1 Ngày thứ hai sau khi hồi kinh, ta vào cung yết kiến phụ hoàng. Trước cửa cung, ta xoay người xuống ngựa, liếc mắt một cái đã nhìn thấy hai bóng dáng ở ngoài vài bước. Đó là trúc mã Lý Vô Già đã từng cùng ta định hôn ước và hoàng muội cùng cha khác mẹ, Khương Tĩnh Nguyệt. “Phong hàn mới khỏi, sao hôm nay lại ăn mặc phong phanh như vậy?” Lý Vô Già cau mày, cởi áo choàng trên người, nghiêm túc bọc nàng lại: “Đợi về cung, ấm áp rồi cởi ra.” Tuyết rơi trên mi mắt nàng, trong chớp mắt hòa tan thành nước, theo khuôn mặt nhỏ nhắn dịu dàng kia chảy xuống, vẻ mặt đặc biệt ngây thơ. “Thiếp nghe nói...... mấy ngày trước hoàng tỷ đã hồi kinh.” Khương Tĩnh Nguyệt hít hít mũi, vành mắt có chút đỏ lên: "Người trong cung đều nói, bây giờ tỷ ấy có chiến công, nếu muốn g..iết thiếp, phụ hoàng cũng chỉ có thể đồng ý..." “Có ta che chở nàng ai dám?” Ta đứng ở một bên, nhịn không được lên tiếng: "Hai vị đúng là tình thâm như biển.” Lý Vô Già quay đầu lại. Nhìn thấy ta, theo bản năng hắn tiến về phía…
Chương 14
Lưu SaTác giả: Xảo Khắc Lực A Hoa ĐiềmTruyện Cổ Đại1 Ngày thứ hai sau khi hồi kinh, ta vào cung yết kiến phụ hoàng. Trước cửa cung, ta xoay người xuống ngựa, liếc mắt một cái đã nhìn thấy hai bóng dáng ở ngoài vài bước. Đó là trúc mã Lý Vô Già đã từng cùng ta định hôn ước và hoàng muội cùng cha khác mẹ, Khương Tĩnh Nguyệt. “Phong hàn mới khỏi, sao hôm nay lại ăn mặc phong phanh như vậy?” Lý Vô Già cau mày, cởi áo choàng trên người, nghiêm túc bọc nàng lại: “Đợi về cung, ấm áp rồi cởi ra.” Tuyết rơi trên mi mắt nàng, trong chớp mắt hòa tan thành nước, theo khuôn mặt nhỏ nhắn dịu dàng kia chảy xuống, vẻ mặt đặc biệt ngây thơ. “Thiếp nghe nói...... mấy ngày trước hoàng tỷ đã hồi kinh.” Khương Tĩnh Nguyệt hít hít mũi, vành mắt có chút đỏ lên: "Người trong cung đều nói, bây giờ tỷ ấy có chiến công, nếu muốn g..iết thiếp, phụ hoàng cũng chỉ có thể đồng ý..." “Có ta che chở nàng ai dám?” Ta đứng ở một bên, nhịn không được lên tiếng: "Hai vị đúng là tình thâm như biển.” Lý Vô Già quay đầu lại. Nhìn thấy ta, theo bản năng hắn tiến về phía… 14Binh quyền mới bị hắn thu về, lại phải giao cho ta. Phụ hoàng rõ ràng rất không cam lòng. Nhưng mà ta đã c.h.é.m g..iết sứ thần Oa quốc, đối phương tuyệt đối không thể cùng chúng ta hòa đàm. Rơi vào đường cùng, phụ hoàng chỉ có thể đồng ý để ta xuất binh.Tuy nhiên, để kiềm chế ta, ngài hạ chỉ phong Trung Dũng hầu thế tử Lý Vô Già làm tùy quân giám sát sứ ngay tại chỗ.Không quan trọng.Ta không quan tâm.Những người từ bỏ ta có lẽ sẽ không đối xử tốt với ta như trước đây. Nếu như hắn thật sự dám ngăn cản đại sự của ta thì quận Hải Châu chính là nghĩa trang ta chọn cho hắn.Ta lĩnh ý chỉ, đưa Phương Cảnh Ngọc rời khỏi đại điện mà không thèm nhìn vẻ mặt u ám của Khương Tĩnh Nguyệt lấy một cái.Kẻ chỉ biết quanh quẩn với chuyện tình cảm nam nữ, dù có chống lưng đi chăng nữa thì cho tới bây giờ cũng không phải là đối thủ của ta. Nàng ta chỉ là một kẻ thù mà ta nhất định phải g..iết c..hết mà thôi.
Lưu SaTác giả: Xảo Khắc Lực A Hoa ĐiềmTruyện Cổ Đại1 Ngày thứ hai sau khi hồi kinh, ta vào cung yết kiến phụ hoàng. Trước cửa cung, ta xoay người xuống ngựa, liếc mắt một cái đã nhìn thấy hai bóng dáng ở ngoài vài bước. Đó là trúc mã Lý Vô Già đã từng cùng ta định hôn ước và hoàng muội cùng cha khác mẹ, Khương Tĩnh Nguyệt. “Phong hàn mới khỏi, sao hôm nay lại ăn mặc phong phanh như vậy?” Lý Vô Già cau mày, cởi áo choàng trên người, nghiêm túc bọc nàng lại: “Đợi về cung, ấm áp rồi cởi ra.” Tuyết rơi trên mi mắt nàng, trong chớp mắt hòa tan thành nước, theo khuôn mặt nhỏ nhắn dịu dàng kia chảy xuống, vẻ mặt đặc biệt ngây thơ. “Thiếp nghe nói...... mấy ngày trước hoàng tỷ đã hồi kinh.” Khương Tĩnh Nguyệt hít hít mũi, vành mắt có chút đỏ lên: "Người trong cung đều nói, bây giờ tỷ ấy có chiến công, nếu muốn g..iết thiếp, phụ hoàng cũng chỉ có thể đồng ý..." “Có ta che chở nàng ai dám?” Ta đứng ở một bên, nhịn không được lên tiếng: "Hai vị đúng là tình thâm như biển.” Lý Vô Già quay đầu lại. Nhìn thấy ta, theo bản năng hắn tiến về phía… 14Binh quyền mới bị hắn thu về, lại phải giao cho ta. Phụ hoàng rõ ràng rất không cam lòng. Nhưng mà ta đã c.h.é.m g..iết sứ thần Oa quốc, đối phương tuyệt đối không thể cùng chúng ta hòa đàm. Rơi vào đường cùng, phụ hoàng chỉ có thể đồng ý để ta xuất binh.Tuy nhiên, để kiềm chế ta, ngài hạ chỉ phong Trung Dũng hầu thế tử Lý Vô Già làm tùy quân giám sát sứ ngay tại chỗ.Không quan trọng.Ta không quan tâm.Những người từ bỏ ta có lẽ sẽ không đối xử tốt với ta như trước đây. Nếu như hắn thật sự dám ngăn cản đại sự của ta thì quận Hải Châu chính là nghĩa trang ta chọn cho hắn.Ta lĩnh ý chỉ, đưa Phương Cảnh Ngọc rời khỏi đại điện mà không thèm nhìn vẻ mặt u ám của Khương Tĩnh Nguyệt lấy một cái.Kẻ chỉ biết quanh quẩn với chuyện tình cảm nam nữ, dù có chống lưng đi chăng nữa thì cho tới bây giờ cũng không phải là đối thủ của ta. Nàng ta chỉ là một kẻ thù mà ta nhất định phải g..iết c..hết mà thôi.
Lưu SaTác giả: Xảo Khắc Lực A Hoa ĐiềmTruyện Cổ Đại1 Ngày thứ hai sau khi hồi kinh, ta vào cung yết kiến phụ hoàng. Trước cửa cung, ta xoay người xuống ngựa, liếc mắt một cái đã nhìn thấy hai bóng dáng ở ngoài vài bước. Đó là trúc mã Lý Vô Già đã từng cùng ta định hôn ước và hoàng muội cùng cha khác mẹ, Khương Tĩnh Nguyệt. “Phong hàn mới khỏi, sao hôm nay lại ăn mặc phong phanh như vậy?” Lý Vô Già cau mày, cởi áo choàng trên người, nghiêm túc bọc nàng lại: “Đợi về cung, ấm áp rồi cởi ra.” Tuyết rơi trên mi mắt nàng, trong chớp mắt hòa tan thành nước, theo khuôn mặt nhỏ nhắn dịu dàng kia chảy xuống, vẻ mặt đặc biệt ngây thơ. “Thiếp nghe nói...... mấy ngày trước hoàng tỷ đã hồi kinh.” Khương Tĩnh Nguyệt hít hít mũi, vành mắt có chút đỏ lên: "Người trong cung đều nói, bây giờ tỷ ấy có chiến công, nếu muốn g..iết thiếp, phụ hoàng cũng chỉ có thể đồng ý..." “Có ta che chở nàng ai dám?” Ta đứng ở một bên, nhịn không được lên tiếng: "Hai vị đúng là tình thâm như biển.” Lý Vô Già quay đầu lại. Nhìn thấy ta, theo bản năng hắn tiến về phía… 14Binh quyền mới bị hắn thu về, lại phải giao cho ta. Phụ hoàng rõ ràng rất không cam lòng. Nhưng mà ta đã c.h.é.m g..iết sứ thần Oa quốc, đối phương tuyệt đối không thể cùng chúng ta hòa đàm. Rơi vào đường cùng, phụ hoàng chỉ có thể đồng ý để ta xuất binh.Tuy nhiên, để kiềm chế ta, ngài hạ chỉ phong Trung Dũng hầu thế tử Lý Vô Già làm tùy quân giám sát sứ ngay tại chỗ.Không quan trọng.Ta không quan tâm.Những người từ bỏ ta có lẽ sẽ không đối xử tốt với ta như trước đây. Nếu như hắn thật sự dám ngăn cản đại sự của ta thì quận Hải Châu chính là nghĩa trang ta chọn cho hắn.Ta lĩnh ý chỉ, đưa Phương Cảnh Ngọc rời khỏi đại điện mà không thèm nhìn vẻ mặt u ám của Khương Tĩnh Nguyệt lấy một cái.Kẻ chỉ biết quanh quẩn với chuyện tình cảm nam nữ, dù có chống lưng đi chăng nữa thì cho tới bây giờ cũng không phải là đối thủ của ta. Nàng ta chỉ là một kẻ thù mà ta nhất định phải g..iết c..hết mà thôi.