1 Trời vừa vào đông khiến lông trên người hồ ly rất dễ bị tĩnh điện, điều này làm Thư Sinh vô cùng ghét chạm vào người nó bởi vì chỉ cần không chú ý một cái là bị điện giật, cứ thế mãi liền có bóng ma tâm lý. Hôm nay thư sinh đang đọc sách chợt thấy một vật nhảy lên đầu gối mình, cúi đầu nhìn mới phát hiện là hồ ly. Nhíu mày: “Đi xuống!” Hồ ly ô ô kêu, cắn răng một cái biến thành mỹ nam trần trụi đè thư sinh dưới thân nói: “Như vậy là có thể sờ ta rồi phải hong?” Thư sinh cười sờ hắn: “Sớm nên như thế.”
Chương 50
Hồ Ly Và Thư SinhTác giả: Biên TưởngTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản Văn1 Trời vừa vào đông khiến lông trên người hồ ly rất dễ bị tĩnh điện, điều này làm Thư Sinh vô cùng ghét chạm vào người nó bởi vì chỉ cần không chú ý một cái là bị điện giật, cứ thế mãi liền có bóng ma tâm lý. Hôm nay thư sinh đang đọc sách chợt thấy một vật nhảy lên đầu gối mình, cúi đầu nhìn mới phát hiện là hồ ly. Nhíu mày: “Đi xuống!” Hồ ly ô ô kêu, cắn răng một cái biến thành mỹ nam trần trụi đè thư sinh dưới thân nói: “Như vậy là có thể sờ ta rồi phải hong?” Thư sinh cười sờ hắn: “Sớm nên như thế.” Hoàng đế để ý đến thân phận của Thư sinh, vì thế phái người đi tra. Lại phát hiện Thư sinh và Hồ ly cùng vào cùng ra, cùng ăn cùng ở, hóa ra chính là một đôi người yêu!Hoàng đế tức giận đến xé nát mật báo, ngoài trời đúng lúc đổ mưa, vì thế hắn không màng ngăn trở vọt vào trong mưa.Vào ngày mưa đó hắn chạy vội chạy vàng, té ngã, rống to kêu lớn, sau đó uống say đến độ không biết trời chăng gì.Vương gia nhận được mật báo về Hoàng đế, trong lòng cảm thấy hắn cũng sẽ không khá hơn nhưng vẫn quyết định tiến cung an ủi đối phương.Nhưng mà……“không được Thánh thượng truyền triệu ngài không thể đi vào.” Vương gia bị ngăn bên ngoài cửa cung.“Phiền công công thông tri một chút.”“Bệ hạ đang ngủ.”Vương gia ăn phải bế môn thang ( canh bế môn) tức giận hồi phủ.“Cẩu hoàng đế! Dám nhục nhã ta như thế ta! Ta nhất định phải #? $%¢~&……hắn”
Hồ Ly Và Thư SinhTác giả: Biên TưởngTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản Văn1 Trời vừa vào đông khiến lông trên người hồ ly rất dễ bị tĩnh điện, điều này làm Thư Sinh vô cùng ghét chạm vào người nó bởi vì chỉ cần không chú ý một cái là bị điện giật, cứ thế mãi liền có bóng ma tâm lý. Hôm nay thư sinh đang đọc sách chợt thấy một vật nhảy lên đầu gối mình, cúi đầu nhìn mới phát hiện là hồ ly. Nhíu mày: “Đi xuống!” Hồ ly ô ô kêu, cắn răng một cái biến thành mỹ nam trần trụi đè thư sinh dưới thân nói: “Như vậy là có thể sờ ta rồi phải hong?” Thư sinh cười sờ hắn: “Sớm nên như thế.” Hoàng đế để ý đến thân phận của Thư sinh, vì thế phái người đi tra. Lại phát hiện Thư sinh và Hồ ly cùng vào cùng ra, cùng ăn cùng ở, hóa ra chính là một đôi người yêu!Hoàng đế tức giận đến xé nát mật báo, ngoài trời đúng lúc đổ mưa, vì thế hắn không màng ngăn trở vọt vào trong mưa.Vào ngày mưa đó hắn chạy vội chạy vàng, té ngã, rống to kêu lớn, sau đó uống say đến độ không biết trời chăng gì.Vương gia nhận được mật báo về Hoàng đế, trong lòng cảm thấy hắn cũng sẽ không khá hơn nhưng vẫn quyết định tiến cung an ủi đối phương.Nhưng mà……“không được Thánh thượng truyền triệu ngài không thể đi vào.” Vương gia bị ngăn bên ngoài cửa cung.“Phiền công công thông tri một chút.”“Bệ hạ đang ngủ.”Vương gia ăn phải bế môn thang ( canh bế môn) tức giận hồi phủ.“Cẩu hoàng đế! Dám nhục nhã ta như thế ta! Ta nhất định phải #? $%¢~&……hắn”
Hồ Ly Và Thư SinhTác giả: Biên TưởngTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản Văn1 Trời vừa vào đông khiến lông trên người hồ ly rất dễ bị tĩnh điện, điều này làm Thư Sinh vô cùng ghét chạm vào người nó bởi vì chỉ cần không chú ý một cái là bị điện giật, cứ thế mãi liền có bóng ma tâm lý. Hôm nay thư sinh đang đọc sách chợt thấy một vật nhảy lên đầu gối mình, cúi đầu nhìn mới phát hiện là hồ ly. Nhíu mày: “Đi xuống!” Hồ ly ô ô kêu, cắn răng một cái biến thành mỹ nam trần trụi đè thư sinh dưới thân nói: “Như vậy là có thể sờ ta rồi phải hong?” Thư sinh cười sờ hắn: “Sớm nên như thế.” Hoàng đế để ý đến thân phận của Thư sinh, vì thế phái người đi tra. Lại phát hiện Thư sinh và Hồ ly cùng vào cùng ra, cùng ăn cùng ở, hóa ra chính là một đôi người yêu!Hoàng đế tức giận đến xé nát mật báo, ngoài trời đúng lúc đổ mưa, vì thế hắn không màng ngăn trở vọt vào trong mưa.Vào ngày mưa đó hắn chạy vội chạy vàng, té ngã, rống to kêu lớn, sau đó uống say đến độ không biết trời chăng gì.Vương gia nhận được mật báo về Hoàng đế, trong lòng cảm thấy hắn cũng sẽ không khá hơn nhưng vẫn quyết định tiến cung an ủi đối phương.Nhưng mà……“không được Thánh thượng truyền triệu ngài không thể đi vào.” Vương gia bị ngăn bên ngoài cửa cung.“Phiền công công thông tri một chút.”“Bệ hạ đang ngủ.”Vương gia ăn phải bế môn thang ( canh bế môn) tức giận hồi phủ.“Cẩu hoàng đế! Dám nhục nhã ta như thế ta! Ta nhất định phải #? $%¢~&……hắn”