1. Tiên sương lượn lờ trên mặt hồ Vân Đỉnh. Đế Quân: “Yêu vật! Địa bàn của bổn quân cũng dám xông vào!” Bạch Hổ: “Chỉ muốn đến xin tiên nhân một bảo vật.” Đế Quân: “Hừ! Lá gan không nhỏ! Không biết rằng đến đây rồi sẽ không có đường về sao?” Bạch Hổ: “Thiên kiếp của ta sắp đến, dù sao cũng khó qua, nếu không tranh chấp với trời đến cuối cùng, chết cũng chẳng rõ.” Dứt lời, bóng trắng lóe lên xông thẳng xuống đáy hồ xanh đen. Đế Quân nhìn tình thế có do dự trong nháy mắt, sau đó cũng theo sát chui vào đáy hồ đấu pháp. Mặt hồ. Thiên lôi ẩn hiện, từng trận cuồng phong. Tia chớp muôn vàn khí thế làm người ta sợ hãi bổ xuống dưới nước. Bọt nước văng khắp nơi.
Chương 29
Đại Vương Muốn Nôn Rồi, Đại Vương Động Thai Khí Rồi!Tác giả: Trái Dừa Trên MâyTruyện Đam Mỹ1. Tiên sương lượn lờ trên mặt hồ Vân Đỉnh. Đế Quân: “Yêu vật! Địa bàn của bổn quân cũng dám xông vào!” Bạch Hổ: “Chỉ muốn đến xin tiên nhân một bảo vật.” Đế Quân: “Hừ! Lá gan không nhỏ! Không biết rằng đến đây rồi sẽ không có đường về sao?” Bạch Hổ: “Thiên kiếp của ta sắp đến, dù sao cũng khó qua, nếu không tranh chấp với trời đến cuối cùng, chết cũng chẳng rõ.” Dứt lời, bóng trắng lóe lên xông thẳng xuống đáy hồ xanh đen. Đế Quân nhìn tình thế có do dự trong nháy mắt, sau đó cũng theo sát chui vào đáy hồ đấu pháp. Mặt hồ. Thiên lôi ẩn hiện, từng trận cuồng phong. Tia chớp muôn vàn khí thế làm người ta sợ hãi bổ xuống dưới nước. Bọt nước văng khắp nơi. 29.Ngoại ô Thanh Châu.Tiền viện phòng ở.Bạch Hổ ôm Hổ Con xuất hiện: “Vị công tử này chính là Tiết thần y?”Thanh niên ngừng tay đang phơi thuốc: “Thần y thì không dám nhận, tại hạ chỉ là một thầy thuốc bình thường, ngươi là… tới xem bệnh?”Bạch Hổ: “Sao? Không giống?”Thanh niên: “Không không không, là tại hạ sống nơi sơn dã, nhất thời chưa thấy qua người khí độ như công tử, có chỗ thất lễ mong công tử thứ lỗi cho.”Bạch Hổ: “Ồ? Nghe nói Tiết đại phu không phải có một người bạn vô cùng thân thiết? Cũng có dáng vẻ bất phàm thế gian hiếm có.”Thanh niên trố mắt, nắm không rõ thái độ: “Chuyện đó…”Đúng vào lúc này, một nam tử từ phòng trong đi ra.Mặt mày sắc bén.Vẻ mặt lạnh lùng.Quả nhiên dung nhan giống nhau như đúc.Hổ Con đen mặt.Nam tử tiến lên gật đầu hành lễ với Hổ Con: “Khưu Dạ hồ Vân Đỉnh, bái kiến Đế Quân.”.
Đại Vương Muốn Nôn Rồi, Đại Vương Động Thai Khí Rồi!Tác giả: Trái Dừa Trên MâyTruyện Đam Mỹ1. Tiên sương lượn lờ trên mặt hồ Vân Đỉnh. Đế Quân: “Yêu vật! Địa bàn của bổn quân cũng dám xông vào!” Bạch Hổ: “Chỉ muốn đến xin tiên nhân một bảo vật.” Đế Quân: “Hừ! Lá gan không nhỏ! Không biết rằng đến đây rồi sẽ không có đường về sao?” Bạch Hổ: “Thiên kiếp của ta sắp đến, dù sao cũng khó qua, nếu không tranh chấp với trời đến cuối cùng, chết cũng chẳng rõ.” Dứt lời, bóng trắng lóe lên xông thẳng xuống đáy hồ xanh đen. Đế Quân nhìn tình thế có do dự trong nháy mắt, sau đó cũng theo sát chui vào đáy hồ đấu pháp. Mặt hồ. Thiên lôi ẩn hiện, từng trận cuồng phong. Tia chớp muôn vàn khí thế làm người ta sợ hãi bổ xuống dưới nước. Bọt nước văng khắp nơi. 29.Ngoại ô Thanh Châu.Tiền viện phòng ở.Bạch Hổ ôm Hổ Con xuất hiện: “Vị công tử này chính là Tiết thần y?”Thanh niên ngừng tay đang phơi thuốc: “Thần y thì không dám nhận, tại hạ chỉ là một thầy thuốc bình thường, ngươi là… tới xem bệnh?”Bạch Hổ: “Sao? Không giống?”Thanh niên: “Không không không, là tại hạ sống nơi sơn dã, nhất thời chưa thấy qua người khí độ như công tử, có chỗ thất lễ mong công tử thứ lỗi cho.”Bạch Hổ: “Ồ? Nghe nói Tiết đại phu không phải có một người bạn vô cùng thân thiết? Cũng có dáng vẻ bất phàm thế gian hiếm có.”Thanh niên trố mắt, nắm không rõ thái độ: “Chuyện đó…”Đúng vào lúc này, một nam tử từ phòng trong đi ra.Mặt mày sắc bén.Vẻ mặt lạnh lùng.Quả nhiên dung nhan giống nhau như đúc.Hổ Con đen mặt.Nam tử tiến lên gật đầu hành lễ với Hổ Con: “Khưu Dạ hồ Vân Đỉnh, bái kiến Đế Quân.”.
Đại Vương Muốn Nôn Rồi, Đại Vương Động Thai Khí Rồi!Tác giả: Trái Dừa Trên MâyTruyện Đam Mỹ1. Tiên sương lượn lờ trên mặt hồ Vân Đỉnh. Đế Quân: “Yêu vật! Địa bàn của bổn quân cũng dám xông vào!” Bạch Hổ: “Chỉ muốn đến xin tiên nhân một bảo vật.” Đế Quân: “Hừ! Lá gan không nhỏ! Không biết rằng đến đây rồi sẽ không có đường về sao?” Bạch Hổ: “Thiên kiếp của ta sắp đến, dù sao cũng khó qua, nếu không tranh chấp với trời đến cuối cùng, chết cũng chẳng rõ.” Dứt lời, bóng trắng lóe lên xông thẳng xuống đáy hồ xanh đen. Đế Quân nhìn tình thế có do dự trong nháy mắt, sau đó cũng theo sát chui vào đáy hồ đấu pháp. Mặt hồ. Thiên lôi ẩn hiện, từng trận cuồng phong. Tia chớp muôn vàn khí thế làm người ta sợ hãi bổ xuống dưới nước. Bọt nước văng khắp nơi. 29.Ngoại ô Thanh Châu.Tiền viện phòng ở.Bạch Hổ ôm Hổ Con xuất hiện: “Vị công tử này chính là Tiết thần y?”Thanh niên ngừng tay đang phơi thuốc: “Thần y thì không dám nhận, tại hạ chỉ là một thầy thuốc bình thường, ngươi là… tới xem bệnh?”Bạch Hổ: “Sao? Không giống?”Thanh niên: “Không không không, là tại hạ sống nơi sơn dã, nhất thời chưa thấy qua người khí độ như công tử, có chỗ thất lễ mong công tử thứ lỗi cho.”Bạch Hổ: “Ồ? Nghe nói Tiết đại phu không phải có một người bạn vô cùng thân thiết? Cũng có dáng vẻ bất phàm thế gian hiếm có.”Thanh niên trố mắt, nắm không rõ thái độ: “Chuyện đó…”Đúng vào lúc này, một nam tử từ phòng trong đi ra.Mặt mày sắc bén.Vẻ mặt lạnh lùng.Quả nhiên dung nhan giống nhau như đúc.Hổ Con đen mặt.Nam tử tiến lên gật đầu hành lễ với Hổ Con: “Khưu Dạ hồ Vân Đỉnh, bái kiến Đế Quân.”.