Cuối mùa thu, mưa rơi trên từng mảnh ngói, theo độ cong chảy xuống, phát ra âm thanh ồn ào. Từng giọt mưa lăn xuống mặt đất tạo thành vũng bùn. Trước một căn nhà phía Tây của làng, có một thanh niên trẻ tuổi tay dài chân dài ngồi ngủ gật trên chiếc ghế tre nhỏ. Cây đào trọc lóc không ngăn được gió thu, trơ mắt nhìn chúng thổi về người trẻ tuổi tóc đen kia, làn gió tiến vào cổ áo sơ mi mở hai nút của anh, lả lướt xuống ống quần tây, dán lên mắt cá chân trắng gầy gò kia. Mưa to gió lớn, gió thổi đến mức tóc anh rối bời ngổn ngang, quần áo bay bay, từng đường nét gầy gò như ẩn như hiện, là một vẻ đẹp dễ vỡ. Từ xa có hai tiếng bước chân đang tiến đến gần, là hai mẹ con nhà họ Trương, bọn họ khoác áo mưa, đội nón rộng vành lớn, ủng cao su đạp trên con đường ruộng, nước bùn văng tung tóe. "Lại mưa, bực hết cả mình! Không làm được gì hết!" Tiểu Trương mạnh tay trút giận vào cây đào. Người trẻ tuổi ngồi trên ghế tre dần mở mắt. Lông mi anh vừa dày vừa đen giống một đường kẻ mắt tinh xảo, đồng…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...