Dịch: Duẩn Duẩn Tôi yêu Phantom, nhưng chưa bao giờ tôi nghĩ mình và chàng sẽ ở bên nhau. Cũng chưa từng nghĩ, chàng sẽ đến tìm tôi. Ánh nến xung quanh dần lụi tàn, từng giọt sáp dầu nhỏ dọc xuống chân nến dát vàng, sợi bấc kia đã nhuốm đầy tàn muội, lay lắt cô độc trong bóng đêm u tịch. Một bóng người mảnh khảnh, gầy gò, mỏng manh như chiếc lá hắt lên bức tường đầu giường tôi. Hắn đội chiếc mũ dạ, khoác tấm áo choàng dài thượt, đường viền cổ áo được thêu bằng những hoa văn phức tạp và quen thuộc. Tôi nhận ra hoa văn ấy, hơn hai mươi năm trước tôi đã từng nhặt được chiếc áo choàng cùng kiểu trong mê cung dưới lòng đất của một nhà hát Opera. "Bóng ma..." Chẳng hiểu sao, tôi lại nghĩ tới chàng. Ngoài cửa số gió thổi lạnh thấu xương, đám mây đen ùn ùn kéo đến, ánh nến run rẩy trong cơn gió đêm liều lĩnh đến điên cuồng, mọi thứ thật mông lung và đáng sợ xiết bao. Tôi nhìn hắn bước từng bước lại gần, một tay hắn siết chặt cổ áo, một tay hạ thấp vành mũ mình. Hồi lâu sau, hắn mới lên tiếng…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...