1. Tiên sương lượn lờ trên mặt hồ Vân Đỉnh. Đế Quân: “Yêu vật! Địa bàn của bổn quân cũng dám xông vào!” Bạch Hổ: “Chỉ muốn đến xin tiên nhân một bảo vật.” Đế Quân: “Hừ! Lá gan không nhỏ! Không biết rằng đến đây rồi sẽ không có đường về sao?” Bạch Hổ: “Thiên kiếp của ta sắp đến, dù sao cũng khó qua, nếu không tranh chấp với trời đến cuối cùng, chết cũng chẳng rõ.” Dứt lời, bóng trắng lóe lên xông thẳng xuống đáy hồ xanh đen. Đế Quân nhìn tình thế có do dự trong nháy mắt, sau đó cũng theo sát chui vào đáy hồ đấu pháp. Mặt hồ. Thiên lôi ẩn hiện, từng trận cuồng phong. Tia chớp muôn vàn khí thế làm người ta sợ hãi bổ xuống dưới nước. Bọt nước văng khắp nơi.

Chương 3

Đại Vương Muốn Nôn Rồi, Đại Vương Động Thai Khí Rồi!Tác giả: Trái Dừa Trên MâyTruyện Đam Mỹ1. Tiên sương lượn lờ trên mặt hồ Vân Đỉnh. Đế Quân: “Yêu vật! Địa bàn của bổn quân cũng dám xông vào!” Bạch Hổ: “Chỉ muốn đến xin tiên nhân một bảo vật.” Đế Quân: “Hừ! Lá gan không nhỏ! Không biết rằng đến đây rồi sẽ không có đường về sao?” Bạch Hổ: “Thiên kiếp của ta sắp đến, dù sao cũng khó qua, nếu không tranh chấp với trời đến cuối cùng, chết cũng chẳng rõ.” Dứt lời, bóng trắng lóe lên xông thẳng xuống đáy hồ xanh đen. Đế Quân nhìn tình thế có do dự trong nháy mắt, sau đó cũng theo sát chui vào đáy hồ đấu pháp. Mặt hồ. Thiên lôi ẩn hiện, từng trận cuồng phong. Tia chớp muôn vàn khí thế làm người ta sợ hãi bổ xuống dưới nước. Bọt nước văng khắp nơi. 3.Mấy tháng sau.Động phủ nơi núi sâu.Lão yêu Bính sờ sờ chòm râu: “Ặc… Đại Vương… Ta nói triệu chứng gần một tháng nay của ngài càng ngày càng giống mang thai.”Bạch Hổ lười biếng nâng mí mắt: “Ta nói rồi, chỗ này có những thứ không cần đề cập lung tung đến, ngươi càng già càng hồ đồ có phải không?!”Lão yêu Bính: “Nhưng, nhưng mà Đại Vương, bụng của ngài rõ ràng càng lúc càng lớn. Hở chút muốn nôn cũng là triệu chứng của thai nghén…”Bạch Hổ: “Câm miệng! Đừng lại chọc ta bực mình… Ọe…”Lão yêu Bính: “Đại Vương bụng ngài lại không thoải mái sao?”Bạch Hổ sờ sờ bụng nhỏ phồng phồng lên: “Hơi đau chút thôi, chắc là do gần đây hút vào quá nhiều tinh hoa tiên thảo, tiêu hóa không được thôi.”

Đại Vương Muốn Nôn Rồi, Đại Vương Động Thai Khí Rồi!Tác giả: Trái Dừa Trên MâyTruyện Đam Mỹ1. Tiên sương lượn lờ trên mặt hồ Vân Đỉnh. Đế Quân: “Yêu vật! Địa bàn của bổn quân cũng dám xông vào!” Bạch Hổ: “Chỉ muốn đến xin tiên nhân một bảo vật.” Đế Quân: “Hừ! Lá gan không nhỏ! Không biết rằng đến đây rồi sẽ không có đường về sao?” Bạch Hổ: “Thiên kiếp của ta sắp đến, dù sao cũng khó qua, nếu không tranh chấp với trời đến cuối cùng, chết cũng chẳng rõ.” Dứt lời, bóng trắng lóe lên xông thẳng xuống đáy hồ xanh đen. Đế Quân nhìn tình thế có do dự trong nháy mắt, sau đó cũng theo sát chui vào đáy hồ đấu pháp. Mặt hồ. Thiên lôi ẩn hiện, từng trận cuồng phong. Tia chớp muôn vàn khí thế làm người ta sợ hãi bổ xuống dưới nước. Bọt nước văng khắp nơi. 3.Mấy tháng sau.Động phủ nơi núi sâu.Lão yêu Bính sờ sờ chòm râu: “Ặc… Đại Vương… Ta nói triệu chứng gần một tháng nay của ngài càng ngày càng giống mang thai.”Bạch Hổ lười biếng nâng mí mắt: “Ta nói rồi, chỗ này có những thứ không cần đề cập lung tung đến, ngươi càng già càng hồ đồ có phải không?!”Lão yêu Bính: “Nhưng, nhưng mà Đại Vương, bụng của ngài rõ ràng càng lúc càng lớn. Hở chút muốn nôn cũng là triệu chứng của thai nghén…”Bạch Hổ: “Câm miệng! Đừng lại chọc ta bực mình… Ọe…”Lão yêu Bính: “Đại Vương bụng ngài lại không thoải mái sao?”Bạch Hổ sờ sờ bụng nhỏ phồng phồng lên: “Hơi đau chút thôi, chắc là do gần đây hút vào quá nhiều tinh hoa tiên thảo, tiêu hóa không được thôi.”

Đại Vương Muốn Nôn Rồi, Đại Vương Động Thai Khí Rồi!Tác giả: Trái Dừa Trên MâyTruyện Đam Mỹ1. Tiên sương lượn lờ trên mặt hồ Vân Đỉnh. Đế Quân: “Yêu vật! Địa bàn của bổn quân cũng dám xông vào!” Bạch Hổ: “Chỉ muốn đến xin tiên nhân một bảo vật.” Đế Quân: “Hừ! Lá gan không nhỏ! Không biết rằng đến đây rồi sẽ không có đường về sao?” Bạch Hổ: “Thiên kiếp của ta sắp đến, dù sao cũng khó qua, nếu không tranh chấp với trời đến cuối cùng, chết cũng chẳng rõ.” Dứt lời, bóng trắng lóe lên xông thẳng xuống đáy hồ xanh đen. Đế Quân nhìn tình thế có do dự trong nháy mắt, sau đó cũng theo sát chui vào đáy hồ đấu pháp. Mặt hồ. Thiên lôi ẩn hiện, từng trận cuồng phong. Tia chớp muôn vàn khí thế làm người ta sợ hãi bổ xuống dưới nước. Bọt nước văng khắp nơi. 3.Mấy tháng sau.Động phủ nơi núi sâu.Lão yêu Bính sờ sờ chòm râu: “Ặc… Đại Vương… Ta nói triệu chứng gần một tháng nay của ngài càng ngày càng giống mang thai.”Bạch Hổ lười biếng nâng mí mắt: “Ta nói rồi, chỗ này có những thứ không cần đề cập lung tung đến, ngươi càng già càng hồ đồ có phải không?!”Lão yêu Bính: “Nhưng, nhưng mà Đại Vương, bụng của ngài rõ ràng càng lúc càng lớn. Hở chút muốn nôn cũng là triệu chứng của thai nghén…”Bạch Hổ: “Câm miệng! Đừng lại chọc ta bực mình… Ọe…”Lão yêu Bính: “Đại Vương bụng ngài lại không thoải mái sao?”Bạch Hổ sờ sờ bụng nhỏ phồng phồng lên: “Hơi đau chút thôi, chắc là do gần đây hút vào quá nhiều tinh hoa tiên thảo, tiêu hóa không được thôi.”

Chương 3