Âu Dương Vũ Ninh một cô gái 18 tuổi, khuân mặt xinh đẹp, đôi mắt long lanh, thân hình gợi cảm, nhìn bề ngoài là một cô gái bình thường nhưng đằng sau lại là chủ của một thế lực ngầm trên thế giới. Ngày 15 tháng 5 năm 1991 vì muốn chính tay giết chết kẻ thù của mình nên đã tự mình đột nhập vào căn cứ kẻ địch. Sau khi hoàn thành, cô đi lên trên một ngọn tháp cao ngút trời ngắm nhìn vầng trăng tròn sáng đêm 15, khi đang mải mê ngắm nhìn vầng trăng thì bỗng hiện tượng nguyệt thực xuất hiện, nó dần dần che kín đi vầng trăng chỉ còn một màu đen. Ngay sau đó, một tia sét bất ngờ đánh vào ngọn tháp cô đang đứng, cô không biết làm thế nào tưởng trừng bản thân sẽ chết nhưng khi bản thân tỉnh lại thì lại đang nằm trên một đồng cỏ rộng lớn, những ánh trăng chiếu sáng cả đồng cỏ rộng lớn, những con đom đóm bay khắp nơi khiến khuynh cảnh bấy giờ trở nên huyền ảo, lúc này cô đứng dậy, bản thân mất đi hết sức lực, mãi mới có thể ngồi dậy được, cô nhìn xung quanh lòng có suy nghĩ Đây là đâu? Sao mình…
Chương 6: Chương 6
Sủng Phi Của Hoắc Vương GiaTác giả: Khánh LinhTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngÂu Dương Vũ Ninh một cô gái 18 tuổi, khuân mặt xinh đẹp, đôi mắt long lanh, thân hình gợi cảm, nhìn bề ngoài là một cô gái bình thường nhưng đằng sau lại là chủ của một thế lực ngầm trên thế giới. Ngày 15 tháng 5 năm 1991 vì muốn chính tay giết chết kẻ thù của mình nên đã tự mình đột nhập vào căn cứ kẻ địch. Sau khi hoàn thành, cô đi lên trên một ngọn tháp cao ngút trời ngắm nhìn vầng trăng tròn sáng đêm 15, khi đang mải mê ngắm nhìn vầng trăng thì bỗng hiện tượng nguyệt thực xuất hiện, nó dần dần che kín đi vầng trăng chỉ còn một màu đen. Ngay sau đó, một tia sét bất ngờ đánh vào ngọn tháp cô đang đứng, cô không biết làm thế nào tưởng trừng bản thân sẽ chết nhưng khi bản thân tỉnh lại thì lại đang nằm trên một đồng cỏ rộng lớn, những ánh trăng chiếu sáng cả đồng cỏ rộng lớn, những con đom đóm bay khắp nơi khiến khuynh cảnh bấy giờ trở nên huyền ảo, lúc này cô đứng dậy, bản thân mất đi hết sức lực, mãi mới có thể ngồi dậy được, cô nhìn xung quanh lòng có suy nghĩ Đây là đâu? Sao mình… Chiều đến, cô bước ra ngoài, đang định ra khỏi phủ thì gặp Hoắc vương, cô liền đi qua hắn,đúng lúc này một nữ nhân cùng một nô tỳ đi đến, nữ nhân đó ôm lấy cánh tay của Hoắc vương người này không ai khác là nữ nhân hôm nay cô gặp ở chợ, cô ta khác hẳn với vẻ mặt khi gặp cô mà cô ta lại trở nên rất dịu dàng, cô ta nóiTử Ngạo ca, biết tin huynh về muội liền đến thăm huynh đó, muội còn nấu rất nhiều đồ ăn cho huynh nữa, toàn huynh thích thôiHắn hất tay cô ta ra, vẻ mặt hắn rất khó chịu, ngay sau đó hắn cởi áo khoác ra lập tức ném đi, rồi nóiĐừng có chạm vào bản vương, còn nữa mang mấy thứ này về đi phủ ta không thiếuNhưng đây là muội tự tay nấu đó, rất lâu mới nấu xong, huynh thử một chút đi màHoắc vương vẻ mặt khó chịu cầm lấy rồi đưa luôn cho cô, nóiCho ngươiNói xong liền rời đi, sau khi Hoắc vương đi, cô ta liền thay đổi, vẻ mặt đầy tức giận nhìn cô, đúng lúc này Lưu quản gia đi tới, thấy ông ta cô ta liền nóiLưu quản gia, hắn là ai vậy? Sao hắn lại ở trong phủ của Tử Ngạo caThưa Thẩm tiểu thư, hắn là Ninh Vũ là người được Vương gia đưa vềHừ, ngươi tiếp cận Tử Ngạo ca có mục đích gì?Cô im lặng nhìn họ, lúc này cô ta càng tức giận hơn nóiDám không trả lời câu hỏi câu bổn tiểu thư, thật to gan, Bích Thanh đánh hắn cho taNghe thấy vậy, nô tỳ của cô đi tới, cô ta giơ tay lên đánh cô nhưng bị cô chặn lại,cô bóp cô ta Bích Thanh rất mạnh làm cô ta quỳ xuống đất, rồi cô nhìn nữ nhân đó bằng ánh mắt đáng sợ rồi nóiTa không quan tâm cô muốn gì nhưng tốt nhất đừng có dính tới ta nếu không thì đừng trách ta không khách khíNói xong cô hất tay Bích Thanh ra rồi bước đi, còn ném luôn cả đồ ăn mà Hoắc vương vừa đưa cho, nhìn thấy vậy cô ta rất tức giận,cô ta liên tục mắng chửi cô nhưng cô không quan tâm,nhưng sau đó cô ta nói đến cha mẹ cô, nghe thấy cô dừng bước, cô liếc ánh mắt đáng sợ nhìn cô ta và ngay sau đó cô lấy con dao găm trong người phi thẳng đến hướng cô ta đang đứng, con dao bay qua làm đứt mấy sợi tóc rồi cấm vào cánh cửa đằng sau, chuyện diễn ra quá nhanh làm cô ta không phản ứng được, cô ta nhìn những sợi tóc rơi trên đất rồi ngụy xuống đất, bản mặt đầy sự sợ hãi, lúc này cô nóiCô nói ta thế nào cũng được nhưng nếu còn động đến cha mẹ ta thì lần tới con dao này không chỉ vậy đâuCô rời đi, quản gia cũng đi theo sau, hai người đi một đoạn khá xa, quản gia nóiNinh công tử, người không nên động vào Thẩm tiểu thưCô ta là ai vậy?Công tử, cô ấy biểu muội của Vương gia, là Thẩm Liên Thẩm tiểu thư,con gái của Hầu gia Thẩm HạỪCông tử, Thẩm tiểu thư rất hống hách, là một người thù dai, chuyện vừa rồi thảo nào cô ấy cũng đi khóc lóc với Vương giaTa không quan tâmThật ra thì những người trong phủ đều không thích cô ấy nhưng không thể làm gì được,vừa rồi công tử khiến cô ta thành bộ dạng như vậy bọn ta cũng rất vui nhưng mà ta lo cô ta sẽ làm khó ngườiKhông cần loĐúng lúc này, nô tỳ bên cạnh cô Bích Thanh đi tới, vẻ mặt kêu ngạo nóiNgươi, Ninh Vũ, Vương gia tìm ngươiLưu quản gia nghe thấy thì rất lo lắng nhưng cô thì vẫn không cảm thấy gì.Hai người đi theo Bích Thanh tới đại điện, từ xa có thể nghe thấy tiếng khóc lóc của cô ta, khi ba người bước vào trong, Thẩm Liên vừa thấy thì liền chỉ tay vào cô nóiTử Ngạo ca là hắn, hắn muốn giết muộiCô đi đến gần nóiTìm ta có chuyện gì?Thẩm Liên nói ngươi muốn giết nó, đúng vậy không?Ngài nghĩ ta muốn giết cô ta mà cô ta còn sống sao?Tử Ngạo ca, huynh làm chủ cho muội, hắn thật sự muốn giết ta Thẩm Liên nóiIm.Nếu Ninh Vũ muốn giết ngươi thì ngươi không thể đứng ở đây được đâuNhưng!.Chuyện này đến đây thôi, ngươi về điTử Ngạo caTa không muốn nhắc lại lần haiCô ta đứng dậy vẻ mặt đầy tức giận nhìn cô, lúc ra khỏi đại điện cô ta quay lại nhìn vào trong, ánh mặt cô ta hiện rõ Chuyện này chưa xong đâu.Sau khi cô ta rời đi Hoắc vương mỉm cười nhìn cô, thấy vậy Lưu quản gia rất kinh ngạc rất hiếm khi thấy Hoắc vương cười, lúc này Hoắc vương nóiNgươi không sợ ta trị tội ngươi sao?Ta không có tội sợ gì chứNếu là ở chỗ khác thì ngươi đã bị trị tội rồi, lần sau lên cẩn thậnTa biết rồiHoắc vương nhìn chằm chằm vào cô không rời mắt, ánh mắt hắn có chút kỳ lạ, nhìn thấy vậy cô quay mặt ra nơi khác, khuân mặt dần dần trở nên đỏ, Hoắc vương nhìn cô rất lâu khiến cô thấy kỳ lạ, liền nóiVương gia, sao ngài cứ nhìn ta vậy?Nghe thấy Hoắc vương liền nóiVì khuân mặt của ngươi rất đẹpVương gia, nếu không còn chuyện gì thì ta đi trước..
Sủng Phi Của Hoắc Vương GiaTác giả: Khánh LinhTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngÂu Dương Vũ Ninh một cô gái 18 tuổi, khuân mặt xinh đẹp, đôi mắt long lanh, thân hình gợi cảm, nhìn bề ngoài là một cô gái bình thường nhưng đằng sau lại là chủ của một thế lực ngầm trên thế giới. Ngày 15 tháng 5 năm 1991 vì muốn chính tay giết chết kẻ thù của mình nên đã tự mình đột nhập vào căn cứ kẻ địch. Sau khi hoàn thành, cô đi lên trên một ngọn tháp cao ngút trời ngắm nhìn vầng trăng tròn sáng đêm 15, khi đang mải mê ngắm nhìn vầng trăng thì bỗng hiện tượng nguyệt thực xuất hiện, nó dần dần che kín đi vầng trăng chỉ còn một màu đen. Ngay sau đó, một tia sét bất ngờ đánh vào ngọn tháp cô đang đứng, cô không biết làm thế nào tưởng trừng bản thân sẽ chết nhưng khi bản thân tỉnh lại thì lại đang nằm trên một đồng cỏ rộng lớn, những ánh trăng chiếu sáng cả đồng cỏ rộng lớn, những con đom đóm bay khắp nơi khiến khuynh cảnh bấy giờ trở nên huyền ảo, lúc này cô đứng dậy, bản thân mất đi hết sức lực, mãi mới có thể ngồi dậy được, cô nhìn xung quanh lòng có suy nghĩ Đây là đâu? Sao mình… Chiều đến, cô bước ra ngoài, đang định ra khỏi phủ thì gặp Hoắc vương, cô liền đi qua hắn,đúng lúc này một nữ nhân cùng một nô tỳ đi đến, nữ nhân đó ôm lấy cánh tay của Hoắc vương người này không ai khác là nữ nhân hôm nay cô gặp ở chợ, cô ta khác hẳn với vẻ mặt khi gặp cô mà cô ta lại trở nên rất dịu dàng, cô ta nóiTử Ngạo ca, biết tin huynh về muội liền đến thăm huynh đó, muội còn nấu rất nhiều đồ ăn cho huynh nữa, toàn huynh thích thôiHắn hất tay cô ta ra, vẻ mặt hắn rất khó chịu, ngay sau đó hắn cởi áo khoác ra lập tức ném đi, rồi nóiĐừng có chạm vào bản vương, còn nữa mang mấy thứ này về đi phủ ta không thiếuNhưng đây là muội tự tay nấu đó, rất lâu mới nấu xong, huynh thử một chút đi màHoắc vương vẻ mặt khó chịu cầm lấy rồi đưa luôn cho cô, nóiCho ngươiNói xong liền rời đi, sau khi Hoắc vương đi, cô ta liền thay đổi, vẻ mặt đầy tức giận nhìn cô, đúng lúc này Lưu quản gia đi tới, thấy ông ta cô ta liền nóiLưu quản gia, hắn là ai vậy? Sao hắn lại ở trong phủ của Tử Ngạo caThưa Thẩm tiểu thư, hắn là Ninh Vũ là người được Vương gia đưa vềHừ, ngươi tiếp cận Tử Ngạo ca có mục đích gì?Cô im lặng nhìn họ, lúc này cô ta càng tức giận hơn nóiDám không trả lời câu hỏi câu bổn tiểu thư, thật to gan, Bích Thanh đánh hắn cho taNghe thấy vậy, nô tỳ của cô đi tới, cô ta giơ tay lên đánh cô nhưng bị cô chặn lại,cô bóp cô ta Bích Thanh rất mạnh làm cô ta quỳ xuống đất, rồi cô nhìn nữ nhân đó bằng ánh mắt đáng sợ rồi nóiTa không quan tâm cô muốn gì nhưng tốt nhất đừng có dính tới ta nếu không thì đừng trách ta không khách khíNói xong cô hất tay Bích Thanh ra rồi bước đi, còn ném luôn cả đồ ăn mà Hoắc vương vừa đưa cho, nhìn thấy vậy cô ta rất tức giận,cô ta liên tục mắng chửi cô nhưng cô không quan tâm,nhưng sau đó cô ta nói đến cha mẹ cô, nghe thấy cô dừng bước, cô liếc ánh mắt đáng sợ nhìn cô ta và ngay sau đó cô lấy con dao găm trong người phi thẳng đến hướng cô ta đang đứng, con dao bay qua làm đứt mấy sợi tóc rồi cấm vào cánh cửa đằng sau, chuyện diễn ra quá nhanh làm cô ta không phản ứng được, cô ta nhìn những sợi tóc rơi trên đất rồi ngụy xuống đất, bản mặt đầy sự sợ hãi, lúc này cô nóiCô nói ta thế nào cũng được nhưng nếu còn động đến cha mẹ ta thì lần tới con dao này không chỉ vậy đâuCô rời đi, quản gia cũng đi theo sau, hai người đi một đoạn khá xa, quản gia nóiNinh công tử, người không nên động vào Thẩm tiểu thưCô ta là ai vậy?Công tử, cô ấy biểu muội của Vương gia, là Thẩm Liên Thẩm tiểu thư,con gái của Hầu gia Thẩm HạỪCông tử, Thẩm tiểu thư rất hống hách, là một người thù dai, chuyện vừa rồi thảo nào cô ấy cũng đi khóc lóc với Vương giaTa không quan tâmThật ra thì những người trong phủ đều không thích cô ấy nhưng không thể làm gì được,vừa rồi công tử khiến cô ta thành bộ dạng như vậy bọn ta cũng rất vui nhưng mà ta lo cô ta sẽ làm khó ngườiKhông cần loĐúng lúc này, nô tỳ bên cạnh cô Bích Thanh đi tới, vẻ mặt kêu ngạo nóiNgươi, Ninh Vũ, Vương gia tìm ngươiLưu quản gia nghe thấy thì rất lo lắng nhưng cô thì vẫn không cảm thấy gì.Hai người đi theo Bích Thanh tới đại điện, từ xa có thể nghe thấy tiếng khóc lóc của cô ta, khi ba người bước vào trong, Thẩm Liên vừa thấy thì liền chỉ tay vào cô nóiTử Ngạo ca là hắn, hắn muốn giết muộiCô đi đến gần nóiTìm ta có chuyện gì?Thẩm Liên nói ngươi muốn giết nó, đúng vậy không?Ngài nghĩ ta muốn giết cô ta mà cô ta còn sống sao?Tử Ngạo ca, huynh làm chủ cho muội, hắn thật sự muốn giết ta Thẩm Liên nóiIm.Nếu Ninh Vũ muốn giết ngươi thì ngươi không thể đứng ở đây được đâuNhưng!.Chuyện này đến đây thôi, ngươi về điTử Ngạo caTa không muốn nhắc lại lần haiCô ta đứng dậy vẻ mặt đầy tức giận nhìn cô, lúc ra khỏi đại điện cô ta quay lại nhìn vào trong, ánh mặt cô ta hiện rõ Chuyện này chưa xong đâu.Sau khi cô ta rời đi Hoắc vương mỉm cười nhìn cô, thấy vậy Lưu quản gia rất kinh ngạc rất hiếm khi thấy Hoắc vương cười, lúc này Hoắc vương nóiNgươi không sợ ta trị tội ngươi sao?Ta không có tội sợ gì chứNếu là ở chỗ khác thì ngươi đã bị trị tội rồi, lần sau lên cẩn thậnTa biết rồiHoắc vương nhìn chằm chằm vào cô không rời mắt, ánh mắt hắn có chút kỳ lạ, nhìn thấy vậy cô quay mặt ra nơi khác, khuân mặt dần dần trở nên đỏ, Hoắc vương nhìn cô rất lâu khiến cô thấy kỳ lạ, liền nóiVương gia, sao ngài cứ nhìn ta vậy?Nghe thấy Hoắc vương liền nóiVì khuân mặt của ngươi rất đẹpVương gia, nếu không còn chuyện gì thì ta đi trước..
Sủng Phi Của Hoắc Vương GiaTác giả: Khánh LinhTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngÂu Dương Vũ Ninh một cô gái 18 tuổi, khuân mặt xinh đẹp, đôi mắt long lanh, thân hình gợi cảm, nhìn bề ngoài là một cô gái bình thường nhưng đằng sau lại là chủ của một thế lực ngầm trên thế giới. Ngày 15 tháng 5 năm 1991 vì muốn chính tay giết chết kẻ thù của mình nên đã tự mình đột nhập vào căn cứ kẻ địch. Sau khi hoàn thành, cô đi lên trên một ngọn tháp cao ngút trời ngắm nhìn vầng trăng tròn sáng đêm 15, khi đang mải mê ngắm nhìn vầng trăng thì bỗng hiện tượng nguyệt thực xuất hiện, nó dần dần che kín đi vầng trăng chỉ còn một màu đen. Ngay sau đó, một tia sét bất ngờ đánh vào ngọn tháp cô đang đứng, cô không biết làm thế nào tưởng trừng bản thân sẽ chết nhưng khi bản thân tỉnh lại thì lại đang nằm trên một đồng cỏ rộng lớn, những ánh trăng chiếu sáng cả đồng cỏ rộng lớn, những con đom đóm bay khắp nơi khiến khuynh cảnh bấy giờ trở nên huyền ảo, lúc này cô đứng dậy, bản thân mất đi hết sức lực, mãi mới có thể ngồi dậy được, cô nhìn xung quanh lòng có suy nghĩ Đây là đâu? Sao mình… Chiều đến, cô bước ra ngoài, đang định ra khỏi phủ thì gặp Hoắc vương, cô liền đi qua hắn,đúng lúc này một nữ nhân cùng một nô tỳ đi đến, nữ nhân đó ôm lấy cánh tay của Hoắc vương người này không ai khác là nữ nhân hôm nay cô gặp ở chợ, cô ta khác hẳn với vẻ mặt khi gặp cô mà cô ta lại trở nên rất dịu dàng, cô ta nóiTử Ngạo ca, biết tin huynh về muội liền đến thăm huynh đó, muội còn nấu rất nhiều đồ ăn cho huynh nữa, toàn huynh thích thôiHắn hất tay cô ta ra, vẻ mặt hắn rất khó chịu, ngay sau đó hắn cởi áo khoác ra lập tức ném đi, rồi nóiĐừng có chạm vào bản vương, còn nữa mang mấy thứ này về đi phủ ta không thiếuNhưng đây là muội tự tay nấu đó, rất lâu mới nấu xong, huynh thử một chút đi màHoắc vương vẻ mặt khó chịu cầm lấy rồi đưa luôn cho cô, nóiCho ngươiNói xong liền rời đi, sau khi Hoắc vương đi, cô ta liền thay đổi, vẻ mặt đầy tức giận nhìn cô, đúng lúc này Lưu quản gia đi tới, thấy ông ta cô ta liền nóiLưu quản gia, hắn là ai vậy? Sao hắn lại ở trong phủ của Tử Ngạo caThưa Thẩm tiểu thư, hắn là Ninh Vũ là người được Vương gia đưa vềHừ, ngươi tiếp cận Tử Ngạo ca có mục đích gì?Cô im lặng nhìn họ, lúc này cô ta càng tức giận hơn nóiDám không trả lời câu hỏi câu bổn tiểu thư, thật to gan, Bích Thanh đánh hắn cho taNghe thấy vậy, nô tỳ của cô đi tới, cô ta giơ tay lên đánh cô nhưng bị cô chặn lại,cô bóp cô ta Bích Thanh rất mạnh làm cô ta quỳ xuống đất, rồi cô nhìn nữ nhân đó bằng ánh mắt đáng sợ rồi nóiTa không quan tâm cô muốn gì nhưng tốt nhất đừng có dính tới ta nếu không thì đừng trách ta không khách khíNói xong cô hất tay Bích Thanh ra rồi bước đi, còn ném luôn cả đồ ăn mà Hoắc vương vừa đưa cho, nhìn thấy vậy cô ta rất tức giận,cô ta liên tục mắng chửi cô nhưng cô không quan tâm,nhưng sau đó cô ta nói đến cha mẹ cô, nghe thấy cô dừng bước, cô liếc ánh mắt đáng sợ nhìn cô ta và ngay sau đó cô lấy con dao găm trong người phi thẳng đến hướng cô ta đang đứng, con dao bay qua làm đứt mấy sợi tóc rồi cấm vào cánh cửa đằng sau, chuyện diễn ra quá nhanh làm cô ta không phản ứng được, cô ta nhìn những sợi tóc rơi trên đất rồi ngụy xuống đất, bản mặt đầy sự sợ hãi, lúc này cô nóiCô nói ta thế nào cũng được nhưng nếu còn động đến cha mẹ ta thì lần tới con dao này không chỉ vậy đâuCô rời đi, quản gia cũng đi theo sau, hai người đi một đoạn khá xa, quản gia nóiNinh công tử, người không nên động vào Thẩm tiểu thưCô ta là ai vậy?Công tử, cô ấy biểu muội của Vương gia, là Thẩm Liên Thẩm tiểu thư,con gái của Hầu gia Thẩm HạỪCông tử, Thẩm tiểu thư rất hống hách, là một người thù dai, chuyện vừa rồi thảo nào cô ấy cũng đi khóc lóc với Vương giaTa không quan tâmThật ra thì những người trong phủ đều không thích cô ấy nhưng không thể làm gì được,vừa rồi công tử khiến cô ta thành bộ dạng như vậy bọn ta cũng rất vui nhưng mà ta lo cô ta sẽ làm khó ngườiKhông cần loĐúng lúc này, nô tỳ bên cạnh cô Bích Thanh đi tới, vẻ mặt kêu ngạo nóiNgươi, Ninh Vũ, Vương gia tìm ngươiLưu quản gia nghe thấy thì rất lo lắng nhưng cô thì vẫn không cảm thấy gì.Hai người đi theo Bích Thanh tới đại điện, từ xa có thể nghe thấy tiếng khóc lóc của cô ta, khi ba người bước vào trong, Thẩm Liên vừa thấy thì liền chỉ tay vào cô nóiTử Ngạo ca là hắn, hắn muốn giết muộiCô đi đến gần nóiTìm ta có chuyện gì?Thẩm Liên nói ngươi muốn giết nó, đúng vậy không?Ngài nghĩ ta muốn giết cô ta mà cô ta còn sống sao?Tử Ngạo ca, huynh làm chủ cho muội, hắn thật sự muốn giết ta Thẩm Liên nóiIm.Nếu Ninh Vũ muốn giết ngươi thì ngươi không thể đứng ở đây được đâuNhưng!.Chuyện này đến đây thôi, ngươi về điTử Ngạo caTa không muốn nhắc lại lần haiCô ta đứng dậy vẻ mặt đầy tức giận nhìn cô, lúc ra khỏi đại điện cô ta quay lại nhìn vào trong, ánh mặt cô ta hiện rõ Chuyện này chưa xong đâu.Sau khi cô ta rời đi Hoắc vương mỉm cười nhìn cô, thấy vậy Lưu quản gia rất kinh ngạc rất hiếm khi thấy Hoắc vương cười, lúc này Hoắc vương nóiNgươi không sợ ta trị tội ngươi sao?Ta không có tội sợ gì chứNếu là ở chỗ khác thì ngươi đã bị trị tội rồi, lần sau lên cẩn thậnTa biết rồiHoắc vương nhìn chằm chằm vào cô không rời mắt, ánh mắt hắn có chút kỳ lạ, nhìn thấy vậy cô quay mặt ra nơi khác, khuân mặt dần dần trở nên đỏ, Hoắc vương nhìn cô rất lâu khiến cô thấy kỳ lạ, liền nóiVương gia, sao ngài cứ nhìn ta vậy?Nghe thấy Hoắc vương liền nóiVì khuân mặt của ngươi rất đẹpVương gia, nếu không còn chuyện gì thì ta đi trước..