Tác giả:

Âu Dương Vũ Ninh một cô gái 18 tuổi, khuân mặt xinh đẹp, đôi mắt long lanh, thân hình gợi cảm, nhìn bề ngoài là một cô gái bình thường nhưng đằng sau lại là chủ của một thế lực ngầm trên thế giới. Ngày 15 tháng 5 năm 1991 vì muốn chính tay giết chết kẻ thù của mình nên đã tự mình đột nhập vào căn cứ kẻ địch. Sau khi hoàn thành, cô đi lên trên một ngọn tháp cao ngút trời ngắm nhìn vầng trăng tròn sáng đêm 15, khi đang mải mê ngắm nhìn vầng trăng thì bỗng hiện tượng nguyệt thực xuất hiện, nó dần dần che kín đi vầng trăng chỉ còn một màu đen. Ngay sau đó, một tia sét bất ngờ đánh vào ngọn tháp cô đang đứng, cô không biết làm thế nào tưởng trừng bản thân sẽ chết nhưng khi bản thân tỉnh lại thì lại đang nằm trên một đồng cỏ rộng lớn, những ánh trăng chiếu sáng cả đồng cỏ rộng lớn, những con đom đóm bay khắp nơi khiến khuynh cảnh bấy giờ trở nên huyền ảo, lúc này cô đứng dậy, bản thân mất đi hết sức lực, mãi mới có thể ngồi dậy được, cô nhìn xung quanh lòng có suy nghĩ Đây là đâu? Sao mình…

Chương 7: Chương 7

Sủng Phi Của Hoắc Vương GiaTác giả: Khánh LinhTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngÂu Dương Vũ Ninh một cô gái 18 tuổi, khuân mặt xinh đẹp, đôi mắt long lanh, thân hình gợi cảm, nhìn bề ngoài là một cô gái bình thường nhưng đằng sau lại là chủ của một thế lực ngầm trên thế giới. Ngày 15 tháng 5 năm 1991 vì muốn chính tay giết chết kẻ thù của mình nên đã tự mình đột nhập vào căn cứ kẻ địch. Sau khi hoàn thành, cô đi lên trên một ngọn tháp cao ngút trời ngắm nhìn vầng trăng tròn sáng đêm 15, khi đang mải mê ngắm nhìn vầng trăng thì bỗng hiện tượng nguyệt thực xuất hiện, nó dần dần che kín đi vầng trăng chỉ còn một màu đen. Ngay sau đó, một tia sét bất ngờ đánh vào ngọn tháp cô đang đứng, cô không biết làm thế nào tưởng trừng bản thân sẽ chết nhưng khi bản thân tỉnh lại thì lại đang nằm trên một đồng cỏ rộng lớn, những ánh trăng chiếu sáng cả đồng cỏ rộng lớn, những con đom đóm bay khắp nơi khiến khuynh cảnh bấy giờ trở nên huyền ảo, lúc này cô đứng dậy, bản thân mất đi hết sức lực, mãi mới có thể ngồi dậy được, cô nhìn xung quanh lòng có suy nghĩ Đây là đâu? Sao mình… Mấy ngày sau, không thấy Thẩm Liên tới phủ nữa, mọi thứ đều rất bình yên, nhưng hôm nay Hoắc vương tới tìm cô, rồi đưa cô đi đến Hầu phủ,khi tới nơi thì ra nơi này đang tổ chức yến tiệc, mọi người ra vào lườm lượp, những người tới đây hầu hết là quan viên trong triều đình.Hoắc vương và cô bước vào trong, vừa thấy Hoắc vương các quan viên liền đi tới chào hỏi nhưng Hoắc vương lạnh lùng nhìn họ, mấy quan viên thấy vậy thì rất ngại ngùng.Đúng lúc này, Hầu gia tới, vẻ mặt ông ta vui vẻ nhìn mọi người, ông ta tới gần Hoắc vương nóiTử Ngạo con đến rồiHoắc vương không nói gì, lạnh lùng nhìn ông ta, thấy vậy ông ta chuyển ánh mặt sang cô, ông ta hỏiTử Ngạo vị này là....?Thị vệỪÔng ta nhìn cô, nghĩChẳng lẽ tên này là người mà Liên Nhi nhắc tới, trong yến tiệc như vậy mà còn đem hắn theo, chắc Lãnh Tử Ngạo rất coi trọng hắnÔng ta đột nhiên nở nụ cười nóiQuý danh của các hạ là...?Ninh VũCô trả lời ông ta một cách vô cảm.Đúng lúc này,một cô bé chạy tới ôm lấy Hoắc vươngTử Ngạo caMột cô bé khoảng trừng 10 tuổi, cách ăn mặc của cô bé cũng rất sang trọng, khuân mặt hiện ra sự ngây thơ, trong sáng, khác với lần trước cô bé ôm hắn nhưng hắn không hề tức giận mà nhẹ nhàng xoa đầu cô bé ấy vẻ mặt hiện ra sự dịu dàng, ngay sau đó Hầu gia vui bẻ nhìn cô bé, nói một cách kính trọngTiểu công chúa, rất vui vì người đã tới( Khó chịu) Nếu không phải có Tử Ngạo ca ta còn lâu mới tới đâyÔng ta nghe thấy thì cười một cách ngượng ngùng, lúc này Hoắc vương dẫn cô bé tới chỗ ngồi của mình, ô cũng đi ngay sau họ, khi vừa ngồi xuống, cô bé mới để ý tới cô, nóiNgươi là thị vệ của Tử Ngạo ca sao?Cô im lặng không nói lời nào, trực tiếp lấy ly rượu lên uống, thấy mình bị lơ đi, cô bé tức giận, đang định nói tiếp thì bị Hoắc vương ngắt lời, hắn nóiHắn tên Ninh Vũ, Cửu Nhi muội đừng làm khó hắn, hắn trước giờ là vậy rồiMuội biết rồiXong cuộc trò chuyện, thì Thẩm Liên bước ra, cô ta ăn mặc rất bắt mắt, mọi người xung quanh đều ngước nhìn duy chỉ có Hoắc vương là vẫn thưởng thức rượu không hề nhìn cô ta lấy một cái, cô ta bước tới trước mặt Hoắc vương, vẻ mặt nhìn hắn đầy sự ngưỡng mộ, nóiTử Ngạo ca, huynh tới rồiHoắc vương không nói gì vẫn yên lặng ngồi đó, đúng lúc này tiểu công chúa hiện ra vẻ mặt khó chịu, nóiNgươi ăn mặc cái kiểu gì vậy? Thật khó coi.Còn nữa,trên người ngươi có mùi ta không thích,tránh xa ra điNghe thấy những câu nói đó, cô ta ngơ ngác, rồi những người xung quanh bắt đầu bàn tán nói này kia, thấy vậy cô ta rất tức giận nhưng không thể làm gì được cố gắng cười lên, nóiTiểu công chúa, ta xin lỗi, ta đi ngayCô ta trở về vị trí của mình, nhưng lúc cô ta rời đi thì lỡ làm rơi chiếc khăn tay của mình tại chỗ của Hoắc vương, nhìn thấy cái khăn tay đó, tiểu công chúa tỏ ra khó chịu, quay lại nhìn cô nóiNgươi...cầm cái khăn lên trả cô cho cô ta, đừng có để nó ở đây làm trướng mắt bổn công chúaTa sao?Không ngươi thì ai, đi mauTa không có nghĩa vụ này( Tức giận) Ngươi....!Hoắc vương nhìn cô, nóiĐi điCô không muốn nhưng vẫn đứng lên, cầm chiếc khăn đó đi tới chỗ Thẩm Liên, thấy cô, cô ta nở nụ cười nham hiểmNinh Vũ, món nợ lần trước còn chưa kịp tính với ngươi, lần này bổn tiểu thư sẽ cho ngươi biết tayCô ta cầm ly rượu làm như bản thân uống nhưng khi cô đưa khăn tay ra thì cô ta lại đổ ly rượu đó vào bản thân mình, sau đó cô ta nóiNinh Vũ ngươi làm gì vậy? Sao lại đổ rượu lên người taCô ta vừa nói, vẻ mặt tỏ ra sự ấm ức,nhìn thấy vậy Hầu gia tức giận nóiDám làm vậy với nữ nhi của ta, người đâu bắt hắn lại cho taNghe thấy vậy, mấy người thị vệ đi tới, họ dần dần tiến về phía cô, cô liếc mắt nhìn bọn chúng rồi lại nhìn Thẩm Liên, cô cầm bình rượi lớn trên bàn, mở nó ra, đô từ trên xuống dưới khắp người cô ta,thấy cảnh đó mọi người đều ngơ ngác, họ không thể tin được cô lại làm như vậy, cô quay người bước xuống gần đám thị vệ, thấy thế Hầu gia nóiBắt hắn lại, đánh chết cho taNghe thấy vậy đám thị vệ lao vào, nhưng đúng lúc này Hoắc vương nóiAi dám động vào hắnHắn đứng dậy, đi đến bên cạnh cô, hắn nhìn lên Hầu gia, nóiHắn là người của bổn vương, không ai được phép động vào hắnNghe thấy thế Hầu gia rất tức giận nhưng không làm gì được, ông ta đứng nhìn mấy người, đúng lúc này Hoắc vương nắm lấy tay cô, kéo cô rời khỏi đó, tiểu công chúa đi ngay sau họ.Ra bên ngoài, họ lên một xe ngựa, bên trong tiểu công chúa cười lên, cô bé nóiNgươi thú vị thật đấy, ta cũng không vừa mắt cô ta, ngươi làm vậy thật vuiCô im lặng không nói gì, cô bé lại nóiSau này ngươi do ta bảo vệ, ta xem ai dám động vào ngươiCô vẫn thế im lặng với mọi câu nói, thấy vậy tiểu công chúa không nói nữa,ba người cứ vậy trở về Hoắc phủ..

Sủng Phi Của Hoắc Vương GiaTác giả: Khánh LinhTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngÂu Dương Vũ Ninh một cô gái 18 tuổi, khuân mặt xinh đẹp, đôi mắt long lanh, thân hình gợi cảm, nhìn bề ngoài là một cô gái bình thường nhưng đằng sau lại là chủ của một thế lực ngầm trên thế giới. Ngày 15 tháng 5 năm 1991 vì muốn chính tay giết chết kẻ thù của mình nên đã tự mình đột nhập vào căn cứ kẻ địch. Sau khi hoàn thành, cô đi lên trên một ngọn tháp cao ngút trời ngắm nhìn vầng trăng tròn sáng đêm 15, khi đang mải mê ngắm nhìn vầng trăng thì bỗng hiện tượng nguyệt thực xuất hiện, nó dần dần che kín đi vầng trăng chỉ còn một màu đen. Ngay sau đó, một tia sét bất ngờ đánh vào ngọn tháp cô đang đứng, cô không biết làm thế nào tưởng trừng bản thân sẽ chết nhưng khi bản thân tỉnh lại thì lại đang nằm trên một đồng cỏ rộng lớn, những ánh trăng chiếu sáng cả đồng cỏ rộng lớn, những con đom đóm bay khắp nơi khiến khuynh cảnh bấy giờ trở nên huyền ảo, lúc này cô đứng dậy, bản thân mất đi hết sức lực, mãi mới có thể ngồi dậy được, cô nhìn xung quanh lòng có suy nghĩ Đây là đâu? Sao mình… Mấy ngày sau, không thấy Thẩm Liên tới phủ nữa, mọi thứ đều rất bình yên, nhưng hôm nay Hoắc vương tới tìm cô, rồi đưa cô đi đến Hầu phủ,khi tới nơi thì ra nơi này đang tổ chức yến tiệc, mọi người ra vào lườm lượp, những người tới đây hầu hết là quan viên trong triều đình.Hoắc vương và cô bước vào trong, vừa thấy Hoắc vương các quan viên liền đi tới chào hỏi nhưng Hoắc vương lạnh lùng nhìn họ, mấy quan viên thấy vậy thì rất ngại ngùng.Đúng lúc này, Hầu gia tới, vẻ mặt ông ta vui vẻ nhìn mọi người, ông ta tới gần Hoắc vương nóiTử Ngạo con đến rồiHoắc vương không nói gì, lạnh lùng nhìn ông ta, thấy vậy ông ta chuyển ánh mặt sang cô, ông ta hỏiTử Ngạo vị này là....?Thị vệỪÔng ta nhìn cô, nghĩChẳng lẽ tên này là người mà Liên Nhi nhắc tới, trong yến tiệc như vậy mà còn đem hắn theo, chắc Lãnh Tử Ngạo rất coi trọng hắnÔng ta đột nhiên nở nụ cười nóiQuý danh của các hạ là...?Ninh VũCô trả lời ông ta một cách vô cảm.Đúng lúc này,một cô bé chạy tới ôm lấy Hoắc vươngTử Ngạo caMột cô bé khoảng trừng 10 tuổi, cách ăn mặc của cô bé cũng rất sang trọng, khuân mặt hiện ra sự ngây thơ, trong sáng, khác với lần trước cô bé ôm hắn nhưng hắn không hề tức giận mà nhẹ nhàng xoa đầu cô bé ấy vẻ mặt hiện ra sự dịu dàng, ngay sau đó Hầu gia vui bẻ nhìn cô bé, nói một cách kính trọngTiểu công chúa, rất vui vì người đã tới( Khó chịu) Nếu không phải có Tử Ngạo ca ta còn lâu mới tới đâyÔng ta nghe thấy thì cười một cách ngượng ngùng, lúc này Hoắc vương dẫn cô bé tới chỗ ngồi của mình, ô cũng đi ngay sau họ, khi vừa ngồi xuống, cô bé mới để ý tới cô, nóiNgươi là thị vệ của Tử Ngạo ca sao?Cô im lặng không nói lời nào, trực tiếp lấy ly rượu lên uống, thấy mình bị lơ đi, cô bé tức giận, đang định nói tiếp thì bị Hoắc vương ngắt lời, hắn nóiHắn tên Ninh Vũ, Cửu Nhi muội đừng làm khó hắn, hắn trước giờ là vậy rồiMuội biết rồiXong cuộc trò chuyện, thì Thẩm Liên bước ra, cô ta ăn mặc rất bắt mắt, mọi người xung quanh đều ngước nhìn duy chỉ có Hoắc vương là vẫn thưởng thức rượu không hề nhìn cô ta lấy một cái, cô ta bước tới trước mặt Hoắc vương, vẻ mặt nhìn hắn đầy sự ngưỡng mộ, nóiTử Ngạo ca, huynh tới rồiHoắc vương không nói gì vẫn yên lặng ngồi đó, đúng lúc này tiểu công chúa hiện ra vẻ mặt khó chịu, nóiNgươi ăn mặc cái kiểu gì vậy? Thật khó coi.Còn nữa,trên người ngươi có mùi ta không thích,tránh xa ra điNghe thấy những câu nói đó, cô ta ngơ ngác, rồi những người xung quanh bắt đầu bàn tán nói này kia, thấy vậy cô ta rất tức giận nhưng không thể làm gì được cố gắng cười lên, nóiTiểu công chúa, ta xin lỗi, ta đi ngayCô ta trở về vị trí của mình, nhưng lúc cô ta rời đi thì lỡ làm rơi chiếc khăn tay của mình tại chỗ của Hoắc vương, nhìn thấy cái khăn tay đó, tiểu công chúa tỏ ra khó chịu, quay lại nhìn cô nóiNgươi...cầm cái khăn lên trả cô cho cô ta, đừng có để nó ở đây làm trướng mắt bổn công chúaTa sao?Không ngươi thì ai, đi mauTa không có nghĩa vụ này( Tức giận) Ngươi....!Hoắc vương nhìn cô, nóiĐi điCô không muốn nhưng vẫn đứng lên, cầm chiếc khăn đó đi tới chỗ Thẩm Liên, thấy cô, cô ta nở nụ cười nham hiểmNinh Vũ, món nợ lần trước còn chưa kịp tính với ngươi, lần này bổn tiểu thư sẽ cho ngươi biết tayCô ta cầm ly rượu làm như bản thân uống nhưng khi cô đưa khăn tay ra thì cô ta lại đổ ly rượu đó vào bản thân mình, sau đó cô ta nóiNinh Vũ ngươi làm gì vậy? Sao lại đổ rượu lên người taCô ta vừa nói, vẻ mặt tỏ ra sự ấm ức,nhìn thấy vậy Hầu gia tức giận nóiDám làm vậy với nữ nhi của ta, người đâu bắt hắn lại cho taNghe thấy vậy, mấy người thị vệ đi tới, họ dần dần tiến về phía cô, cô liếc mắt nhìn bọn chúng rồi lại nhìn Thẩm Liên, cô cầm bình rượi lớn trên bàn, mở nó ra, đô từ trên xuống dưới khắp người cô ta,thấy cảnh đó mọi người đều ngơ ngác, họ không thể tin được cô lại làm như vậy, cô quay người bước xuống gần đám thị vệ, thấy thế Hầu gia nóiBắt hắn lại, đánh chết cho taNghe thấy vậy đám thị vệ lao vào, nhưng đúng lúc này Hoắc vương nóiAi dám động vào hắnHắn đứng dậy, đi đến bên cạnh cô, hắn nhìn lên Hầu gia, nóiHắn là người của bổn vương, không ai được phép động vào hắnNghe thấy thế Hầu gia rất tức giận nhưng không làm gì được, ông ta đứng nhìn mấy người, đúng lúc này Hoắc vương nắm lấy tay cô, kéo cô rời khỏi đó, tiểu công chúa đi ngay sau họ.Ra bên ngoài, họ lên một xe ngựa, bên trong tiểu công chúa cười lên, cô bé nóiNgươi thú vị thật đấy, ta cũng không vừa mắt cô ta, ngươi làm vậy thật vuiCô im lặng không nói gì, cô bé lại nóiSau này ngươi do ta bảo vệ, ta xem ai dám động vào ngươiCô vẫn thế im lặng với mọi câu nói, thấy vậy tiểu công chúa không nói nữa,ba người cứ vậy trở về Hoắc phủ..

Sủng Phi Của Hoắc Vương GiaTác giả: Khánh LinhTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngÂu Dương Vũ Ninh một cô gái 18 tuổi, khuân mặt xinh đẹp, đôi mắt long lanh, thân hình gợi cảm, nhìn bề ngoài là một cô gái bình thường nhưng đằng sau lại là chủ của một thế lực ngầm trên thế giới. Ngày 15 tháng 5 năm 1991 vì muốn chính tay giết chết kẻ thù của mình nên đã tự mình đột nhập vào căn cứ kẻ địch. Sau khi hoàn thành, cô đi lên trên một ngọn tháp cao ngút trời ngắm nhìn vầng trăng tròn sáng đêm 15, khi đang mải mê ngắm nhìn vầng trăng thì bỗng hiện tượng nguyệt thực xuất hiện, nó dần dần che kín đi vầng trăng chỉ còn một màu đen. Ngay sau đó, một tia sét bất ngờ đánh vào ngọn tháp cô đang đứng, cô không biết làm thế nào tưởng trừng bản thân sẽ chết nhưng khi bản thân tỉnh lại thì lại đang nằm trên một đồng cỏ rộng lớn, những ánh trăng chiếu sáng cả đồng cỏ rộng lớn, những con đom đóm bay khắp nơi khiến khuynh cảnh bấy giờ trở nên huyền ảo, lúc này cô đứng dậy, bản thân mất đi hết sức lực, mãi mới có thể ngồi dậy được, cô nhìn xung quanh lòng có suy nghĩ Đây là đâu? Sao mình… Mấy ngày sau, không thấy Thẩm Liên tới phủ nữa, mọi thứ đều rất bình yên, nhưng hôm nay Hoắc vương tới tìm cô, rồi đưa cô đi đến Hầu phủ,khi tới nơi thì ra nơi này đang tổ chức yến tiệc, mọi người ra vào lườm lượp, những người tới đây hầu hết là quan viên trong triều đình.Hoắc vương và cô bước vào trong, vừa thấy Hoắc vương các quan viên liền đi tới chào hỏi nhưng Hoắc vương lạnh lùng nhìn họ, mấy quan viên thấy vậy thì rất ngại ngùng.Đúng lúc này, Hầu gia tới, vẻ mặt ông ta vui vẻ nhìn mọi người, ông ta tới gần Hoắc vương nóiTử Ngạo con đến rồiHoắc vương không nói gì, lạnh lùng nhìn ông ta, thấy vậy ông ta chuyển ánh mặt sang cô, ông ta hỏiTử Ngạo vị này là....?Thị vệỪÔng ta nhìn cô, nghĩChẳng lẽ tên này là người mà Liên Nhi nhắc tới, trong yến tiệc như vậy mà còn đem hắn theo, chắc Lãnh Tử Ngạo rất coi trọng hắnÔng ta đột nhiên nở nụ cười nóiQuý danh của các hạ là...?Ninh VũCô trả lời ông ta một cách vô cảm.Đúng lúc này,một cô bé chạy tới ôm lấy Hoắc vươngTử Ngạo caMột cô bé khoảng trừng 10 tuổi, cách ăn mặc của cô bé cũng rất sang trọng, khuân mặt hiện ra sự ngây thơ, trong sáng, khác với lần trước cô bé ôm hắn nhưng hắn không hề tức giận mà nhẹ nhàng xoa đầu cô bé ấy vẻ mặt hiện ra sự dịu dàng, ngay sau đó Hầu gia vui bẻ nhìn cô bé, nói một cách kính trọngTiểu công chúa, rất vui vì người đã tới( Khó chịu) Nếu không phải có Tử Ngạo ca ta còn lâu mới tới đâyÔng ta nghe thấy thì cười một cách ngượng ngùng, lúc này Hoắc vương dẫn cô bé tới chỗ ngồi của mình, ô cũng đi ngay sau họ, khi vừa ngồi xuống, cô bé mới để ý tới cô, nóiNgươi là thị vệ của Tử Ngạo ca sao?Cô im lặng không nói lời nào, trực tiếp lấy ly rượu lên uống, thấy mình bị lơ đi, cô bé tức giận, đang định nói tiếp thì bị Hoắc vương ngắt lời, hắn nóiHắn tên Ninh Vũ, Cửu Nhi muội đừng làm khó hắn, hắn trước giờ là vậy rồiMuội biết rồiXong cuộc trò chuyện, thì Thẩm Liên bước ra, cô ta ăn mặc rất bắt mắt, mọi người xung quanh đều ngước nhìn duy chỉ có Hoắc vương là vẫn thưởng thức rượu không hề nhìn cô ta lấy một cái, cô ta bước tới trước mặt Hoắc vương, vẻ mặt nhìn hắn đầy sự ngưỡng mộ, nóiTử Ngạo ca, huynh tới rồiHoắc vương không nói gì vẫn yên lặng ngồi đó, đúng lúc này tiểu công chúa hiện ra vẻ mặt khó chịu, nóiNgươi ăn mặc cái kiểu gì vậy? Thật khó coi.Còn nữa,trên người ngươi có mùi ta không thích,tránh xa ra điNghe thấy những câu nói đó, cô ta ngơ ngác, rồi những người xung quanh bắt đầu bàn tán nói này kia, thấy vậy cô ta rất tức giận nhưng không thể làm gì được cố gắng cười lên, nóiTiểu công chúa, ta xin lỗi, ta đi ngayCô ta trở về vị trí của mình, nhưng lúc cô ta rời đi thì lỡ làm rơi chiếc khăn tay của mình tại chỗ của Hoắc vương, nhìn thấy cái khăn tay đó, tiểu công chúa tỏ ra khó chịu, quay lại nhìn cô nóiNgươi...cầm cái khăn lên trả cô cho cô ta, đừng có để nó ở đây làm trướng mắt bổn công chúaTa sao?Không ngươi thì ai, đi mauTa không có nghĩa vụ này( Tức giận) Ngươi....!Hoắc vương nhìn cô, nóiĐi điCô không muốn nhưng vẫn đứng lên, cầm chiếc khăn đó đi tới chỗ Thẩm Liên, thấy cô, cô ta nở nụ cười nham hiểmNinh Vũ, món nợ lần trước còn chưa kịp tính với ngươi, lần này bổn tiểu thư sẽ cho ngươi biết tayCô ta cầm ly rượu làm như bản thân uống nhưng khi cô đưa khăn tay ra thì cô ta lại đổ ly rượu đó vào bản thân mình, sau đó cô ta nóiNinh Vũ ngươi làm gì vậy? Sao lại đổ rượu lên người taCô ta vừa nói, vẻ mặt tỏ ra sự ấm ức,nhìn thấy vậy Hầu gia tức giận nóiDám làm vậy với nữ nhi của ta, người đâu bắt hắn lại cho taNghe thấy vậy, mấy người thị vệ đi tới, họ dần dần tiến về phía cô, cô liếc mắt nhìn bọn chúng rồi lại nhìn Thẩm Liên, cô cầm bình rượi lớn trên bàn, mở nó ra, đô từ trên xuống dưới khắp người cô ta,thấy cảnh đó mọi người đều ngơ ngác, họ không thể tin được cô lại làm như vậy, cô quay người bước xuống gần đám thị vệ, thấy thế Hầu gia nóiBắt hắn lại, đánh chết cho taNghe thấy vậy đám thị vệ lao vào, nhưng đúng lúc này Hoắc vương nóiAi dám động vào hắnHắn đứng dậy, đi đến bên cạnh cô, hắn nhìn lên Hầu gia, nóiHắn là người của bổn vương, không ai được phép động vào hắnNghe thấy thế Hầu gia rất tức giận nhưng không làm gì được, ông ta đứng nhìn mấy người, đúng lúc này Hoắc vương nắm lấy tay cô, kéo cô rời khỏi đó, tiểu công chúa đi ngay sau họ.Ra bên ngoài, họ lên một xe ngựa, bên trong tiểu công chúa cười lên, cô bé nóiNgươi thú vị thật đấy, ta cũng không vừa mắt cô ta, ngươi làm vậy thật vuiCô im lặng không nói gì, cô bé lại nóiSau này ngươi do ta bảo vệ, ta xem ai dám động vào ngươiCô vẫn thế im lặng với mọi câu nói, thấy vậy tiểu công chúa không nói nữa,ba người cứ vậy trở về Hoắc phủ..

Chương 7: Chương 7