“Phịch!” “Phịch!” Mấy chục chiếc xe Benz phi tới từ một hướng. Chúng đã chặn đứng lối ra của sân bay quốc tế Đông Hải. Hàng trăm người đàn ông cao to vạm vỡ mặc vest đen bước xuống xe, tản ra thành hai hàng. Họ tách đôi đoàn khách đông nườm nượp. Mở ra một con đường thẳng tắp. Ai nấy đều bày ra vẻ mặt nghiêm trọng như thể đang đối đầu với kẻ thù. Một chiếc xe Rolls Royce chầm chậm dừng lại. Một chiếc thảm đỏ được dải từ cửa xe tới cửa ra vào của sân bay. Ngay sau đó, một người đàn ông trung niên ăn mặc như một quản gia bước đi nhanh trên thảm đỏ. Lý Hùng mặc một bộ đồ thường ngày thoải mái chầm chậm bước ra từ cửa sân bay. Người quản gia và tất cả những người áo đen cung kính cúi người 90 độ, đồng thanh hô lớn. “Chào mừng cậu hai về nhà!” Lý Hùng gãi mũi cười lạnh lùng. Anh quay người đi sang bên cạnh. Người quản gia đứng giữa lập tức đi theo. “Cậu hai, ông chủ mời cậu về nhà!” Lý Hùng khinh thường nói: “Ông nghĩ giờ tôi còn coi cái chuồng chó ấy ra gì nữa không?” Lại có người bảo khu…
Chương 690: Quyền vương Muay
Nhặt Được Nữ Tổng Tài Xinh Đẹp Làm VợTác giả: Cá KoiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Phịch!” “Phịch!” Mấy chục chiếc xe Benz phi tới từ một hướng. Chúng đã chặn đứng lối ra của sân bay quốc tế Đông Hải. Hàng trăm người đàn ông cao to vạm vỡ mặc vest đen bước xuống xe, tản ra thành hai hàng. Họ tách đôi đoàn khách đông nườm nượp. Mở ra một con đường thẳng tắp. Ai nấy đều bày ra vẻ mặt nghiêm trọng như thể đang đối đầu với kẻ thù. Một chiếc xe Rolls Royce chầm chậm dừng lại. Một chiếc thảm đỏ được dải từ cửa xe tới cửa ra vào của sân bay. Ngay sau đó, một người đàn ông trung niên ăn mặc như một quản gia bước đi nhanh trên thảm đỏ. Lý Hùng mặc một bộ đồ thường ngày thoải mái chầm chậm bước ra từ cửa sân bay. Người quản gia và tất cả những người áo đen cung kính cúi người 90 độ, đồng thanh hô lớn. “Chào mừng cậu hai về nhà!” Lý Hùng gãi mũi cười lạnh lùng. Anh quay người đi sang bên cạnh. Người quản gia đứng giữa lập tức đi theo. “Cậu hai, ông chủ mời cậu về nhà!” Lý Hùng khinh thường nói: “Ông nghĩ giờ tôi còn coi cái chuồng chó ấy ra gì nữa không?” Lại có người bảo khu… TháiSmith nhìn Lý Thiên Kiêu cười."Bà Tần, tôi đã gặp rất nhiều kiểuphụ nữ"."Nhưng trong số bọn họ tôi ấntượng với bà nhất"."Nếu không phải bà đã lấy chồng cócon, tôi chắc chắn sẽ theo đuổi bà".Lý Thiên Kiêu cười lả lướt với Smith:"Hai chúng ta làm bạn tình khôngtốt à?""Giờ chồng tôi chết, tôi cũng tự do"."Không có hôn nhân trói buộc, tôimuốn làm gì mà chả được"."Nhưng dù thế nào tôi cũng phảibáo thù cho Tần Vạn Hào - chồngmình".Lý Thiên Kiêu nhìn chằm chằmSmith."Làm theo những gì chúng ta nóilúc trước, chỉ cần ông giết chết LýPhong rồi xách đầu hắn đến gặp tôi,tôi không cần bảo tàng gì hết"."Được lắm, tôi thích tính cách thẳngthắn này của bà".Vừa nói Smith vừa vỗ tay hai cái."Bốp!""Bốp!"Lúc này, có người đẩy cửa ra.Có một người đàn ông cao tầm mộtmét bảy, làn da rám nắng, nhìn rấtbình thường bước vào.Ngoại hình anh ta chả có gì đặcbiệt.Đi trên đường cũng không thu hútánh nhìn."Bà Tần, tôi giới thiệu một thuộc hạđắc lực dưới trướng tôi - Chachai"."Chachai đến từ Siam, anh ta luyệnMuay Thái từ năm ba tuổi và giànhdanh hiệu vô địch Quyền vươngMuay Thái khi mới mười ba tuổi"."Con đường ngôi sao của anh ta rấtrộng mở, ngay cả đạo diễnHollywod cũng mời anh ta đến nướcMễ phát triển”."Nhưng tiếc là em gái anh ta bệnhnặng"."Vì em gái mà anh ta từ bỏ toàn bộtiền đồ rộng lớn của mình"."Biến thành một cỗ máy giết ngườivì tiền chuyện gì cũng dám làm"."Tính đến nay số người chết trongtay anh ta đã vượt qua số này".Vừa nói Smith vừa giơ hai ngón tayra với Lý Thiên Kiêu.Lý Thiên Kiêu nói thì cười khẩy:"Mới có hai mươi người à".Smith khẽ lắc đầu.Lý Thiên Kiêu ngạc nhiên."Hai trăm người à?"Smith vẫn lắc đầu, ông ta cười nói:"Hơn hai nghìn người".Lý Thiên Kiêu sốc, bà ta giơ tay chemiệng.Vẻ mặt khó tin nhìn Chaicha: "ÔngSmith này, ông đang đùa tôi đấyà?""Cho dù anh ta là đao phủ thì cũngkhông thể giết nhiều người như vậyđược".Smith cười nói: "Số mà tôi nói làthật"."Còn anh ta giết người thế nào tôisẽ không nói"."Bà chỉ cần biết rằng, Chachai màra tay thì Lý Phong chết là cáichắc".Lý Thiên Kiêu cười ha hả: "Nếu đãthế tôi sẽ chờ tin vui từ ông Smith".Smith cầm lấy cái phong bì từ trênbàn đưa cho Chachai.Ông ta nói với Chachai: "Tôi nghethuộc hạ nói cậu mới đưa em gái từSiam đến Trường An"."Ở bệnh viện hữu nghĩ quốc tếTrường An có một bác sĩ là giáo sưnổi tiếng thế giới, tôi đã đánh tiếngtrước với bọn họ rồi"."Chỉ cần cậu giết được Lý Phong,người bác sĩ này sẽ đích thân chữabệnh cho em gái cậu"."Viện phí của cô bé cũng mấtkhoảng năm trăm nghìn tệ"."Trong phong bì có một tấm ảnh vàmột cái thẻ ngân hàng, trong thẻ cósáu trăm nghìn tệ"."Giết chết Lý Phong, chữa khỏibệnh cho em gái, còn thừa mộttrăm nghìn cũng đủ để hai người vềSiam sống thoải mái".Chachai mở cái phong bì, liếc mắtnhìn qua.Anh ta nhìn ảnh của Lý Phong, saukhi nhìn kĩ thì hai tay chắp trướcngực cúi chào Smith rồi rời đi.Sau khi Chachai đi khỏi, Lý ThiênKiêu nói: "Nhìn người này hơi đần,anh ta có đánh được Lý Phongkhông?""Chachai là một cao thủ rất có tiềmnăng, anh ta mới hai mươi ba tuổithôi"."Ngày nào cũng cố gắng luyệnMuay Thái"."Cho dù không biết anh ta có giếtđược Lý Phong không"."Thì chỉ cần anh ta ra tay, chúng tasẽ biết được thực lực thực sự củaLý Phong".Smith vừa dứt lời, ông ta lấy điềukhiển bật TV lên.Hình ảnh bên trong cũng khôngphải chương trình của TV.Mà là hình ảnh từ camera theo dõi.Lý Thiên Kiêu thấy thế thì ngạcnhiên: "Ông vẫn luôn theo dõi anhta à?"Smith cười nói: "Chachai khônggiống với lính đánh thuê bìnhthường"."Về cơ bản anh ta không vì tiền mớigiết người"."Anh ta chỉ muốn cứu đứa em gáiđáng thương của mình thôi"."Nếu em gái anh ta chết hoặc cóngười chữa khỏi bệnh cho con bé"."Tôi cũng không lợi dụng anh tađược nữa"."Chachai cũng đoán được chuyệnnày"."Tôi cho người theo dõi anh ta, chắcanh ta có biết"."Mà mục đích tôi làm thế cũng rấtđơn giản, tôi rất thích nhìn quá trìnhanh ta giết người".Lý Thiên Kiêu cười nói."Ông đừng nói nữa, tôi từng nàytuổi còn chưa thấy cảnh giết ngườibao giờ đâu"."Hôm nay được tận mắt nhìn cũnghay đấy".Vừa nói xong, phục vụ đấy xe thứcăn từ ngoài vào.Smith đã chuẩn bị sẵn đồ ngọt vàhoa quả.Ông ta và Lý Thiên Kiêu giống nhưhai người đang xem bộ phim điệnảnh.Nhìn Chachai ngày càng đến gần LýPhong.Chachai ngồi taxi đến biệt thự củaLý Phong.Đây là khu biệt thự riêng biệt.Chachai xuống taxi, bước đến góctường rồi nhảy bật lên.Anh ta linh hoạt tránh né camera vàbảo vệ biệt thự.Anh ta nhanh chóng đứng ngoàicửa biệt thự mà Lý Phong ở."Sao cửa biệt thự lại mở thế".Lúc Lý Thiên Kiêu thấy cửa biệt thựLý Phong mở thì kinh ngạc.Smith kinh nghiệm dày dặn, ông tatự tin nói."Rõ ràng Lý Phong biết Smith sẽđến".Smith vừa dứt lời, một chàng traimặc bộ đồ đơn giản từ trong bướcra.Lúc Lý Thiên Kiêu nhìn thấy ngườinày thì nhíu mày.Bởi vì cậu nhóc là người mấy nămnay luôn bị nhà họ Lý bắt nạt - LýPhi."Sao thằng nhóc đó lại ở đây?"Smith không quen biết Lý Phi.Mà ông ta cũng chả them để ý đếnLý Phi.Vì ông ta thấy Lý Phi chỉ là ngườibình thường không đáng nhắc tới.Smith cầm bộ đàm.Ông ta nói với Chachai: "Không cầnđể ý thằng đó, cậu đi tìm thằng LýPhong đi".Nhưng Lý Thiên Kiêu ngồi cạnhSmith, giật lấy bộ đàm nói."Chachai, giết chết thằng nhóc đó,tôi cho cậu một trăm nghìn".Smith không hiểu gì nhìn Lý ThiênKiêu.Trên gương mặt trang điểm đậmcủa Lý Thiên Kiêu hiện ra nụ cườitàn nhẫn."Tôi muốn Lý Phi chết từ lâu rồi"."Nhân cơ hội này giết chết nó, coinhư nhổ được cái gai trong lòngtôi".Nhưng trong bộ đàm, Chachai nói."Tôi từ chối".Chachai phát âm không chuẩnnhưng giọng rất vang."Khốn nạn! Cậu chê ít tiền à, tôi chocậu thêm một trăm nghìn".
Thái
Smith nhìn Lý Thiên Kiêu cười.
"Bà Tần, tôi đã gặp rất nhiều kiểu
phụ nữ".
"Nhưng trong số bọn họ tôi ấn
tượng với bà nhất".
"Nếu không phải bà đã lấy chồng có
con, tôi chắc chắn sẽ theo đuổi bà".
Lý Thiên Kiêu cười lả lướt với Smith:
"Hai chúng ta làm bạn tình không
tốt à?"
"Giờ chồng tôi chết, tôi cũng tự do".
"Không có hôn nhân trói buộc, tôi
muốn làm gì mà chả được".
"Nhưng dù thế nào tôi cũng phải
báo thù cho Tần Vạn Hào - chồng
mình".
Lý Thiên Kiêu nhìn chằm chằm
Smith.
"Làm theo những gì chúng ta nói
lúc trước, chỉ cần ông giết chết Lý
Phong rồi xách đầu hắn đến gặp tôi,
tôi không cần bảo tàng gì hết".
"Được lắm, tôi thích tính cách thẳng
thắn này của bà".
Vừa nói Smith vừa vỗ tay hai cái.
"Bốp!"
"Bốp!"
Lúc này, có người đẩy cửa ra.
Có một người đàn ông cao tầm một
mét bảy, làn da rám nắng, nhìn rất
bình thường bước vào.
Ngoại hình anh ta chả có gì đặc
biệt.
Đi trên đường cũng không thu hút
ánh nhìn.
"Bà Tần, tôi giới thiệu một thuộc hạ
đắc lực dưới trướng tôi - Chachai".
"Chachai đến từ Siam, anh ta luyện
Muay Thái từ năm ba tuổi và giành
danh hiệu vô địch Quyền vương
Muay Thái khi mới mười ba tuổi".
"Con đường ngôi sao của anh ta rất
rộng mở, ngay cả đạo diễn
Hollywod cũng mời anh ta đến nước
Mễ phát triển”.
"Nhưng tiếc là em gái anh ta bệnh
nặng".
"Vì em gái mà anh ta từ bỏ toàn bộ
tiền đồ rộng lớn của mình".
"Biến thành một cỗ máy giết người
vì tiền chuyện gì cũng dám làm".
"Tính đến nay số người chết trong
tay anh ta đã vượt qua số này".
Vừa nói Smith vừa giơ hai ngón tay
ra với Lý Thiên Kiêu.
Lý Thiên Kiêu nói thì cười khẩy:
"Mới có hai mươi người à".
Smith khẽ lắc đầu.
Lý Thiên Kiêu ngạc nhiên.
"Hai trăm người à?"
Smith vẫn lắc đầu, ông ta cười nói:
"Hơn hai nghìn người".
Lý Thiên Kiêu sốc, bà ta giơ tay che
miệng.
Vẻ mặt khó tin nhìn Chaicha: "Ông
Smith này, ông đang đùa tôi đấy
à?"
"Cho dù anh ta là đao phủ thì cũng
không thể giết nhiều người như vậy
được".
Smith cười nói: "Số mà tôi nói là
thật".
"Còn anh ta giết người thế nào tôi
sẽ không nói".
"Bà chỉ cần biết rằng, Chachai mà
ra tay thì Lý Phong chết là cái
chắc".
Lý Thiên Kiêu cười ha hả: "Nếu đã
thế tôi sẽ chờ tin vui từ ông Smith".
Smith cầm lấy cái phong bì từ trên
bàn đưa cho Chachai.
Ông ta nói với Chachai: "Tôi nghe
thuộc hạ nói cậu mới đưa em gái từ
Siam đến Trường An".
"Ở bệnh viện hữu nghĩ quốc tế
Trường An có một bác sĩ là giáo sư
nổi tiếng thế giới, tôi đã đánh tiếng
trước với bọn họ rồi".
"Chỉ cần cậu giết được Lý Phong,
người bác sĩ này sẽ đích thân chữa
bệnh cho em gái cậu".
"Viện phí của cô bé cũng mất
khoảng năm trăm nghìn tệ".
"Trong phong bì có một tấm ảnh và
một cái thẻ ngân hàng, trong thẻ có
sáu trăm nghìn tệ".
"Giết chết Lý Phong, chữa khỏi
bệnh cho em gái, còn thừa một
trăm nghìn cũng đủ để hai người về
Siam sống thoải mái".
Chachai mở cái phong bì, liếc mắt
nhìn qua.
Anh ta nhìn ảnh của Lý Phong, sau
khi nhìn kĩ thì hai tay chắp trước
ngực cúi chào Smith rồi rời đi.
Sau khi Chachai đi khỏi, Lý Thiên
Kiêu nói: "Nhìn người này hơi đần,
anh ta có đánh được Lý Phong
không?"
"Chachai là một cao thủ rất có tiềm
năng, anh ta mới hai mươi ba tuổi
thôi".
"Ngày nào cũng cố gắng luyện
Muay Thái".
"Cho dù không biết anh ta có giết
được Lý Phong không".
"Thì chỉ cần anh ta ra tay, chúng ta
sẽ biết được thực lực thực sự của
Lý Phong".
Smith vừa dứt lời, ông ta lấy điều
khiển bật TV lên.
Hình ảnh bên trong cũng không
phải chương trình của TV.
Mà là hình ảnh từ camera theo dõi.
Lý Thiên Kiêu thấy thế thì ngạc
nhiên: "Ông vẫn luôn theo dõi anh
ta à?"
Smith cười nói: "Chachai không
giống với lính đánh thuê bình
thường".
"Về cơ bản anh ta không vì tiền mới
giết người".
"Anh ta chỉ muốn cứu đứa em gái
đáng thương của mình thôi".
"Nếu em gái anh ta chết hoặc có
người chữa khỏi bệnh cho con bé".
"Tôi cũng không lợi dụng anh ta
được nữa".
"Chachai cũng đoán được chuyện
này".
"Tôi cho người theo dõi anh ta, chắc
anh ta có biết".
"Mà mục đích tôi làm thế cũng rất
đơn giản, tôi rất thích nhìn quá trình
anh ta giết người".
Lý Thiên Kiêu cười nói.
"Ông đừng nói nữa, tôi từng này
tuổi còn chưa thấy cảnh giết người
bao giờ đâu".
"Hôm nay được tận mắt nhìn cũng
hay đấy".
Vừa nói xong, phục vụ đấy xe thức
ăn từ ngoài vào.
Smith đã chuẩn bị sẵn đồ ngọt và
hoa quả.
Ông ta và Lý Thiên Kiêu giống như
hai người đang xem bộ phim điện
ảnh.
Nhìn Chachai ngày càng đến gần Lý
Phong.
Chachai ngồi taxi đến biệt thự của
Lý Phong.
Đây là khu biệt thự riêng biệt.
Chachai xuống taxi, bước đến góc
tường rồi nhảy bật lên.
Anh ta linh hoạt tránh né camera và
bảo vệ biệt thự.
Anh ta nhanh chóng đứng ngoài
cửa biệt thự mà Lý Phong ở.
"Sao cửa biệt thự lại mở thế".
Lúc Lý Thiên Kiêu thấy cửa biệt thự
Lý Phong mở thì kinh ngạc.
Smith kinh nghiệm dày dặn, ông ta
tự tin nói.
"Rõ ràng Lý Phong biết Smith sẽ
đến".
Smith vừa dứt lời, một chàng trai
mặc bộ đồ đơn giản từ trong bước
ra.
Lúc Lý Thiên Kiêu nhìn thấy người
này thì nhíu mày.
Bởi vì cậu nhóc là người mấy năm
nay luôn bị nhà họ Lý bắt nạt - Lý
Phi.
"Sao thằng nhóc đó lại ở đây?"
Smith không quen biết Lý Phi.
Mà ông ta cũng chả them để ý đến
Lý Phi.
Vì ông ta thấy Lý Phi chỉ là người
bình thường không đáng nhắc tới.
Smith cầm bộ đàm.
Ông ta nói với Chachai: "Không cần
để ý thằng đó, cậu đi tìm thằng Lý
Phong đi".
Nhưng Lý Thiên Kiêu ngồi cạnh
Smith, giật lấy bộ đàm nói.
"Chachai, giết chết thằng nhóc đó,
tôi cho cậu một trăm nghìn".
Smith không hiểu gì nhìn Lý Thiên
Kiêu.
Trên gương mặt trang điểm đậm
của Lý Thiên Kiêu hiện ra nụ cười
tàn nhẫn.
"Tôi muốn Lý Phi chết từ lâu rồi".
"Nhân cơ hội này giết chết nó, coi
như nhổ được cái gai trong lòng
tôi".
Nhưng trong bộ đàm, Chachai nói.
"Tôi từ chối".
Chachai phát âm không chuẩn
nhưng giọng rất vang.
"Khốn nạn! Cậu chê ít tiền à, tôi cho
cậu thêm một trăm nghìn".
Nhặt Được Nữ Tổng Tài Xinh Đẹp Làm VợTác giả: Cá KoiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Phịch!” “Phịch!” Mấy chục chiếc xe Benz phi tới từ một hướng. Chúng đã chặn đứng lối ra của sân bay quốc tế Đông Hải. Hàng trăm người đàn ông cao to vạm vỡ mặc vest đen bước xuống xe, tản ra thành hai hàng. Họ tách đôi đoàn khách đông nườm nượp. Mở ra một con đường thẳng tắp. Ai nấy đều bày ra vẻ mặt nghiêm trọng như thể đang đối đầu với kẻ thù. Một chiếc xe Rolls Royce chầm chậm dừng lại. Một chiếc thảm đỏ được dải từ cửa xe tới cửa ra vào của sân bay. Ngay sau đó, một người đàn ông trung niên ăn mặc như một quản gia bước đi nhanh trên thảm đỏ. Lý Hùng mặc một bộ đồ thường ngày thoải mái chầm chậm bước ra từ cửa sân bay. Người quản gia và tất cả những người áo đen cung kính cúi người 90 độ, đồng thanh hô lớn. “Chào mừng cậu hai về nhà!” Lý Hùng gãi mũi cười lạnh lùng. Anh quay người đi sang bên cạnh. Người quản gia đứng giữa lập tức đi theo. “Cậu hai, ông chủ mời cậu về nhà!” Lý Hùng khinh thường nói: “Ông nghĩ giờ tôi còn coi cái chuồng chó ấy ra gì nữa không?” Lại có người bảo khu… TháiSmith nhìn Lý Thiên Kiêu cười."Bà Tần, tôi đã gặp rất nhiều kiểuphụ nữ"."Nhưng trong số bọn họ tôi ấntượng với bà nhất"."Nếu không phải bà đã lấy chồng cócon, tôi chắc chắn sẽ theo đuổi bà".Lý Thiên Kiêu cười lả lướt với Smith:"Hai chúng ta làm bạn tình khôngtốt à?""Giờ chồng tôi chết, tôi cũng tự do"."Không có hôn nhân trói buộc, tôimuốn làm gì mà chả được"."Nhưng dù thế nào tôi cũng phảibáo thù cho Tần Vạn Hào - chồngmình".Lý Thiên Kiêu nhìn chằm chằmSmith."Làm theo những gì chúng ta nóilúc trước, chỉ cần ông giết chết LýPhong rồi xách đầu hắn đến gặp tôi,tôi không cần bảo tàng gì hết"."Được lắm, tôi thích tính cách thẳngthắn này của bà".Vừa nói Smith vừa vỗ tay hai cái."Bốp!""Bốp!"Lúc này, có người đẩy cửa ra.Có một người đàn ông cao tầm mộtmét bảy, làn da rám nắng, nhìn rấtbình thường bước vào.Ngoại hình anh ta chả có gì đặcbiệt.Đi trên đường cũng không thu hútánh nhìn."Bà Tần, tôi giới thiệu một thuộc hạđắc lực dưới trướng tôi - Chachai"."Chachai đến từ Siam, anh ta luyệnMuay Thái từ năm ba tuổi và giànhdanh hiệu vô địch Quyền vươngMuay Thái khi mới mười ba tuổi"."Con đường ngôi sao của anh ta rấtrộng mở, ngay cả đạo diễnHollywod cũng mời anh ta đến nướcMễ phát triển”."Nhưng tiếc là em gái anh ta bệnhnặng"."Vì em gái mà anh ta từ bỏ toàn bộtiền đồ rộng lớn của mình"."Biến thành một cỗ máy giết ngườivì tiền chuyện gì cũng dám làm"."Tính đến nay số người chết trongtay anh ta đã vượt qua số này".Vừa nói Smith vừa giơ hai ngón tayra với Lý Thiên Kiêu.Lý Thiên Kiêu nói thì cười khẩy:"Mới có hai mươi người à".Smith khẽ lắc đầu.Lý Thiên Kiêu ngạc nhiên."Hai trăm người à?"Smith vẫn lắc đầu, ông ta cười nói:"Hơn hai nghìn người".Lý Thiên Kiêu sốc, bà ta giơ tay chemiệng.Vẻ mặt khó tin nhìn Chaicha: "ÔngSmith này, ông đang đùa tôi đấyà?""Cho dù anh ta là đao phủ thì cũngkhông thể giết nhiều người như vậyđược".Smith cười nói: "Số mà tôi nói làthật"."Còn anh ta giết người thế nào tôisẽ không nói"."Bà chỉ cần biết rằng, Chachai màra tay thì Lý Phong chết là cáichắc".Lý Thiên Kiêu cười ha hả: "Nếu đãthế tôi sẽ chờ tin vui từ ông Smith".Smith cầm lấy cái phong bì từ trênbàn đưa cho Chachai.Ông ta nói với Chachai: "Tôi nghethuộc hạ nói cậu mới đưa em gái từSiam đến Trường An"."Ở bệnh viện hữu nghĩ quốc tếTrường An có một bác sĩ là giáo sưnổi tiếng thế giới, tôi đã đánh tiếngtrước với bọn họ rồi"."Chỉ cần cậu giết được Lý Phong,người bác sĩ này sẽ đích thân chữabệnh cho em gái cậu"."Viện phí của cô bé cũng mấtkhoảng năm trăm nghìn tệ"."Trong phong bì có một tấm ảnh vàmột cái thẻ ngân hàng, trong thẻ cósáu trăm nghìn tệ"."Giết chết Lý Phong, chữa khỏibệnh cho em gái, còn thừa mộttrăm nghìn cũng đủ để hai người vềSiam sống thoải mái".Chachai mở cái phong bì, liếc mắtnhìn qua.Anh ta nhìn ảnh của Lý Phong, saukhi nhìn kĩ thì hai tay chắp trướcngực cúi chào Smith rồi rời đi.Sau khi Chachai đi khỏi, Lý ThiênKiêu nói: "Nhìn người này hơi đần,anh ta có đánh được Lý Phongkhông?""Chachai là một cao thủ rất có tiềmnăng, anh ta mới hai mươi ba tuổithôi"."Ngày nào cũng cố gắng luyệnMuay Thái"."Cho dù không biết anh ta có giếtđược Lý Phong không"."Thì chỉ cần anh ta ra tay, chúng tasẽ biết được thực lực thực sự củaLý Phong".Smith vừa dứt lời, ông ta lấy điềukhiển bật TV lên.Hình ảnh bên trong cũng khôngphải chương trình của TV.Mà là hình ảnh từ camera theo dõi.Lý Thiên Kiêu thấy thế thì ngạcnhiên: "Ông vẫn luôn theo dõi anhta à?"Smith cười nói: "Chachai khônggiống với lính đánh thuê bìnhthường"."Về cơ bản anh ta không vì tiền mớigiết người"."Anh ta chỉ muốn cứu đứa em gáiđáng thương của mình thôi"."Nếu em gái anh ta chết hoặc cóngười chữa khỏi bệnh cho con bé"."Tôi cũng không lợi dụng anh tađược nữa"."Chachai cũng đoán được chuyệnnày"."Tôi cho người theo dõi anh ta, chắcanh ta có biết"."Mà mục đích tôi làm thế cũng rấtđơn giản, tôi rất thích nhìn quá trìnhanh ta giết người".Lý Thiên Kiêu cười nói."Ông đừng nói nữa, tôi từng nàytuổi còn chưa thấy cảnh giết ngườibao giờ đâu"."Hôm nay được tận mắt nhìn cũnghay đấy".Vừa nói xong, phục vụ đấy xe thứcăn từ ngoài vào.Smith đã chuẩn bị sẵn đồ ngọt vàhoa quả.Ông ta và Lý Thiên Kiêu giống nhưhai người đang xem bộ phim điệnảnh.Nhìn Chachai ngày càng đến gần LýPhong.Chachai ngồi taxi đến biệt thự củaLý Phong.Đây là khu biệt thự riêng biệt.Chachai xuống taxi, bước đến góctường rồi nhảy bật lên.Anh ta linh hoạt tránh né camera vàbảo vệ biệt thự.Anh ta nhanh chóng đứng ngoàicửa biệt thự mà Lý Phong ở."Sao cửa biệt thự lại mở thế".Lúc Lý Thiên Kiêu thấy cửa biệt thựLý Phong mở thì kinh ngạc.Smith kinh nghiệm dày dặn, ông tatự tin nói."Rõ ràng Lý Phong biết Smith sẽđến".Smith vừa dứt lời, một chàng traimặc bộ đồ đơn giản từ trong bướcra.Lúc Lý Thiên Kiêu nhìn thấy ngườinày thì nhíu mày.Bởi vì cậu nhóc là người mấy nămnay luôn bị nhà họ Lý bắt nạt - LýPhi."Sao thằng nhóc đó lại ở đây?"Smith không quen biết Lý Phi.Mà ông ta cũng chả them để ý đếnLý Phi.Vì ông ta thấy Lý Phi chỉ là ngườibình thường không đáng nhắc tới.Smith cầm bộ đàm.Ông ta nói với Chachai: "Không cầnđể ý thằng đó, cậu đi tìm thằng LýPhong đi".Nhưng Lý Thiên Kiêu ngồi cạnhSmith, giật lấy bộ đàm nói."Chachai, giết chết thằng nhóc đó,tôi cho cậu một trăm nghìn".Smith không hiểu gì nhìn Lý ThiênKiêu.Trên gương mặt trang điểm đậmcủa Lý Thiên Kiêu hiện ra nụ cườitàn nhẫn."Tôi muốn Lý Phi chết từ lâu rồi"."Nhân cơ hội này giết chết nó, coinhư nhổ được cái gai trong lòngtôi".Nhưng trong bộ đàm, Chachai nói."Tôi từ chối".Chachai phát âm không chuẩnnhưng giọng rất vang."Khốn nạn! Cậu chê ít tiền à, tôi chocậu thêm một trăm nghìn".