“Phịch!” “Phịch!” Mấy chục chiếc xe Benz phi tới từ một hướng. Chúng đã chặn đứng lối ra của sân bay quốc tế Đông Hải. Hàng trăm người đàn ông cao to vạm vỡ mặc vest đen bước xuống xe, tản ra thành hai hàng. Họ tách đôi đoàn khách đông nườm nượp. Mở ra một con đường thẳng tắp. Ai nấy đều bày ra vẻ mặt nghiêm trọng như thể đang đối đầu với kẻ thù. Một chiếc xe Rolls Royce chầm chậm dừng lại. Một chiếc thảm đỏ được dải từ cửa xe tới cửa ra vào của sân bay. Ngay sau đó, một người đàn ông trung niên ăn mặc như một quản gia bước đi nhanh trên thảm đỏ. Lý Hùng mặc một bộ đồ thường ngày thoải mái chầm chậm bước ra từ cửa sân bay. Người quản gia và tất cả những người áo đen cung kính cúi người 90 độ, đồng thanh hô lớn. “Chào mừng cậu hai về nhà!” Lý Hùng gãi mũi cười lạnh lùng. Anh quay người đi sang bên cạnh. Người quản gia đứng giữa lập tức đi theo. “Cậu hai, ông chủ mời cậu về nhà!” Lý Hùng khinh thường nói: “Ông nghĩ giờ tôi còn coi cái chuồng chó ấy ra gì nữa không?” Lại có người bảo khu…
Chương 583: Thằng vô dụng
Nhặt Được Nữ Tổng Tài Xinh Đẹp Làm VợTác giả: Cá KoiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Phịch!” “Phịch!” Mấy chục chiếc xe Benz phi tới từ một hướng. Chúng đã chặn đứng lối ra của sân bay quốc tế Đông Hải. Hàng trăm người đàn ông cao to vạm vỡ mặc vest đen bước xuống xe, tản ra thành hai hàng. Họ tách đôi đoàn khách đông nườm nượp. Mở ra một con đường thẳng tắp. Ai nấy đều bày ra vẻ mặt nghiêm trọng như thể đang đối đầu với kẻ thù. Một chiếc xe Rolls Royce chầm chậm dừng lại. Một chiếc thảm đỏ được dải từ cửa xe tới cửa ra vào của sân bay. Ngay sau đó, một người đàn ông trung niên ăn mặc như một quản gia bước đi nhanh trên thảm đỏ. Lý Hùng mặc một bộ đồ thường ngày thoải mái chầm chậm bước ra từ cửa sân bay. Người quản gia và tất cả những người áo đen cung kính cúi người 90 độ, đồng thanh hô lớn. “Chào mừng cậu hai về nhà!” Lý Hùng gãi mũi cười lạnh lùng. Anh quay người đi sang bên cạnh. Người quản gia đứng giữa lập tức đi theo. “Cậu hai, ông chủ mời cậu về nhà!” Lý Hùng khinh thường nói: “Ông nghĩ giờ tôi còn coi cái chuồng chó ấy ra gì nữa không?” Lại có người bảo khu… chuyên ăn bámLý Phong không cho Hứa Mộc Tìnhcơ hội trả lời, anh tiếp tục trêu đùa.“Nếu như hấp thì có nghĩa là haingười chúng ta quấn lấy nhau nhưhai con rắn nước trong phòng tắmngập tràn sương khói”.“Còn nếu như kho thì giường là nồi,chăn là vung, hai chúng ta cùngnhau lăn lộn trong nồi”.Nói xong Lý Phong nhướng màynhìn Hứa Mộc Tình.Hứa Mộc Tình mím đôi môi đỏmọng, nũng nịu nói.“Lưu manh”.Ngay sau đó, Lý Phong lái xe đếnmột khách sạn năm sao ở thủ đô.Một bữa tiệc từ thiện lớn được tổchức ở đây tối nay.Hứa Mộc Tình nhận được lời mờitham gia với tư cách là tổng giámđốc của tập đoàn Lăng Tiêu,.Lý Phong và Hứa Mộc Tình cùngnhau đến sảnh tiệc.Không lâu sau, một nhân viên phụcvụ đi về phía Tống Giang Thu.Tống Giang Thu lúc này đang tròchuyện cùng với mấy vị sếp của cáccông ty lớn hàng đầu trong nước.Hắn ta nói chuyện thoải mái.Khiếu nói chuyện rất hài hước,khiến người khác không ngừng bậtcười vui vẻ.Có thể thấy hắn ta rất được hoannghênh ở đây.Nhân viên phục vụ bước đến bêncạnh Tống Giang Thu, nói nhỏ vàicâu.Đang nói chuyện, Tống Giang Thuquay đầu lại.Trong nháy mắt hắn ta đã nhìn thấyHứa Mộc Tình trong đám đông.Hứa Mộc Tình trong ảnh đã khiếnhắn ta ngày đêm ao ước.Khoảnh khắc hắn ta nhìn thấy ngườithật.Chỉ muốn đuổi cút hết đám ngườixung quanh Hứa Mộc Tình ra.Sau đó kéo Hứa Mộc Tình ra mộtchỗ vắng.Làm với cô tất cả những việc màhắn ta đã muốn làm bao lâu nay!Người phụ nữ này đúng là cựcphẩm!Cô cũng rất phù hợp với khẩu vị củaTống Giang Thu!Nhưng ngay sau đó, Tống GiangThu cũng nhìn thấy Lý Phong bêncạnh Hứa Mộc Tình.Lý Phong ăn mặc rất giản dị, đến tàixế của Tống Giang Thu cũng ăn vậnđẹp hơn anh.Cộng thêm bộ dạng giả cool ngầucủa Lý Phong khiến hắn ta vô cùngchán ghét.Tống Giang Thu đã đọc qua thôngtin về Hứa Mộc Tình.Anh ta biết rằng người đàn ôngđứng bên cạnh Hứa Mộc Tình chínhlà thằng chồng ở rể của cô.Một thằng cha ăn bám!Lúc này, Tống Giang Thu đã hạquyết tâm.Hắn ta lập tức nói với người phụcvụ bên cạnh: “Cậu lập tức gọi nhânviên bảo vệ qua, lôi người đàn ôngbên cạnh Hứa Mộc Tình ra ngoàicho tôi”.Nhân viên phục vụ có chút ngậpngừng.“Cậu Tống, dù sao người ta cũng làkhách, tôi không thể làm như vậyđược”.Tống Giang Thu cười lạnh mộttiếng, trên mặt hắn ta tràn đầy sự.||||| Truyện đề cử: Độc Tôn Truyền Kỳ (Kiếm Thần Yêu Nghiệt) |||||khinh bỉ.“Loại vô dụng ăn bám này thì làmsao được coi là khách cơ chứ?”“Cậu nói với bảo vệ, người đàn ôngđó là tài xế của Hứa Mộc Tình”.“Bữa tiệc từ thiện tối nay của chúngta là một bữa tiệc vô cùng cao cấp”.“Một thằng tài xế hèn mọn thì làmsao có thể cho vào được?”Nhân viên phục vụ đảo mắt, gậtđầu: “Vâng, tôi lập tức đi làm ngayạ!”Hứa Mộc Tình vừa mới đến thủ đô,hầu như không quen biết ai ở bữatiệc này.Khi cô đang lưỡng lự không biết làmsao để bắt chuyện, đột nhiên cônghe thấy giọng nói của một ngườiđàn ông.“Đại ca, chị dâu, ở đây ở đây”.Thì ra là Tiết Đại Bàn!Cả Lý Phong và Hứa Mộc Tình đềukhông ngờ rằng lại gặp ông ta ởđây.Tiết Đại Bàn mỉm cười bước tới.“Đại ca, chị dâu, gặp hai người ởđây thật tốt quá đi, điều này chothấy chúng ta thật sự rất có duyênđấy”.Trước đây, Tiết Đại Bàn đã bị sốcbởi sức mạnh vượt trội của LýPhong.Thời gian gần đây vì thường xuyêntiếp xúc.Ông ta cũng hiểu một chút về HứaMộc Tình và Lý Phong.Càng hiểu thêm về đôi vợ chồngnày, ông ta càng có cảm tình vớibọn họ.Tiết Đại Bàn xuất thân từ tầng lớpdưới đáy xã hội, không tránh khỏicó chút lưu manh.Bình thường, những người ở tầnglớp thượng lưu đều không thíchgiao lưu với loại người như ông tachứ đừng nói là hợp tác làm ăncùng.Vì vậy, về cơ bản, những người màTiết Đại Bàn tiếp xúc đều thuộctầng lớp dưới đáy xã hội giống nhưông ta.Tuy nhiên, vợ chồng Lý Phong lạikhông như vậy.Thậm chí có thể nói rằng người củatoàn bộ tập đoàn Lăng Tiêu khôngthể chỉ nhìn vẻ bề ngoài mà dễdàng đánh giá được.Mọi người đều chân thành hợp tác.Tiết Đại Bàn đưa Lý Phong và HứaMộc Tình gia nhập vào cái vòng trònnhỏ giao tiếp của mình.Số người ở đây không nhiều.Đều là những người bò từ dưới đáyxã hội bò lên giống như Tiết ĐạiBàn.Vì vậy, trên người bọn họ khôngnhìn thấy vẻ ngạo mạn, kiêu căngcủa những đại gia có tiền, bọn họđều tỏ ra rất khiêm tốn.Nói chuyện một lúc, Tiết Đại Bànphát hiện ánh mắt của Lý Phongđang nhìn về phía xa.Vì vậy, ông ta nhìn theo hướng ánhmắt của Lý Phong, phát hiện LýPhong đang nhìn chằm chằm vàomột ông lão có mái tóc hoa râm.Tiết Đại Bàn bước đến bên cạnh LýPhong, hỏi anh: “Đại ca, anh quenông ấy sao?”Lý Phong khẽ lắc đầu.Tiết Đại Bàn nói: “Ông ấy tên làPhương Trường Kim, là chủ tịch củatập đoàn Bách Đạt”.Vừa nhắc đến Phương Trường Kim,Tiết Đại Bàn thao thao bất tuyệtkhông ngừng.Có thể nói Phương Trường Kim lànhân vật nặng ký của buổi tiệc từthiện hôm nay.Buổi tối hôm nay có rất nhiều ngườitới dự bữa tiệc này là vì PhươngTrường Kim.Lý Phong không quan tâm đếnnhững gì Tiết Đại Bàn nói.Anh cứ nhìn chằm chằm vàoPhương Trường Kim là bởi vì ông ấycó bệnh.“Đại ca, mặc dù bây giờ tập đoànLăng Tiêu có ảnh hướng rất lớn ởkhu vực phía Đông”.“Nhưng khi đến thủ đô, nếu muốnmở rộng kinh doanh, tốt nhất anhnên tạo quan hệ tốt với người này”.“Ông ấy bị bệnh”.“Hả?”Câu nói đột ngột này của Lý Phongkhiến Tiết Đại Bàn choáng váng.Tiết Đại Bàn gãi đầu.“Đại ca! Chuyện này không thể nóixằng được đâu”.“Chủ tịch Phương rất khỏe đấy!”“Tôi nghe nói, ngày nào ông ấycũng đến công viên tập thái cựcquyền”.“Bây giờ đã hơn bảy mươi tuổi rồinhưng nhìn giống như vừa mới sáumươi”.Lý Phong nghĩ một lúc, sau đó nóivới Tiết Đại Bàn.“Từ trước đến nay ông chưa từngnói chuyện với ông ấy đúngkhông?”Tiết Đại Bàn gật đầu.“Với thân phận của tôi, cố gắng lắmmới bon chen được vào buổi tiệc từthiện ngày hôm nay”.“Chứ nói gì đến việc được nóichuyện với nhân vật lớn như chủtịch Phương cơ chứ”.Lý Phong nhẹ nhàng đặt tay lên vaiTiết Đại Bàn.“Vậy thì tối nay tôi sẽ cho ông cơhội đấy”.“Bây giờ ông đi qua đó, trực tiếp nóivới ông ấy”.“Ông ấy chỉ còn sống thêm đượcbảy ngày”.Lý Phong vừa nói câu này, Tiết ĐạiBàn vội vàng lấy tay định bịt miệngLý Phong lại.Nhưng một cái liếc mắt của LýPhong đã khiến Tiết Đại Bàn nhanhchóng dừng hành động đó lại.Ông ta duỗi ra được một nữa, sauđó như bị kim đâm vào, vội vàngrụt tay lại.Tiết Đại Bàn thành khẩn nói với LýPhong: “Đại ca, chuyện này khôngthể nói linh tinh bừa bãi được đâu!”“Bữa tiệc lớn như thế này, dù cóđắc tội với ai thì cũng không đượcđắc tội với Phương Trương Kim, đólà tự tìm đường chết đấy!”Lý Phong tiếp tục nói.“Ông nói với ông ấy rằng, đêm nàođi ngủ bàn chân trái của ông ấycũng đều bị co giật”.“Ngay cả khi buổi sáng thức dậy,chạy đến công viên tập thái cựcquyền, trong vòng chưa đầy nămphút, hai chân ông ấy đều bị tê liệthoàn toàn”.“Phía sau gáy ông ấy cũng có mộtcảm giác rất lạ”.“Như thể có ai đó đã buộc chùm tóccủa mình lại bằng một sợi dâychun”.“Hơn nữa càng buộc càng chặt”.Nói xong, Lý Phong vỗ lưng Tiết ĐạiBàn hai cái, rồi nói.“Đi đi, chỉ cần lặp lại những lời tôivừa nói với ông ấy là được”.“Cái này ~”Tiết Đại Bàn nuốt nước bọt.
chuyên ăn bám
Lý Phong không cho Hứa Mộc Tình
cơ hội trả lời, anh tiếp tục trêu đùa.
“Nếu như hấp thì có nghĩa là hai
người chúng ta quấn lấy nhau như
hai con rắn nước trong phòng tắm
ngập tràn sương khói”.
“Còn nếu như kho thì giường là nồi,
chăn là vung, hai chúng ta cùng
nhau lăn lộn trong nồi”.
Nói xong Lý Phong nhướng mày
nhìn Hứa Mộc Tình.
Hứa Mộc Tình mím đôi môi đỏ
mọng, nũng nịu nói.
“Lưu manh”.
Ngay sau đó, Lý Phong lái xe đến
một khách sạn năm sao ở thủ đô.
Một bữa tiệc từ thiện lớn được tổ
chức ở đây tối nay.
Hứa Mộc Tình nhận được lời mời
tham gia với tư cách là tổng giám
đốc của tập đoàn Lăng Tiêu,.
Lý Phong và Hứa Mộc Tình cùng
nhau đến sảnh tiệc.
Không lâu sau, một nhân viên phục
vụ đi về phía Tống Giang Thu.
Tống Giang Thu lúc này đang trò
chuyện cùng với mấy vị sếp của các
công ty lớn hàng đầu trong nước.
Hắn ta nói chuyện thoải mái.
Khiếu nói chuyện rất hài hước,
khiến người khác không ngừng bật
cười vui vẻ.
Có thể thấy hắn ta rất được hoan
nghênh ở đây.
Nhân viên phục vụ bước đến bên
cạnh Tống Giang Thu, nói nhỏ vài
câu.
Đang nói chuyện, Tống Giang Thu
quay đầu lại.
Trong nháy mắt hắn ta đã nhìn thấy
Hứa Mộc Tình trong đám đông.
Hứa Mộc Tình trong ảnh đã khiến
hắn ta ngày đêm ao ước.
Khoảnh khắc hắn ta nhìn thấy người
thật.
Chỉ muốn đuổi cút hết đám người
xung quanh Hứa Mộc Tình ra.
Sau đó kéo Hứa Mộc Tình ra một
chỗ vắng.
Làm với cô tất cả những việc mà
hắn ta đã muốn làm bao lâu nay!
Người phụ nữ này đúng là cực
phẩm!
Cô cũng rất phù hợp với khẩu vị của
Tống Giang Thu!
Nhưng ngay sau đó, Tống Giang
Thu cũng nhìn thấy Lý Phong bên
cạnh Hứa Mộc Tình.
Lý Phong ăn mặc rất giản dị, đến tài
xế của Tống Giang Thu cũng ăn vận
đẹp hơn anh.
Cộng thêm bộ dạng giả cool ngầu
của Lý Phong khiến hắn ta vô cùng
chán ghét.
Tống Giang Thu đã đọc qua thông
tin về Hứa Mộc Tình.
Anh ta biết rằng người đàn ông
đứng bên cạnh Hứa Mộc Tình chính
là thằng chồng ở rể của cô.
Một thằng cha ăn bám!
Lúc này, Tống Giang Thu đã hạ
quyết tâm.
Hắn ta lập tức nói với người phục
vụ bên cạnh: “Cậu lập tức gọi nhân
viên bảo vệ qua, lôi người đàn ông
bên cạnh Hứa Mộc Tình ra ngoài
cho tôi”.
Nhân viên phục vụ có chút ngập
ngừng.
“Cậu Tống, dù sao người ta cũng là
khách, tôi không thể làm như vậy
được”.
Tống Giang Thu cười lạnh một
tiếng, trên mặt hắn ta tràn đầy sự.
||||| Truyện đề cử: Độc Tôn Truyền Kỳ (Kiếm Thần Yêu Nghiệt) |||||
khinh bỉ.
“Loại vô dụng ăn bám này thì làm
sao được coi là khách cơ chứ?”
“Cậu nói với bảo vệ, người đàn ông
đó là tài xế của Hứa Mộc Tình”.
“Bữa tiệc từ thiện tối nay của chúng
ta là một bữa tiệc vô cùng cao cấp”.
“Một thằng tài xế hèn mọn thì làm
sao có thể cho vào được?”
Nhân viên phục vụ đảo mắt, gật
đầu: “Vâng, tôi lập tức đi làm ngay
ạ!”
Hứa Mộc Tình vừa mới đến thủ đô,
hầu như không quen biết ai ở bữa
tiệc này.
Khi cô đang lưỡng lự không biết làm
sao để bắt chuyện, đột nhiên cô
nghe thấy giọng nói của một người
đàn ông.
“Đại ca, chị dâu, ở đây ở đây”.
Thì ra là Tiết Đại Bàn!
Cả Lý Phong và Hứa Mộc Tình đều
không ngờ rằng lại gặp ông ta ở
đây.
Tiết Đại Bàn mỉm cười bước tới.
“Đại ca, chị dâu, gặp hai người ở
đây thật tốt quá đi, điều này cho
thấy chúng ta thật sự rất có duyên
đấy”.
Trước đây, Tiết Đại Bàn đã bị sốc
bởi sức mạnh vượt trội của Lý
Phong.
Thời gian gần đây vì thường xuyên
tiếp xúc.
Ông ta cũng hiểu một chút về Hứa
Mộc Tình và Lý Phong.
Càng hiểu thêm về đôi vợ chồng
này, ông ta càng có cảm tình với
bọn họ.
Tiết Đại Bàn xuất thân từ tầng lớp
dưới đáy xã hội, không tránh khỏi
có chút lưu manh.
Bình thường, những người ở tầng
lớp thượng lưu đều không thích
giao lưu với loại người như ông ta
chứ đừng nói là hợp tác làm ăn
cùng.
Vì vậy, về cơ bản, những người mà
Tiết Đại Bàn tiếp xúc đều thuộc
tầng lớp dưới đáy xã hội giống như
ông ta.
Tuy nhiên, vợ chồng Lý Phong lại
không như vậy.
Thậm chí có thể nói rằng người của
toàn bộ tập đoàn Lăng Tiêu không
thể chỉ nhìn vẻ bề ngoài mà dễ
dàng đánh giá được.
Mọi người đều chân thành hợp tác.
Tiết Đại Bàn đưa Lý Phong và Hứa
Mộc Tình gia nhập vào cái vòng tròn
nhỏ giao tiếp của mình.
Số người ở đây không nhiều.
Đều là những người bò từ dưới đáy
xã hội bò lên giống như Tiết Đại
Bàn.
Vì vậy, trên người bọn họ không
nhìn thấy vẻ ngạo mạn, kiêu căng
của những đại gia có tiền, bọn họ
đều tỏ ra rất khiêm tốn.
Nói chuyện một lúc, Tiết Đại Bàn
phát hiện ánh mắt của Lý Phong
đang nhìn về phía xa.
Vì vậy, ông ta nhìn theo hướng ánh
mắt của Lý Phong, phát hiện Lý
Phong đang nhìn chằm chằm vào
một ông lão có mái tóc hoa râm.
Tiết Đại Bàn bước đến bên cạnh Lý
Phong, hỏi anh: “Đại ca, anh quen
ông ấy sao?”
Lý Phong khẽ lắc đầu.
Tiết Đại Bàn nói: “Ông ấy tên là
Phương Trường Kim, là chủ tịch của
tập đoàn Bách Đạt”.
Vừa nhắc đến Phương Trường Kim,
Tiết Đại Bàn thao thao bất tuyệt
không ngừng.
Có thể nói Phương Trường Kim là
nhân vật nặng ký của buổi tiệc từ
thiện hôm nay.
Buổi tối hôm nay có rất nhiều người
tới dự bữa tiệc này là vì Phương
Trường Kim.
Lý Phong không quan tâm đến
những gì Tiết Đại Bàn nói.
Anh cứ nhìn chằm chằm vào
Phương Trường Kim là bởi vì ông ấy
có bệnh.
“Đại ca, mặc dù bây giờ tập đoàn
Lăng Tiêu có ảnh hướng rất lớn ở
khu vực phía Đông”.
“Nhưng khi đến thủ đô, nếu muốn
mở rộng kinh doanh, tốt nhất anh
nên tạo quan hệ tốt với người này”.
“Ông ấy bị bệnh”.
“Hả?”
Câu nói đột ngột này của Lý Phong
khiến Tiết Đại Bàn choáng váng.
Tiết Đại Bàn gãi đầu.
“Đại ca! Chuyện này không thể nói
xằng được đâu”.
“Chủ tịch Phương rất khỏe đấy!”
“Tôi nghe nói, ngày nào ông ấy
cũng đến công viên tập thái cực
quyền”.
“Bây giờ đã hơn bảy mươi tuổi rồi
nhưng nhìn giống như vừa mới sáu
mươi”.
Lý Phong nghĩ một lúc, sau đó nói
với Tiết Đại Bàn.
“Từ trước đến nay ông chưa từng
nói chuyện với ông ấy đúng
không?”
Tiết Đại Bàn gật đầu.
“Với thân phận của tôi, cố gắng lắm
mới bon chen được vào buổi tiệc từ
thiện ngày hôm nay”.
“Chứ nói gì đến việc được nói
chuyện với nhân vật lớn như chủ
tịch Phương cơ chứ”.
Lý Phong nhẹ nhàng đặt tay lên vai
Tiết Đại Bàn.
“Vậy thì tối nay tôi sẽ cho ông cơ
hội đấy”.
“Bây giờ ông đi qua đó, trực tiếp nói
với ông ấy”.
“Ông ấy chỉ còn sống thêm được
bảy ngày”.
Lý Phong vừa nói câu này, Tiết Đại
Bàn vội vàng lấy tay định bịt miệng
Lý Phong lại.
Nhưng một cái liếc mắt của Lý
Phong đã khiến Tiết Đại Bàn nhanh
chóng dừng hành động đó lại.
Ông ta duỗi ra được một nữa, sau
đó như bị kim đâm vào, vội vàng
rụt tay lại.
Tiết Đại Bàn thành khẩn nói với Lý
Phong: “Đại ca, chuyện này không
thể nói linh tinh bừa bãi được đâu!”
“Bữa tiệc lớn như thế này, dù có
đắc tội với ai thì cũng không được
đắc tội với Phương Trương Kim, đó
là tự tìm đường chết đấy!”
Lý Phong tiếp tục nói.
“Ông nói với ông ấy rằng, đêm nào
đi ngủ bàn chân trái của ông ấy
cũng đều bị co giật”.
“Ngay cả khi buổi sáng thức dậy,
chạy đến công viên tập thái cực
quyền, trong vòng chưa đầy năm
phút, hai chân ông ấy đều bị tê liệt
hoàn toàn”.
“Phía sau gáy ông ấy cũng có một
cảm giác rất lạ”.
“Như thể có ai đó đã buộc chùm tóc
của mình lại bằng một sợi dây
chun”.
“Hơn nữa càng buộc càng chặt”.
Nói xong, Lý Phong vỗ lưng Tiết Đại
Bàn hai cái, rồi nói.
“Đi đi, chỉ cần lặp lại những lời tôi
vừa nói với ông ấy là được”.
“Cái này ~”
Tiết Đại Bàn nuốt nước bọt.
Nhặt Được Nữ Tổng Tài Xinh Đẹp Làm VợTác giả: Cá KoiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Phịch!” “Phịch!” Mấy chục chiếc xe Benz phi tới từ một hướng. Chúng đã chặn đứng lối ra của sân bay quốc tế Đông Hải. Hàng trăm người đàn ông cao to vạm vỡ mặc vest đen bước xuống xe, tản ra thành hai hàng. Họ tách đôi đoàn khách đông nườm nượp. Mở ra một con đường thẳng tắp. Ai nấy đều bày ra vẻ mặt nghiêm trọng như thể đang đối đầu với kẻ thù. Một chiếc xe Rolls Royce chầm chậm dừng lại. Một chiếc thảm đỏ được dải từ cửa xe tới cửa ra vào của sân bay. Ngay sau đó, một người đàn ông trung niên ăn mặc như một quản gia bước đi nhanh trên thảm đỏ. Lý Hùng mặc một bộ đồ thường ngày thoải mái chầm chậm bước ra từ cửa sân bay. Người quản gia và tất cả những người áo đen cung kính cúi người 90 độ, đồng thanh hô lớn. “Chào mừng cậu hai về nhà!” Lý Hùng gãi mũi cười lạnh lùng. Anh quay người đi sang bên cạnh. Người quản gia đứng giữa lập tức đi theo. “Cậu hai, ông chủ mời cậu về nhà!” Lý Hùng khinh thường nói: “Ông nghĩ giờ tôi còn coi cái chuồng chó ấy ra gì nữa không?” Lại có người bảo khu… chuyên ăn bámLý Phong không cho Hứa Mộc Tìnhcơ hội trả lời, anh tiếp tục trêu đùa.“Nếu như hấp thì có nghĩa là haingười chúng ta quấn lấy nhau nhưhai con rắn nước trong phòng tắmngập tràn sương khói”.“Còn nếu như kho thì giường là nồi,chăn là vung, hai chúng ta cùngnhau lăn lộn trong nồi”.Nói xong Lý Phong nhướng màynhìn Hứa Mộc Tình.Hứa Mộc Tình mím đôi môi đỏmọng, nũng nịu nói.“Lưu manh”.Ngay sau đó, Lý Phong lái xe đếnmột khách sạn năm sao ở thủ đô.Một bữa tiệc từ thiện lớn được tổchức ở đây tối nay.Hứa Mộc Tình nhận được lời mờitham gia với tư cách là tổng giámđốc của tập đoàn Lăng Tiêu,.Lý Phong và Hứa Mộc Tình cùngnhau đến sảnh tiệc.Không lâu sau, một nhân viên phụcvụ đi về phía Tống Giang Thu.Tống Giang Thu lúc này đang tròchuyện cùng với mấy vị sếp của cáccông ty lớn hàng đầu trong nước.Hắn ta nói chuyện thoải mái.Khiếu nói chuyện rất hài hước,khiến người khác không ngừng bậtcười vui vẻ.Có thể thấy hắn ta rất được hoannghênh ở đây.Nhân viên phục vụ bước đến bêncạnh Tống Giang Thu, nói nhỏ vàicâu.Đang nói chuyện, Tống Giang Thuquay đầu lại.Trong nháy mắt hắn ta đã nhìn thấyHứa Mộc Tình trong đám đông.Hứa Mộc Tình trong ảnh đã khiếnhắn ta ngày đêm ao ước.Khoảnh khắc hắn ta nhìn thấy ngườithật.Chỉ muốn đuổi cút hết đám ngườixung quanh Hứa Mộc Tình ra.Sau đó kéo Hứa Mộc Tình ra mộtchỗ vắng.Làm với cô tất cả những việc màhắn ta đã muốn làm bao lâu nay!Người phụ nữ này đúng là cựcphẩm!Cô cũng rất phù hợp với khẩu vị củaTống Giang Thu!Nhưng ngay sau đó, Tống GiangThu cũng nhìn thấy Lý Phong bêncạnh Hứa Mộc Tình.Lý Phong ăn mặc rất giản dị, đến tàixế của Tống Giang Thu cũng ăn vậnđẹp hơn anh.Cộng thêm bộ dạng giả cool ngầucủa Lý Phong khiến hắn ta vô cùngchán ghét.Tống Giang Thu đã đọc qua thôngtin về Hứa Mộc Tình.Anh ta biết rằng người đàn ôngđứng bên cạnh Hứa Mộc Tình chínhlà thằng chồng ở rể của cô.Một thằng cha ăn bám!Lúc này, Tống Giang Thu đã hạquyết tâm.Hắn ta lập tức nói với người phụcvụ bên cạnh: “Cậu lập tức gọi nhânviên bảo vệ qua, lôi người đàn ôngbên cạnh Hứa Mộc Tình ra ngoàicho tôi”.Nhân viên phục vụ có chút ngậpngừng.“Cậu Tống, dù sao người ta cũng làkhách, tôi không thể làm như vậyđược”.Tống Giang Thu cười lạnh mộttiếng, trên mặt hắn ta tràn đầy sự.||||| Truyện đề cử: Độc Tôn Truyền Kỳ (Kiếm Thần Yêu Nghiệt) |||||khinh bỉ.“Loại vô dụng ăn bám này thì làmsao được coi là khách cơ chứ?”“Cậu nói với bảo vệ, người đàn ôngđó là tài xế của Hứa Mộc Tình”.“Bữa tiệc từ thiện tối nay của chúngta là một bữa tiệc vô cùng cao cấp”.“Một thằng tài xế hèn mọn thì làmsao có thể cho vào được?”Nhân viên phục vụ đảo mắt, gậtđầu: “Vâng, tôi lập tức đi làm ngayạ!”Hứa Mộc Tình vừa mới đến thủ đô,hầu như không quen biết ai ở bữatiệc này.Khi cô đang lưỡng lự không biết làmsao để bắt chuyện, đột nhiên cônghe thấy giọng nói của một ngườiđàn ông.“Đại ca, chị dâu, ở đây ở đây”.Thì ra là Tiết Đại Bàn!Cả Lý Phong và Hứa Mộc Tình đềukhông ngờ rằng lại gặp ông ta ởđây.Tiết Đại Bàn mỉm cười bước tới.“Đại ca, chị dâu, gặp hai người ởđây thật tốt quá đi, điều này chothấy chúng ta thật sự rất có duyênđấy”.Trước đây, Tiết Đại Bàn đã bị sốcbởi sức mạnh vượt trội của LýPhong.Thời gian gần đây vì thường xuyêntiếp xúc.Ông ta cũng hiểu một chút về HứaMộc Tình và Lý Phong.Càng hiểu thêm về đôi vợ chồngnày, ông ta càng có cảm tình vớibọn họ.Tiết Đại Bàn xuất thân từ tầng lớpdưới đáy xã hội, không tránh khỏicó chút lưu manh.Bình thường, những người ở tầnglớp thượng lưu đều không thíchgiao lưu với loại người như ông tachứ đừng nói là hợp tác làm ăncùng.Vì vậy, về cơ bản, những người màTiết Đại Bàn tiếp xúc đều thuộctầng lớp dưới đáy xã hội giống nhưông ta.Tuy nhiên, vợ chồng Lý Phong lạikhông như vậy.Thậm chí có thể nói rằng người củatoàn bộ tập đoàn Lăng Tiêu khôngthể chỉ nhìn vẻ bề ngoài mà dễdàng đánh giá được.Mọi người đều chân thành hợp tác.Tiết Đại Bàn đưa Lý Phong và HứaMộc Tình gia nhập vào cái vòng trònnhỏ giao tiếp của mình.Số người ở đây không nhiều.Đều là những người bò từ dưới đáyxã hội bò lên giống như Tiết ĐạiBàn.Vì vậy, trên người bọn họ khôngnhìn thấy vẻ ngạo mạn, kiêu căngcủa những đại gia có tiền, bọn họđều tỏ ra rất khiêm tốn.Nói chuyện một lúc, Tiết Đại Bànphát hiện ánh mắt của Lý Phongđang nhìn về phía xa.Vì vậy, ông ta nhìn theo hướng ánhmắt của Lý Phong, phát hiện LýPhong đang nhìn chằm chằm vàomột ông lão có mái tóc hoa râm.Tiết Đại Bàn bước đến bên cạnh LýPhong, hỏi anh: “Đại ca, anh quenông ấy sao?”Lý Phong khẽ lắc đầu.Tiết Đại Bàn nói: “Ông ấy tên làPhương Trường Kim, là chủ tịch củatập đoàn Bách Đạt”.Vừa nhắc đến Phương Trường Kim,Tiết Đại Bàn thao thao bất tuyệtkhông ngừng.Có thể nói Phương Trường Kim lànhân vật nặng ký của buổi tiệc từthiện hôm nay.Buổi tối hôm nay có rất nhiều ngườitới dự bữa tiệc này là vì PhươngTrường Kim.Lý Phong không quan tâm đếnnhững gì Tiết Đại Bàn nói.Anh cứ nhìn chằm chằm vàoPhương Trường Kim là bởi vì ông ấycó bệnh.“Đại ca, mặc dù bây giờ tập đoànLăng Tiêu có ảnh hướng rất lớn ởkhu vực phía Đông”.“Nhưng khi đến thủ đô, nếu muốnmở rộng kinh doanh, tốt nhất anhnên tạo quan hệ tốt với người này”.“Ông ấy bị bệnh”.“Hả?”Câu nói đột ngột này của Lý Phongkhiến Tiết Đại Bàn choáng váng.Tiết Đại Bàn gãi đầu.“Đại ca! Chuyện này không thể nóixằng được đâu”.“Chủ tịch Phương rất khỏe đấy!”“Tôi nghe nói, ngày nào ông ấycũng đến công viên tập thái cựcquyền”.“Bây giờ đã hơn bảy mươi tuổi rồinhưng nhìn giống như vừa mới sáumươi”.Lý Phong nghĩ một lúc, sau đó nóivới Tiết Đại Bàn.“Từ trước đến nay ông chưa từngnói chuyện với ông ấy đúngkhông?”Tiết Đại Bàn gật đầu.“Với thân phận của tôi, cố gắng lắmmới bon chen được vào buổi tiệc từthiện ngày hôm nay”.“Chứ nói gì đến việc được nóichuyện với nhân vật lớn như chủtịch Phương cơ chứ”.Lý Phong nhẹ nhàng đặt tay lên vaiTiết Đại Bàn.“Vậy thì tối nay tôi sẽ cho ông cơhội đấy”.“Bây giờ ông đi qua đó, trực tiếp nóivới ông ấy”.“Ông ấy chỉ còn sống thêm đượcbảy ngày”.Lý Phong vừa nói câu này, Tiết ĐạiBàn vội vàng lấy tay định bịt miệngLý Phong lại.Nhưng một cái liếc mắt của LýPhong đã khiến Tiết Đại Bàn nhanhchóng dừng hành động đó lại.Ông ta duỗi ra được một nữa, sauđó như bị kim đâm vào, vội vàngrụt tay lại.Tiết Đại Bàn thành khẩn nói với LýPhong: “Đại ca, chuyện này khôngthể nói linh tinh bừa bãi được đâu!”“Bữa tiệc lớn như thế này, dù cóđắc tội với ai thì cũng không đượcđắc tội với Phương Trương Kim, đólà tự tìm đường chết đấy!”Lý Phong tiếp tục nói.“Ông nói với ông ấy rằng, đêm nàođi ngủ bàn chân trái của ông ấycũng đều bị co giật”.“Ngay cả khi buổi sáng thức dậy,chạy đến công viên tập thái cựcquyền, trong vòng chưa đầy nămphút, hai chân ông ấy đều bị tê liệthoàn toàn”.“Phía sau gáy ông ấy cũng có mộtcảm giác rất lạ”.“Như thể có ai đó đã buộc chùm tóccủa mình lại bằng một sợi dâychun”.“Hơn nữa càng buộc càng chặt”.Nói xong, Lý Phong vỗ lưng Tiết ĐạiBàn hai cái, rồi nói.“Đi đi, chỉ cần lặp lại những lời tôivừa nói với ông ấy là được”.“Cái này ~”Tiết Đại Bàn nuốt nước bọt.