe đến tập đoàn Lăng Tiêukhông?"Tống Giang Thu suy nghĩ rồi lắcđầu."Không, ít nhất trong danh sách conmồi của chúng ta không có tậpđoàn nào nhỏ như vậy".Tống Giang Thu giống Viên LịchHành.Mục tiêu của bọn họ là những côngty lớn ở nước ngoài.Bọn họ coi thường những tập đoànnhỏ trong nước này.Viên Lịch Hành cười.Đây là nụ cười của những ngườithuộc tầng lớp tinh anh của xã hội.Ngạo mạn.Còn có sự tự tin vô cùng."Vừa nãy tôi nhận được điện thoạicủa chủ tịch, ông ấy muốn tôi đi đốiphó tập đoàn này"."Anh bỏ ra chút thời gian, điều trachi tiết về tập đoàn này sau đó diệttận gốc cho tôi"."Đoạt lấy tất cả tài sản của tậpđoàn này".Ánh mắt sáng rực của Viên LịchHành nhìn chằm chằm Tống GiangThu.Đôi mắt anh ta tràn đầy sự xâmlược.Bọn họ là sói.Ở trên lãnh địa của mình.Bọn họ sẽ đoạt lấy, vồ lấy tất cảcon mồi."Được, trong vòng ba ngày tôi sẽgiải quyếtxong chuyện này".Hai tinh anh xã hội nhìn nhau cười.Ra khỏi văn phòng Viên Lịch Hành.Tống Giang Thu lập tức rút điệnthoại ra dặn dò thư kí của mình mấycâu.Không đến mười năm phút sau.Thư kí đã đặt toàn bộ tài liệu liênquan đến tập đoàn Lăng Tiêu trướcmặt Tống Giang Thu.Tống Giang Thu mở trang đầu tiêncủa tài liệu ra liền nhìn thấy ảnhchụp của Hứa Mộc Tình.Vừa nhìn thấy ảnh, hai mắt hắn tađã sáng rực lên.Tống Giang Thu đã đến tuổi lấy vợ,xây dựng sự nghiệp.Sự nghiệp hắn ta đã xây xong, hơnnữa còn đang đứng trên thời kì đỉnhcao.Không ngừng phát triển.Nhưng chưa lấy vợ.Đối với hôn nhân của mình, TốngGiang Thu rất nghiêm khắc.Hắn ta thấy không có mấy phụ nữxứng đôi với mình.Mấy năm nay về nước hắn ta thamgia rất nhiều bữa tiệc.Nhưng vẫn chưa gặp được ngườiưng ý.Nhưng trong nháy mắt nhìn thấyảnh chụp Hứa Mộc Tình, hắn tathấy tim mình đập nhanh hơn.Người phụ nữ này!Rất xứng với hắn.Sau khi xem kĩ tài liệu về tập đoànLăng Tiêu.Là tinh anh xã hội, trong nhữngcuộc cạnh tranh trên thương trườngtrước kia, Tống Giang Thu luôntrăm trận trăm thắng.Hắn ta rất nhanh đã vạch ra một kếhoạch cực kì hay ho.Kế hoạch của hắn ta là "gậy ôngđập lưng ông, người đẹp tặng ngọctrai".Đây là chiêu cũ bọn họ hay dùngkhi thâu tóm tập đoàn khác.Tuy chiêu này cũ rồi nhưng hiệuquả rất tốt.Trăm trận trăm thắng.Đầu tiên Tống Giang Thu sẽ đánhvào sơ hở của tập đoàn Lăng Tiêu.Sau đó chặn đường lui của bọn họ,đẩy bọn họ vào 'chum' mình đãchuẩn bị trước, đó cũng là một cáibẫy.Sau đó dùng mọi cách đi chinh phụcHứa Mộc Tình.Khiến Hứa Mộc Tình ngoan ngoãnbò lên giường hắn ta, trở thành ảđàn bà của hắn.Làm nô lệ của hắn.Nếu Hứa Mộc Tình làm tốt, đủthông minh.Có lẽ Tống Giang Thu sẽ "banthưởng đặc biệt".Để Hứa Mộc Tình trở thành vợ hắn.Sau khi sắp sẵn kế hoạch.Tống Giang Thu lập tức kí tên lêncác tài liệu, chính thức ra tay đốiphó với tập đoàn Lăng Tiêu.Khu phía Nam ở thủ đô.Công ty tài chính trách nhiệm hữuhạn Hồng Trình.Đây là một công ty con của tậpđoàn Viên Thị.Lúc này, giám đốc công ty - ĐàoTrình Hán đang ngồi sau bàn làmviệc tập trung tinh thần xem tài liệu.Bỗng nhiên có một nhân viên bướcnhanh tới."Giám đốc, đây là tài liệu chúng tamới nhận được"."Là bên công ty mẹ gửi tới, giámđốc xem đi"."Đào Trình Hán khẽ gật đầu.Lúc ông ta đang định cầm lấy tàiliệu, đột nhiên nhíu mày.Sắc mặt thay đổi."Ôi!"Nhân viên thấy thế thì hỏi: "Giámđốc, ông có sao không?"Sắc mặt ông ta không đổi, trầmgiọng nói: "Không sao, cậu để trênbàn đi, lát tôi xem"."Vâng!"Anh ta lập tức xoay người đi, còntiện tay đóng cửa lại.Lúc này Đào Trình Hán từ từ cúiđầu.Hóa ra dưới gầm bàn còn có mộtngười.Là một người phụ nữ trang điểmđậm, dáng người ngon nghẻ.Cô ta nắm lấy của quý của ĐàoTrình Hán.Dùng cả tay lẫn miệng.Đào Trình Hán một tay nắm tóc côta, một tay lấy tài liệu trên bàn đếnxem.Cô ta không vui.Cô ta dốc sức phục vụ mà ông chủkhông cùng hùa theo."Giám đốc, anh có thể chuyên tâmchút không?""Miệng em mỏi lắm rồi mà anhchẳng hùa theo, răng em mỏi nhừrồi đây này".Mặt Đào Trình Hán vênh lên.Cứng là vốn tự có của đàn ông.Ông ta còn dùng sức chọc vào cô ả.Nói: "Nói ít thôi, cô làm việc của cô,tôi làm việc của tôi"."Nếu cô làm tốt thì tối nay tôi đishopping với cô"."Mua cho cô cái túi một trăm nghìntệ mà cô luôn mồm nhắc tới".Nghe thế, cô ta lập tức ra sức làmviệc.Đào Trình Hán vừa hít sâu một hơi,vừa mở tài liệu ra xem."Tập đoàn Lăng Tiêu?"