1. Tô Dương và tôi trời sinh vốn đã có mắt âm dương. Lúc mới quen nhau, chính vì có cùng đặc tính, khiến tôi kích động đến rưng rưng nước mắt. Khác biệt với tôi, anh ấy là truyền nhân của thiên sư, bao nhiêu quỷ quái bò sát bên cạnh anh trong bóng tối, anh ấy đều có thể làm ngơ bỏ qua như không có chuyện gì. Còn tôi thì vẫn sẽ dựng tóc gáy, toát mồ hôi hột, âm thầm đọc những giá trị cốt lõi của chủ nghĩa xã hội. Một hôm nọ, tôi bị lệ quỷ theo về đến nhà, sợ đến mức xoay người nhảy thẳng vào lòng Tô Dương. Anh ấy ngơ ngác một lúc, rồi ôm lấy tôi nói: “Đừng sợ, để anh xử lý cho.” Đó là lần đầu tiên tôi cảm nhận được sự yên tâm. Có thể nói là trước khi tôi gặp anh ấy, mỗi ngày tôi đều sống trong nơm nớp lo sợ. Sau khi quen nhau, anh ấy tặng cho tôi một sợi dây chuyền tránh tà, từ đó tôi không còn thấy những thứ kỳ quái nữa. Cuối cùng tôi cũng có thể sống như một người bình thường rồi. Ngày tháng tốt đẹp không được bao lâu, bà ngoại đi chợ bị ngã trúng đầu, tuy đã cấp cứu kịp thời, nhưng…

Chương 12

Chậu Cây Cảnh Chí MạngTác giả: Cơm Nắm Rượu NgọtTruyện Đoản Văn, Truyện Linh Dị1. Tô Dương và tôi trời sinh vốn đã có mắt âm dương. Lúc mới quen nhau, chính vì có cùng đặc tính, khiến tôi kích động đến rưng rưng nước mắt. Khác biệt với tôi, anh ấy là truyền nhân của thiên sư, bao nhiêu quỷ quái bò sát bên cạnh anh trong bóng tối, anh ấy đều có thể làm ngơ bỏ qua như không có chuyện gì. Còn tôi thì vẫn sẽ dựng tóc gáy, toát mồ hôi hột, âm thầm đọc những giá trị cốt lõi của chủ nghĩa xã hội. Một hôm nọ, tôi bị lệ quỷ theo về đến nhà, sợ đến mức xoay người nhảy thẳng vào lòng Tô Dương. Anh ấy ngơ ngác một lúc, rồi ôm lấy tôi nói: “Đừng sợ, để anh xử lý cho.” Đó là lần đầu tiên tôi cảm nhận được sự yên tâm. Có thể nói là trước khi tôi gặp anh ấy, mỗi ngày tôi đều sống trong nơm nớp lo sợ. Sau khi quen nhau, anh ấy tặng cho tôi một sợi dây chuyền tránh tà, từ đó tôi không còn thấy những thứ kỳ quái nữa. Cuối cùng tôi cũng có thể sống như một người bình thường rồi. Ngày tháng tốt đẹp không được bao lâu, bà ngoại đi chợ bị ngã trúng đầu, tuy đã cấp cứu kịp thời, nhưng… “Đợi chút đã! Tôi không phải hậu nhân Nữ Oa đâu, nhất định là ông nhầm người rồi, nếu tôi là hậu nhân Nữ Oa, thì giờ tôi thảm hại vậy sao?”“Nếu ăn được tim linh lung của hậu nhân Nữ Oa, Hầu Khanh ta sẽ được sống dưới ánh mặt trời, pháp lực tăng mạnh. Có phải là hậu nhân Nữ Oa hay không, chỉ cần ăn tim của cô là biết thôi.”Tô Dương nói rồi, giơ tay muốn xuyên thủng trái tim tôi.May mắn thay tôi phản ứng nhanh nên kịp thời né kịp trong gang tấc, nhưng vẫn bị móng tay dài sắc nhọn của anh đâm trúng xương sườn, cơn đau như ngọn lửa thiêu đốt cơ thể tôi, khiến tôi ngã khụy xuống đất.“Tô Dương!”Tôi đau đớn r3n rỉ xoay người lại, chiếc dây chuyền anh tặng tôi rơi ra khỏi túi.Anh nhìn thấy sợi dây chuyền, ánh mắt thất thần trong giây lát, sau đó nhặt sợi dây chuyền lên bấm nút ẩn, chớp mắt, lộ ra vũ khí giấu kín dưới mặt dây chuyền, anh không hề chần chừ đâm thẳng vào động mạch của mình.Một loạt hành động này diễn ra quá nhanh làm tôi không kịp định thần lại để ngăn cản anh, chỉ đành trơ mắt nhìn dòng m.áu đỏ tươi chảy ròng rọc trước mặt tôi.Chướng khí trên người anh từ từ tiêu tán, hai hàng giọt lệ xót xa rơi xuống, ánh mắt của anh vẫn dịu dàng ấm áp như ngày đầu tiên hai chúng tôi gặp nhau.“Tinh Loan….anh…xin lỗi em….”Khi tỉnh lại tôi thấy mình đang nằm trong phòng bệnh, xung quanh thoang thoảng mùi thuốc khử trùng, tôi mới xác thực đây không phải là mơ.Y tá thấy tôi đã tỉnh lại, liền mỉm cười dịu dàng với tôi: “Em đúng phúc lớn mạng lớn đó, bị dã thú cắn thương nặng đến vậy, vẫn có thể tự mình đến trước bệnh viện cầu cứu.”Tôi hướng mắt nhìn ba con lệ quỷ đứng trên giường bệnh, nỗi hoảng sợ thấp thỏm trong lòng lúc trước đã không còn nữa.Đợi y tá đi ra ngoài, tôi ngước nhìn sang quỷ mặt người, cô ta tên là Mai Nương, đang thở dài liếc tôi: “Vết thương này không nhẹ đâu đấy.”“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”Nghe câu chuyện Mai Nương kể, tôi mới biết đầu đuôi mọi việc.Thì ra sau khi Hầu Khanh phát hiện ra tôi chính là hậu duệ Nữ Oa, liền muốn đoạt lấy trái tim linh lung của tôi, để giúp hắn khôi phục lại, cơ thể tăng cường sức mạnh.Nhưng hắn chỉ là một hồn phách, nên cần phải tìm ký chủ, thế là hắn nhắm tới Tô Dương.Tô Dương từng chiến đấu với hắn, vốn định bế quan tu luyện, tìm cách đẩy lùi Hầu Khanh.Không ngờ chính lúc then chốt, tôi lại gửi tin cầu cứu anh, buộc anh phải xuất quan trước thời hạn, hại pháp lực của anh ấy bị hao tổn nặng nề.Hầu Khanh bèn nhân cơ hội đó thâm nhập vào cơ thể anh, biến Tô Dương thành con rối.Vậy thì chính là tôi đã gián tiếp h.ại ch.ết Tô Dương….

Chậu Cây Cảnh Chí MạngTác giả: Cơm Nắm Rượu NgọtTruyện Đoản Văn, Truyện Linh Dị1. Tô Dương và tôi trời sinh vốn đã có mắt âm dương. Lúc mới quen nhau, chính vì có cùng đặc tính, khiến tôi kích động đến rưng rưng nước mắt. Khác biệt với tôi, anh ấy là truyền nhân của thiên sư, bao nhiêu quỷ quái bò sát bên cạnh anh trong bóng tối, anh ấy đều có thể làm ngơ bỏ qua như không có chuyện gì. Còn tôi thì vẫn sẽ dựng tóc gáy, toát mồ hôi hột, âm thầm đọc những giá trị cốt lõi của chủ nghĩa xã hội. Một hôm nọ, tôi bị lệ quỷ theo về đến nhà, sợ đến mức xoay người nhảy thẳng vào lòng Tô Dương. Anh ấy ngơ ngác một lúc, rồi ôm lấy tôi nói: “Đừng sợ, để anh xử lý cho.” Đó là lần đầu tiên tôi cảm nhận được sự yên tâm. Có thể nói là trước khi tôi gặp anh ấy, mỗi ngày tôi đều sống trong nơm nớp lo sợ. Sau khi quen nhau, anh ấy tặng cho tôi một sợi dây chuyền tránh tà, từ đó tôi không còn thấy những thứ kỳ quái nữa. Cuối cùng tôi cũng có thể sống như một người bình thường rồi. Ngày tháng tốt đẹp không được bao lâu, bà ngoại đi chợ bị ngã trúng đầu, tuy đã cấp cứu kịp thời, nhưng… “Đợi chút đã! Tôi không phải hậu nhân Nữ Oa đâu, nhất định là ông nhầm người rồi, nếu tôi là hậu nhân Nữ Oa, thì giờ tôi thảm hại vậy sao?”“Nếu ăn được tim linh lung của hậu nhân Nữ Oa, Hầu Khanh ta sẽ được sống dưới ánh mặt trời, pháp lực tăng mạnh. Có phải là hậu nhân Nữ Oa hay không, chỉ cần ăn tim của cô là biết thôi.”Tô Dương nói rồi, giơ tay muốn xuyên thủng trái tim tôi.May mắn thay tôi phản ứng nhanh nên kịp thời né kịp trong gang tấc, nhưng vẫn bị móng tay dài sắc nhọn của anh đâm trúng xương sườn, cơn đau như ngọn lửa thiêu đốt cơ thể tôi, khiến tôi ngã khụy xuống đất.“Tô Dương!”Tôi đau đớn r3n rỉ xoay người lại, chiếc dây chuyền anh tặng tôi rơi ra khỏi túi.Anh nhìn thấy sợi dây chuyền, ánh mắt thất thần trong giây lát, sau đó nhặt sợi dây chuyền lên bấm nút ẩn, chớp mắt, lộ ra vũ khí giấu kín dưới mặt dây chuyền, anh không hề chần chừ đâm thẳng vào động mạch của mình.Một loạt hành động này diễn ra quá nhanh làm tôi không kịp định thần lại để ngăn cản anh, chỉ đành trơ mắt nhìn dòng m.áu đỏ tươi chảy ròng rọc trước mặt tôi.Chướng khí trên người anh từ từ tiêu tán, hai hàng giọt lệ xót xa rơi xuống, ánh mắt của anh vẫn dịu dàng ấm áp như ngày đầu tiên hai chúng tôi gặp nhau.“Tinh Loan….anh…xin lỗi em….”Khi tỉnh lại tôi thấy mình đang nằm trong phòng bệnh, xung quanh thoang thoảng mùi thuốc khử trùng, tôi mới xác thực đây không phải là mơ.Y tá thấy tôi đã tỉnh lại, liền mỉm cười dịu dàng với tôi: “Em đúng phúc lớn mạng lớn đó, bị dã thú cắn thương nặng đến vậy, vẫn có thể tự mình đến trước bệnh viện cầu cứu.”Tôi hướng mắt nhìn ba con lệ quỷ đứng trên giường bệnh, nỗi hoảng sợ thấp thỏm trong lòng lúc trước đã không còn nữa.Đợi y tá đi ra ngoài, tôi ngước nhìn sang quỷ mặt người, cô ta tên là Mai Nương, đang thở dài liếc tôi: “Vết thương này không nhẹ đâu đấy.”“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”Nghe câu chuyện Mai Nương kể, tôi mới biết đầu đuôi mọi việc.Thì ra sau khi Hầu Khanh phát hiện ra tôi chính là hậu duệ Nữ Oa, liền muốn đoạt lấy trái tim linh lung của tôi, để giúp hắn khôi phục lại, cơ thể tăng cường sức mạnh.Nhưng hắn chỉ là một hồn phách, nên cần phải tìm ký chủ, thế là hắn nhắm tới Tô Dương.Tô Dương từng chiến đấu với hắn, vốn định bế quan tu luyện, tìm cách đẩy lùi Hầu Khanh.Không ngờ chính lúc then chốt, tôi lại gửi tin cầu cứu anh, buộc anh phải xuất quan trước thời hạn, hại pháp lực của anh ấy bị hao tổn nặng nề.Hầu Khanh bèn nhân cơ hội đó thâm nhập vào cơ thể anh, biến Tô Dương thành con rối.Vậy thì chính là tôi đã gián tiếp h.ại ch.ết Tô Dương….

Chậu Cây Cảnh Chí MạngTác giả: Cơm Nắm Rượu NgọtTruyện Đoản Văn, Truyện Linh Dị1. Tô Dương và tôi trời sinh vốn đã có mắt âm dương. Lúc mới quen nhau, chính vì có cùng đặc tính, khiến tôi kích động đến rưng rưng nước mắt. Khác biệt với tôi, anh ấy là truyền nhân của thiên sư, bao nhiêu quỷ quái bò sát bên cạnh anh trong bóng tối, anh ấy đều có thể làm ngơ bỏ qua như không có chuyện gì. Còn tôi thì vẫn sẽ dựng tóc gáy, toát mồ hôi hột, âm thầm đọc những giá trị cốt lõi của chủ nghĩa xã hội. Một hôm nọ, tôi bị lệ quỷ theo về đến nhà, sợ đến mức xoay người nhảy thẳng vào lòng Tô Dương. Anh ấy ngơ ngác một lúc, rồi ôm lấy tôi nói: “Đừng sợ, để anh xử lý cho.” Đó là lần đầu tiên tôi cảm nhận được sự yên tâm. Có thể nói là trước khi tôi gặp anh ấy, mỗi ngày tôi đều sống trong nơm nớp lo sợ. Sau khi quen nhau, anh ấy tặng cho tôi một sợi dây chuyền tránh tà, từ đó tôi không còn thấy những thứ kỳ quái nữa. Cuối cùng tôi cũng có thể sống như một người bình thường rồi. Ngày tháng tốt đẹp không được bao lâu, bà ngoại đi chợ bị ngã trúng đầu, tuy đã cấp cứu kịp thời, nhưng… “Đợi chút đã! Tôi không phải hậu nhân Nữ Oa đâu, nhất định là ông nhầm người rồi, nếu tôi là hậu nhân Nữ Oa, thì giờ tôi thảm hại vậy sao?”“Nếu ăn được tim linh lung của hậu nhân Nữ Oa, Hầu Khanh ta sẽ được sống dưới ánh mặt trời, pháp lực tăng mạnh. Có phải là hậu nhân Nữ Oa hay không, chỉ cần ăn tim của cô là biết thôi.”Tô Dương nói rồi, giơ tay muốn xuyên thủng trái tim tôi.May mắn thay tôi phản ứng nhanh nên kịp thời né kịp trong gang tấc, nhưng vẫn bị móng tay dài sắc nhọn của anh đâm trúng xương sườn, cơn đau như ngọn lửa thiêu đốt cơ thể tôi, khiến tôi ngã khụy xuống đất.“Tô Dương!”Tôi đau đớn r3n rỉ xoay người lại, chiếc dây chuyền anh tặng tôi rơi ra khỏi túi.Anh nhìn thấy sợi dây chuyền, ánh mắt thất thần trong giây lát, sau đó nhặt sợi dây chuyền lên bấm nút ẩn, chớp mắt, lộ ra vũ khí giấu kín dưới mặt dây chuyền, anh không hề chần chừ đâm thẳng vào động mạch của mình.Một loạt hành động này diễn ra quá nhanh làm tôi không kịp định thần lại để ngăn cản anh, chỉ đành trơ mắt nhìn dòng m.áu đỏ tươi chảy ròng rọc trước mặt tôi.Chướng khí trên người anh từ từ tiêu tán, hai hàng giọt lệ xót xa rơi xuống, ánh mắt của anh vẫn dịu dàng ấm áp như ngày đầu tiên hai chúng tôi gặp nhau.“Tinh Loan….anh…xin lỗi em….”Khi tỉnh lại tôi thấy mình đang nằm trong phòng bệnh, xung quanh thoang thoảng mùi thuốc khử trùng, tôi mới xác thực đây không phải là mơ.Y tá thấy tôi đã tỉnh lại, liền mỉm cười dịu dàng với tôi: “Em đúng phúc lớn mạng lớn đó, bị dã thú cắn thương nặng đến vậy, vẫn có thể tự mình đến trước bệnh viện cầu cứu.”Tôi hướng mắt nhìn ba con lệ quỷ đứng trên giường bệnh, nỗi hoảng sợ thấp thỏm trong lòng lúc trước đã không còn nữa.Đợi y tá đi ra ngoài, tôi ngước nhìn sang quỷ mặt người, cô ta tên là Mai Nương, đang thở dài liếc tôi: “Vết thương này không nhẹ đâu đấy.”“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”Nghe câu chuyện Mai Nương kể, tôi mới biết đầu đuôi mọi việc.Thì ra sau khi Hầu Khanh phát hiện ra tôi chính là hậu duệ Nữ Oa, liền muốn đoạt lấy trái tim linh lung của tôi, để giúp hắn khôi phục lại, cơ thể tăng cường sức mạnh.Nhưng hắn chỉ là một hồn phách, nên cần phải tìm ký chủ, thế là hắn nhắm tới Tô Dương.Tô Dương từng chiến đấu với hắn, vốn định bế quan tu luyện, tìm cách đẩy lùi Hầu Khanh.Không ngờ chính lúc then chốt, tôi lại gửi tin cầu cứu anh, buộc anh phải xuất quan trước thời hạn, hại pháp lực của anh ấy bị hao tổn nặng nề.Hầu Khanh bèn nhân cơ hội đó thâm nhập vào cơ thể anh, biến Tô Dương thành con rối.Vậy thì chính là tôi đã gián tiếp h.ại ch.ết Tô Dương….

Chương 12