1 Ngày thứ hai sau khi hồi kinh, ta vào cung yết kiến phụ hoàng. Trước cửa cung, ta xoay người xuống ngựa, liếc mắt một cái đã nhìn thấy hai bóng dáng ở ngoài vài bước. Đó là trúc mã Lý Vô Già đã từng cùng ta định hôn ước và hoàng muội cùng cha khác mẹ, Khương Tĩnh Nguyệt. “Phong hàn mới khỏi, sao hôm nay lại ăn mặc phong phanh như vậy?” Lý Vô Già cau mày, cởi áo choàng trên người, nghiêm túc bọc nàng lại: “Đợi về cung, ấm áp rồi cởi ra.” Tuyết rơi trên mi mắt nàng, trong chớp mắt hòa tan thành nước, theo khuôn mặt nhỏ nhắn dịu dàng kia chảy xuống, vẻ mặt đặc biệt ngây thơ. “Thiếp nghe nói...... mấy ngày trước hoàng tỷ đã hồi kinh.” Khương Tĩnh Nguyệt hít hít mũi, vành mắt có chút đỏ lên: "Người trong cung đều nói, bây giờ tỷ ấy có chiến công, nếu muốn g..iết thiếp, phụ hoàng cũng chỉ có thể đồng ý..." “Có ta che chở nàng ai dám?” Ta đứng ở một bên, nhịn không được lên tiếng: "Hai vị đúng là tình thâm như biển.” Lý Vô Già quay đầu lại. Nhìn thấy ta, theo bản năng hắn tiến về phía…
Chương 25: Hoàn
Lưu SaTác giả: Xảo Khắc Lực A Hoa ĐiềmTruyện Cổ Đại1 Ngày thứ hai sau khi hồi kinh, ta vào cung yết kiến phụ hoàng. Trước cửa cung, ta xoay người xuống ngựa, liếc mắt một cái đã nhìn thấy hai bóng dáng ở ngoài vài bước. Đó là trúc mã Lý Vô Già đã từng cùng ta định hôn ước và hoàng muội cùng cha khác mẹ, Khương Tĩnh Nguyệt. “Phong hàn mới khỏi, sao hôm nay lại ăn mặc phong phanh như vậy?” Lý Vô Già cau mày, cởi áo choàng trên người, nghiêm túc bọc nàng lại: “Đợi về cung, ấm áp rồi cởi ra.” Tuyết rơi trên mi mắt nàng, trong chớp mắt hòa tan thành nước, theo khuôn mặt nhỏ nhắn dịu dàng kia chảy xuống, vẻ mặt đặc biệt ngây thơ. “Thiếp nghe nói...... mấy ngày trước hoàng tỷ đã hồi kinh.” Khương Tĩnh Nguyệt hít hít mũi, vành mắt có chút đỏ lên: "Người trong cung đều nói, bây giờ tỷ ấy có chiến công, nếu muốn g..iết thiếp, phụ hoàng cũng chỉ có thể đồng ý..." “Có ta che chở nàng ai dám?” Ta đứng ở một bên, nhịn không được lên tiếng: "Hai vị đúng là tình thâm như biển.” Lý Vô Già quay đầu lại. Nhìn thấy ta, theo bản năng hắn tiến về phía… 25Tối hôm đó, ta lại một lần nữa mơ thấy mẫu hậu.Bởi vì tự tay g..iết Khương Diên Quân, ta không dám nhìn thẳng vào mắt bà.Nhưng bà lại đi tới, sờ sờ tóc ta.“Thư Ý.”Ta thấp giọng nói: "Mẫu hậu, là con không tốt..."“Con không làm sai cái gì cả, là do Diên Quân làm ca ca mà không bảo vệ tốt cho con.”Trong mộng, mẫu hậu nắm bàn tay thô ráp, đầy vết sẹo cũ chồng lên nhau của ta, giọng nói rất đau lòng: “Thư Ý của chúng ta, nhất định đã chịu rất nhiều đau khổ.”Trái tim giống như trong nháy mắt bị ngâm vào trong nước ấm, tất cả cảm xúc tiêu cực còn sót lại, đều biến mất trong câu nói này của bà.Ta mở mắt, ngoài cửa sổ ánh trăng đang sáng.Quá khứ như lưu sa (cát lún) bị gió đêm thổi bay qua mắt, lặng lẽ rải rác trong gió.Năm nay, ta hai mươi tuổi.G..iết c..hết tất cả kẻ thù, có được tất cả những gì ta muốn.Từ nay về sau trong cuộc đời chỉ còn lưu danh thiên cổ.(--END--)
Lưu SaTác giả: Xảo Khắc Lực A Hoa ĐiềmTruyện Cổ Đại1 Ngày thứ hai sau khi hồi kinh, ta vào cung yết kiến phụ hoàng. Trước cửa cung, ta xoay người xuống ngựa, liếc mắt một cái đã nhìn thấy hai bóng dáng ở ngoài vài bước. Đó là trúc mã Lý Vô Già đã từng cùng ta định hôn ước và hoàng muội cùng cha khác mẹ, Khương Tĩnh Nguyệt. “Phong hàn mới khỏi, sao hôm nay lại ăn mặc phong phanh như vậy?” Lý Vô Già cau mày, cởi áo choàng trên người, nghiêm túc bọc nàng lại: “Đợi về cung, ấm áp rồi cởi ra.” Tuyết rơi trên mi mắt nàng, trong chớp mắt hòa tan thành nước, theo khuôn mặt nhỏ nhắn dịu dàng kia chảy xuống, vẻ mặt đặc biệt ngây thơ. “Thiếp nghe nói...... mấy ngày trước hoàng tỷ đã hồi kinh.” Khương Tĩnh Nguyệt hít hít mũi, vành mắt có chút đỏ lên: "Người trong cung đều nói, bây giờ tỷ ấy có chiến công, nếu muốn g..iết thiếp, phụ hoàng cũng chỉ có thể đồng ý..." “Có ta che chở nàng ai dám?” Ta đứng ở một bên, nhịn không được lên tiếng: "Hai vị đúng là tình thâm như biển.” Lý Vô Già quay đầu lại. Nhìn thấy ta, theo bản năng hắn tiến về phía… 25Tối hôm đó, ta lại một lần nữa mơ thấy mẫu hậu.Bởi vì tự tay g..iết Khương Diên Quân, ta không dám nhìn thẳng vào mắt bà.Nhưng bà lại đi tới, sờ sờ tóc ta.“Thư Ý.”Ta thấp giọng nói: "Mẫu hậu, là con không tốt..."“Con không làm sai cái gì cả, là do Diên Quân làm ca ca mà không bảo vệ tốt cho con.”Trong mộng, mẫu hậu nắm bàn tay thô ráp, đầy vết sẹo cũ chồng lên nhau của ta, giọng nói rất đau lòng: “Thư Ý của chúng ta, nhất định đã chịu rất nhiều đau khổ.”Trái tim giống như trong nháy mắt bị ngâm vào trong nước ấm, tất cả cảm xúc tiêu cực còn sót lại, đều biến mất trong câu nói này của bà.Ta mở mắt, ngoài cửa sổ ánh trăng đang sáng.Quá khứ như lưu sa (cát lún) bị gió đêm thổi bay qua mắt, lặng lẽ rải rác trong gió.Năm nay, ta hai mươi tuổi.G..iết c..hết tất cả kẻ thù, có được tất cả những gì ta muốn.Từ nay về sau trong cuộc đời chỉ còn lưu danh thiên cổ.(--END--)
Lưu SaTác giả: Xảo Khắc Lực A Hoa ĐiềmTruyện Cổ Đại1 Ngày thứ hai sau khi hồi kinh, ta vào cung yết kiến phụ hoàng. Trước cửa cung, ta xoay người xuống ngựa, liếc mắt một cái đã nhìn thấy hai bóng dáng ở ngoài vài bước. Đó là trúc mã Lý Vô Già đã từng cùng ta định hôn ước và hoàng muội cùng cha khác mẹ, Khương Tĩnh Nguyệt. “Phong hàn mới khỏi, sao hôm nay lại ăn mặc phong phanh như vậy?” Lý Vô Già cau mày, cởi áo choàng trên người, nghiêm túc bọc nàng lại: “Đợi về cung, ấm áp rồi cởi ra.” Tuyết rơi trên mi mắt nàng, trong chớp mắt hòa tan thành nước, theo khuôn mặt nhỏ nhắn dịu dàng kia chảy xuống, vẻ mặt đặc biệt ngây thơ. “Thiếp nghe nói...... mấy ngày trước hoàng tỷ đã hồi kinh.” Khương Tĩnh Nguyệt hít hít mũi, vành mắt có chút đỏ lên: "Người trong cung đều nói, bây giờ tỷ ấy có chiến công, nếu muốn g..iết thiếp, phụ hoàng cũng chỉ có thể đồng ý..." “Có ta che chở nàng ai dám?” Ta đứng ở một bên, nhịn không được lên tiếng: "Hai vị đúng là tình thâm như biển.” Lý Vô Già quay đầu lại. Nhìn thấy ta, theo bản năng hắn tiến về phía… 25Tối hôm đó, ta lại một lần nữa mơ thấy mẫu hậu.Bởi vì tự tay g..iết Khương Diên Quân, ta không dám nhìn thẳng vào mắt bà.Nhưng bà lại đi tới, sờ sờ tóc ta.“Thư Ý.”Ta thấp giọng nói: "Mẫu hậu, là con không tốt..."“Con không làm sai cái gì cả, là do Diên Quân làm ca ca mà không bảo vệ tốt cho con.”Trong mộng, mẫu hậu nắm bàn tay thô ráp, đầy vết sẹo cũ chồng lên nhau của ta, giọng nói rất đau lòng: “Thư Ý của chúng ta, nhất định đã chịu rất nhiều đau khổ.”Trái tim giống như trong nháy mắt bị ngâm vào trong nước ấm, tất cả cảm xúc tiêu cực còn sót lại, đều biến mất trong câu nói này của bà.Ta mở mắt, ngoài cửa sổ ánh trăng đang sáng.Quá khứ như lưu sa (cát lún) bị gió đêm thổi bay qua mắt, lặng lẽ rải rác trong gió.Năm nay, ta hai mươi tuổi.G..iết c..hết tất cả kẻ thù, có được tất cả những gì ta muốn.Từ nay về sau trong cuộc đời chỉ còn lưu danh thiên cổ.(--END--)