1. Hoa khôi liền chạy đi, đám người hóng chuyện cũng dần giải tán. Tôi vẫn đứng đó. Vì tên trùm trường vẫn túm lấy cổ tay tôi. Tôi run rẩy quay người lại: “Tôi đi được chưa?” Hắn vẫn không di chuyển, nhìn về hướng hoa khôi rời đi suy nghĩ gì đó. Mãi sau hắn mới cúi đầu nhìn tôi: “Em tên gì?” Tôi sợ hãi: “Tiêu, Tiêu Vũ…” Hắn gật đầu: "Tôi tên..." “Khúc Ngang!” Tôi nhanh nhẹn nói rồi hỏi: “Bây giờ tôi có thể đi được chưa?” Khúc Ngang mặt không cảm xúc nói: "Chưa." Tôi khóc không ra nước mắt: “Tại sao?” "Tôi cần em giả làm bạn gái tôi." Tôi:? Theo suy nghĩ của tôi, Khúc Ngang là một người không thuộc về nơi có ánh sáng, khuôn mặt đẹp trai của hắn đầy bí ẩn và hoàn toàn không bộc lộ biểu cảm gì. Tôi: “Tôi có thể từ chối không?” Hắn đột nhiên nhướng mày cười, lộ ra hai cái răng nanh, nói ra bốn chữ: "Em cứ thử đi." Tôi thử? Sợ gì chứ! Tôi muốn liều một lần…. Khúc Ngang buông cổ tay tôi ra, nhìn tôi cười tươi hơn. ……xem sao. Tôi: “Là, là vì hoa khôi sao?” Khúc Ngang im lặng, gật đầu. Tôi…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...