Tác giả:

“Phịch!” “Phịch!” Mấy chục chiếc xe Benz phi tới từ một hướng. Chúng đã chặn đứng lối ra của sân bay quốc tế Đông Hải. Hàng trăm người đàn ông cao to vạm vỡ mặc vest đen bước xuống xe, tản ra thành hai hàng. Họ tách đôi đoàn khách đông nườm nượp. Mở ra một con đường thẳng tắp. Ai nấy đều bày ra vẻ mặt nghiêm trọng như thể đang đối đầu với kẻ thù. Một chiếc xe Rolls Royce chầm chậm dừng lại. Một chiếc thảm đỏ được dải từ cửa xe tới cửa ra vào của sân bay. Ngay sau đó, một người đàn ông trung niên ăn mặc như một quản gia bước đi nhanh trên thảm đỏ. Lý Hùng mặc một bộ đồ thường ngày thoải mái chầm chậm bước ra từ cửa sân bay. Người quản gia và tất cả những người áo đen cung kính cúi người 90 độ, đồng thanh hô lớn. “Chào mừng cậu hai về nhà!” Lý Hùng gãi mũi cười lạnh lùng. Anh quay người đi sang bên cạnh. Người quản gia đứng giữa lập tức đi theo. “Cậu hai, ông chủ mời cậu về nhà!” Lý Hùng khinh thường nói: “Ông nghĩ giờ tôi còn coi cái chuồng chó ấy ra gì nữa không?” Lại có người bảo khu…

Chương 689: Nuốt không trôi cục

Nhặt Được Nữ Tổng Tài Xinh Đẹp Làm VợTác giả: Cá KoiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Phịch!” “Phịch!” Mấy chục chiếc xe Benz phi tới từ một hướng. Chúng đã chặn đứng lối ra của sân bay quốc tế Đông Hải. Hàng trăm người đàn ông cao to vạm vỡ mặc vest đen bước xuống xe, tản ra thành hai hàng. Họ tách đôi đoàn khách đông nườm nượp. Mở ra một con đường thẳng tắp. Ai nấy đều bày ra vẻ mặt nghiêm trọng như thể đang đối đầu với kẻ thù. Một chiếc xe Rolls Royce chầm chậm dừng lại. Một chiếc thảm đỏ được dải từ cửa xe tới cửa ra vào của sân bay. Ngay sau đó, một người đàn ông trung niên ăn mặc như một quản gia bước đi nhanh trên thảm đỏ. Lý Hùng mặc một bộ đồ thường ngày thoải mái chầm chậm bước ra từ cửa sân bay. Người quản gia và tất cả những người áo đen cung kính cúi người 90 độ, đồng thanh hô lớn. “Chào mừng cậu hai về nhà!” Lý Hùng gãi mũi cười lạnh lùng. Anh quay người đi sang bên cạnh. Người quản gia đứng giữa lập tức đi theo. “Cậu hai, ông chủ mời cậu về nhà!” Lý Hùng khinh thường nói: “Ông nghĩ giờ tôi còn coi cái chuồng chó ấy ra gì nữa không?” Lại có người bảo khu… tức nàyVì thế ông ta vẫn luôn âm thầmphái người đi ngăn cản Lý Phitrưởng thành.Tuy là từ nhỏ Lý Phi đã thông minhhơn người, học cũng rất giỏi.Nhưng dưới sự chèn ép của LýThiên Sách mà Lý Phi cũng chỉ làmột học sinh giỏi bình thường thôi.Nhưng Lý Phong lại xuất hiện, đểcho một học sinh cấp ba chưa từnghọc võ như Lý Phi đấu với mộtngười có thực lực Chiến Vương nhưLý Hán Thần.Chuyện này làm Lý Thiên Sách nghĩmãi không ra.Rốt cuộc Lý Phong định giở trò gì.Lý Thiên Sách tin chắc Lý Phi khôngthể nào đánh thắng cháu trai củaông ta.Nhưng ông ta không đoán được saoLý Phong phải làm như vậy.Mà không riêng gì Lý Phi, Lý Tấncũng đến Trường An rồi.Chuyện này làm ông ta cảm thấynguy hiểm."Lộp cộp!""Lộp cộp!"Lý Thiên Sách nghe thấy tiếng giàycao gót từ sau lưng.Ông ta rất quen với tiếng bước chânnày.Nếu là mọi khi thì nghe thấy tiếngbước chân này ông ta sẽ cực kì vuivẻ.Bởi vì chủ nhân của bước chân làđứa con gái mà ông ta yêu thươngnhất.Nhưng giờ ông ta lại cảm thấy hơicáu kỉnh, bực bội.Một người phụ nữ mặc bộ đồ rấtmốt màu đỏ bước đến.Lý Thiên Sách nhìn thấy Lý ThiênKiêu.Gia tộc Lý Thị có gia phả.Lúc đặt tên con phải đặt theo quyđịnh của gia phả.Lúc Lý Thiên Kiêu vừa sinh ra, LýThiên Sách đã đặt tên cho bà ta làThiên Kiêu.Chuyện này đã làm trái với quy địnhcủa gia phả.Có thể nói, ông ta yêu chiều LýThiên Kiêu từ nhỏ.Lý Thiên Kiêu được bố chiều quenthói, bước nhanh đến trước mặt LýThiên Sách.Mặt bà ta xám xịt."Bố, nghe nói thằng Lý Phong đếnTrường An rồi à, hắn đang ở đâuthế?"Lý Thiên Sách ngẩng đầu nhìn LýThiên Kiêu nói: "Con đừng xía vàochuyện này nữa".Lý Thiên Kiêu trợn to hai mắt, giọngbà ta cao vút."Bố, Lý Phong giết chết chồng con,bố nghĩ con không xía vào mà đượcà?""Lúc trước ở thủ đô con không làmgì được hắn"."Nhưng giờ hắn tự chui đầu vàolưới, chạy đến nhà chúng ta gâychuyện, sao con tha cho hắn đượcchứ?"Tần Vạn Hào đã chết mất xác, hoàntoàn biến mất khỏi thế gian này.Lý Thiên Kiêu không cần đoán cũngbiết là Lý Phong giết.Tuy là tình cảm của hai vợ bìnhthường không tốt lắm.Nhưng dù sao trên danh nghĩa TầnVạn Hào cũng là chồng bà ta, là bốcủa con bà ta.Quan trọng hơn là vì Lý Phong ởgiữa cản đường mà kế hoạch bà tachuẩn bị bao nhiêu năm cứ vậy màbị đổ vỡ.Bà ta nuốt không trôi cục tức này.Lý Thiên Sách hơi nhăn mày.Ông ta nhìn đứa con gái mà ngàythường mình cực kì yêu thương, cốgắng nhẹ giọng nói."Lý Tấn và Lý Phong bố sẽ tự mìnhxử lý, con chỉ cần đứng một bênxem là được".Lý Thiên Kiêu nghe ông ta nói sẽ tựmình xử lý thì sửng sốt."Bố, bố mà phải hạ thấp bản thânđi xử lí hai bố con chó chết đấy à?""Thế có khác nào chuyện bé xé rato đâu?""Bố chỉ cần cử cho con mấy hắc vệ,con lập tức chặt đầu Lý Tấn và LýPhong ngay".Lý Thiên Kiêu được nuông chiều từnhỏ.Ở nơi khác còn hô mưa gọi gióđược, nói gì đến giờ đang ở TrườngAn chứ.Ở đây, bà ta như vương như chúa,muốn làm gì thì làm.Lý Thiên Sách hơi bực bội phất tay:"Chuyện đến đây thôi. Bố muốn yêntĩnh một lát, con ra ngoài đi".Lý Thiên Kiêu không làm gì được,chỉ có thể quay người rời đi.Lúc đến cửa phòng, ánh mắt bà talóe lên sự độc ác.Lý Thiên Kiêu lập tức gọi quản giađến."Ông mau gọi hai hắc vệ đến đâycho tôi".Vẻ mặt quản gia khó xử nói: "Côchủ, ông chủ đã dặn dò rồi"."Giờ đang là lúc đặc biệt, không cólệnh của ông chủ không ai được saiphái hắc vệ".Lý Thiên Kiêu giậm mạnh chân."Lý Phong cùng lắm cũng chỉ là conchó được nuôi bên ngoài mà thôi"."Sao mọi người cứ quan trọng hóavấn đề, làm như hắn ghê gớm lắmthế"."Tôi không có nhiều kiên nhẫn đểđối phó với đồ chó đấy"."Được rồi, nếu đã không ai làm thìtôi sẽ tự mình làm".Lý Thiên Kiêu vội vàng xoay ngườirời đi.Bà ta vừa đi vừa rút điện thoại ragọi."Ông Smith, giờ ông có rảnh không?Chúng ta gặp nhau đi".Nhìn bóng lưng Lý Thiên Kiêu đi xa,trong lòng quản gia bất an.Ông ta vội vàng đi tìm Lý ThiênSách.Nghe thấy lời quản gia nói, Lý ThiênSách cười lắc đầu."Con bé bị tôi chiều hư từ nhỏ rồi"."Nhưng Trường An đúng là nhà củacon bé"."Cho dù ở nhà có quậy phá ra saocũng sẽ có người dọn dẹp cho"."Cứ để nó chơi đi, chỉ cần khôngđộng đến lực lượng gia tộc làđược".Vừa nói, mắt Lý Thiên Sắc vừa hiệnlên sự xảo trá thâm độc."Tôi cũng nhân cơ hội lần này xemxem thực lực của Lý Phong rốt cuộcthế nào"....Buổi tối, phòng tổng thống kháchsạn Hilton.Sau khi Lý Thiên Kiêu và Smith mâymưa, bọn họ vui sướng đi tắm nướcnóng.Hai người mặc áo tắm thảnh thơingồi trên ghế sô pha.Smith rót cho Lý Thiên Kiêu một lyrượu vang đỏ."Cạch!"Hai người chạm ly.Lý Thiên Kiêu một hơi uống cạn lyrượu.Trận mây mưa vừa rồi làm Lý ThiênKiêu thấy rất đã.Bề ngoài Smith là một người lịch sự,giống như một doanh nhân thànhđạt.Nhưng vừa mới bắt đầu làm tình,ông ta cứ như con thú phát cuồngvậy, làm Lý Thiên Kiêu thấy rất tậnhứng.Sau khi hai người khen ngợi nhaumấy câu, Lý Thiên Kiêu nhìn Smithnói."Giờ Lý Phong đang ở Trường An,tôi nghĩ ông nên hành động ngay vìhắn đã chọc đến bố tôi rồi"."Ông cũng biết thân thế của bố tôirồi đấy, xử lí hắn dễ dàng như xử límột bao rác, quá dễ"."Nhưng giờ bố tôi đang thả mồi nhửcá".Smith hai mắt sáng rực nói: "Ý bà làbố bà cũng có hứng thứ với bảotàng Sấm vương hả?"Lý Thiên Kiêu cười: "Trên đời nàysợ là không có ai không có hứngthú với tiền đâu?"Smith gật đầu, ông ta nhã nhặn lắcnhẹ lý rượu trong tay."Bà nói vậy cũng đúng, giờ chắc chỉcó Lý Phong mới biết vị trí thật sựcủa bào tàng Sấm vương thôi"."Đàn em Mallory của tôi và ôngchồng Tần Vạn Hào của bà cũng vìbảo tàng Sấm vương mới chết"."Món nợ này đương nhiên chúng taphải tính lên đầu Lý Phong rồi"."Nhưng có điều này tôi cứ nghĩ mãi,cho dù là đàn em của tôi hay làchồng bà"."Vì tìm bảo tàng mà dẫn theo mộtđám cao thủ"."Sao cả hai bên đều chết trong tayLý Phong được"."Chẳng lẽ sau lưng Lý Phong có mộtđám cao thủ bảo vệ à?"Lý Thiên Kiêu lạnh lùng nói: "Có haykhông tôi không biết""Dù sao giờ ông chỉ cần cho ngườiđi xử Lý Phong"."Sau khi đánh nhau là ông sẽ rõ".

tức này

Vì thế ông ta vẫn luôn âm thầm

phái người đi ngăn cản Lý Phi

trưởng thành.

Tuy là từ nhỏ Lý Phi đã thông minh

hơn người, học cũng rất giỏi.

Nhưng dưới sự chèn ép của Lý

Thiên Sách mà Lý Phi cũng chỉ là

một học sinh giỏi bình thường thôi.

Nhưng Lý Phong lại xuất hiện, để

cho một học sinh cấp ba chưa từng

học võ như Lý Phi đấu với một

người có thực lực Chiến Vương như

Lý Hán Thần.

Chuyện này làm Lý Thiên Sách nghĩ

mãi không ra.

Rốt cuộc Lý Phong định giở trò gì.

Lý Thiên Sách tin chắc Lý Phi không

thể nào đánh thắng cháu trai của

ông ta.

Nhưng ông ta không đoán được sao

Lý Phong phải làm như vậy.

Mà không riêng gì Lý Phi, Lý Tấn

cũng đến Trường An rồi.

Chuyện này làm ông ta cảm thấy

nguy hiểm.

"Lộp cộp!"

"Lộp cộp!"

Lý Thiên Sách nghe thấy tiếng giày

cao gót từ sau lưng.

Ông ta rất quen với tiếng bước chân

này.

Nếu là mọi khi thì nghe thấy tiếng

bước chân này ông ta sẽ cực kì vui

vẻ.

Bởi vì chủ nhân của bước chân là

đứa con gái mà ông ta yêu thương

nhất.

Nhưng giờ ông ta lại cảm thấy hơi

cáu kỉnh, bực bội.

Một người phụ nữ mặc bộ đồ rất

mốt màu đỏ bước đến.

Lý Thiên Sách nhìn thấy Lý Thiên

Kiêu.

Gia tộc Lý Thị có gia phả.

Lúc đặt tên con phải đặt theo quy

định của gia phả.

Lúc Lý Thiên Kiêu vừa sinh ra, Lý

Thiên Sách đã đặt tên cho bà ta là

Thiên Kiêu.

Chuyện này đã làm trái với quy định

của gia phả.

Có thể nói, ông ta yêu chiều Lý

Thiên Kiêu từ nhỏ.

Lý Thiên Kiêu được bố chiều quen

thói, bước nhanh đến trước mặt Lý

Thiên Sách.

Mặt bà ta xám xịt.

"Bố, nghe nói thằng Lý Phong đến

Trường An rồi à, hắn đang ở đâu

thế?"

Lý Thiên Sách ngẩng đầu nhìn Lý

Thiên Kiêu nói: "Con đừng xía vào

chuyện này nữa".

Lý Thiên Kiêu trợn to hai mắt, giọng

bà ta cao vút.

"Bố, Lý Phong giết chết chồng con,

bố nghĩ con không xía vào mà được

à?"

"Lúc trước ở thủ đô con không làm

gì được hắn".

"Nhưng giờ hắn tự chui đầu vào

lưới, chạy đến nhà chúng ta gây

chuyện, sao con tha cho hắn được

chứ?"

Tần Vạn Hào đã chết mất xác, hoàn

toàn biến mất khỏi thế gian này.

Lý Thiên Kiêu không cần đoán cũng

biết là Lý Phong giết.

Tuy là tình cảm của hai vợ bình

thường không tốt lắm.

Nhưng dù sao trên danh nghĩa Tần

Vạn Hào cũng là chồng bà ta, là bố

của con bà ta.

Quan trọng hơn là vì Lý Phong ở

giữa cản đường mà kế hoạch bà ta

chuẩn bị bao nhiêu năm cứ vậy mà

bị đổ vỡ.

Bà ta nuốt không trôi cục tức này.

Lý Thiên Sách hơi nhăn mày.

Ông ta nhìn đứa con gái mà ngày

thường mình cực kì yêu thương, cố

gắng nhẹ giọng nói.

"Lý Tấn và Lý Phong bố sẽ tự mình

xử lý, con chỉ cần đứng một bên

xem là được".

Lý Thiên Kiêu nghe ông ta nói sẽ tự

mình xử lý thì sửng sốt.

"Bố, bố mà phải hạ thấp bản thân

đi xử lí hai bố con chó chết đấy à?"

"Thế có khác nào chuyện bé xé ra

to đâu?"

"Bố chỉ cần cử cho con mấy hắc vệ,

con lập tức chặt đầu Lý Tấn và Lý

Phong ngay".

Lý Thiên Kiêu được nuông chiều từ

nhỏ.

Ở nơi khác còn hô mưa gọi gió

được, nói gì đến giờ đang ở Trường

An chứ.

Ở đây, bà ta như vương như chúa,

muốn làm gì thì làm.

Lý Thiên Sách hơi bực bội phất tay:

"Chuyện đến đây thôi. Bố muốn yên

tĩnh một lát, con ra ngoài đi".

Lý Thiên Kiêu không làm gì được,

chỉ có thể quay người rời đi.

Lúc đến cửa phòng, ánh mắt bà ta

lóe lên sự độc ác.

Lý Thiên Kiêu lập tức gọi quản gia

đến.

"Ông mau gọi hai hắc vệ đến đây

cho tôi".

Vẻ mặt quản gia khó xử nói: "Cô

chủ, ông chủ đã dặn dò rồi".

"Giờ đang là lúc đặc biệt, không có

lệnh của ông chủ không ai được sai

phái hắc vệ".

Lý Thiên Kiêu giậm mạnh chân.

"Lý Phong cùng lắm cũng chỉ là con

chó được nuôi bên ngoài mà thôi".

"Sao mọi người cứ quan trọng hóa

vấn đề, làm như hắn ghê gớm lắm

thế".

"Tôi không có nhiều kiên nhẫn để

đối phó với đồ chó đấy".

"Được rồi, nếu đã không ai làm thì

tôi sẽ tự mình làm".

Lý Thiên Kiêu vội vàng xoay người

rời đi.

Bà ta vừa đi vừa rút điện thoại ra

gọi.

"Ông Smith, giờ ông có rảnh không?

Chúng ta gặp nhau đi".

Nhìn bóng lưng Lý Thiên Kiêu đi xa,

trong lòng quản gia bất an.

Ông ta vội vàng đi tìm Lý Thiên

Sách.

Nghe thấy lời quản gia nói, Lý Thiên

Sách cười lắc đầu.

"Con bé bị tôi chiều hư từ nhỏ rồi".

"Nhưng Trường An đúng là nhà của

con bé".

"Cho dù ở nhà có quậy phá ra sao

cũng sẽ có người dọn dẹp cho".

"Cứ để nó chơi đi, chỉ cần không

động đến lực lượng gia tộc là

được".

Vừa nói, mắt Lý Thiên Sắc vừa hiện

lên sự xảo trá thâm độc.

"Tôi cũng nhân cơ hội lần này xem

xem thực lực của Lý Phong rốt cuộc

thế nào".

...

Buổi tối, phòng tổng thống khách

sạn Hilton.

Sau khi Lý Thiên Kiêu và Smith mây

mưa, bọn họ vui sướng đi tắm nước

nóng.

Hai người mặc áo tắm thảnh thơi

ngồi trên ghế sô pha.

Smith rót cho Lý Thiên Kiêu một ly

rượu vang đỏ.

"Cạch!"

Hai người chạm ly.

Lý Thiên Kiêu một hơi uống cạn ly

rượu.

Trận mây mưa vừa rồi làm Lý Thiên

Kiêu thấy rất đã.

Bề ngoài Smith là một người lịch sự,

giống như một doanh nhân thành

đạt.

Nhưng vừa mới bắt đầu làm tình,

ông ta cứ như con thú phát cuồng

vậy, làm Lý Thiên Kiêu thấy rất tận

hứng.

Sau khi hai người khen ngợi nhau

mấy câu, Lý Thiên Kiêu nhìn Smith

nói.

"Giờ Lý Phong đang ở Trường An,

tôi nghĩ ông nên hành động ngay vì

hắn đã chọc đến bố tôi rồi".

"Ông cũng biết thân thế của bố tôi

rồi đấy, xử lí hắn dễ dàng như xử lí

một bao rác, quá dễ".

"Nhưng giờ bố tôi đang thả mồi nhử

cá".

Smith hai mắt sáng rực nói: "Ý bà là

bố bà cũng có hứng thứ với bảo

tàng Sấm vương hả?"

Lý Thiên Kiêu cười: "Trên đời này

sợ là không có ai không có hứng

thú với tiền đâu?"

Smith gật đầu, ông ta nhã nhặn lắc

nhẹ lý rượu trong tay.

"Bà nói vậy cũng đúng, giờ chắc chỉ

có Lý Phong mới biết vị trí thật sự

của bào tàng Sấm vương thôi".

"Đàn em Mallory của tôi và ông

chồng Tần Vạn Hào của bà cũng vì

bảo tàng Sấm vương mới chết".

"Món nợ này đương nhiên chúng ta

phải tính lên đầu Lý Phong rồi".

"Nhưng có điều này tôi cứ nghĩ mãi,

cho dù là đàn em của tôi hay là

chồng bà".

"Vì tìm bảo tàng mà dẫn theo một

đám cao thủ".

"Sao cả hai bên đều chết trong tay

Lý Phong được".

"Chẳng lẽ sau lưng Lý Phong có một

đám cao thủ bảo vệ à?"

Lý Thiên Kiêu lạnh lùng nói: "Có hay

không tôi không biết"

"Dù sao giờ ông chỉ cần cho người

đi xử Lý Phong".

"Sau khi đánh nhau là ông sẽ rõ".

Nhặt Được Nữ Tổng Tài Xinh Đẹp Làm VợTác giả: Cá KoiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Phịch!” “Phịch!” Mấy chục chiếc xe Benz phi tới từ một hướng. Chúng đã chặn đứng lối ra của sân bay quốc tế Đông Hải. Hàng trăm người đàn ông cao to vạm vỡ mặc vest đen bước xuống xe, tản ra thành hai hàng. Họ tách đôi đoàn khách đông nườm nượp. Mở ra một con đường thẳng tắp. Ai nấy đều bày ra vẻ mặt nghiêm trọng như thể đang đối đầu với kẻ thù. Một chiếc xe Rolls Royce chầm chậm dừng lại. Một chiếc thảm đỏ được dải từ cửa xe tới cửa ra vào của sân bay. Ngay sau đó, một người đàn ông trung niên ăn mặc như một quản gia bước đi nhanh trên thảm đỏ. Lý Hùng mặc một bộ đồ thường ngày thoải mái chầm chậm bước ra từ cửa sân bay. Người quản gia và tất cả những người áo đen cung kính cúi người 90 độ, đồng thanh hô lớn. “Chào mừng cậu hai về nhà!” Lý Hùng gãi mũi cười lạnh lùng. Anh quay người đi sang bên cạnh. Người quản gia đứng giữa lập tức đi theo. “Cậu hai, ông chủ mời cậu về nhà!” Lý Hùng khinh thường nói: “Ông nghĩ giờ tôi còn coi cái chuồng chó ấy ra gì nữa không?” Lại có người bảo khu… tức nàyVì thế ông ta vẫn luôn âm thầmphái người đi ngăn cản Lý Phitrưởng thành.Tuy là từ nhỏ Lý Phi đã thông minhhơn người, học cũng rất giỏi.Nhưng dưới sự chèn ép của LýThiên Sách mà Lý Phi cũng chỉ làmột học sinh giỏi bình thường thôi.Nhưng Lý Phong lại xuất hiện, đểcho một học sinh cấp ba chưa từnghọc võ như Lý Phi đấu với mộtngười có thực lực Chiến Vương nhưLý Hán Thần.Chuyện này làm Lý Thiên Sách nghĩmãi không ra.Rốt cuộc Lý Phong định giở trò gì.Lý Thiên Sách tin chắc Lý Phi khôngthể nào đánh thắng cháu trai củaông ta.Nhưng ông ta không đoán được saoLý Phong phải làm như vậy.Mà không riêng gì Lý Phi, Lý Tấncũng đến Trường An rồi.Chuyện này làm ông ta cảm thấynguy hiểm."Lộp cộp!""Lộp cộp!"Lý Thiên Sách nghe thấy tiếng giàycao gót từ sau lưng.Ông ta rất quen với tiếng bước chânnày.Nếu là mọi khi thì nghe thấy tiếngbước chân này ông ta sẽ cực kì vuivẻ.Bởi vì chủ nhân của bước chân làđứa con gái mà ông ta yêu thươngnhất.Nhưng giờ ông ta lại cảm thấy hơicáu kỉnh, bực bội.Một người phụ nữ mặc bộ đồ rấtmốt màu đỏ bước đến.Lý Thiên Sách nhìn thấy Lý ThiênKiêu.Gia tộc Lý Thị có gia phả.Lúc đặt tên con phải đặt theo quyđịnh của gia phả.Lúc Lý Thiên Kiêu vừa sinh ra, LýThiên Sách đã đặt tên cho bà ta làThiên Kiêu.Chuyện này đã làm trái với quy địnhcủa gia phả.Có thể nói, ông ta yêu chiều LýThiên Kiêu từ nhỏ.Lý Thiên Kiêu được bố chiều quenthói, bước nhanh đến trước mặt LýThiên Sách.Mặt bà ta xám xịt."Bố, nghe nói thằng Lý Phong đếnTrường An rồi à, hắn đang ở đâuthế?"Lý Thiên Sách ngẩng đầu nhìn LýThiên Kiêu nói: "Con đừng xía vàochuyện này nữa".Lý Thiên Kiêu trợn to hai mắt, giọngbà ta cao vút."Bố, Lý Phong giết chết chồng con,bố nghĩ con không xía vào mà đượcà?""Lúc trước ở thủ đô con không làmgì được hắn"."Nhưng giờ hắn tự chui đầu vàolưới, chạy đến nhà chúng ta gâychuyện, sao con tha cho hắn đượcchứ?"Tần Vạn Hào đã chết mất xác, hoàntoàn biến mất khỏi thế gian này.Lý Thiên Kiêu không cần đoán cũngbiết là Lý Phong giết.Tuy là tình cảm của hai vợ bìnhthường không tốt lắm.Nhưng dù sao trên danh nghĩa TầnVạn Hào cũng là chồng bà ta, là bốcủa con bà ta.Quan trọng hơn là vì Lý Phong ởgiữa cản đường mà kế hoạch bà tachuẩn bị bao nhiêu năm cứ vậy màbị đổ vỡ.Bà ta nuốt không trôi cục tức này.Lý Thiên Sách hơi nhăn mày.Ông ta nhìn đứa con gái mà ngàythường mình cực kì yêu thương, cốgắng nhẹ giọng nói."Lý Tấn và Lý Phong bố sẽ tự mìnhxử lý, con chỉ cần đứng một bênxem là được".Lý Thiên Kiêu nghe ông ta nói sẽ tựmình xử lý thì sửng sốt."Bố, bố mà phải hạ thấp bản thânđi xử lí hai bố con chó chết đấy à?""Thế có khác nào chuyện bé xé rato đâu?""Bố chỉ cần cử cho con mấy hắc vệ,con lập tức chặt đầu Lý Tấn và LýPhong ngay".Lý Thiên Kiêu được nuông chiều từnhỏ.Ở nơi khác còn hô mưa gọi gióđược, nói gì đến giờ đang ở TrườngAn chứ.Ở đây, bà ta như vương như chúa,muốn làm gì thì làm.Lý Thiên Sách hơi bực bội phất tay:"Chuyện đến đây thôi. Bố muốn yêntĩnh một lát, con ra ngoài đi".Lý Thiên Kiêu không làm gì được,chỉ có thể quay người rời đi.Lúc đến cửa phòng, ánh mắt bà talóe lên sự độc ác.Lý Thiên Kiêu lập tức gọi quản giađến."Ông mau gọi hai hắc vệ đến đâycho tôi".Vẻ mặt quản gia khó xử nói: "Côchủ, ông chủ đã dặn dò rồi"."Giờ đang là lúc đặc biệt, không cólệnh của ông chủ không ai được saiphái hắc vệ".Lý Thiên Kiêu giậm mạnh chân."Lý Phong cùng lắm cũng chỉ là conchó được nuôi bên ngoài mà thôi"."Sao mọi người cứ quan trọng hóavấn đề, làm như hắn ghê gớm lắmthế"."Tôi không có nhiều kiên nhẫn đểđối phó với đồ chó đấy"."Được rồi, nếu đã không ai làm thìtôi sẽ tự mình làm".Lý Thiên Kiêu vội vàng xoay ngườirời đi.Bà ta vừa đi vừa rút điện thoại ragọi."Ông Smith, giờ ông có rảnh không?Chúng ta gặp nhau đi".Nhìn bóng lưng Lý Thiên Kiêu đi xa,trong lòng quản gia bất an.Ông ta vội vàng đi tìm Lý ThiênSách.Nghe thấy lời quản gia nói, Lý ThiênSách cười lắc đầu."Con bé bị tôi chiều hư từ nhỏ rồi"."Nhưng Trường An đúng là nhà củacon bé"."Cho dù ở nhà có quậy phá ra saocũng sẽ có người dọn dẹp cho"."Cứ để nó chơi đi, chỉ cần khôngđộng đến lực lượng gia tộc làđược".Vừa nói, mắt Lý Thiên Sắc vừa hiệnlên sự xảo trá thâm độc."Tôi cũng nhân cơ hội lần này xemxem thực lực của Lý Phong rốt cuộcthế nào"....Buổi tối, phòng tổng thống kháchsạn Hilton.Sau khi Lý Thiên Kiêu và Smith mâymưa, bọn họ vui sướng đi tắm nướcnóng.Hai người mặc áo tắm thảnh thơingồi trên ghế sô pha.Smith rót cho Lý Thiên Kiêu một lyrượu vang đỏ."Cạch!"Hai người chạm ly.Lý Thiên Kiêu một hơi uống cạn lyrượu.Trận mây mưa vừa rồi làm Lý ThiênKiêu thấy rất đã.Bề ngoài Smith là một người lịch sự,giống như một doanh nhân thànhđạt.Nhưng vừa mới bắt đầu làm tình,ông ta cứ như con thú phát cuồngvậy, làm Lý Thiên Kiêu thấy rất tậnhứng.Sau khi hai người khen ngợi nhaumấy câu, Lý Thiên Kiêu nhìn Smithnói."Giờ Lý Phong đang ở Trường An,tôi nghĩ ông nên hành động ngay vìhắn đã chọc đến bố tôi rồi"."Ông cũng biết thân thế của bố tôirồi đấy, xử lí hắn dễ dàng như xử límột bao rác, quá dễ"."Nhưng giờ bố tôi đang thả mồi nhửcá".Smith hai mắt sáng rực nói: "Ý bà làbố bà cũng có hứng thứ với bảotàng Sấm vương hả?"Lý Thiên Kiêu cười: "Trên đời nàysợ là không có ai không có hứngthú với tiền đâu?"Smith gật đầu, ông ta nhã nhặn lắcnhẹ lý rượu trong tay."Bà nói vậy cũng đúng, giờ chắc chỉcó Lý Phong mới biết vị trí thật sựcủa bào tàng Sấm vương thôi"."Đàn em Mallory của tôi và ôngchồng Tần Vạn Hào của bà cũng vìbảo tàng Sấm vương mới chết"."Món nợ này đương nhiên chúng taphải tính lên đầu Lý Phong rồi"."Nhưng có điều này tôi cứ nghĩ mãi,cho dù là đàn em của tôi hay làchồng bà"."Vì tìm bảo tàng mà dẫn theo mộtđám cao thủ"."Sao cả hai bên đều chết trong tayLý Phong được"."Chẳng lẽ sau lưng Lý Phong có mộtđám cao thủ bảo vệ à?"Lý Thiên Kiêu lạnh lùng nói: "Có haykhông tôi không biết""Dù sao giờ ông chỉ cần cho ngườiđi xử Lý Phong"."Sau khi đánh nhau là ông sẽ rõ".

Chương 689: Nuốt không trôi cục