“Phịch!” “Phịch!” Mấy chục chiếc xe Benz phi tới từ một hướng. Chúng đã chặn đứng lối ra của sân bay quốc tế Đông Hải. Hàng trăm người đàn ông cao to vạm vỡ mặc vest đen bước xuống xe, tản ra thành hai hàng. Họ tách đôi đoàn khách đông nườm nượp. Mở ra một con đường thẳng tắp. Ai nấy đều bày ra vẻ mặt nghiêm trọng như thể đang đối đầu với kẻ thù. Một chiếc xe Rolls Royce chầm chậm dừng lại. Một chiếc thảm đỏ được dải từ cửa xe tới cửa ra vào của sân bay. Ngay sau đó, một người đàn ông trung niên ăn mặc như một quản gia bước đi nhanh trên thảm đỏ. Lý Hùng mặc một bộ đồ thường ngày thoải mái chầm chậm bước ra từ cửa sân bay. Người quản gia và tất cả những người áo đen cung kính cúi người 90 độ, đồng thanh hô lớn. “Chào mừng cậu hai về nhà!” Lý Hùng gãi mũi cười lạnh lùng. Anh quay người đi sang bên cạnh. Người quản gia đứng giữa lập tức đi theo. “Cậu hai, ông chủ mời cậu về nhà!” Lý Hùng khinh thường nói: “Ông nghĩ giờ tôi còn coi cái chuồng chó ấy ra gì nữa không?” Lại có người bảo khu…
Chương 713: Võ Giải
Nhặt Được Nữ Tổng Tài Xinh Đẹp Làm VợTác giả: Cá KoiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Phịch!” “Phịch!” Mấy chục chiếc xe Benz phi tới từ một hướng. Chúng đã chặn đứng lối ra của sân bay quốc tế Đông Hải. Hàng trăm người đàn ông cao to vạm vỡ mặc vest đen bước xuống xe, tản ra thành hai hàng. Họ tách đôi đoàn khách đông nườm nượp. Mở ra một con đường thẳng tắp. Ai nấy đều bày ra vẻ mặt nghiêm trọng như thể đang đối đầu với kẻ thù. Một chiếc xe Rolls Royce chầm chậm dừng lại. Một chiếc thảm đỏ được dải từ cửa xe tới cửa ra vào của sân bay. Ngay sau đó, một người đàn ông trung niên ăn mặc như một quản gia bước đi nhanh trên thảm đỏ. Lý Hùng mặc một bộ đồ thường ngày thoải mái chầm chậm bước ra từ cửa sân bay. Người quản gia và tất cả những người áo đen cung kính cúi người 90 độ, đồng thanh hô lớn. “Chào mừng cậu hai về nhà!” Lý Hùng gãi mũi cười lạnh lùng. Anh quay người đi sang bên cạnh. Người quản gia đứng giữa lập tức đi theo. “Cậu hai, ông chủ mời cậu về nhà!” Lý Hùng khinh thường nói: “Ông nghĩ giờ tôi còn coi cái chuồng chó ấy ra gì nữa không?” Lại có người bảo khu… Khiến Hứa Hạo Nhiên ngạc nhiênđến vậy không phải là con người.Mà là một xác chết nằm trên bàn.Lúc này có một người đàn ông đẹptrai, vóc dáng cường tráng đangtrang điểm cho xác chết.Một số bộ phận của cơ thể xác chếtdường như đã bị phân hủy rấtnặng."Ọe!"Hứa Hạo Nhiên vừa nhìn thấy, lậptức che miệng, xoay người chạy rakhỏi phòng, ói lên ói xuống.Lý Phong bình thản nhìn người đànông trung niên, dùng kim sửa sangthi thể.Nhìn thấy Lý Phong đang đứngnhìn, người nọ không khỏi ngẩngđầu liếc Lý Phong.Một thoáng ngạc nhiên thoáng quamắt ông ấy.Người đàn ông cười với Lý Phongnói: "Cậu không sợ sao?"Lý Phong thờ ơ đáp: "So với đámngười sống mưu mô thì xác chếttrông thân thiện hơn nhiều".Trước khi đến, Lý Phong chỉ có tháiđộ muốn thử thôi.Nhưng khi nhìn thấy người đàn ôngnày, trong lòng Lý Phong đã đoánra.Anh tin rằng tất cả những điều dìTrương nói đều là sự thật.Người đàn ông trước mặt anh cónăng lực đặc biệt.Lý Phong có thể cảm nhận đượcmột luồng khí tức vô cùng thuầnkhiết trên người ông ấy.Người này chưa từng tập võ.Nhưng khí tức này thuần khiết hơnkhí tức bên trong những đã tu luyệnhàng chục năm.Có thể thấy người này khi còn trẻ làmột cao thủ."Nếu cảm thấy không thoải mái, cóthể đợi ngoài cửa. Mấy phút nữa làxong thôi".Khi Võ Giải còn đang nói, Lý Phongđã nhanh chóng bước lên.Lý Phong cầm lấy kim chỉ trên kệbên cạnh.Với đôi tay như một chiếc máykhâu, anh khâu từng vết thương bịtổn thương nghiêm trọng của xácchết với tốc độ có thể nhìn thấybằng mắt thường.Kỹ thuật khâu vết thương của LýPhong khiến đàn ông ngạc nhiên.Với nỗ lực phối hợp của hai người,cái xác nát bươm đã nhanh chóngđược khâu lại.Võ Giải nhẹ nhàng che phần trêncủa xác chết lại bằng một tấm vảitrắng, sau đó quay sang Lý Phongcười nói."Chào cậu, tôi tên là Võ Giải, rất vuiđược làm quen với cậu"."Tôi tên là Lý Phong. Hôm nay tôicó chuyện muốn nhờ ông giúp đỡ".Võ Giải khẽ gật đầu nói: "Chúng tađi ra ngoài nói chuyện".Võ Giải đưa Lý Phong đến khu vườnbên cạnh hành lang vừa rồi.Có một cái bàn bằng đá ở đây.Đã có một số đồ ăn nhẹ trên đó.Người đẹp mặc thường phục lặng lẽđứng bên cạnh.Nhận định của Lý Phong trước đâylà đúng.Người phụ nữ này đã kết hôn.Cô ấy là vợ của Võ Giải.Người phụ nữ có vẻ hơi sợ người lạ.Sau khi gật đầu với Lý Phong, cô ấyxoay người rời đi.Lý Phong khẽ cau mày nhìn theobóng lưng của cô ấy.Võ Giải hỏi Lý Phong: "Sao vậy?"Lý Phong suy nghĩ một chút, sau đónói: "Tôi không biết có nên nói cáinày hay không"."Hơn nữa tôi cảm thấy hẳn là ôngbiết".Võ Giải sững sờ một lúc, sau đómỉm cười.Lý do tại sao Lý Phong không nóirõ.Đó là vì vợ của Võ Giải có nhữngđặc điểm cơ thể khác với ngườithường.Người phụ nữ có vẻ ngoài xinh đẹpnày chỉ có nửa tần số nhịp tim củangười bình thường.Tim đập là để bơm máu đi khắp cơthể.Nếu tần suất đập của một người chỉbằng một nửa so với người bìnhthường.Chưa kể là đi đứng hoạt động, chodù là nằm ở giường bệnh cũngkhông cứu được.Lý Phong không nói ra vấn đề này.Đó là để tôn trọng quyền riêng tưcủa vợ chồng Võ Giải.Người phụ nữ này, giống như VõGiải, không phải là một người bìnhthường."C̉am ơn cậu đã hiểu".Hứa Hạo Nhiên đứng bên cạnhnghe mà chả hiểu gì, cậu ta thậmchí còn không biết hai người đangnói về điều gì."Ông anh đẹp trai à, tôi muốn hỏivợ ông có chị hay em gái không?"Lý Phong đá Hứa Hạo Nhiên.Võ Giải cười và nói: "Cô ấy là trẻ mồcôi như tôi".Lý Phong chuyển chủ đề về vợ củaVõ Giải, nói ngắn gọn về tình hìnhcủa Hứa Mộc Tình với Võ Giải.Võ Giải im lặng sau khi nghe anhnói xong.Ông ấy nhìn Lý Phong."Lúc nãy khi cậu dùng kim chỉ đểkhâu, tôi đoán rằng cậu là một bácsĩ rất giỏi"."Nhưng vấn đề này không thể đơngiản xem xét từ quan điểm y tếđược"."Chúng ta phải nhìn nhận vấn đềnày theo một cách suy nghĩ khác".Lúc này, Võ Giải nói với Hứa HạoNhiên: "Cậu có thể ra ngoài hái mộtcành liễu giúp tôi không".Hứa Hạo Nhiên nhướng mày, khi LýPhong gật đầu, cậu ta lập tức quayngười.Chẳng mấy chốc, Hứa Hạo Nhiên đãtrở lại với một cành liễu tươi.Võ Giải bứt một chiếc lá liễu xanhnon mềm mại trên cành.Sau đó, đi đến một cái vạc gốm bênvườn.Bình gốm này chứa đầy nước thanhtịnh.Bên trên còn có một đóa sen.Có một vài con cá sặc sỡ đang bơidưới đáy.Võ Giải nhẹ nhàng đặt chiếc lá liễuvào chum nước.Ông ấy lẩm bẩm niệm gì đó trongmiệng."Bao quanh tất cả mọi thứ, tiết lộsự thật".Sau đó, một cảnh tượng rất đặc biệtxuất hiện trước mặt Lý Phong vàHứa Hạo Nhiên.Một hình ảnh hiện ra trên mặt nướchơi gợn sóng.Trong đó, Hứa Mộc Tình nằm lặnglẽ trên giường bệnh.Bên cạnh cô, Suzaku đứng nghiêmtrang."Wow! Thần kì quá?"Hứa Hạo Nhiên đứng bên cạnh bôbô, nhưng vẻ mặt của Lý Phong vẫnkhông thay đổi.Rõ ràng, anh không phải là ngườimới lần đầu nhìn thấy kỹ thuật này.Lý Phong đã từng thấy loại phươngthức tương tự như này rồi.Võ Giải đưa tay ra khuấy nhẹ trênmặt nước.Chẳng mấy chốc, chiếc lá liễu từ từchìm xuống.Nhưng điều kỳ lạ là sau khi lá liễuchìm xuống nửa chừng, nó lại từ từnổi lên.Khi các gợn sóng dần ổn định, hìnhảnh hiện lên trên mặt phẳng vẫnkhông thay đổi.Sau đó, Võ Giải bứt tất cả nhữngchiếc lá trên cành liễu vào giữa lòngbàn tay của mình.Sau đó, Võ Giải ném tất cả các láliễu lên trên không.Những chiếc lá liễu liên tục nhảymúa trong không trung.Khi những chiếc lá này đáp xuống,hai mắt Lý Phong sáng lên ngay lậptức.Bởi vì những chiếc lá liễu này cùnghướng về một hướng.Thấy vậy, Lý Phong xoay người rờiđi mà không nói lời nào."Này, anh rể, có chuyện gì vậy?"Hứa Hạo Nhiên ngẩn người, thấy LýPhong sải bước nhanh, cậu ta lậptức chắp tay tạm biệt Võ Giải, sauđó xoay người đuổi theo."Anh rể, chờ em với!"Võ Giải nhìn theo bóng lưng xa xacủa Lý Phong, khẽ thở dài nói: "Câymuốn lặng mà gió chẳng dừng!""Hy vọng cậu có thể vượt qua cửaải này".Lúc này, vợ của Võ Giải lặng lẽđứng bên cạnh Võ Giải.Cô ấy nói một câu bằng một giọngrất hay."Anh ta rất mạnh, những người đókhông phải là đối thủ của anh ta"...."Anh rể, vừa rồi rốt cuộc là chuyệngì vậy?""Tại sao ông anh kia ném bừa mấycái lá liễu mà hình ảnh chị gái emlại hiện ra dưới nước, trông rõ thầnkì!"Trên đường trở về, Hứa Hạo Nhiênliên tục đặt câu hỏi, nhưng LýPhong không trả lời câu nào.Lúc này, sắc mặt anh vô cùng u ám.Cả người toát ra khí thế cuồn cuộn!
Khiến Hứa Hạo Nhiên ngạc nhiên
đến vậy không phải là con người.
Mà là một xác chết nằm trên bàn.
Lúc này có một người đàn ông đẹp
trai, vóc dáng cường tráng đang
trang điểm cho xác chết.
Một số bộ phận của cơ thể xác chết
dường như đã bị phân hủy rất
nặng.
"Ọe!"
Hứa Hạo Nhiên vừa nhìn thấy, lập
tức che miệng, xoay người chạy ra
khỏi phòng, ói lên ói xuống.
Lý Phong bình thản nhìn người đàn
ông trung niên, dùng kim sửa sang
thi thể.
Nhìn thấy Lý Phong đang đứng
nhìn, người nọ không khỏi ngẩng
đầu liếc Lý Phong.
Một thoáng ngạc nhiên thoáng qua
mắt ông ấy.
Người đàn ông cười với Lý Phong
nói: "Cậu không sợ sao?"
Lý Phong thờ ơ đáp: "So với đám
người sống mưu mô thì xác chết
trông thân thiện hơn nhiều".
Trước khi đến, Lý Phong chỉ có thái
độ muốn thử thôi.
Nhưng khi nhìn thấy người đàn ông
này, trong lòng Lý Phong đã đoán
ra.
Anh tin rằng tất cả những điều dì
Trương nói đều là sự thật.
Người đàn ông trước mặt anh có
năng lực đặc biệt.
Lý Phong có thể cảm nhận được
một luồng khí tức vô cùng thuần
khiết trên người ông ấy.
Người này chưa từng tập võ.
Nhưng khí tức này thuần khiết hơn
khí tức bên trong những đã tu luyện
hàng chục năm.
Có thể thấy người này khi còn trẻ là
một cao thủ.
"Nếu cảm thấy không thoải mái, có
thể đợi ngoài cửa. Mấy phút nữa là
xong thôi".
Khi Võ Giải còn đang nói, Lý Phong
đã nhanh chóng bước lên.
Lý Phong cầm lấy kim chỉ trên kệ
bên cạnh.
Với đôi tay như một chiếc máy
khâu, anh khâu từng vết thương bị
tổn thương nghiêm trọng của xác
chết với tốc độ có thể nhìn thấy
bằng mắt thường.
Kỹ thuật khâu vết thương của Lý
Phong khiến đàn ông ngạc nhiên.
Với nỗ lực phối hợp của hai người,
cái xác nát bươm đã nhanh chóng
được khâu lại.
Võ Giải nhẹ nhàng che phần trên
của xác chết lại bằng một tấm vải
trắng, sau đó quay sang Lý Phong
cười nói.
"Chào cậu, tôi tên là Võ Giải, rất vui
được làm quen với cậu".
"Tôi tên là Lý Phong. Hôm nay tôi
có chuyện muốn nhờ ông giúp đỡ".
Võ Giải khẽ gật đầu nói: "Chúng ta
đi ra ngoài nói chuyện".
Võ Giải đưa Lý Phong đến khu vườn
bên cạnh hành lang vừa rồi.
Có một cái bàn bằng đá ở đây.
Đã có một số đồ ăn nhẹ trên đó.
Người đẹp mặc thường phục lặng lẽ
đứng bên cạnh.
Nhận định của Lý Phong trước đây
là đúng.
Người phụ nữ này đã kết hôn.
Cô ấy là vợ của Võ Giải.
Người phụ nữ có vẻ hơi sợ người lạ.
Sau khi gật đầu với Lý Phong, cô ấy
xoay người rời đi.
Lý Phong khẽ cau mày nhìn theo
bóng lưng của cô ấy.
Võ Giải hỏi Lý Phong: "Sao vậy?"
Lý Phong suy nghĩ một chút, sau đó
nói: "Tôi không biết có nên nói cái
này hay không".
"Hơn nữa tôi cảm thấy hẳn là ông
biết".
Võ Giải sững sờ một lúc, sau đó
mỉm cười.
Lý do tại sao Lý Phong không nói
rõ.
Đó là vì vợ của Võ Giải có những
đặc điểm cơ thể khác với người
thường.
Người phụ nữ có vẻ ngoài xinh đẹp
này chỉ có nửa tần số nhịp tim của
người bình thường.
Tim đập là để bơm máu đi khắp cơ
thể.
Nếu tần suất đập của một người chỉ
bằng một nửa so với người bình
thường.
Chưa kể là đi đứng hoạt động, cho
dù là nằm ở giường bệnh cũng
không cứu được.
Lý Phong không nói ra vấn đề này.
Đó là để tôn trọng quyền riêng tư
của vợ chồng Võ Giải.
Người phụ nữ này, giống như Võ
Giải, không phải là một người bình
thường.
"C̉
am ơn cậu đã hiê
̉
u".
Hứa Hạo Nhiên đứng bên cạnh
nghe mà chả hiểu gì, cậu ta thậm
chí còn không biết hai người đang
nói về điều gì.
"Ông anh đẹp trai à, tôi muốn hỏi
vợ ông có chị hay em gái không?"
Lý Phong đá Hứa Hạo Nhiên.
Võ Giải cười và nói: "Cô ấy là trẻ mồ
côi như tôi".
Lý Phong chuyển chủ đề về vợ của
Võ Giải, nói ngắn gọn về tình hình
của Hứa Mộc Tình với Võ Giải.
Võ Giải im lặng sau khi nghe anh
nói xong.
Ông ấy nhìn Lý Phong.
"Lúc nãy khi cậu dùng kim chỉ để
khâu, tôi đoán rằng cậu là một bác
sĩ rất giỏi".
"Nhưng vấn đề này không thể đơn
giản xem xét từ quan điểm y tế
được".
"Chúng ta phải nhìn nhận vấn đề
này theo một cách suy nghĩ khác".
Lúc này, Võ Giải nói với Hứa Hạo
Nhiên: "Cậu có thể ra ngoài hái một
cành liễu giúp tôi không".
Hứa Hạo Nhiên nhướng mày, khi Lý
Phong gật đầu, cậu ta lập tức quay
người.
Chẳng mấy chốc, Hứa Hạo Nhiên đã
trở lại với một cành liễu tươi.
Võ Giải bứt một chiếc lá liễu xanh
non mềm mại trên cành.
Sau đó, đi đến một cái vạc gốm bên
vườn.
Bình gốm này chứa đầy nước thanh
tịnh.
Bên trên còn có một đóa sen.
Có một vài con cá sặc sỡ đang bơi
dưới đáy.
Võ Giải nhẹ nhàng đặt chiếc lá liễu
vào chum nước.
Ông ấy lẩm bẩm niệm gì đó trong
miệng.
"Bao quanh tất cả mọi thứ, tiết lộ
sự thật".
Sau đó, một cảnh tượng rất đặc biệt
xuất hiện trước mặt Lý Phong và
Hứa Hạo Nhiên.
Một hình ảnh hiện ra trên mặt nước
hơi gợn sóng.
Trong đó, Hứa Mộc Tình nằm lặng
lẽ trên giường bệnh.
Bên cạnh cô, Suzaku đứng nghiêm
trang.
"Wow! Thần kì quá?"
Hứa Hạo Nhiên đứng bên cạnh bô
bô, nhưng vẻ mặt của Lý Phong vẫn
không thay đổi.
Rõ ràng, anh không phải là người
mới lần đầu nhìn thấy kỹ thuật này.
Lý Phong đã từng thấy loại phương
thức tương tự như này rồi.
Võ Giải đưa tay ra khuấy nhẹ trên
mặt nước.
Chẳng mấy chốc, chiếc lá liễu từ từ
chìm xuống.
Nhưng điều kỳ lạ là sau khi lá liễu
chìm xuống nửa chừng, nó lại từ từ
nổi lên.
Khi các gợn sóng dần ổn định, hình
ảnh hiện lên trên mặt phẳng vẫn
không thay đổi.
Sau đó, Võ Giải bứt tất cả những
chiếc lá trên cành liễu vào giữa lòng
bàn tay của mình.
Sau đó, Võ Giải ném tất cả các lá
liễu lên trên không.
Những chiếc lá liễu liên tục nhảy
múa trong không trung.
Khi những chiếc lá này đáp xuống,
hai mắt Lý Phong sáng lên ngay lập
tức.
Bởi vì những chiếc lá liễu này cùng
hướng về một hướng.
Thấy vậy, Lý Phong xoay người rời
đi mà không nói lời nào.
"Này, anh rể, có chuyện gì vậy?"
Hứa Hạo Nhiên ngẩn người, thấy Lý
Phong sải bước nhanh, cậu ta lập
tức chắp tay tạm biệt Võ Giải, sau
đó xoay người đuổi theo.
"Anh rể, chờ em với!"
Võ Giải nhìn theo bóng lưng xa xa
của Lý Phong, khẽ thở dài nói: "Cây
muốn lặng mà gió chẳng dừng!"
"Hy vọng cậu có thể vượt qua cửa
ải này".
Lúc này, vợ của Võ Giải lặng lẽ
đứng bên cạnh Võ Giải.
Cô ấy nói một câu bằng một giọng
rất hay.
"Anh ta rất mạnh, những người đó
không phải là đối thủ của anh ta".
...
"Anh rể, vừa rồi rốt cuộc là chuyện
gì vậy?"
"Tại sao ông anh kia ném bừa mấy
cái lá liễu mà hình ảnh chị gái em
lại hiện ra dưới nước, trông rõ thần
kì!"
Trên đường trở về, Hứa Hạo Nhiên
liên tục đặt câu hỏi, nhưng Lý
Phong không trả lời câu nào.
Lúc này, sắc mặt anh vô cùng u ám.
Cả người toát ra khí thế cuồn cuộn!
Nhặt Được Nữ Tổng Tài Xinh Đẹp Làm VợTác giả: Cá KoiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Phịch!” “Phịch!” Mấy chục chiếc xe Benz phi tới từ một hướng. Chúng đã chặn đứng lối ra của sân bay quốc tế Đông Hải. Hàng trăm người đàn ông cao to vạm vỡ mặc vest đen bước xuống xe, tản ra thành hai hàng. Họ tách đôi đoàn khách đông nườm nượp. Mở ra một con đường thẳng tắp. Ai nấy đều bày ra vẻ mặt nghiêm trọng như thể đang đối đầu với kẻ thù. Một chiếc xe Rolls Royce chầm chậm dừng lại. Một chiếc thảm đỏ được dải từ cửa xe tới cửa ra vào của sân bay. Ngay sau đó, một người đàn ông trung niên ăn mặc như một quản gia bước đi nhanh trên thảm đỏ. Lý Hùng mặc một bộ đồ thường ngày thoải mái chầm chậm bước ra từ cửa sân bay. Người quản gia và tất cả những người áo đen cung kính cúi người 90 độ, đồng thanh hô lớn. “Chào mừng cậu hai về nhà!” Lý Hùng gãi mũi cười lạnh lùng. Anh quay người đi sang bên cạnh. Người quản gia đứng giữa lập tức đi theo. “Cậu hai, ông chủ mời cậu về nhà!” Lý Hùng khinh thường nói: “Ông nghĩ giờ tôi còn coi cái chuồng chó ấy ra gì nữa không?” Lại có người bảo khu… Khiến Hứa Hạo Nhiên ngạc nhiênđến vậy không phải là con người.Mà là một xác chết nằm trên bàn.Lúc này có một người đàn ông đẹptrai, vóc dáng cường tráng đangtrang điểm cho xác chết.Một số bộ phận của cơ thể xác chếtdường như đã bị phân hủy rấtnặng."Ọe!"Hứa Hạo Nhiên vừa nhìn thấy, lậptức che miệng, xoay người chạy rakhỏi phòng, ói lên ói xuống.Lý Phong bình thản nhìn người đànông trung niên, dùng kim sửa sangthi thể.Nhìn thấy Lý Phong đang đứngnhìn, người nọ không khỏi ngẩngđầu liếc Lý Phong.Một thoáng ngạc nhiên thoáng quamắt ông ấy.Người đàn ông cười với Lý Phongnói: "Cậu không sợ sao?"Lý Phong thờ ơ đáp: "So với đámngười sống mưu mô thì xác chếttrông thân thiện hơn nhiều".Trước khi đến, Lý Phong chỉ có tháiđộ muốn thử thôi.Nhưng khi nhìn thấy người đàn ôngnày, trong lòng Lý Phong đã đoánra.Anh tin rằng tất cả những điều dìTrương nói đều là sự thật.Người đàn ông trước mặt anh cónăng lực đặc biệt.Lý Phong có thể cảm nhận đượcmột luồng khí tức vô cùng thuầnkhiết trên người ông ấy.Người này chưa từng tập võ.Nhưng khí tức này thuần khiết hơnkhí tức bên trong những đã tu luyệnhàng chục năm.Có thể thấy người này khi còn trẻ làmột cao thủ."Nếu cảm thấy không thoải mái, cóthể đợi ngoài cửa. Mấy phút nữa làxong thôi".Khi Võ Giải còn đang nói, Lý Phongđã nhanh chóng bước lên.Lý Phong cầm lấy kim chỉ trên kệbên cạnh.Với đôi tay như một chiếc máykhâu, anh khâu từng vết thương bịtổn thương nghiêm trọng của xácchết với tốc độ có thể nhìn thấybằng mắt thường.Kỹ thuật khâu vết thương của LýPhong khiến đàn ông ngạc nhiên.Với nỗ lực phối hợp của hai người,cái xác nát bươm đã nhanh chóngđược khâu lại.Võ Giải nhẹ nhàng che phần trêncủa xác chết lại bằng một tấm vảitrắng, sau đó quay sang Lý Phongcười nói."Chào cậu, tôi tên là Võ Giải, rất vuiđược làm quen với cậu"."Tôi tên là Lý Phong. Hôm nay tôicó chuyện muốn nhờ ông giúp đỡ".Võ Giải khẽ gật đầu nói: "Chúng tađi ra ngoài nói chuyện".Võ Giải đưa Lý Phong đến khu vườnbên cạnh hành lang vừa rồi.Có một cái bàn bằng đá ở đây.Đã có một số đồ ăn nhẹ trên đó.Người đẹp mặc thường phục lặng lẽđứng bên cạnh.Nhận định của Lý Phong trước đâylà đúng.Người phụ nữ này đã kết hôn.Cô ấy là vợ của Võ Giải.Người phụ nữ có vẻ hơi sợ người lạ.Sau khi gật đầu với Lý Phong, cô ấyxoay người rời đi.Lý Phong khẽ cau mày nhìn theobóng lưng của cô ấy.Võ Giải hỏi Lý Phong: "Sao vậy?"Lý Phong suy nghĩ một chút, sau đónói: "Tôi không biết có nên nói cáinày hay không"."Hơn nữa tôi cảm thấy hẳn là ôngbiết".Võ Giải sững sờ một lúc, sau đómỉm cười.Lý do tại sao Lý Phong không nóirõ.Đó là vì vợ của Võ Giải có nhữngđặc điểm cơ thể khác với ngườithường.Người phụ nữ có vẻ ngoài xinh đẹpnày chỉ có nửa tần số nhịp tim củangười bình thường.Tim đập là để bơm máu đi khắp cơthể.Nếu tần suất đập của một người chỉbằng một nửa so với người bìnhthường.Chưa kể là đi đứng hoạt động, chodù là nằm ở giường bệnh cũngkhông cứu được.Lý Phong không nói ra vấn đề này.Đó là để tôn trọng quyền riêng tưcủa vợ chồng Võ Giải.Người phụ nữ này, giống như VõGiải, không phải là một người bìnhthường."C̉am ơn cậu đã hiểu".Hứa Hạo Nhiên đứng bên cạnhnghe mà chả hiểu gì, cậu ta thậmchí còn không biết hai người đangnói về điều gì."Ông anh đẹp trai à, tôi muốn hỏivợ ông có chị hay em gái không?"Lý Phong đá Hứa Hạo Nhiên.Võ Giải cười và nói: "Cô ấy là trẻ mồcôi như tôi".Lý Phong chuyển chủ đề về vợ củaVõ Giải, nói ngắn gọn về tình hìnhcủa Hứa Mộc Tình với Võ Giải.Võ Giải im lặng sau khi nghe anhnói xong.Ông ấy nhìn Lý Phong."Lúc nãy khi cậu dùng kim chỉ đểkhâu, tôi đoán rằng cậu là một bácsĩ rất giỏi"."Nhưng vấn đề này không thể đơngiản xem xét từ quan điểm y tếđược"."Chúng ta phải nhìn nhận vấn đềnày theo một cách suy nghĩ khác".Lúc này, Võ Giải nói với Hứa HạoNhiên: "Cậu có thể ra ngoài hái mộtcành liễu giúp tôi không".Hứa Hạo Nhiên nhướng mày, khi LýPhong gật đầu, cậu ta lập tức quayngười.Chẳng mấy chốc, Hứa Hạo Nhiên đãtrở lại với một cành liễu tươi.Võ Giải bứt một chiếc lá liễu xanhnon mềm mại trên cành.Sau đó, đi đến một cái vạc gốm bênvườn.Bình gốm này chứa đầy nước thanhtịnh.Bên trên còn có một đóa sen.Có một vài con cá sặc sỡ đang bơidưới đáy.Võ Giải nhẹ nhàng đặt chiếc lá liễuvào chum nước.Ông ấy lẩm bẩm niệm gì đó trongmiệng."Bao quanh tất cả mọi thứ, tiết lộsự thật".Sau đó, một cảnh tượng rất đặc biệtxuất hiện trước mặt Lý Phong vàHứa Hạo Nhiên.Một hình ảnh hiện ra trên mặt nướchơi gợn sóng.Trong đó, Hứa Mộc Tình nằm lặnglẽ trên giường bệnh.Bên cạnh cô, Suzaku đứng nghiêmtrang."Wow! Thần kì quá?"Hứa Hạo Nhiên đứng bên cạnh bôbô, nhưng vẻ mặt của Lý Phong vẫnkhông thay đổi.Rõ ràng, anh không phải là ngườimới lần đầu nhìn thấy kỹ thuật này.Lý Phong đã từng thấy loại phươngthức tương tự như này rồi.Võ Giải đưa tay ra khuấy nhẹ trênmặt nước.Chẳng mấy chốc, chiếc lá liễu từ từchìm xuống.Nhưng điều kỳ lạ là sau khi lá liễuchìm xuống nửa chừng, nó lại từ từnổi lên.Khi các gợn sóng dần ổn định, hìnhảnh hiện lên trên mặt phẳng vẫnkhông thay đổi.Sau đó, Võ Giải bứt tất cả nhữngchiếc lá trên cành liễu vào giữa lòngbàn tay của mình.Sau đó, Võ Giải ném tất cả các láliễu lên trên không.Những chiếc lá liễu liên tục nhảymúa trong không trung.Khi những chiếc lá này đáp xuống,hai mắt Lý Phong sáng lên ngay lậptức.Bởi vì những chiếc lá liễu này cùnghướng về một hướng.Thấy vậy, Lý Phong xoay người rờiđi mà không nói lời nào."Này, anh rể, có chuyện gì vậy?"Hứa Hạo Nhiên ngẩn người, thấy LýPhong sải bước nhanh, cậu ta lậptức chắp tay tạm biệt Võ Giải, sauđó xoay người đuổi theo."Anh rể, chờ em với!"Võ Giải nhìn theo bóng lưng xa xacủa Lý Phong, khẽ thở dài nói: "Câymuốn lặng mà gió chẳng dừng!""Hy vọng cậu có thể vượt qua cửaải này".Lúc này, vợ của Võ Giải lặng lẽđứng bên cạnh Võ Giải.Cô ấy nói một câu bằng một giọngrất hay."Anh ta rất mạnh, những người đókhông phải là đối thủ của anh ta"...."Anh rể, vừa rồi rốt cuộc là chuyệngì vậy?""Tại sao ông anh kia ném bừa mấycái lá liễu mà hình ảnh chị gái emlại hiện ra dưới nước, trông rõ thầnkì!"Trên đường trở về, Hứa Hạo Nhiênliên tục đặt câu hỏi, nhưng LýPhong không trả lời câu nào.Lúc này, sắc mặt anh vô cùng u ám.Cả người toát ra khí thế cuồn cuộn!