Tác giả:

1 Trời vừa vào đông khiến lông trên người hồ ly rất dễ bị tĩnh điện, điều này làm Thư Sinh vô cùng ghét chạm vào người nó bởi vì chỉ cần không chú ý một cái là bị điện giật, cứ thế mãi liền có bóng ma tâm lý. Hôm nay thư sinh đang đọc sách chợt thấy một vật nhảy lên đầu gối mình, cúi đầu nhìn mới phát hiện là hồ ly. Nhíu mày: “Đi xuống!” Hồ ly ô ô kêu, cắn răng một cái biến thành mỹ nam trần trụi đè thư sinh dưới thân nói: “Như vậy là có thể sờ ta rồi phải hong?” Thư sinh cười sờ hắn: “Sớm nên như thế.”

Chương 44

Hồ Ly Và Thư SinhTác giả: Biên TưởngTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản Văn1 Trời vừa vào đông khiến lông trên người hồ ly rất dễ bị tĩnh điện, điều này làm Thư Sinh vô cùng ghét chạm vào người nó bởi vì chỉ cần không chú ý một cái là bị điện giật, cứ thế mãi liền có bóng ma tâm lý. Hôm nay thư sinh đang đọc sách chợt thấy một vật nhảy lên đầu gối mình, cúi đầu nhìn mới phát hiện là hồ ly. Nhíu mày: “Đi xuống!” Hồ ly ô ô kêu, cắn răng một cái biến thành mỹ nam trần trụi đè thư sinh dưới thân nói: “Như vậy là có thể sờ ta rồi phải hong?” Thư sinh cười sờ hắn: “Sớm nên như thế.” Thư sinh đi thi, bảo Hồ ly ở khách điếm thành thật chờ hắn, hồ ly trong miệng nói biết rồi, xoay người lập tức chạy nhảy ra ngoài chơi.Kết quả lại ngẫu nhiên gặp được bạn cũ trong tộc.“Tiểu Hồng! Sao ngươi lại ở đây?” Hồ ly vừa mừng vừa sợ.Hồng y mỹ nam cũng là vẻ mặt kinh hỉ, hắn nhìn nhìn hai bên, thấy không ai chú ý mới một tay xách nắm lông trắng kia vào trong tiệm đóng cửa lại.“Tiểu thiếu gia, hoá ra ngươi ở đây! Chúng ta tìm ngươi thật lâu!” Hồng y mỹ nam ngồi xổm trước mặt hồ ly nói.“Mọi người có khỏe không?”“Mọi người đều khá tốt.”“Bao gồm ca ca ta sao?”“Bao gồm Đại vương.”“Vậy thì thật là quá tiếc nuối!”

Hồ Ly Và Thư SinhTác giả: Biên TưởngTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản Văn1 Trời vừa vào đông khiến lông trên người hồ ly rất dễ bị tĩnh điện, điều này làm Thư Sinh vô cùng ghét chạm vào người nó bởi vì chỉ cần không chú ý một cái là bị điện giật, cứ thế mãi liền có bóng ma tâm lý. Hôm nay thư sinh đang đọc sách chợt thấy một vật nhảy lên đầu gối mình, cúi đầu nhìn mới phát hiện là hồ ly. Nhíu mày: “Đi xuống!” Hồ ly ô ô kêu, cắn răng một cái biến thành mỹ nam trần trụi đè thư sinh dưới thân nói: “Như vậy là có thể sờ ta rồi phải hong?” Thư sinh cười sờ hắn: “Sớm nên như thế.” Thư sinh đi thi, bảo Hồ ly ở khách điếm thành thật chờ hắn, hồ ly trong miệng nói biết rồi, xoay người lập tức chạy nhảy ra ngoài chơi.Kết quả lại ngẫu nhiên gặp được bạn cũ trong tộc.“Tiểu Hồng! Sao ngươi lại ở đây?” Hồ ly vừa mừng vừa sợ.Hồng y mỹ nam cũng là vẻ mặt kinh hỉ, hắn nhìn nhìn hai bên, thấy không ai chú ý mới một tay xách nắm lông trắng kia vào trong tiệm đóng cửa lại.“Tiểu thiếu gia, hoá ra ngươi ở đây! Chúng ta tìm ngươi thật lâu!” Hồng y mỹ nam ngồi xổm trước mặt hồ ly nói.“Mọi người có khỏe không?”“Mọi người đều khá tốt.”“Bao gồm ca ca ta sao?”“Bao gồm Đại vương.”“Vậy thì thật là quá tiếc nuối!”

Hồ Ly Và Thư SinhTác giả: Biên TưởngTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản Văn1 Trời vừa vào đông khiến lông trên người hồ ly rất dễ bị tĩnh điện, điều này làm Thư Sinh vô cùng ghét chạm vào người nó bởi vì chỉ cần không chú ý một cái là bị điện giật, cứ thế mãi liền có bóng ma tâm lý. Hôm nay thư sinh đang đọc sách chợt thấy một vật nhảy lên đầu gối mình, cúi đầu nhìn mới phát hiện là hồ ly. Nhíu mày: “Đi xuống!” Hồ ly ô ô kêu, cắn răng một cái biến thành mỹ nam trần trụi đè thư sinh dưới thân nói: “Như vậy là có thể sờ ta rồi phải hong?” Thư sinh cười sờ hắn: “Sớm nên như thế.” Thư sinh đi thi, bảo Hồ ly ở khách điếm thành thật chờ hắn, hồ ly trong miệng nói biết rồi, xoay người lập tức chạy nhảy ra ngoài chơi.Kết quả lại ngẫu nhiên gặp được bạn cũ trong tộc.“Tiểu Hồng! Sao ngươi lại ở đây?” Hồ ly vừa mừng vừa sợ.Hồng y mỹ nam cũng là vẻ mặt kinh hỉ, hắn nhìn nhìn hai bên, thấy không ai chú ý mới một tay xách nắm lông trắng kia vào trong tiệm đóng cửa lại.“Tiểu thiếu gia, hoá ra ngươi ở đây! Chúng ta tìm ngươi thật lâu!” Hồng y mỹ nam ngồi xổm trước mặt hồ ly nói.“Mọi người có khỏe không?”“Mọi người đều khá tốt.”“Bao gồm ca ca ta sao?”“Bao gồm Đại vương.”“Vậy thì thật là quá tiếc nuối!”

Chương 44