Âu Dương Vũ Ninh một cô gái 18 tuổi, khuân mặt xinh đẹp, đôi mắt long lanh, thân hình gợi cảm, nhìn bề ngoài là một cô gái bình thường nhưng đằng sau lại là chủ của một thế lực ngầm trên thế giới. Ngày 15 tháng 5 năm 1991 vì muốn chính tay giết chết kẻ thù của mình nên đã tự mình đột nhập vào căn cứ kẻ địch. Sau khi hoàn thành, cô đi lên trên một ngọn tháp cao ngút trời ngắm nhìn vầng trăng tròn sáng đêm 15, khi đang mải mê ngắm nhìn vầng trăng thì bỗng hiện tượng nguyệt thực xuất hiện, nó dần dần che kín đi vầng trăng chỉ còn một màu đen. Ngay sau đó, một tia sét bất ngờ đánh vào ngọn tháp cô đang đứng, cô không biết làm thế nào tưởng trừng bản thân sẽ chết nhưng khi bản thân tỉnh lại thì lại đang nằm trên một đồng cỏ rộng lớn, những ánh trăng chiếu sáng cả đồng cỏ rộng lớn, những con đom đóm bay khắp nơi khiến khuynh cảnh bấy giờ trở nên huyền ảo, lúc này cô đứng dậy, bản thân mất đi hết sức lực, mãi mới có thể ngồi dậy được, cô nhìn xung quanh lòng có suy nghĩ Đây là đâu? Sao mình…
Chương 23: Chương 23
Sủng Phi Của Hoắc Vương GiaTác giả: Khánh LinhTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngÂu Dương Vũ Ninh một cô gái 18 tuổi, khuân mặt xinh đẹp, đôi mắt long lanh, thân hình gợi cảm, nhìn bề ngoài là một cô gái bình thường nhưng đằng sau lại là chủ của một thế lực ngầm trên thế giới. Ngày 15 tháng 5 năm 1991 vì muốn chính tay giết chết kẻ thù của mình nên đã tự mình đột nhập vào căn cứ kẻ địch. Sau khi hoàn thành, cô đi lên trên một ngọn tháp cao ngút trời ngắm nhìn vầng trăng tròn sáng đêm 15, khi đang mải mê ngắm nhìn vầng trăng thì bỗng hiện tượng nguyệt thực xuất hiện, nó dần dần che kín đi vầng trăng chỉ còn một màu đen. Ngay sau đó, một tia sét bất ngờ đánh vào ngọn tháp cô đang đứng, cô không biết làm thế nào tưởng trừng bản thân sẽ chết nhưng khi bản thân tỉnh lại thì lại đang nằm trên một đồng cỏ rộng lớn, những ánh trăng chiếu sáng cả đồng cỏ rộng lớn, những con đom đóm bay khắp nơi khiến khuynh cảnh bấy giờ trở nên huyền ảo, lúc này cô đứng dậy, bản thân mất đi hết sức lực, mãi mới có thể ngồi dậy được, cô nhìn xung quanh lòng có suy nghĩ Đây là đâu? Sao mình… Hôm sau, cô dẫn hai người họ đi tham quan kinh thành, khiến họ làm quen với nơi đây, nhưng khi về phủ, họ tới gặp Hoắc vương, vẻ mặt Hoắc vương rất nặng nề như đang lo lắng chuyện gì đó, cô liền hỏiTử Ngạo, có chuyện gì vậy?Hoắc vương nhìn Lưu quản gia một cái, ngay sau đó Lưu quản gia hiểu ý đi đến gần cô rồi đưa cho cô một tấm thiệp, cô mở nó xem, bên trong là thiệp mời Thái hậu muốn cô vào cung tham gia buổi tiệc do bà ấy tổ chức, cô đọc xong thì nhìn tấm thiệp cười khinh bỉ, thấy vậy hai cô gái cũng tò mò, Thu Nguyệt hỏiGì vậy ạ?Cô đưa tấm thiệp cho hai cô gái, hai cô gái đọc xong , Thu Nguyệt bỗng vui vẻ nóiLần này chắc chắn rất thú vịHoắc vương bước xuống, vẻ mặt lo lắng nhìn cô, nóiMuội có ứng phó được không? Bà ta rất tâm cơ đó?Huynh yên tâm điTin tức cô được mời vào cung được lan truyền khắp phủ, Cửu Nhi cũng nhanh chóng tới đó, cô bé bước vào trong nhìn thấy hai cô gái thì cũng có chút bỡ ngỡ nhưng cô bé không quan tâm chạy đến ôm lấy cô, nóiNghe nói tỷ được mẫu hậu mời vào cung, có thật không ạ?ỪHay quá, mẫu hậu cũng gọi muội về, vậy tỷ cùng muội nhaĐược_________________________Sáng hôm sau, cô thay một y phục rất đẹp cùng với Thu Nguyệt,Minh Nguyệt vào cung, họ ngồi chung xe với Cửu Nhi.Cô bé nhìn thấy bộ y phục trên người cô thì nóiTỷ tỷ, hôm nay tỷ rất đẹp, Tử Ngạo ca mà nhìn thấy chắc chắn sẽ không thể rời mắt đượcNụ cười nở trên môi cô, cô hướng ra ngoài ánh mắt kiên định đón chờ màn kịch đợi mình phía trước.Đến hoàng cung, 4 người cùng nhau đi tới điện Mộng Ly cung ( là cung điện của thái hậu) cô bước vào trong, vừa vào trong bên trong có rất nhiều tiểu thư con nhà quyền quý, trong đó có cả Ôn Tĩnh và Thẩm Liên, họ nhìn thấy cô thì sắc mặt trở nên tức giận, họ dùng ánh mắt sắc bén nhìn cô, nhưng cô không để tâm, cô bước vào trong đi đến giữa đại điện, Cửu Nhi thì liền chạy lên ôm lấy Thái hậu, vẻ mặt vui vẻ.Cô đứng ở dưới đó một lúc, mọi người xung quanh đều nhìn cô, cô chỉ hơi cúi người nóiTham kiến thái hậuLúc này Thẩm Liên nóiVũ Ninh to gan, còn không mau quỳ xuống?Cô ngẩng đầu lên, cười lên nóiThưa thái hậu từ trước tới nay ta chưa giờ quỳ trước ai cả, cho dù người là ai đi nữaÁnh mắt kinh ngạc dần dần hướng hết vào cô, thái hậu cũng lộ ra vẻ tức giận nhưng Cửu Nhi lại nóiMẫu hậu, Vũ Ninh tỷ trước nay là vậy đó, người đừng có để bụngThái hậu rất giận nhưng nghe câu nói của Cửu Nhi thì đành nén vào trong, bà ta cười lên, nóiĐược rồi, mau vào chỗ ngồi điBà ta lại nóiTa nghe Cửu Nhi nhắc về ngươi mãi, đúng là như vậythật là đặc biệtTạ thái hậu đã khen ngợiCô ăn nhưng món ăn trên bàn rất bình thản không quan tâm xung quanh mình, lúc này Thẩm Liên nóiThái hậu, thần nữ có một điệu múa muốn dâng lên cho ngườiĐược, mau cho ta xemDạCô ta đứng dậy, đi lên phía trước, nhạc bắt đầu vang lên, cô ta uyển chuyển theo âm nhạc.Một lúc sau, điệu múa kết thúc, mọi người đều vỗ tay không ngớt, chỉ riêng cô và hai cô gái thì ngồi im, thái hậu hỏi côVũ Ninh ngươi thấy điệu múa này thế nào?Cũng bình thường ạThẩm Liên nghe xong thì tức giận, cô ta nhẹ nhàng đi đến gần cô nóiTài nghệ của thần nữ thấp kém, hay là vậy Vũ Ninh tỷ lên múa một điệu góp vui đi, tỷ cũng là muội muội kết nghĩa của Hoắc vương gia màCô nhìn cô ta, cô ta liền nở ra nụ cười đắc ý, cô đứng dậy, nóiThái hậu, thần nữ không biết múaNgươi không biết sao?Dạ, thần nữ cũng đâu là phải kỹ nữ mà phải học mấy điệu múa này để mua vui cho người khácMọi người xung quanh đều ngơ ngác, Thẩm Liên tức giận, chỉ tay vào mặt cô, nóiTiện nhân, ngươi dám mắng ta là kỹ nữMột tiếng đập bàn vang lên, mọi người đều hướng vào đó, thái hậu tức giận nóiĐường đường là con gái của Hầu gia vậy mà có thể phát ra những lời lẽ thế này sao? Hầu gia cũng thật là biết dạy nữ nhi, Thẩm Liên ngươi về nhà đóng cửa suy nghĩ, một tháng không được phép bước vào cung nửa bướcCô cười lên, Thẩm Liên ngã gục xuống đất, run rẩy, cô bước lên nóiThái hậu, yến tiệc hôm nay có lẽ thần nữ không thể tham gia hết được, Hoắc vương gia, còn có chuyện muốn tìm thần nữ, thần nữ xin phép đi trướcCô đang từ vẻ mặt cười tươi nhưng khi quay người lại thì vẻ mặt bỗng trở nên lạnh lùng, cô dẫn hai cô gái rời khỏi Mộng Ly điện.Cô vừa rời đi, thái hậu tức giận hất đổ hết những món ăn trên bàn, nóiLý nào lại vậy, một con nhóc con dám thái độ với bổn cung, Vũ Ninh phải không, ngươi ta không bỏ qua đâuCửu Nhi nắm lấy tay mẫu hậu nóiMẫu hậu, người bớt giận,tính tỷ ấy là vậy nghĩ gì nói đó, người đừng có để tâmCòn con từ nay về sau không được gặp cô ta nữa, ở trong phòng suy nghĩ điỞ bên ngoài, cô đang trên đường về phủ thì gặp Lãnh Tử Thâm, sắc mặt của cô liền biến sắc, cô trực tiếp đi qua hắn nhưng hắn lại chặn lại, nóiĐi vội vậy ở lại nói chuyện đãTa không có gì để nói với ngươi cảCô tránh qua một bên bước đi, nhưng hắn lại chặn lại, sắc mặt của cô trở nên khó chịu, cô liếc mặt nhìn hai cô gái họ liền hiểu ý, Thu Nguyệt và Minh Nguyệt kề con dao vào cổ hắn, hắn còn không kịp phản ứng, Thu Nguyệt nóiTránh ra chị ấy ra, nếu không muốn chếtNói xong ba người rời đi.Lãnh Tử Thâm, đứng yên đó nhìn theo mấy người, hắn nóiHai cô nương này thực lực không tầm thường, Vũ Ninh bên cạnh cô toàn những người hữu dụngThị vệ bên cạnh hắn nóiChủ nhân, thuộc hạ còn không kịp tốc độ của hai cô nương đóThú vị quá, thật thú vị, càng ngày ta càng hiếu ký về cô Âu Dương Vũ Ninh ..
Hôm sau, cô dẫn hai người họ đi tham quan kinh thành, khiến họ làm quen với nơi đây, nhưng khi về phủ, họ tới gặp Hoắc vương, vẻ mặt Hoắc vương rất nặng nề như đang lo lắng chuyện gì đó, cô liền hỏi
Tử Ngạo, có chuyện gì vậy?
Hoắc vương nhìn Lưu quản gia một cái, ngay sau đó Lưu quản gia hiểu ý đi đến gần cô rồi đưa cho cô một tấm thiệp, cô mở nó xem, bên trong là thiệp mời Thái hậu muốn cô vào cung tham gia buổi tiệc do bà ấy tổ chức, cô đọc xong thì nhìn tấm thiệp cười khinh bỉ, thấy vậy hai cô gái cũng tò mò, Thu Nguyệt hỏi
Gì vậy ạ?
Cô đưa tấm thiệp cho hai cô gái, hai cô gái đọc xong , Thu Nguyệt bỗng vui vẻ nói
Lần này chắc chắn rất thú vị
Hoắc vương bước xuống, vẻ mặt lo lắng nhìn cô, nói
Muội có ứng phó được không? Bà ta rất tâm cơ đó?
Huynh yên tâm đi
Tin tức cô được mời vào cung được lan truyền khắp phủ, Cửu Nhi cũng nhanh chóng tới đó, cô bé bước vào trong nhìn thấy hai cô gái thì cũng có chút bỡ ngỡ nhưng cô bé không quan tâm chạy đến ôm lấy cô, nói
Nghe nói tỷ được mẫu hậu mời vào cung, có thật không ạ?
Ừ
Hay quá, mẫu hậu cũng gọi muội về, vậy tỷ cùng muội nha
Được
_________________________
Sáng hôm sau, cô thay một y phục rất đẹp cùng với Thu Nguyệt,Minh Nguyệt vào cung, họ ngồi chung xe với Cửu Nhi.
Cô bé nhìn thấy bộ y phục trên người cô thì nói
Tỷ tỷ, hôm nay tỷ rất đẹp, Tử Ngạo ca mà nhìn thấy chắc chắn sẽ không thể rời mắt được
Nụ cười nở trên môi cô, cô hướng ra ngoài ánh mắt kiên định đón chờ màn kịch đợi mình phía trước.
Đến hoàng cung, 4 người cùng nhau đi tới điện Mộng Ly cung ( là cung điện của thái hậu) cô bước vào trong, vừa vào trong bên trong có rất nhiều tiểu thư con nhà quyền quý, trong đó có cả Ôn Tĩnh và Thẩm Liên, họ nhìn thấy cô thì sắc mặt trở nên tức giận, họ dùng ánh mắt sắc bén nhìn cô, nhưng cô không để tâm, cô bước vào trong đi đến giữa đại điện, Cửu Nhi thì liền chạy lên ôm lấy Thái hậu, vẻ mặt vui vẻ.
Cô đứng ở dưới đó một lúc, mọi người xung quanh đều nhìn cô, cô chỉ hơi cúi người nói
Tham kiến thái hậu
Lúc này Thẩm Liên nói
Vũ Ninh to gan, còn không mau quỳ xuống?
Cô ngẩng đầu lên, cười lên nói
Thưa thái hậu từ trước tới nay ta chưa giờ quỳ trước ai cả, cho dù người là ai đi nữa
Ánh mắt kinh ngạc dần dần hướng hết vào cô, thái hậu cũng lộ ra vẻ tức giận nhưng Cửu Nhi lại nói
Mẫu hậu, Vũ Ninh tỷ trước nay là vậy đó, người đừng có để bụng
Thái hậu rất giận nhưng nghe câu nói của Cửu Nhi thì đành nén vào trong, bà ta cười lên, nói
Được rồi, mau vào chỗ ngồi đi
Bà ta lại nói
Ta nghe Cửu Nhi nhắc về ngươi mãi, đúng là như vậy
thật là đặc biệt
Tạ thái hậu đã khen ngợi
Cô ăn nhưng món ăn trên bàn rất bình thản không quan tâm xung quanh mình, lúc này Thẩm Liên nói
Thái hậu, thần nữ có một điệu múa muốn dâng lên cho người
Được, mau cho ta xem
Dạ
Cô ta đứng dậy, đi lên phía trước, nhạc bắt đầu vang lên, cô ta uyển chuyển theo âm nhạc.
Một lúc sau, điệu múa kết thúc, mọi người đều vỗ tay không ngớt, chỉ riêng cô và hai cô gái thì ngồi im, thái hậu hỏi cô
Vũ Ninh ngươi thấy điệu múa này thế nào?
Cũng bình thường ạ
Thẩm Liên nghe xong thì tức giận, cô ta nhẹ nhàng đi đến gần cô nói
Tài nghệ của thần nữ thấp kém, hay là vậy Vũ Ninh tỷ lên múa một điệu góp vui đi, tỷ cũng là muội muội kết nghĩa của Hoắc vương gia mà
Cô nhìn cô ta, cô ta liền nở ra nụ cười đắc ý, cô đứng dậy, nói
Thái hậu, thần nữ không biết múa
Ngươi không biết sao?
Dạ, thần nữ cũng đâu là phải kỹ nữ mà phải học mấy điệu múa này để mua vui cho người khác
Mọi người xung quanh đều ngơ ngác, Thẩm Liên tức giận, chỉ tay vào mặt cô, nói
Tiện nhân, ngươi dám mắng ta là kỹ nữ
Một tiếng đập bàn vang lên, mọi người đều hướng vào đó, thái hậu tức giận nói
Đường đường là con gái của Hầu gia vậy mà có thể phát ra những lời lẽ thế này sao? Hầu gia cũng thật là biết dạy nữ nhi, Thẩm Liên ngươi về nhà đóng cửa suy nghĩ, một tháng không được phép bước vào cung nửa bước
Cô cười lên, Thẩm Liên ngã gục xuống đất, run rẩy, cô bước lên nói
Thái hậu, yến tiệc hôm nay có lẽ thần nữ không thể tham gia hết được, Hoắc vương gia, còn có chuyện muốn tìm thần nữ, thần nữ xin phép đi trước
Cô đang từ vẻ mặt cười tươi nhưng khi quay người lại thì vẻ mặt bỗng trở nên lạnh lùng, cô dẫn hai cô gái rời khỏi Mộng Ly điện.
Cô vừa rời đi, thái hậu tức giận hất đổ hết những món ăn trên bàn, nói
Lý nào lại vậy, một con nhóc con dám thái độ với bổn cung, Vũ Ninh phải không, ngươi ta không bỏ qua đâu
Cửu Nhi nắm lấy tay mẫu hậu nói
Mẫu hậu, người bớt giận,tính tỷ ấy là vậy nghĩ gì nói đó, người đừng có để tâm
Còn con từ nay về sau không được gặp cô ta nữa, ở trong phòng suy nghĩ đi
Ở bên ngoài, cô đang trên đường về phủ thì gặp Lãnh Tử Thâm, sắc mặt của cô liền biến sắc, cô trực tiếp đi qua hắn nhưng hắn lại chặn lại, nói
Đi vội vậy ở lại nói chuyện đã
Ta không có gì để nói với ngươi cả
Cô tránh qua một bên bước đi, nhưng hắn lại chặn lại, sắc mặt của cô trở nên khó chịu, cô liếc mặt nhìn hai cô gái họ liền hiểu ý, Thu Nguyệt và Minh Nguyệt kề con dao vào cổ hắn, hắn còn không kịp phản ứng, Thu Nguyệt nói
Tránh ra chị ấy ra, nếu không muốn chết
Nói xong ba người rời đi.
Lãnh Tử Thâm, đứng yên đó nhìn theo mấy người, hắn nói
Hai cô nương này thực lực không tầm thường, Vũ Ninh bên cạnh cô toàn những người hữu dụng
Thị vệ bên cạnh hắn nói
Chủ nhân, thuộc hạ còn không kịp tốc độ của hai cô nương đó
Thú vị quá, thật thú vị, càng ngày ta càng hiếu ký về cô Âu Dương Vũ Ninh ..
Sủng Phi Của Hoắc Vương GiaTác giả: Khánh LinhTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngÂu Dương Vũ Ninh một cô gái 18 tuổi, khuân mặt xinh đẹp, đôi mắt long lanh, thân hình gợi cảm, nhìn bề ngoài là một cô gái bình thường nhưng đằng sau lại là chủ của một thế lực ngầm trên thế giới. Ngày 15 tháng 5 năm 1991 vì muốn chính tay giết chết kẻ thù của mình nên đã tự mình đột nhập vào căn cứ kẻ địch. Sau khi hoàn thành, cô đi lên trên một ngọn tháp cao ngút trời ngắm nhìn vầng trăng tròn sáng đêm 15, khi đang mải mê ngắm nhìn vầng trăng thì bỗng hiện tượng nguyệt thực xuất hiện, nó dần dần che kín đi vầng trăng chỉ còn một màu đen. Ngay sau đó, một tia sét bất ngờ đánh vào ngọn tháp cô đang đứng, cô không biết làm thế nào tưởng trừng bản thân sẽ chết nhưng khi bản thân tỉnh lại thì lại đang nằm trên một đồng cỏ rộng lớn, những ánh trăng chiếu sáng cả đồng cỏ rộng lớn, những con đom đóm bay khắp nơi khiến khuynh cảnh bấy giờ trở nên huyền ảo, lúc này cô đứng dậy, bản thân mất đi hết sức lực, mãi mới có thể ngồi dậy được, cô nhìn xung quanh lòng có suy nghĩ Đây là đâu? Sao mình… Hôm sau, cô dẫn hai người họ đi tham quan kinh thành, khiến họ làm quen với nơi đây, nhưng khi về phủ, họ tới gặp Hoắc vương, vẻ mặt Hoắc vương rất nặng nề như đang lo lắng chuyện gì đó, cô liền hỏiTử Ngạo, có chuyện gì vậy?Hoắc vương nhìn Lưu quản gia một cái, ngay sau đó Lưu quản gia hiểu ý đi đến gần cô rồi đưa cho cô một tấm thiệp, cô mở nó xem, bên trong là thiệp mời Thái hậu muốn cô vào cung tham gia buổi tiệc do bà ấy tổ chức, cô đọc xong thì nhìn tấm thiệp cười khinh bỉ, thấy vậy hai cô gái cũng tò mò, Thu Nguyệt hỏiGì vậy ạ?Cô đưa tấm thiệp cho hai cô gái, hai cô gái đọc xong , Thu Nguyệt bỗng vui vẻ nóiLần này chắc chắn rất thú vịHoắc vương bước xuống, vẻ mặt lo lắng nhìn cô, nóiMuội có ứng phó được không? Bà ta rất tâm cơ đó?Huynh yên tâm điTin tức cô được mời vào cung được lan truyền khắp phủ, Cửu Nhi cũng nhanh chóng tới đó, cô bé bước vào trong nhìn thấy hai cô gái thì cũng có chút bỡ ngỡ nhưng cô bé không quan tâm chạy đến ôm lấy cô, nóiNghe nói tỷ được mẫu hậu mời vào cung, có thật không ạ?ỪHay quá, mẫu hậu cũng gọi muội về, vậy tỷ cùng muội nhaĐược_________________________Sáng hôm sau, cô thay một y phục rất đẹp cùng với Thu Nguyệt,Minh Nguyệt vào cung, họ ngồi chung xe với Cửu Nhi.Cô bé nhìn thấy bộ y phục trên người cô thì nóiTỷ tỷ, hôm nay tỷ rất đẹp, Tử Ngạo ca mà nhìn thấy chắc chắn sẽ không thể rời mắt đượcNụ cười nở trên môi cô, cô hướng ra ngoài ánh mắt kiên định đón chờ màn kịch đợi mình phía trước.Đến hoàng cung, 4 người cùng nhau đi tới điện Mộng Ly cung ( là cung điện của thái hậu) cô bước vào trong, vừa vào trong bên trong có rất nhiều tiểu thư con nhà quyền quý, trong đó có cả Ôn Tĩnh và Thẩm Liên, họ nhìn thấy cô thì sắc mặt trở nên tức giận, họ dùng ánh mắt sắc bén nhìn cô, nhưng cô không để tâm, cô bước vào trong đi đến giữa đại điện, Cửu Nhi thì liền chạy lên ôm lấy Thái hậu, vẻ mặt vui vẻ.Cô đứng ở dưới đó một lúc, mọi người xung quanh đều nhìn cô, cô chỉ hơi cúi người nóiTham kiến thái hậuLúc này Thẩm Liên nóiVũ Ninh to gan, còn không mau quỳ xuống?Cô ngẩng đầu lên, cười lên nóiThưa thái hậu từ trước tới nay ta chưa giờ quỳ trước ai cả, cho dù người là ai đi nữaÁnh mắt kinh ngạc dần dần hướng hết vào cô, thái hậu cũng lộ ra vẻ tức giận nhưng Cửu Nhi lại nóiMẫu hậu, Vũ Ninh tỷ trước nay là vậy đó, người đừng có để bụngThái hậu rất giận nhưng nghe câu nói của Cửu Nhi thì đành nén vào trong, bà ta cười lên, nóiĐược rồi, mau vào chỗ ngồi điBà ta lại nóiTa nghe Cửu Nhi nhắc về ngươi mãi, đúng là như vậythật là đặc biệtTạ thái hậu đã khen ngợiCô ăn nhưng món ăn trên bàn rất bình thản không quan tâm xung quanh mình, lúc này Thẩm Liên nóiThái hậu, thần nữ có một điệu múa muốn dâng lên cho ngườiĐược, mau cho ta xemDạCô ta đứng dậy, đi lên phía trước, nhạc bắt đầu vang lên, cô ta uyển chuyển theo âm nhạc.Một lúc sau, điệu múa kết thúc, mọi người đều vỗ tay không ngớt, chỉ riêng cô và hai cô gái thì ngồi im, thái hậu hỏi côVũ Ninh ngươi thấy điệu múa này thế nào?Cũng bình thường ạThẩm Liên nghe xong thì tức giận, cô ta nhẹ nhàng đi đến gần cô nóiTài nghệ của thần nữ thấp kém, hay là vậy Vũ Ninh tỷ lên múa một điệu góp vui đi, tỷ cũng là muội muội kết nghĩa của Hoắc vương gia màCô nhìn cô ta, cô ta liền nở ra nụ cười đắc ý, cô đứng dậy, nóiThái hậu, thần nữ không biết múaNgươi không biết sao?Dạ, thần nữ cũng đâu là phải kỹ nữ mà phải học mấy điệu múa này để mua vui cho người khácMọi người xung quanh đều ngơ ngác, Thẩm Liên tức giận, chỉ tay vào mặt cô, nóiTiện nhân, ngươi dám mắng ta là kỹ nữMột tiếng đập bàn vang lên, mọi người đều hướng vào đó, thái hậu tức giận nóiĐường đường là con gái của Hầu gia vậy mà có thể phát ra những lời lẽ thế này sao? Hầu gia cũng thật là biết dạy nữ nhi, Thẩm Liên ngươi về nhà đóng cửa suy nghĩ, một tháng không được phép bước vào cung nửa bướcCô cười lên, Thẩm Liên ngã gục xuống đất, run rẩy, cô bước lên nóiThái hậu, yến tiệc hôm nay có lẽ thần nữ không thể tham gia hết được, Hoắc vương gia, còn có chuyện muốn tìm thần nữ, thần nữ xin phép đi trướcCô đang từ vẻ mặt cười tươi nhưng khi quay người lại thì vẻ mặt bỗng trở nên lạnh lùng, cô dẫn hai cô gái rời khỏi Mộng Ly điện.Cô vừa rời đi, thái hậu tức giận hất đổ hết những món ăn trên bàn, nóiLý nào lại vậy, một con nhóc con dám thái độ với bổn cung, Vũ Ninh phải không, ngươi ta không bỏ qua đâuCửu Nhi nắm lấy tay mẫu hậu nóiMẫu hậu, người bớt giận,tính tỷ ấy là vậy nghĩ gì nói đó, người đừng có để tâmCòn con từ nay về sau không được gặp cô ta nữa, ở trong phòng suy nghĩ điỞ bên ngoài, cô đang trên đường về phủ thì gặp Lãnh Tử Thâm, sắc mặt của cô liền biến sắc, cô trực tiếp đi qua hắn nhưng hắn lại chặn lại, nóiĐi vội vậy ở lại nói chuyện đãTa không có gì để nói với ngươi cảCô tránh qua một bên bước đi, nhưng hắn lại chặn lại, sắc mặt của cô trở nên khó chịu, cô liếc mặt nhìn hai cô gái họ liền hiểu ý, Thu Nguyệt và Minh Nguyệt kề con dao vào cổ hắn, hắn còn không kịp phản ứng, Thu Nguyệt nóiTránh ra chị ấy ra, nếu không muốn chếtNói xong ba người rời đi.Lãnh Tử Thâm, đứng yên đó nhìn theo mấy người, hắn nóiHai cô nương này thực lực không tầm thường, Vũ Ninh bên cạnh cô toàn những người hữu dụngThị vệ bên cạnh hắn nóiChủ nhân, thuộc hạ còn không kịp tốc độ của hai cô nương đóThú vị quá, thật thú vị, càng ngày ta càng hiếu ký về cô Âu Dương Vũ Ninh ..