Tác giả:

1 Trời vừa vào đông khiến lông trên người hồ ly rất dễ bị tĩnh điện, điều này làm Thư Sinh vô cùng ghét chạm vào người nó bởi vì chỉ cần không chú ý một cái là bị điện giật, cứ thế mãi liền có bóng ma tâm lý. Hôm nay thư sinh đang đọc sách chợt thấy một vật nhảy lên đầu gối mình, cúi đầu nhìn mới phát hiện là hồ ly. Nhíu mày: “Đi xuống!” Hồ ly ô ô kêu, cắn răng một cái biến thành mỹ nam trần trụi đè thư sinh dưới thân nói: “Như vậy là có thể sờ ta rồi phải hong?” Thư sinh cười sờ hắn: “Sớm nên như thế.”

Chương 87

Hồ Ly Và Thư SinhTác giả: Biên TưởngTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản Văn1 Trời vừa vào đông khiến lông trên người hồ ly rất dễ bị tĩnh điện, điều này làm Thư Sinh vô cùng ghét chạm vào người nó bởi vì chỉ cần không chú ý một cái là bị điện giật, cứ thế mãi liền có bóng ma tâm lý. Hôm nay thư sinh đang đọc sách chợt thấy một vật nhảy lên đầu gối mình, cúi đầu nhìn mới phát hiện là hồ ly. Nhíu mày: “Đi xuống!” Hồ ly ô ô kêu, cắn răng một cái biến thành mỹ nam trần trụi đè thư sinh dưới thân nói: “Như vậy là có thể sờ ta rồi phải hong?” Thư sinh cười sờ hắn: “Sớm nên như thế.” Rốt cuộc Hoàng đế cũng đồng ý để thư sinh từ quan, Hồ ly vui vẻ lăn vòng vòng, thu thập hành lý với thư sinh.Vương gia nhận được tin này cũng rất vui vẻ, tặng rất nhiều đồ làm lễ vật chia tay.“A Sinh, Vương gia tặng một trái mướp đắng cho chúng ta nè!” Hồ ly nói.Thư sinh nghe vậy giương mắt, thấy trong tay Hồ ly cầm một khối ngọc dạng như mướp đắng, sắc như mây mù, nhìn qua rất không tầm thường.“Nhưng mà cái này là vật trang trí hay là vật trang sức nha, sao lại chỉ là một cái cọc như vậy…”Thư sinh cầm lấy khối ngọc từ tay hắn, vô cùng tự nhiên nhét vào cái rương dưới cùng.“Đây là thứ dùng để ápdưới rương, ngụ ý khổ tận cam lai.” Thư sinh nghiêm trang nói bậy bạ.

Hồ Ly Và Thư SinhTác giả: Biên TưởngTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản Văn1 Trời vừa vào đông khiến lông trên người hồ ly rất dễ bị tĩnh điện, điều này làm Thư Sinh vô cùng ghét chạm vào người nó bởi vì chỉ cần không chú ý một cái là bị điện giật, cứ thế mãi liền có bóng ma tâm lý. Hôm nay thư sinh đang đọc sách chợt thấy một vật nhảy lên đầu gối mình, cúi đầu nhìn mới phát hiện là hồ ly. Nhíu mày: “Đi xuống!” Hồ ly ô ô kêu, cắn răng một cái biến thành mỹ nam trần trụi đè thư sinh dưới thân nói: “Như vậy là có thể sờ ta rồi phải hong?” Thư sinh cười sờ hắn: “Sớm nên như thế.” Rốt cuộc Hoàng đế cũng đồng ý để thư sinh từ quan, Hồ ly vui vẻ lăn vòng vòng, thu thập hành lý với thư sinh.Vương gia nhận được tin này cũng rất vui vẻ, tặng rất nhiều đồ làm lễ vật chia tay.“A Sinh, Vương gia tặng một trái mướp đắng cho chúng ta nè!” Hồ ly nói.Thư sinh nghe vậy giương mắt, thấy trong tay Hồ ly cầm một khối ngọc dạng như mướp đắng, sắc như mây mù, nhìn qua rất không tầm thường.“Nhưng mà cái này là vật trang trí hay là vật trang sức nha, sao lại chỉ là một cái cọc như vậy…”Thư sinh cầm lấy khối ngọc từ tay hắn, vô cùng tự nhiên nhét vào cái rương dưới cùng.“Đây là thứ dùng để ápdưới rương, ngụ ý khổ tận cam lai.” Thư sinh nghiêm trang nói bậy bạ.

Hồ Ly Và Thư SinhTác giả: Biên TưởngTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản Văn1 Trời vừa vào đông khiến lông trên người hồ ly rất dễ bị tĩnh điện, điều này làm Thư Sinh vô cùng ghét chạm vào người nó bởi vì chỉ cần không chú ý một cái là bị điện giật, cứ thế mãi liền có bóng ma tâm lý. Hôm nay thư sinh đang đọc sách chợt thấy một vật nhảy lên đầu gối mình, cúi đầu nhìn mới phát hiện là hồ ly. Nhíu mày: “Đi xuống!” Hồ ly ô ô kêu, cắn răng một cái biến thành mỹ nam trần trụi đè thư sinh dưới thân nói: “Như vậy là có thể sờ ta rồi phải hong?” Thư sinh cười sờ hắn: “Sớm nên như thế.” Rốt cuộc Hoàng đế cũng đồng ý để thư sinh từ quan, Hồ ly vui vẻ lăn vòng vòng, thu thập hành lý với thư sinh.Vương gia nhận được tin này cũng rất vui vẻ, tặng rất nhiều đồ làm lễ vật chia tay.“A Sinh, Vương gia tặng một trái mướp đắng cho chúng ta nè!” Hồ ly nói.Thư sinh nghe vậy giương mắt, thấy trong tay Hồ ly cầm một khối ngọc dạng như mướp đắng, sắc như mây mù, nhìn qua rất không tầm thường.“Nhưng mà cái này là vật trang trí hay là vật trang sức nha, sao lại chỉ là một cái cọc như vậy…”Thư sinh cầm lấy khối ngọc từ tay hắn, vô cùng tự nhiên nhét vào cái rương dưới cùng.“Đây là thứ dùng để ápdưới rương, ngụ ý khổ tận cam lai.” Thư sinh nghiêm trang nói bậy bạ.

Chương 87