Tác giả:

Cận Duệ là một con chó. Tôi không quan tâm đến cậu ta nữa!!! —— Lê Tốc Linh Thành, tháng Chín. 4:18 sáng, xuất hiện ba cái bóng đen ngồi xổm bên ngọn đèn đường như đang rình mò ai đó. “Năm nay cứ phải nói là tuyệt vời. Mới tới tháng Chín thôi mà khiến mọi người chết cóng rồi.” Triệu Hưng Vượng mặc một chiếc áo khoác dày, chui đầu vào cổ áo lông, thì thầm một câu: “Cuối tuần đấy. Một tuần chỉ có một ngày cuối tuần là thời gian nghĩ ngơi quý giá, chúng ta không phải đã thức dậy quá sớm rồi sao?” “Sột soạt——” “Sột soạt——” “Sột soạt—— Rục rịch, sột soạt——” Đáp lại Triệu Hưng Vượng là âm thanh của hai cô gái đang vùi đầu vào xé băng dính. Xung quanh không có bóng người nào, phía xa xa chỉ có lác đác vài ngôi nhà trong khu dân cư còn sáng đèn, bọn họ đang mắc kẹt trong làn sương mù mỏng manh của buổi sáng sớm với bầu không khí dày đặc. Triệu Hưng Vượng nhìn túi ni lông đen ở trước mặt, rụt cổ lại, hỏi: “Đại ca, cảnh tượng này sao giống như kiểu vừa giết người xong rồi chuẩn bị đi chôn xác…

Chương 28

Mơ Xanh Ngâm ĐườngTác giả: Thù VỉTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngCận Duệ là một con chó. Tôi không quan tâm đến cậu ta nữa!!! —— Lê Tốc Linh Thành, tháng Chín. 4:18 sáng, xuất hiện ba cái bóng đen ngồi xổm bên ngọn đèn đường như đang rình mò ai đó. “Năm nay cứ phải nói là tuyệt vời. Mới tới tháng Chín thôi mà khiến mọi người chết cóng rồi.” Triệu Hưng Vượng mặc một chiếc áo khoác dày, chui đầu vào cổ áo lông, thì thầm một câu: “Cuối tuần đấy. Một tuần chỉ có một ngày cuối tuần là thời gian nghĩ ngơi quý giá, chúng ta không phải đã thức dậy quá sớm rồi sao?” “Sột soạt——” “Sột soạt——” “Sột soạt—— Rục rịch, sột soạt——” Đáp lại Triệu Hưng Vượng là âm thanh của hai cô gái đang vùi đầu vào xé băng dính. Xung quanh không có bóng người nào, phía xa xa chỉ có lác đác vài ngôi nhà trong khu dân cư còn sáng đèn, bọn họ đang mắc kẹt trong làn sương mù mỏng manh của buổi sáng sớm với bầu không khí dày đặc. Triệu Hưng Vượng nhìn túi ni lông đen ở trước mặt, rụt cổ lại, hỏi: “Đại ca, cảnh tượng này sao giống như kiểu vừa giết người xong rồi chuẩn bị đi chôn xác… Chương bị khóa, mong độc giả thông cảm!

Mơ Xanh Ngâm ĐườngTác giả: Thù VỉTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngCận Duệ là một con chó. Tôi không quan tâm đến cậu ta nữa!!! —— Lê Tốc Linh Thành, tháng Chín. 4:18 sáng, xuất hiện ba cái bóng đen ngồi xổm bên ngọn đèn đường như đang rình mò ai đó. “Năm nay cứ phải nói là tuyệt vời. Mới tới tháng Chín thôi mà khiến mọi người chết cóng rồi.” Triệu Hưng Vượng mặc một chiếc áo khoác dày, chui đầu vào cổ áo lông, thì thầm một câu: “Cuối tuần đấy. Một tuần chỉ có một ngày cuối tuần là thời gian nghĩ ngơi quý giá, chúng ta không phải đã thức dậy quá sớm rồi sao?” “Sột soạt——” “Sột soạt——” “Sột soạt—— Rục rịch, sột soạt——” Đáp lại Triệu Hưng Vượng là âm thanh của hai cô gái đang vùi đầu vào xé băng dính. Xung quanh không có bóng người nào, phía xa xa chỉ có lác đác vài ngôi nhà trong khu dân cư còn sáng đèn, bọn họ đang mắc kẹt trong làn sương mù mỏng manh của buổi sáng sớm với bầu không khí dày đặc. Triệu Hưng Vượng nhìn túi ni lông đen ở trước mặt, rụt cổ lại, hỏi: “Đại ca, cảnh tượng này sao giống như kiểu vừa giết người xong rồi chuẩn bị đi chôn xác… Chương bị khóa, mong độc giả thông cảm!

Mơ Xanh Ngâm ĐườngTác giả: Thù VỉTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngCận Duệ là một con chó. Tôi không quan tâm đến cậu ta nữa!!! —— Lê Tốc Linh Thành, tháng Chín. 4:18 sáng, xuất hiện ba cái bóng đen ngồi xổm bên ngọn đèn đường như đang rình mò ai đó. “Năm nay cứ phải nói là tuyệt vời. Mới tới tháng Chín thôi mà khiến mọi người chết cóng rồi.” Triệu Hưng Vượng mặc một chiếc áo khoác dày, chui đầu vào cổ áo lông, thì thầm một câu: “Cuối tuần đấy. Một tuần chỉ có một ngày cuối tuần là thời gian nghĩ ngơi quý giá, chúng ta không phải đã thức dậy quá sớm rồi sao?” “Sột soạt——” “Sột soạt——” “Sột soạt—— Rục rịch, sột soạt——” Đáp lại Triệu Hưng Vượng là âm thanh của hai cô gái đang vùi đầu vào xé băng dính. Xung quanh không có bóng người nào, phía xa xa chỉ có lác đác vài ngôi nhà trong khu dân cư còn sáng đèn, bọn họ đang mắc kẹt trong làn sương mù mỏng manh của buổi sáng sớm với bầu không khí dày đặc. Triệu Hưng Vượng nhìn túi ni lông đen ở trước mặt, rụt cổ lại, hỏi: “Đại ca, cảnh tượng này sao giống như kiểu vừa giết người xong rồi chuẩn bị đi chôn xác… Chương bị khóa, mong độc giả thông cảm!

Chương 28