1. Trước khi cử hành hôn lễ, tôi giả vờ đùa giỡn hỏi Chu Hành: "Nếu hôm chúng ta kết hôn, Ninh Nhạc chạy tới cướp rể, vậy anh có đi cùng cô ấy không?" Chu Hành cười nhạt, sờ sờ tóc tôi: "Em yên tâm, cô ấy sẽ không tới." Câu trả lời này không giống như đang thuyết phục tôi, mà giống như đang thuyết phục chính bản thân anh ta. Tôi không phục, hỏi tiếp: "Nếu cô ấy thực sự tới thì sao?" Trên mặt anh ta nhanh chóng hiện lên vẻ mong đợi, lại dùng giọng điệu dịu dàng như trước dỗ dàng tôi. "Bé ngốc, đừng suy nghĩ lung tung." Anh ta biết, mỗi lần như vậy, chỉ cần anh ta chịu nhún nhường một chút, thì tôi sẽ ngoan ngoãn đầu hàng. Nhưng lần này, tôi lại không ngậm miệng như anh ta mong chờ. "Chu Hành, cầu xin anh, mặc kệ trong hôn lễ xảy ra chuyện gì, chúng ta phải tổ chức cho xong được không?" Ấn đường Chu Hành đã nhíu cả vào: "Quý Vi, em thôi đi có được không? Ninh Nhạc đã kết hôn rồi! Cô ấy sẽ không tới cướp rể, có hiểu không?" 2. Tôi cũng không muốn hèn mọn như thế, nhưng tôi muốn sống. Bởi…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...