Tác giả:

1 Trời vừa vào đông khiến lông trên người hồ ly rất dễ bị tĩnh điện, điều này làm Thư Sinh vô cùng ghét chạm vào người nó bởi vì chỉ cần không chú ý một cái là bị điện giật, cứ thế mãi liền có bóng ma tâm lý. Hôm nay thư sinh đang đọc sách chợt thấy một vật nhảy lên đầu gối mình, cúi đầu nhìn mới phát hiện là hồ ly. Nhíu mày: “Đi xuống!” Hồ ly ô ô kêu, cắn răng một cái biến thành mỹ nam trần trụi đè thư sinh dưới thân nói: “Như vậy là có thể sờ ta rồi phải hong?” Thư sinh cười sờ hắn: “Sớm nên như thế.”

Chương 11

Hồ Ly Và Thư SinhTác giả: Biên TưởngTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản Văn1 Trời vừa vào đông khiến lông trên người hồ ly rất dễ bị tĩnh điện, điều này làm Thư Sinh vô cùng ghét chạm vào người nó bởi vì chỉ cần không chú ý một cái là bị điện giật, cứ thế mãi liền có bóng ma tâm lý. Hôm nay thư sinh đang đọc sách chợt thấy một vật nhảy lên đầu gối mình, cúi đầu nhìn mới phát hiện là hồ ly. Nhíu mày: “Đi xuống!” Hồ ly ô ô kêu, cắn răng một cái biến thành mỹ nam trần trụi đè thư sinh dưới thân nói: “Như vậy là có thể sờ ta rồi phải hong?” Thư sinh cười sờ hắn: “Sớm nên như thế.” Lúc thư sinh về nhà, Hồ Ly đang ở trong viện răn dạy con chó đen hắn nuôi lớn.“Ngu xuẩn!”“Ô ô ~” chó đen ủ rũ cụp đuôi cúi đầu, vẻ mặt ai oán.“Sao lại ồn ào thế?” Thư sinh thuận miệng hỏi.Hồ ly nhìn thấy hắn liền vui vẻ lắc lắc cái đuôi, tiếp theo tức giận mách: “Hôm nay mang thằng nhãi này đi đoạt địa bàn, kết quả nó lâm trận lùi bước chạy trốn, thực sự đáng giận!”“Vô tình vô nghĩa như vậy?”“Đúng nha!”Thư sinh bế nó từ mặt đất lên, cọ cọ lông trên người nó:” Chúng ta không chấp nhặt với nó nữa.”Hồ ly lập tức hết giận.

Hồ Ly Và Thư SinhTác giả: Biên TưởngTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản Văn1 Trời vừa vào đông khiến lông trên người hồ ly rất dễ bị tĩnh điện, điều này làm Thư Sinh vô cùng ghét chạm vào người nó bởi vì chỉ cần không chú ý một cái là bị điện giật, cứ thế mãi liền có bóng ma tâm lý. Hôm nay thư sinh đang đọc sách chợt thấy một vật nhảy lên đầu gối mình, cúi đầu nhìn mới phát hiện là hồ ly. Nhíu mày: “Đi xuống!” Hồ ly ô ô kêu, cắn răng một cái biến thành mỹ nam trần trụi đè thư sinh dưới thân nói: “Như vậy là có thể sờ ta rồi phải hong?” Thư sinh cười sờ hắn: “Sớm nên như thế.” Lúc thư sinh về nhà, Hồ Ly đang ở trong viện răn dạy con chó đen hắn nuôi lớn.“Ngu xuẩn!”“Ô ô ~” chó đen ủ rũ cụp đuôi cúi đầu, vẻ mặt ai oán.“Sao lại ồn ào thế?” Thư sinh thuận miệng hỏi.Hồ ly nhìn thấy hắn liền vui vẻ lắc lắc cái đuôi, tiếp theo tức giận mách: “Hôm nay mang thằng nhãi này đi đoạt địa bàn, kết quả nó lâm trận lùi bước chạy trốn, thực sự đáng giận!”“Vô tình vô nghĩa như vậy?”“Đúng nha!”Thư sinh bế nó từ mặt đất lên, cọ cọ lông trên người nó:” Chúng ta không chấp nhặt với nó nữa.”Hồ ly lập tức hết giận.

Hồ Ly Và Thư SinhTác giả: Biên TưởngTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản Văn1 Trời vừa vào đông khiến lông trên người hồ ly rất dễ bị tĩnh điện, điều này làm Thư Sinh vô cùng ghét chạm vào người nó bởi vì chỉ cần không chú ý một cái là bị điện giật, cứ thế mãi liền có bóng ma tâm lý. Hôm nay thư sinh đang đọc sách chợt thấy một vật nhảy lên đầu gối mình, cúi đầu nhìn mới phát hiện là hồ ly. Nhíu mày: “Đi xuống!” Hồ ly ô ô kêu, cắn răng một cái biến thành mỹ nam trần trụi đè thư sinh dưới thân nói: “Như vậy là có thể sờ ta rồi phải hong?” Thư sinh cười sờ hắn: “Sớm nên như thế.” Lúc thư sinh về nhà, Hồ Ly đang ở trong viện răn dạy con chó đen hắn nuôi lớn.“Ngu xuẩn!”“Ô ô ~” chó đen ủ rũ cụp đuôi cúi đầu, vẻ mặt ai oán.“Sao lại ồn ào thế?” Thư sinh thuận miệng hỏi.Hồ ly nhìn thấy hắn liền vui vẻ lắc lắc cái đuôi, tiếp theo tức giận mách: “Hôm nay mang thằng nhãi này đi đoạt địa bàn, kết quả nó lâm trận lùi bước chạy trốn, thực sự đáng giận!”“Vô tình vô nghĩa như vậy?”“Đúng nha!”Thư sinh bế nó từ mặt đất lên, cọ cọ lông trên người nó:” Chúng ta không chấp nhặt với nó nữa.”Hồ ly lập tức hết giận.

Chương 11