Khi Lâm Ngữ đến Hải Đô, tiết trời đã sang đầu hạ. Là tiến sĩ trẻ tuổi nhất của đại học Bắc Thành, sau khi hoàn thành tốt nghiệp vào năm mười tám tuổi, Lâm Ngữ và thầy hướng dẫn cùng tiến vào viện nghiên cứu khoa học Hải Đô làm việc. Khí hậu ở Hải Đô ẩm ướt, mưa nhỏ rả rích cả ngày, điều này khiến một người quen sống ở phương Bắc như Lâm Ngữ không thể thích ứng ngay được. Cậu đến hải Đô chưa được bao lâu đã mắc chứng ho dai dẳng, điều trị nửa tháng vẫn chưa khỏi. Giáo sư Giang Hoài Tả thương cậu nhất, thấy học trò cưng đeo khẩu trang ho khù khụ trong phòng nghiên cứu cả ngày thì trong lòng lại khó chịu, trách đơn vị bố trí phòng ở tạm thời quá ẩm thấp nên muốn tìm giúp Lâm Ngữ một nơi tốt hơn để dưỡng bệnh. Lâm Ngữ cảm thấy mình lại làm phiền thầy, nội tâm bối rối không thôi. Giang Hoài Tả bật cười vỗ vai Lâm Ngữ: “Đứa con của người nhà thầy cũng tầm tuổi con, năm nay còn mới vào đại học nữa, tuy giờ con đã làm việc nhưng trong mắt thầy con vẫn là con nít thôi. Yên tâm đi, thầy quen…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...