Tác giả:

Giang Hạ Vân là một cô gái ngây thơ, hiền lành và tốt bụng. Cô có vẻ ngoài ưa nhìn, trẻ trung. Cô là sinh viên năm ba của trường sân khấu điện ảnh hàng đầu trong nước. Để trang trải cho cuộc sống của mình, từ nhỏ cô đã làm đủ các công việc để nuôi sống bản thân. Hiện tại cô vừa đi học vừa làm một mẫu ảnh. “Tốt! Tốt! Cứ như vậy! Giữ nguyên tư thế đó! Đẹp lắm!” Hạ Vân liên tục tạo dáng cho những tấm hình quảng cáo. Cô rất chuyên nghiệp, những ai làm việc chung với cô đều rất hài lòng. “Buổi chụp hình hôm nay kết thúc! Hạ Vân, ngày mai chụp nốt 5 bộ cuối nhé!” Hạ Vân lấy chai nước suối uống một hơi cho đỡ khát, cô cười nói:”Vâng ạ! Ngày mai em đến! Chiều nay có tiết học, em về trước đây!” “Được! Em về trước đi!” Giang Hạ Vân chạy ra bàn rồi lấy cái túi nhỏ đeo lên vai. Cô vội vàng đi ra ngoài cửa. “Tít! Tít!”_Đó là tiếng xe ô tô của cô kêu. Cô mở cửa xe rồi ngồi vào bên trong. “Rầm!” Một tiếng va chạm lớn phát ra ở phía sau xe cô. Đúng thật là xui xẻo, cô phải “cày cuốc” bao nhiêu năm…

Chương 28: Tức Giận!

Mệt Rồi! Đi Rồi! Tan Rồi!Tác giả: Hàn HuyênTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhGiang Hạ Vân là một cô gái ngây thơ, hiền lành và tốt bụng. Cô có vẻ ngoài ưa nhìn, trẻ trung. Cô là sinh viên năm ba của trường sân khấu điện ảnh hàng đầu trong nước. Để trang trải cho cuộc sống của mình, từ nhỏ cô đã làm đủ các công việc để nuôi sống bản thân. Hiện tại cô vừa đi học vừa làm một mẫu ảnh. “Tốt! Tốt! Cứ như vậy! Giữ nguyên tư thế đó! Đẹp lắm!” Hạ Vân liên tục tạo dáng cho những tấm hình quảng cáo. Cô rất chuyên nghiệp, những ai làm việc chung với cô đều rất hài lòng. “Buổi chụp hình hôm nay kết thúc! Hạ Vân, ngày mai chụp nốt 5 bộ cuối nhé!” Hạ Vân lấy chai nước suối uống một hơi cho đỡ khát, cô cười nói:”Vâng ạ! Ngày mai em đến! Chiều nay có tiết học, em về trước đây!” “Được! Em về trước đi!” Giang Hạ Vân chạy ra bàn rồi lấy cái túi nhỏ đeo lên vai. Cô vội vàng đi ra ngoài cửa. “Tít! Tít!”_Đó là tiếng xe ô tô của cô kêu. Cô mở cửa xe rồi ngồi vào bên trong. “Rầm!” Một tiếng va chạm lớn phát ra ở phía sau xe cô. Đúng thật là xui xẻo, cô phải “cày cuốc” bao nhiêu năm… Ăn xong, Vivian cùng Mark đi đến Lý Thị quay tiếp quảng cáo còn đang dang dở. Cô mặc bộ quần áo giản dị cùng với kính râm và khẩu trang.Đến nơi, cô xuống xe rồi cùng quản lí của mình vào trong:”Mark, hôm nay là ngày quay cuối rồi có phải không?”Mark lấy máy tính bảng ra check lịch của Vivian, quả thật hôm nay là ngày quay cuối rồi. Mấy ngày nữa cô còn phải quay một bộ phim Mark vừa nhận giúp cô. Anh nhìn Vivian rồi nói:”Đúng rồi! Anh để trống cho em 5 ngày để nghỉ ngơi đó! 5 ngày đó anh xin về Mỹ có việc!”“Cảm ơn anh! Anh cứ về lo xong việc đi đã! Lát nữa quay xong em tự về, anh không phải lo!”Lý Nam Phong và Lý Bác Huân đi làm trễ thật! Lúc nào cô cũng phải chờ đợi.Sau 20 phút, cuối cùng hai người họ cũng đến. Lý Bác Huân có việc nên lên phòng trước, ông ta giao việc cho Lý Nam Phong!Vivian chỉ liếc Lý Nam Phong một cái, cô tỏ vẻ lạnh lùng nói:”Lý thiếu gia, tôi đi thay đồ!”Lý Nam Phong chưa kịp nói gì thì Vivian đã rời đi. Hắn ta chỉ biết nhìn theo bóng lưng của Vivian.Vẫn là bộ đồ quyến rũ ngày hôm qua. Ai lại viết ra cái kịch bản vớ vẩn như thế? Khoe hết cả da thịt ra ngoài!Sau khi quay xong, Vivian lại chỗ Lý Nam Phong từ biệt:”Lý thiếu gia, hôm nay quay ngày cuối, chúng ta cũng sẽ không gặp nhau nữa! Tạm biệt!”Bên ngoài, Vu Tử Ẩn đến đón Vivian. Lý Nam Phong đã nhìn thấy được điều đó! Hắn ta tức điên lên. Hình như hắn ta đã lỡ yêu cô gái đó rồi! Nhìn hai người đó cười nói, lòng của hắn ta lại sôi lên!Vivian vẫy tay chào Tử Ẩn:”Tử Ẩn! Tôi ở đây!”“Anh chở em về! Lên xe đi!”

Ăn xong, Vivian cùng Mark đi đến Lý Thị quay tiếp quảng cáo còn đang dang dở. Cô mặc bộ quần áo giản dị cùng với kính râm và khẩu trang.

Đến nơi, cô xuống xe rồi cùng quản lí của mình vào trong:”Mark, hôm nay là ngày quay cuối rồi có phải không?”

Mark lấy máy tính bảng ra check lịch của Vivian, quả thật hôm nay là ngày quay cuối rồi. Mấy ngày nữa cô còn phải quay một bộ phim Mark vừa nhận giúp cô. Anh nhìn Vivian rồi nói:”Đúng rồi! Anh để trống cho em 5 ngày để nghỉ ngơi đó! 5 ngày đó anh xin về Mỹ có việc!”

“Cảm ơn anh! Anh cứ về lo xong việc đi đã! Lát nữa quay xong em tự về, anh không phải lo!”

Lý Nam Phong và Lý Bác Huân đi làm trễ thật! Lúc nào cô cũng phải chờ đợi.

Sau 20 phút, cuối cùng hai người họ cũng đến. Lý Bác Huân có việc nên lên phòng trước, ông ta giao việc cho Lý Nam Phong!

Vivian chỉ liếc Lý Nam Phong một cái, cô tỏ vẻ lạnh lùng nói:”Lý thiếu gia, tôi đi thay đồ!”

Lý Nam Phong chưa kịp nói gì thì Vivian đã rời đi. Hắn ta chỉ biết nhìn theo bóng lưng của Vivian.

Vẫn là bộ đồ quyến rũ ngày hôm qua. Ai lại viết ra cái kịch bản vớ vẩn như thế? Khoe hết cả da thịt ra ngoài!

Sau khi quay xong, Vivian lại chỗ Lý Nam Phong từ biệt:”Lý thiếu gia, hôm nay quay ngày cuối, chúng ta cũng sẽ không gặp nhau nữa! Tạm biệt!”

Bên ngoài, Vu Tử Ẩn đến đón Vivian. Lý Nam Phong đã nhìn thấy được điều đó! Hắn ta tức điên lên. Hình như hắn ta đã lỡ yêu cô gái đó rồi! Nhìn hai người đó cười nói, lòng của hắn ta lại sôi lên!

Vivian vẫy tay chào Tử Ẩn:”Tử Ẩn! Tôi ở đây!”

“Anh chở em về! Lên xe đi!”

Mệt Rồi! Đi Rồi! Tan Rồi!Tác giả: Hàn HuyênTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhGiang Hạ Vân là một cô gái ngây thơ, hiền lành và tốt bụng. Cô có vẻ ngoài ưa nhìn, trẻ trung. Cô là sinh viên năm ba của trường sân khấu điện ảnh hàng đầu trong nước. Để trang trải cho cuộc sống của mình, từ nhỏ cô đã làm đủ các công việc để nuôi sống bản thân. Hiện tại cô vừa đi học vừa làm một mẫu ảnh. “Tốt! Tốt! Cứ như vậy! Giữ nguyên tư thế đó! Đẹp lắm!” Hạ Vân liên tục tạo dáng cho những tấm hình quảng cáo. Cô rất chuyên nghiệp, những ai làm việc chung với cô đều rất hài lòng. “Buổi chụp hình hôm nay kết thúc! Hạ Vân, ngày mai chụp nốt 5 bộ cuối nhé!” Hạ Vân lấy chai nước suối uống một hơi cho đỡ khát, cô cười nói:”Vâng ạ! Ngày mai em đến! Chiều nay có tiết học, em về trước đây!” “Được! Em về trước đi!” Giang Hạ Vân chạy ra bàn rồi lấy cái túi nhỏ đeo lên vai. Cô vội vàng đi ra ngoài cửa. “Tít! Tít!”_Đó là tiếng xe ô tô của cô kêu. Cô mở cửa xe rồi ngồi vào bên trong. “Rầm!” Một tiếng va chạm lớn phát ra ở phía sau xe cô. Đúng thật là xui xẻo, cô phải “cày cuốc” bao nhiêu năm… Ăn xong, Vivian cùng Mark đi đến Lý Thị quay tiếp quảng cáo còn đang dang dở. Cô mặc bộ quần áo giản dị cùng với kính râm và khẩu trang.Đến nơi, cô xuống xe rồi cùng quản lí của mình vào trong:”Mark, hôm nay là ngày quay cuối rồi có phải không?”Mark lấy máy tính bảng ra check lịch của Vivian, quả thật hôm nay là ngày quay cuối rồi. Mấy ngày nữa cô còn phải quay một bộ phim Mark vừa nhận giúp cô. Anh nhìn Vivian rồi nói:”Đúng rồi! Anh để trống cho em 5 ngày để nghỉ ngơi đó! 5 ngày đó anh xin về Mỹ có việc!”“Cảm ơn anh! Anh cứ về lo xong việc đi đã! Lát nữa quay xong em tự về, anh không phải lo!”Lý Nam Phong và Lý Bác Huân đi làm trễ thật! Lúc nào cô cũng phải chờ đợi.Sau 20 phút, cuối cùng hai người họ cũng đến. Lý Bác Huân có việc nên lên phòng trước, ông ta giao việc cho Lý Nam Phong!Vivian chỉ liếc Lý Nam Phong một cái, cô tỏ vẻ lạnh lùng nói:”Lý thiếu gia, tôi đi thay đồ!”Lý Nam Phong chưa kịp nói gì thì Vivian đã rời đi. Hắn ta chỉ biết nhìn theo bóng lưng của Vivian.Vẫn là bộ đồ quyến rũ ngày hôm qua. Ai lại viết ra cái kịch bản vớ vẩn như thế? Khoe hết cả da thịt ra ngoài!Sau khi quay xong, Vivian lại chỗ Lý Nam Phong từ biệt:”Lý thiếu gia, hôm nay quay ngày cuối, chúng ta cũng sẽ không gặp nhau nữa! Tạm biệt!”Bên ngoài, Vu Tử Ẩn đến đón Vivian. Lý Nam Phong đã nhìn thấy được điều đó! Hắn ta tức điên lên. Hình như hắn ta đã lỡ yêu cô gái đó rồi! Nhìn hai người đó cười nói, lòng của hắn ta lại sôi lên!Vivian vẫy tay chào Tử Ẩn:”Tử Ẩn! Tôi ở đây!”“Anh chở em về! Lên xe đi!”

Chương 28: Tức Giận!