1 Trời vừa vào đông khiến lông trên người hồ ly rất dễ bị tĩnh điện, điều này làm Thư Sinh vô cùng ghét chạm vào người nó bởi vì chỉ cần không chú ý một cái là bị điện giật, cứ thế mãi liền có bóng ma tâm lý. Hôm nay thư sinh đang đọc sách chợt thấy một vật nhảy lên đầu gối mình, cúi đầu nhìn mới phát hiện là hồ ly. Nhíu mày: “Đi xuống!” Hồ ly ô ô kêu, cắn răng một cái biến thành mỹ nam trần trụi đè thư sinh dưới thân nói: “Như vậy là có thể sờ ta rồi phải hong?” Thư sinh cười sờ hắn: “Sớm nên như thế.”
Chương 52
Hồ Ly Và Thư SinhTác giả: Biên TưởngTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản Văn1 Trời vừa vào đông khiến lông trên người hồ ly rất dễ bị tĩnh điện, điều này làm Thư Sinh vô cùng ghét chạm vào người nó bởi vì chỉ cần không chú ý một cái là bị điện giật, cứ thế mãi liền có bóng ma tâm lý. Hôm nay thư sinh đang đọc sách chợt thấy một vật nhảy lên đầu gối mình, cúi đầu nhìn mới phát hiện là hồ ly. Nhíu mày: “Đi xuống!” Hồ ly ô ô kêu, cắn răng một cái biến thành mỹ nam trần trụi đè thư sinh dưới thân nói: “Như vậy là có thể sờ ta rồi phải hong?” Thư sinh cười sờ hắn: “Sớm nên như thế.” Lão bản của khách điếm nuôi một con vẹt trắng.Trước nay Hồ ly chưa từng nhìn thấy loại chim nào như vậy, có một ngày nhân lúc vẹt trắng đang phơi nắng trong sân, nó tung tăng chạy đến phía dưới cái giá ngửa đầu nhìn một lúc lâu.“Nhìn cái rắm!” Vẹt trắng rất thông minh, nó có thể nói rất nhiều câu.Hồ ly thấy nó mở miệng nói tiếng người vô cùng kinh ngạc, cho rằng mình gặp đồng loại cũng là yêu, vui vẻ nói:” Điểu huynh hóa ra ngươi cũng là yêu tinh nha!”Nháy mắt thế giới quan vẹt trắng vỡ nát, nó vùng vẫy cánh kêu cứu mạng: “Má ơi! Hồ ly nói chuyện!! Hồ ly nói chuyện! Nó nói chuyện a a a!!! Hù chết bảo bảo!”
Hồ Ly Và Thư SinhTác giả: Biên TưởngTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản Văn1 Trời vừa vào đông khiến lông trên người hồ ly rất dễ bị tĩnh điện, điều này làm Thư Sinh vô cùng ghét chạm vào người nó bởi vì chỉ cần không chú ý một cái là bị điện giật, cứ thế mãi liền có bóng ma tâm lý. Hôm nay thư sinh đang đọc sách chợt thấy một vật nhảy lên đầu gối mình, cúi đầu nhìn mới phát hiện là hồ ly. Nhíu mày: “Đi xuống!” Hồ ly ô ô kêu, cắn răng một cái biến thành mỹ nam trần trụi đè thư sinh dưới thân nói: “Như vậy là có thể sờ ta rồi phải hong?” Thư sinh cười sờ hắn: “Sớm nên như thế.” Lão bản của khách điếm nuôi một con vẹt trắng.Trước nay Hồ ly chưa từng nhìn thấy loại chim nào như vậy, có một ngày nhân lúc vẹt trắng đang phơi nắng trong sân, nó tung tăng chạy đến phía dưới cái giá ngửa đầu nhìn một lúc lâu.“Nhìn cái rắm!” Vẹt trắng rất thông minh, nó có thể nói rất nhiều câu.Hồ ly thấy nó mở miệng nói tiếng người vô cùng kinh ngạc, cho rằng mình gặp đồng loại cũng là yêu, vui vẻ nói:” Điểu huynh hóa ra ngươi cũng là yêu tinh nha!”Nháy mắt thế giới quan vẹt trắng vỡ nát, nó vùng vẫy cánh kêu cứu mạng: “Má ơi! Hồ ly nói chuyện!! Hồ ly nói chuyện! Nó nói chuyện a a a!!! Hù chết bảo bảo!”
Hồ Ly Và Thư SinhTác giả: Biên TưởngTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản Văn1 Trời vừa vào đông khiến lông trên người hồ ly rất dễ bị tĩnh điện, điều này làm Thư Sinh vô cùng ghét chạm vào người nó bởi vì chỉ cần không chú ý một cái là bị điện giật, cứ thế mãi liền có bóng ma tâm lý. Hôm nay thư sinh đang đọc sách chợt thấy một vật nhảy lên đầu gối mình, cúi đầu nhìn mới phát hiện là hồ ly. Nhíu mày: “Đi xuống!” Hồ ly ô ô kêu, cắn răng một cái biến thành mỹ nam trần trụi đè thư sinh dưới thân nói: “Như vậy là có thể sờ ta rồi phải hong?” Thư sinh cười sờ hắn: “Sớm nên như thế.” Lão bản của khách điếm nuôi một con vẹt trắng.Trước nay Hồ ly chưa từng nhìn thấy loại chim nào như vậy, có một ngày nhân lúc vẹt trắng đang phơi nắng trong sân, nó tung tăng chạy đến phía dưới cái giá ngửa đầu nhìn một lúc lâu.“Nhìn cái rắm!” Vẹt trắng rất thông minh, nó có thể nói rất nhiều câu.Hồ ly thấy nó mở miệng nói tiếng người vô cùng kinh ngạc, cho rằng mình gặp đồng loại cũng là yêu, vui vẻ nói:” Điểu huynh hóa ra ngươi cũng là yêu tinh nha!”Nháy mắt thế giới quan vẹt trắng vỡ nát, nó vùng vẫy cánh kêu cứu mạng: “Má ơi! Hồ ly nói chuyện!! Hồ ly nói chuyện! Nó nói chuyện a a a!!! Hù chết bảo bảo!”