1 Trời vừa vào đông khiến lông trên người hồ ly rất dễ bị tĩnh điện, điều này làm Thư Sinh vô cùng ghét chạm vào người nó bởi vì chỉ cần không chú ý một cái là bị điện giật, cứ thế mãi liền có bóng ma tâm lý. Hôm nay thư sinh đang đọc sách chợt thấy một vật nhảy lên đầu gối mình, cúi đầu nhìn mới phát hiện là hồ ly. Nhíu mày: “Đi xuống!” Hồ ly ô ô kêu, cắn răng một cái biến thành mỹ nam trần trụi đè thư sinh dưới thân nói: “Như vậy là có thể sờ ta rồi phải hong?” Thư sinh cười sờ hắn: “Sớm nên như thế.”
Chương 72
Hồ Ly Và Thư SinhTác giả: Biên TưởngTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản Văn1 Trời vừa vào đông khiến lông trên người hồ ly rất dễ bị tĩnh điện, điều này làm Thư Sinh vô cùng ghét chạm vào người nó bởi vì chỉ cần không chú ý một cái là bị điện giật, cứ thế mãi liền có bóng ma tâm lý. Hôm nay thư sinh đang đọc sách chợt thấy một vật nhảy lên đầu gối mình, cúi đầu nhìn mới phát hiện là hồ ly. Nhíu mày: “Đi xuống!” Hồ ly ô ô kêu, cắn răng một cái biến thành mỹ nam trần trụi đè thư sinh dưới thân nói: “Như vậy là có thể sờ ta rồi phải hong?” Thư sinh cười sờ hắn: “Sớm nên như thế.” Thư sinh đệ tấu chương từ quan với hoàng đế, chuyện hồ ly bị bắt khiến hắn hoàn toàn hiểu rõ sự tối tăm nơi quan trường, lúc này hắn chỉ muốn mang hồ ly về quê làm ruộng.Nhưng sau khi hoàng đế nhìn thấy tấu chương từ quan của hắn thì rất tức giận, dù sao thư sinh cũng do hắn khâm điểm vào Hàn Lâm Viện, mới làm mấy tháng đã đòi từ quan, như vậy người trong thiên hạ nhìn hắn thế nào đây!Vì vậy hắn phê sang bên cạnh: “Trẫm không cho phép, ngươi chết tâm đi! Trẫm đối với ngươi không tệ, ngươi việc gì phải như thế này! Tâm! Trẫm thật sự tâm rất đau, rất mệt! Người trong thiên hạ không có ai hiểu trẫm cả! máu đầu tim của trẫm nhỏ giọt tích tích tích, ai biết! Ai biết!!”Thư sinh: “A……”
Hồ Ly Và Thư SinhTác giả: Biên TưởngTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản Văn1 Trời vừa vào đông khiến lông trên người hồ ly rất dễ bị tĩnh điện, điều này làm Thư Sinh vô cùng ghét chạm vào người nó bởi vì chỉ cần không chú ý một cái là bị điện giật, cứ thế mãi liền có bóng ma tâm lý. Hôm nay thư sinh đang đọc sách chợt thấy một vật nhảy lên đầu gối mình, cúi đầu nhìn mới phát hiện là hồ ly. Nhíu mày: “Đi xuống!” Hồ ly ô ô kêu, cắn răng một cái biến thành mỹ nam trần trụi đè thư sinh dưới thân nói: “Như vậy là có thể sờ ta rồi phải hong?” Thư sinh cười sờ hắn: “Sớm nên như thế.” Thư sinh đệ tấu chương từ quan với hoàng đế, chuyện hồ ly bị bắt khiến hắn hoàn toàn hiểu rõ sự tối tăm nơi quan trường, lúc này hắn chỉ muốn mang hồ ly về quê làm ruộng.Nhưng sau khi hoàng đế nhìn thấy tấu chương từ quan của hắn thì rất tức giận, dù sao thư sinh cũng do hắn khâm điểm vào Hàn Lâm Viện, mới làm mấy tháng đã đòi từ quan, như vậy người trong thiên hạ nhìn hắn thế nào đây!Vì vậy hắn phê sang bên cạnh: “Trẫm không cho phép, ngươi chết tâm đi! Trẫm đối với ngươi không tệ, ngươi việc gì phải như thế này! Tâm! Trẫm thật sự tâm rất đau, rất mệt! Người trong thiên hạ không có ai hiểu trẫm cả! máu đầu tim của trẫm nhỏ giọt tích tích tích, ai biết! Ai biết!!”Thư sinh: “A……”
Hồ Ly Và Thư SinhTác giả: Biên TưởngTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản Văn1 Trời vừa vào đông khiến lông trên người hồ ly rất dễ bị tĩnh điện, điều này làm Thư Sinh vô cùng ghét chạm vào người nó bởi vì chỉ cần không chú ý một cái là bị điện giật, cứ thế mãi liền có bóng ma tâm lý. Hôm nay thư sinh đang đọc sách chợt thấy một vật nhảy lên đầu gối mình, cúi đầu nhìn mới phát hiện là hồ ly. Nhíu mày: “Đi xuống!” Hồ ly ô ô kêu, cắn răng một cái biến thành mỹ nam trần trụi đè thư sinh dưới thân nói: “Như vậy là có thể sờ ta rồi phải hong?” Thư sinh cười sờ hắn: “Sớm nên như thế.” Thư sinh đệ tấu chương từ quan với hoàng đế, chuyện hồ ly bị bắt khiến hắn hoàn toàn hiểu rõ sự tối tăm nơi quan trường, lúc này hắn chỉ muốn mang hồ ly về quê làm ruộng.Nhưng sau khi hoàng đế nhìn thấy tấu chương từ quan của hắn thì rất tức giận, dù sao thư sinh cũng do hắn khâm điểm vào Hàn Lâm Viện, mới làm mấy tháng đã đòi từ quan, như vậy người trong thiên hạ nhìn hắn thế nào đây!Vì vậy hắn phê sang bên cạnh: “Trẫm không cho phép, ngươi chết tâm đi! Trẫm đối với ngươi không tệ, ngươi việc gì phải như thế này! Tâm! Trẫm thật sự tâm rất đau, rất mệt! Người trong thiên hạ không có ai hiểu trẫm cả! máu đầu tim của trẫm nhỏ giọt tích tích tích, ai biết! Ai biết!!”Thư sinh: “A……”