Tác giả:

Tôi, Sở Khanh Y, giới tính nữ, 24 tuổi, cao 161 cm, nặng 44kg, cử nhân, tốt nghiệp một năm, nghề nghiệp: tác giả chết tiệt* của Lục Giang.  *Bản gốc: 职业:"绿江扑街作者". Mình chưa tìm ra từ phù hợp, bạn nào biết thì góp ý giúp mình nha. Cảm ơn mọi người. Tình trạng hôn nhân: Ba tháng trước cùng thanh mai trúc mã chất lượng tốt nam nhân tốt Tống Lâm Đăng kết hôn. Tống Lâm Đăng, giới tính nam, 25 tuổi, cao 181 cm, nặng 62kg, nghiên cứu sinh của trường đại học thuộc hệ thống Double First Class*, đã tốt nghiệp, đang gây dựng sự nghiệp, công ty đã chính thức đưa ra thị trường. * Năm 2017, chính phủ Trung Quốc đã đề ra mục tiêu xây dựng "các trường đại học hạng nhất thế giới" và "các ngành học hạng nhất thế giới" có tên gọi là 双一流/Double First Class. Danh sách này gồm 42 trường đại học hàng đầu tại Trung Quốc (36 loại A và 6 loại B) và 465 ngành học. Cảm ơn chị chủ blog "Bổn cô nương tên Đẹp Gái" đã giúp đỡ em câu này. Ghi chú: Chồng tôi đặc biệt đẹp trai, còn có cơ bụng tám múi. Mẹ tôi nói Tống…

Chương 14: Ghế Sô-Pha Biến Mất

Cuộc Sống Hàng Ngày Sau Khi Kết Hôn Của Tôi Và Tống Tiên SinhTác giả: Phạp TướcTruyện Đoản Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngTôi, Sở Khanh Y, giới tính nữ, 24 tuổi, cao 161 cm, nặng 44kg, cử nhân, tốt nghiệp một năm, nghề nghiệp: tác giả chết tiệt* của Lục Giang.  *Bản gốc: 职业:"绿江扑街作者". Mình chưa tìm ra từ phù hợp, bạn nào biết thì góp ý giúp mình nha. Cảm ơn mọi người. Tình trạng hôn nhân: Ba tháng trước cùng thanh mai trúc mã chất lượng tốt nam nhân tốt Tống Lâm Đăng kết hôn. Tống Lâm Đăng, giới tính nam, 25 tuổi, cao 181 cm, nặng 62kg, nghiên cứu sinh của trường đại học thuộc hệ thống Double First Class*, đã tốt nghiệp, đang gây dựng sự nghiệp, công ty đã chính thức đưa ra thị trường. * Năm 2017, chính phủ Trung Quốc đã đề ra mục tiêu xây dựng "các trường đại học hạng nhất thế giới" và "các ngành học hạng nhất thế giới" có tên gọi là 双一流/Double First Class. Danh sách này gồm 42 trường đại học hàng đầu tại Trung Quốc (36 loại A và 6 loại B) và 465 ngành học. Cảm ơn chị chủ blog "Bổn cô nương tên Đẹp Gái" đã giúp đỡ em câu này. Ghi chú: Chồng tôi đặc biệt đẹp trai, còn có cơ bụng tám múi. Mẹ tôi nói Tống… Tống tiên sinh đến tận khuya mới về, tôi co ro trên sô pha, mơ mơ màng màng. Anh tiến lại gần, tôi nheo mắt đưa tay ra ôm lấy anh."Lần sau nhớ đắp chăn." Anh sờ cánh tay và chân đang lộ ra bên ngoài của tôi, thấp giọng nói: "Nhiệt độ điều hòa quá thấp, chỗ nào trên người em cũng lạnh."Anh ấy không bao giờ nói với tôi những câu đại loại như: "Đừng đợi anh, về phòng ngủ sớm đi,..." vì anh biết, chắc chắn tôi sẽ không bao giờ nghe lời.Tôi ngáp một cái, hai mắt ngấn nước, theo động tác mà chui vào lồng ngực anh, đôi tay lạnh ngắt không kìm được mà luồn qua quần áo ôm lấy eo anh: "Vậy lần sau anh đừng về muộn như vậy nữa nhé."Anh ấy khựng lại một lúc nhưng không nói gì.Tối hôm sau, anh ấy về sớm hơn bình thường một chút. Nửa đêm, tôi đang ngủ thì bỗng giật mình tỉnh dậy, sờ sờ chăn bên cạnh, trống không và lạnh ngắt.Có lẽ Tống tiên sinh đã ra ngoài sau khi chờ tôi thiếp đi.Tôi nằm sấp một lúc thì cũng dần dần tỉnh ngủ nên chỉ đành quấn chăn bông, nằm dài ra sô pha cố gắng ngủ tiếp.Khi Tống tiên sinh quay lại và nhìn thấy tôi đang ngủ êm ru trên ghế sô pha, anh xoa xoa lông mày, vô cùng bất lực trước hành vi này của tôi.Buổi sáng thức dậy, sau khi bước xuống lầu, tôi bỗng cảm thấy phòng khách thật kì lạ. Sau khi tưới hoa và cây cối trong vườn, tôi quay đầu lại, nhìn vào phòng khách qua cửa sổ sát đất và chợt nhận ra, nơi dễ thấy nhất bỗng trở nên trống trải.Không thấy ghế sô pha.Tôi:"..."Buổi tối, Tống tiên sinh trở về lúc 6 giờ, cũng không giải thích cho tôi lý do vì sao mà tất cả ghế sô pha trong nhà đều tan biến vào hư vô.Tỉnh dậy vào nửa đêm, tôi theo thói quen sờ chăn bên cạnh, đụng tới yết hầu.Anh vỗ nhẹ vào lưng tôi.Tôi dừng một chút, lật người, kéo góc chăn che khóe miệng đang cong lên.

Cuộc Sống Hàng Ngày Sau Khi Kết Hôn Của Tôi Và Tống Tiên SinhTác giả: Phạp TướcTruyện Đoản Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngTôi, Sở Khanh Y, giới tính nữ, 24 tuổi, cao 161 cm, nặng 44kg, cử nhân, tốt nghiệp một năm, nghề nghiệp: tác giả chết tiệt* của Lục Giang.  *Bản gốc: 职业:"绿江扑街作者". Mình chưa tìm ra từ phù hợp, bạn nào biết thì góp ý giúp mình nha. Cảm ơn mọi người. Tình trạng hôn nhân: Ba tháng trước cùng thanh mai trúc mã chất lượng tốt nam nhân tốt Tống Lâm Đăng kết hôn. Tống Lâm Đăng, giới tính nam, 25 tuổi, cao 181 cm, nặng 62kg, nghiên cứu sinh của trường đại học thuộc hệ thống Double First Class*, đã tốt nghiệp, đang gây dựng sự nghiệp, công ty đã chính thức đưa ra thị trường. * Năm 2017, chính phủ Trung Quốc đã đề ra mục tiêu xây dựng "các trường đại học hạng nhất thế giới" và "các ngành học hạng nhất thế giới" có tên gọi là 双一流/Double First Class. Danh sách này gồm 42 trường đại học hàng đầu tại Trung Quốc (36 loại A và 6 loại B) và 465 ngành học. Cảm ơn chị chủ blog "Bổn cô nương tên Đẹp Gái" đã giúp đỡ em câu này. Ghi chú: Chồng tôi đặc biệt đẹp trai, còn có cơ bụng tám múi. Mẹ tôi nói Tống… Tống tiên sinh đến tận khuya mới về, tôi co ro trên sô pha, mơ mơ màng màng. Anh tiến lại gần, tôi nheo mắt đưa tay ra ôm lấy anh."Lần sau nhớ đắp chăn." Anh sờ cánh tay và chân đang lộ ra bên ngoài của tôi, thấp giọng nói: "Nhiệt độ điều hòa quá thấp, chỗ nào trên người em cũng lạnh."Anh ấy không bao giờ nói với tôi những câu đại loại như: "Đừng đợi anh, về phòng ngủ sớm đi,..." vì anh biết, chắc chắn tôi sẽ không bao giờ nghe lời.Tôi ngáp một cái, hai mắt ngấn nước, theo động tác mà chui vào lồng ngực anh, đôi tay lạnh ngắt không kìm được mà luồn qua quần áo ôm lấy eo anh: "Vậy lần sau anh đừng về muộn như vậy nữa nhé."Anh ấy khựng lại một lúc nhưng không nói gì.Tối hôm sau, anh ấy về sớm hơn bình thường một chút. Nửa đêm, tôi đang ngủ thì bỗng giật mình tỉnh dậy, sờ sờ chăn bên cạnh, trống không và lạnh ngắt.Có lẽ Tống tiên sinh đã ra ngoài sau khi chờ tôi thiếp đi.Tôi nằm sấp một lúc thì cũng dần dần tỉnh ngủ nên chỉ đành quấn chăn bông, nằm dài ra sô pha cố gắng ngủ tiếp.Khi Tống tiên sinh quay lại và nhìn thấy tôi đang ngủ êm ru trên ghế sô pha, anh xoa xoa lông mày, vô cùng bất lực trước hành vi này của tôi.Buổi sáng thức dậy, sau khi bước xuống lầu, tôi bỗng cảm thấy phòng khách thật kì lạ. Sau khi tưới hoa và cây cối trong vườn, tôi quay đầu lại, nhìn vào phòng khách qua cửa sổ sát đất và chợt nhận ra, nơi dễ thấy nhất bỗng trở nên trống trải.Không thấy ghế sô pha.Tôi:"..."Buổi tối, Tống tiên sinh trở về lúc 6 giờ, cũng không giải thích cho tôi lý do vì sao mà tất cả ghế sô pha trong nhà đều tan biến vào hư vô.Tỉnh dậy vào nửa đêm, tôi theo thói quen sờ chăn bên cạnh, đụng tới yết hầu.Anh vỗ nhẹ vào lưng tôi.Tôi dừng một chút, lật người, kéo góc chăn che khóe miệng đang cong lên.

Cuộc Sống Hàng Ngày Sau Khi Kết Hôn Của Tôi Và Tống Tiên SinhTác giả: Phạp TướcTruyện Đoản Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngTôi, Sở Khanh Y, giới tính nữ, 24 tuổi, cao 161 cm, nặng 44kg, cử nhân, tốt nghiệp một năm, nghề nghiệp: tác giả chết tiệt* của Lục Giang.  *Bản gốc: 职业:"绿江扑街作者". Mình chưa tìm ra từ phù hợp, bạn nào biết thì góp ý giúp mình nha. Cảm ơn mọi người. Tình trạng hôn nhân: Ba tháng trước cùng thanh mai trúc mã chất lượng tốt nam nhân tốt Tống Lâm Đăng kết hôn. Tống Lâm Đăng, giới tính nam, 25 tuổi, cao 181 cm, nặng 62kg, nghiên cứu sinh của trường đại học thuộc hệ thống Double First Class*, đã tốt nghiệp, đang gây dựng sự nghiệp, công ty đã chính thức đưa ra thị trường. * Năm 2017, chính phủ Trung Quốc đã đề ra mục tiêu xây dựng "các trường đại học hạng nhất thế giới" và "các ngành học hạng nhất thế giới" có tên gọi là 双一流/Double First Class. Danh sách này gồm 42 trường đại học hàng đầu tại Trung Quốc (36 loại A và 6 loại B) và 465 ngành học. Cảm ơn chị chủ blog "Bổn cô nương tên Đẹp Gái" đã giúp đỡ em câu này. Ghi chú: Chồng tôi đặc biệt đẹp trai, còn có cơ bụng tám múi. Mẹ tôi nói Tống… Tống tiên sinh đến tận khuya mới về, tôi co ro trên sô pha, mơ mơ màng màng. Anh tiến lại gần, tôi nheo mắt đưa tay ra ôm lấy anh."Lần sau nhớ đắp chăn." Anh sờ cánh tay và chân đang lộ ra bên ngoài của tôi, thấp giọng nói: "Nhiệt độ điều hòa quá thấp, chỗ nào trên người em cũng lạnh."Anh ấy không bao giờ nói với tôi những câu đại loại như: "Đừng đợi anh, về phòng ngủ sớm đi,..." vì anh biết, chắc chắn tôi sẽ không bao giờ nghe lời.Tôi ngáp một cái, hai mắt ngấn nước, theo động tác mà chui vào lồng ngực anh, đôi tay lạnh ngắt không kìm được mà luồn qua quần áo ôm lấy eo anh: "Vậy lần sau anh đừng về muộn như vậy nữa nhé."Anh ấy khựng lại một lúc nhưng không nói gì.Tối hôm sau, anh ấy về sớm hơn bình thường một chút. Nửa đêm, tôi đang ngủ thì bỗng giật mình tỉnh dậy, sờ sờ chăn bên cạnh, trống không và lạnh ngắt.Có lẽ Tống tiên sinh đã ra ngoài sau khi chờ tôi thiếp đi.Tôi nằm sấp một lúc thì cũng dần dần tỉnh ngủ nên chỉ đành quấn chăn bông, nằm dài ra sô pha cố gắng ngủ tiếp.Khi Tống tiên sinh quay lại và nhìn thấy tôi đang ngủ êm ru trên ghế sô pha, anh xoa xoa lông mày, vô cùng bất lực trước hành vi này của tôi.Buổi sáng thức dậy, sau khi bước xuống lầu, tôi bỗng cảm thấy phòng khách thật kì lạ. Sau khi tưới hoa và cây cối trong vườn, tôi quay đầu lại, nhìn vào phòng khách qua cửa sổ sát đất và chợt nhận ra, nơi dễ thấy nhất bỗng trở nên trống trải.Không thấy ghế sô pha.Tôi:"..."Buổi tối, Tống tiên sinh trở về lúc 6 giờ, cũng không giải thích cho tôi lý do vì sao mà tất cả ghế sô pha trong nhà đều tan biến vào hư vô.Tỉnh dậy vào nửa đêm, tôi theo thói quen sờ chăn bên cạnh, đụng tới yết hầu.Anh vỗ nhẹ vào lưng tôi.Tôi dừng một chút, lật người, kéo góc chăn che khóe miệng đang cong lên.

Chương 14: Ghế Sô-Pha Biến Mất