1 Ngày thứ hai sau khi hồi kinh, ta vào cung yết kiến phụ hoàng. Trước cửa cung, ta xoay người xuống ngựa, liếc mắt một cái đã nhìn thấy hai bóng dáng ở ngoài vài bước. Đó là trúc mã Lý Vô Già đã từng cùng ta định hôn ước và hoàng muội cùng cha khác mẹ, Khương Tĩnh Nguyệt. “Phong hàn mới khỏi, sao hôm nay lại ăn mặc phong phanh như vậy?” Lý Vô Già cau mày, cởi áo choàng trên người, nghiêm túc bọc nàng lại: “Đợi về cung, ấm áp rồi cởi ra.” Tuyết rơi trên mi mắt nàng, trong chớp mắt hòa tan thành nước, theo khuôn mặt nhỏ nhắn dịu dàng kia chảy xuống, vẻ mặt đặc biệt ngây thơ. “Thiếp nghe nói...... mấy ngày trước hoàng tỷ đã hồi kinh.” Khương Tĩnh Nguyệt hít hít mũi, vành mắt có chút đỏ lên: "Người trong cung đều nói, bây giờ tỷ ấy có chiến công, nếu muốn g..iết thiếp, phụ hoàng cũng chỉ có thể đồng ý..." “Có ta che chở nàng ai dám?” Ta đứng ở một bên, nhịn không được lên tiếng: "Hai vị đúng là tình thâm như biển.” Lý Vô Già quay đầu lại. Nhìn thấy ta, theo bản năng hắn tiến về phía…

Chương 17

Lưu SaTác giả: Xảo Khắc Lực A Hoa ĐiềmTruyện Cổ Đại1 Ngày thứ hai sau khi hồi kinh, ta vào cung yết kiến phụ hoàng. Trước cửa cung, ta xoay người xuống ngựa, liếc mắt một cái đã nhìn thấy hai bóng dáng ở ngoài vài bước. Đó là trúc mã Lý Vô Già đã từng cùng ta định hôn ước và hoàng muội cùng cha khác mẹ, Khương Tĩnh Nguyệt. “Phong hàn mới khỏi, sao hôm nay lại ăn mặc phong phanh như vậy?” Lý Vô Già cau mày, cởi áo choàng trên người, nghiêm túc bọc nàng lại: “Đợi về cung, ấm áp rồi cởi ra.” Tuyết rơi trên mi mắt nàng, trong chớp mắt hòa tan thành nước, theo khuôn mặt nhỏ nhắn dịu dàng kia chảy xuống, vẻ mặt đặc biệt ngây thơ. “Thiếp nghe nói...... mấy ngày trước hoàng tỷ đã hồi kinh.” Khương Tĩnh Nguyệt hít hít mũi, vành mắt có chút đỏ lên: "Người trong cung đều nói, bây giờ tỷ ấy có chiến công, nếu muốn g..iết thiếp, phụ hoàng cũng chỉ có thể đồng ý..." “Có ta che chở nàng ai dám?” Ta đứng ở một bên, nhịn không được lên tiếng: "Hai vị đúng là tình thâm như biển.” Lý Vô Già quay đầu lại. Nhìn thấy ta, theo bản năng hắn tiến về phía… 17Ta đã không ngủ cả đêm.Một vầng trăng cong màu trắng bạc treo trong màn đêm, gió đêm thổi tới quận Hải Châu, mang theo mùi nước biển.Ta ôm kiếm ngồi dưới ánh trăng, suy nghĩ lại quá khứ.Vốn dĩ tất cả biến cố đều có nguyên nhân, không phải vì đã đã rời khỏi kinh ba năm qua mà là ca ca và người từng là thanh mai trúc mã của ta đã thối rữa từ lâu rồi.Nhưng...... vậy thì sao.Vậy thì sao?Ba năm một ngàn ngày, ngày ngày rèn luyện ở biên quan lạnh giá.Trái tim ta vững vàng như một tảng đá, ta sẽ không bị quấy rầy bởi bất cứ thứ gì.

Lưu SaTác giả: Xảo Khắc Lực A Hoa ĐiềmTruyện Cổ Đại1 Ngày thứ hai sau khi hồi kinh, ta vào cung yết kiến phụ hoàng. Trước cửa cung, ta xoay người xuống ngựa, liếc mắt một cái đã nhìn thấy hai bóng dáng ở ngoài vài bước. Đó là trúc mã Lý Vô Già đã từng cùng ta định hôn ước và hoàng muội cùng cha khác mẹ, Khương Tĩnh Nguyệt. “Phong hàn mới khỏi, sao hôm nay lại ăn mặc phong phanh như vậy?” Lý Vô Già cau mày, cởi áo choàng trên người, nghiêm túc bọc nàng lại: “Đợi về cung, ấm áp rồi cởi ra.” Tuyết rơi trên mi mắt nàng, trong chớp mắt hòa tan thành nước, theo khuôn mặt nhỏ nhắn dịu dàng kia chảy xuống, vẻ mặt đặc biệt ngây thơ. “Thiếp nghe nói...... mấy ngày trước hoàng tỷ đã hồi kinh.” Khương Tĩnh Nguyệt hít hít mũi, vành mắt có chút đỏ lên: "Người trong cung đều nói, bây giờ tỷ ấy có chiến công, nếu muốn g..iết thiếp, phụ hoàng cũng chỉ có thể đồng ý..." “Có ta che chở nàng ai dám?” Ta đứng ở một bên, nhịn không được lên tiếng: "Hai vị đúng là tình thâm như biển.” Lý Vô Già quay đầu lại. Nhìn thấy ta, theo bản năng hắn tiến về phía… 17Ta đã không ngủ cả đêm.Một vầng trăng cong màu trắng bạc treo trong màn đêm, gió đêm thổi tới quận Hải Châu, mang theo mùi nước biển.Ta ôm kiếm ngồi dưới ánh trăng, suy nghĩ lại quá khứ.Vốn dĩ tất cả biến cố đều có nguyên nhân, không phải vì đã đã rời khỏi kinh ba năm qua mà là ca ca và người từng là thanh mai trúc mã của ta đã thối rữa từ lâu rồi.Nhưng...... vậy thì sao.Vậy thì sao?Ba năm một ngàn ngày, ngày ngày rèn luyện ở biên quan lạnh giá.Trái tim ta vững vàng như một tảng đá, ta sẽ không bị quấy rầy bởi bất cứ thứ gì.

Lưu SaTác giả: Xảo Khắc Lực A Hoa ĐiềmTruyện Cổ Đại1 Ngày thứ hai sau khi hồi kinh, ta vào cung yết kiến phụ hoàng. Trước cửa cung, ta xoay người xuống ngựa, liếc mắt một cái đã nhìn thấy hai bóng dáng ở ngoài vài bước. Đó là trúc mã Lý Vô Già đã từng cùng ta định hôn ước và hoàng muội cùng cha khác mẹ, Khương Tĩnh Nguyệt. “Phong hàn mới khỏi, sao hôm nay lại ăn mặc phong phanh như vậy?” Lý Vô Già cau mày, cởi áo choàng trên người, nghiêm túc bọc nàng lại: “Đợi về cung, ấm áp rồi cởi ra.” Tuyết rơi trên mi mắt nàng, trong chớp mắt hòa tan thành nước, theo khuôn mặt nhỏ nhắn dịu dàng kia chảy xuống, vẻ mặt đặc biệt ngây thơ. “Thiếp nghe nói...... mấy ngày trước hoàng tỷ đã hồi kinh.” Khương Tĩnh Nguyệt hít hít mũi, vành mắt có chút đỏ lên: "Người trong cung đều nói, bây giờ tỷ ấy có chiến công, nếu muốn g..iết thiếp, phụ hoàng cũng chỉ có thể đồng ý..." “Có ta che chở nàng ai dám?” Ta đứng ở một bên, nhịn không được lên tiếng: "Hai vị đúng là tình thâm như biển.” Lý Vô Già quay đầu lại. Nhìn thấy ta, theo bản năng hắn tiến về phía… 17Ta đã không ngủ cả đêm.Một vầng trăng cong màu trắng bạc treo trong màn đêm, gió đêm thổi tới quận Hải Châu, mang theo mùi nước biển.Ta ôm kiếm ngồi dưới ánh trăng, suy nghĩ lại quá khứ.Vốn dĩ tất cả biến cố đều có nguyên nhân, không phải vì đã đã rời khỏi kinh ba năm qua mà là ca ca và người từng là thanh mai trúc mã của ta đã thối rữa từ lâu rồi.Nhưng...... vậy thì sao.Vậy thì sao?Ba năm một ngàn ngày, ngày ngày rèn luyện ở biên quan lạnh giá.Trái tim ta vững vàng như một tảng đá, ta sẽ không bị quấy rầy bởi bất cứ thứ gì.

Chương 17