Tác giả:

Âu Dương Vũ Ninh một cô gái 18 tuổi, khuân mặt xinh đẹp, đôi mắt long lanh, thân hình gợi cảm, nhìn bề ngoài là một cô gái bình thường nhưng đằng sau lại là chủ của một thế lực ngầm trên thế giới. Ngày 15 tháng 5 năm 1991 vì muốn chính tay giết chết kẻ thù của mình nên đã tự mình đột nhập vào căn cứ kẻ địch. Sau khi hoàn thành, cô đi lên trên một ngọn tháp cao ngút trời ngắm nhìn vầng trăng tròn sáng đêm 15, khi đang mải mê ngắm nhìn vầng trăng thì bỗng hiện tượng nguyệt thực xuất hiện, nó dần dần che kín đi vầng trăng chỉ còn một màu đen. Ngay sau đó, một tia sét bất ngờ đánh vào ngọn tháp cô đang đứng, cô không biết làm thế nào tưởng trừng bản thân sẽ chết nhưng khi bản thân tỉnh lại thì lại đang nằm trên một đồng cỏ rộng lớn, những ánh trăng chiếu sáng cả đồng cỏ rộng lớn, những con đom đóm bay khắp nơi khiến khuynh cảnh bấy giờ trở nên huyền ảo, lúc này cô đứng dậy, bản thân mất đi hết sức lực, mãi mới có thể ngồi dậy được, cô nhìn xung quanh lòng có suy nghĩ Đây là đâu? Sao mình…

Chương 53: Chương 53

Sủng Phi Của Hoắc Vương GiaTác giả: Khánh LinhTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngÂu Dương Vũ Ninh một cô gái 18 tuổi, khuân mặt xinh đẹp, đôi mắt long lanh, thân hình gợi cảm, nhìn bề ngoài là một cô gái bình thường nhưng đằng sau lại là chủ của một thế lực ngầm trên thế giới. Ngày 15 tháng 5 năm 1991 vì muốn chính tay giết chết kẻ thù của mình nên đã tự mình đột nhập vào căn cứ kẻ địch. Sau khi hoàn thành, cô đi lên trên một ngọn tháp cao ngút trời ngắm nhìn vầng trăng tròn sáng đêm 15, khi đang mải mê ngắm nhìn vầng trăng thì bỗng hiện tượng nguyệt thực xuất hiện, nó dần dần che kín đi vầng trăng chỉ còn một màu đen. Ngay sau đó, một tia sét bất ngờ đánh vào ngọn tháp cô đang đứng, cô không biết làm thế nào tưởng trừng bản thân sẽ chết nhưng khi bản thân tỉnh lại thì lại đang nằm trên một đồng cỏ rộng lớn, những ánh trăng chiếu sáng cả đồng cỏ rộng lớn, những con đom đóm bay khắp nơi khiến khuynh cảnh bấy giờ trở nên huyền ảo, lúc này cô đứng dậy, bản thân mất đi hết sức lực, mãi mới có thể ngồi dậy được, cô nhìn xung quanh lòng có suy nghĩ Đây là đâu? Sao mình… 3 ngày sau, hỗn lễ được tổ chức, hôn lễ quá lớn lên được tổ chức ở bên ngoài hoàng cung, xung quanh nơi đó đâu đâu cũng là vải đỏ, những đồ trang trí bắt mắt, người đông đúc mang quà mừng chất thành đống, to nhỏ lớn bé đều có cả.______1 canh giờ sau, một tiếng chuông vang lên không khí bỗng chốc trở lên im lặng, ngay sau đó, tân lang tân nương đi đến, hai người họ cầm trên tay một tấm vải đỏ chầm chậm bước lên tấm thảm đỏ được trải dài xuống dưới.Lúc này Hoắc vương nóiNhìn hôn lễ này cảm thấy hôn lễ của chúng ta quá sơ sàiTa không quan tâm mấy cái hình thức đó, chỉ cần ở cùng chàng là ta đã mãn nguyện lắm rồiHai người nhìn nhau mỉm cười, nụ cười hạnh phúc.__Một lúc sau, hai người họ đi tới trước mặt Hoàng thượng và Hoàng hậu , sau đó một công công đi lên nóiGiờ lành đã đến, nghi thức bắt đầuKhông khí im lặng, sau đó hắn lại nóiNhất bái thiên địaHai người họ bắt đầu quỳ xuống, khi vừa quỳ xuống thì bỗng nhiên một mũi tên từ xa tiến thẳng vào Nạp Lan, Giáo Nghĩa thấy vậy liền nhanh chóng dùng tay hất mũi tên ra, rồi đứng trước Nạp Lan chắn cho cô.Không khi xung quanh bắt đầu hỗn độn, mọi người ai cũng hoang mang, thấy vậy cô và Hoắc vương liền đu tới hai người họ, cô nóiCó thích kháchVừa rứt lời một nhóm người khoảng 50 người xuất hiện tay cầm kiếm dài , y phục họ nhìn đều là màu đen,lúc này một tên y phục đen nóiLấy mạng Hoàng đế và Nạp Lan quận chúaNghe thấy vậy cô nhìn lên chỗ Hoàng thượng rồi nóiGiáo Nghĩa, ngươi ở đây bảo vệ Nạp Lan, ở bên phía Hoàng thượng giao cho ta và Tử NgạoĐượcSau đó cô và Hoắc vương đi lên đứng bên Hoàng thượng và Hoàng hậu quan sát đám người đó.Ngay sau đó, đám người lao tới, bọn chúng chỉ chú ý tới Hoàng thượng và Nạp Lan và binh lính những người khác họ đều không ra tay, hai người ở hai bên dùng tay không giết được hai tên rồi cướp lấy vũ khí của chúng, cứ tên nào là giết một tên.______Một lát sau, đã giết được hơn hai mươi người, đám người đó vậy mà không rút lui lại càng hung hăng hơn, cô đứng nhìn bọn họĐám người này không tồiNgay khi cô không chú ý, một mũi tên lao vào Hoàng thượng Diệu quốc, ông ta thấy vậy cũng không làm gì được chỉ sợ hãi ở đó, thấy vậy cô nhanh chóng đi tới nắm lấy mũi tên, mũi tên chỉ cách một chút nữa là có thể giết chết Hoàng đế, cô cầm mũi tên ra một bên,mở tay ra, bàn tay đã bị mũi tên làm cho chảy máu, thấy vậy Hoắc vương đi đến, vẻ mặt lo lắng hỏiNàng sao rồi?Ta không saoÁnh mắt Hoắc vương trở lên đáng sợ quay lại đám người, nóiDám làm nàng ấy bị thương, các người đều phải chếtKhoan đã Tử Ngạo, ta muốn bắt sống chúng( Bất ngờ) Nàng....!Cô gật đầu, Hoắc vương thấy vậy thì không nói gì nữa, cầm chắc thanh kiếm trong tay, tiến lại bọn họ, ánh mắt vẫn có chút phẫn nộ , Hoắc vương tiến lên nhắm vào chân bọn chúng đánh mạnh gãy, một mình Hoắc vương xử lý được mười người thì quân chi viện đã tới, bọn chúng đều bị bắt, dẫn tới quỳ trước Hoàng thượng và Hoàng hậu.Hoàng thượng ngồi lại vị trí của mình, hỏiDám hành thích trẫm, nói mau ai phái các người tới đây?Bọn chúng đều im lặng, thấy vậy Hoàng đế tức giận, nóiCứng miệng, lôi ra ngoài chém hết cho taThấy vậy cô liền đi ra, nóiKhoan đãLà ngươi à? Sao ngươi lại ngăn cản ta?Hoàng thượng, ta có thỉnh cầu mong người đáp ứngỒ, trẫm đang có ý định ban thưởng cho ngươi, nói đi ngươi muốn gì?Ta muốn người ban tất cả bọn họ cho ta( Bất ngờ) Ngươi muốn bọn chúng?Dạ.Mong Hoàng thượng đáp ứngHoàng thượng nhìn vào ánh mắt kiên định của cô thở dài, nóiĐược,trẫm đồng ý với ngươiTạ Hoàng thượngCô mỉm cười quay lại bên cạnh Hoắc vương, Hoắc vương nhìn cô dường như hiểu được ý của cô.Đúng lúc này, Hoàng thượng lại nóiVì sự cố hôm nay, hôn lễ tạm hoãn lại, những người có công hôm nay đều được ban thưởngSau câu nói, Giáo Nghĩa và Nạp Lan đi đến cạnh hai người, Nạp Lan hỏiVũ Ninh, cô muốn gì ở bọn chúng?Cô sẽ biết thôiCô lấy trong người ra một cặp vòng ngọc đưa cho Giáo Nghĩa và Nạp Lan mỗi người một cái rồi nóiĐây là do ta tự nghĩ ra, ban đêm nó có thể phát sáng, bên trong ta có khắc tên của hai ngườiSau đó, hai người dẫn theo đám người đó rời đi, bọn chúng được nhốt chung và một căn phòng cạnh phòng hai người._______Ngày hôm sau, hai người tới căn phòng, bọn chúng đều bị trói lại, ngồi một góc, hai người đi đến gần họ, cô nhìn một lượt, hỏiAi là thủ lĩnh của mấy người ở đây?Vừa rứt câu bọn họ đều nhìn vào một nam nhân trước mặt, thấy vậy cô liền đi đến, nóiLà ngươi rồiNgươi muốn gì?Quy phục taNằm mơ điCô mỉm cười nóiTa cho các người hai sự lựa chọn, 1 là quy phục ta và được ta bảo vệ, 2 là bị ta hành hạ đến chếtNgươi nghĩ ta sợ sao? Muốn giết cứ giếtNgươi thân là thủ lĩnh của bọn họ nhưng thật vô dụng không bảo vệ được họ còn kéo họ chết chung, ngươi nghĩ thử lại xem hai chữ thủ lĩnh này....ngươi dám nhận sao?Hắn bắt đầu suy ngẫm, quay lại nhìn những huynh đệ xung quanh rồi quay lại hỏiCô đảm bảo có thể bảo vệ bọn taĐương nhiên, trước tới này ta chưa từng làm gì mà không dám chắcĐược, ta tin cô lần này, nếu như cô có ý định gì với huynh đệ ta thì ta có chết cũng kéo cô theoĐược, nhưng ta có một yêu cầu, làm việc cho ta thì phải hết sức trung thành ta ghét nhất là sự phản bội, nếu một người trong các người phản bội ta ta sẽ giết hết các ngườiChuyện đó thì cô yên tâmSau này gọi ta là Chủ nhânĐượcSau đó cô cởi trói cho họ, mang thức ăn cho họ, những người bị thương đều được cứu chữa.Ra cửa Hoắc vương nóiMuốn xây dựng thế lựcChì chàng hiểu ta nhất, ở thế giới của ta, ta có một tổ chức lớn như vậy về đây cũng phải có chứThế lực của ta còn chưa đủ sao?Khác nhauTùy nàng ..

Sủng Phi Của Hoắc Vương GiaTác giả: Khánh LinhTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngÂu Dương Vũ Ninh một cô gái 18 tuổi, khuân mặt xinh đẹp, đôi mắt long lanh, thân hình gợi cảm, nhìn bề ngoài là một cô gái bình thường nhưng đằng sau lại là chủ của một thế lực ngầm trên thế giới. Ngày 15 tháng 5 năm 1991 vì muốn chính tay giết chết kẻ thù của mình nên đã tự mình đột nhập vào căn cứ kẻ địch. Sau khi hoàn thành, cô đi lên trên một ngọn tháp cao ngút trời ngắm nhìn vầng trăng tròn sáng đêm 15, khi đang mải mê ngắm nhìn vầng trăng thì bỗng hiện tượng nguyệt thực xuất hiện, nó dần dần che kín đi vầng trăng chỉ còn một màu đen. Ngay sau đó, một tia sét bất ngờ đánh vào ngọn tháp cô đang đứng, cô không biết làm thế nào tưởng trừng bản thân sẽ chết nhưng khi bản thân tỉnh lại thì lại đang nằm trên một đồng cỏ rộng lớn, những ánh trăng chiếu sáng cả đồng cỏ rộng lớn, những con đom đóm bay khắp nơi khiến khuynh cảnh bấy giờ trở nên huyền ảo, lúc này cô đứng dậy, bản thân mất đi hết sức lực, mãi mới có thể ngồi dậy được, cô nhìn xung quanh lòng có suy nghĩ Đây là đâu? Sao mình… 3 ngày sau, hỗn lễ được tổ chức, hôn lễ quá lớn lên được tổ chức ở bên ngoài hoàng cung, xung quanh nơi đó đâu đâu cũng là vải đỏ, những đồ trang trí bắt mắt, người đông đúc mang quà mừng chất thành đống, to nhỏ lớn bé đều có cả.______1 canh giờ sau, một tiếng chuông vang lên không khí bỗng chốc trở lên im lặng, ngay sau đó, tân lang tân nương đi đến, hai người họ cầm trên tay một tấm vải đỏ chầm chậm bước lên tấm thảm đỏ được trải dài xuống dưới.Lúc này Hoắc vương nóiNhìn hôn lễ này cảm thấy hôn lễ của chúng ta quá sơ sàiTa không quan tâm mấy cái hình thức đó, chỉ cần ở cùng chàng là ta đã mãn nguyện lắm rồiHai người nhìn nhau mỉm cười, nụ cười hạnh phúc.__Một lúc sau, hai người họ đi tới trước mặt Hoàng thượng và Hoàng hậu , sau đó một công công đi lên nóiGiờ lành đã đến, nghi thức bắt đầuKhông khí im lặng, sau đó hắn lại nóiNhất bái thiên địaHai người họ bắt đầu quỳ xuống, khi vừa quỳ xuống thì bỗng nhiên một mũi tên từ xa tiến thẳng vào Nạp Lan, Giáo Nghĩa thấy vậy liền nhanh chóng dùng tay hất mũi tên ra, rồi đứng trước Nạp Lan chắn cho cô.Không khi xung quanh bắt đầu hỗn độn, mọi người ai cũng hoang mang, thấy vậy cô và Hoắc vương liền đu tới hai người họ, cô nóiCó thích kháchVừa rứt lời một nhóm người khoảng 50 người xuất hiện tay cầm kiếm dài , y phục họ nhìn đều là màu đen,lúc này một tên y phục đen nóiLấy mạng Hoàng đế và Nạp Lan quận chúaNghe thấy vậy cô nhìn lên chỗ Hoàng thượng rồi nóiGiáo Nghĩa, ngươi ở đây bảo vệ Nạp Lan, ở bên phía Hoàng thượng giao cho ta và Tử NgạoĐượcSau đó cô và Hoắc vương đi lên đứng bên Hoàng thượng và Hoàng hậu quan sát đám người đó.Ngay sau đó, đám người lao tới, bọn chúng chỉ chú ý tới Hoàng thượng và Nạp Lan và binh lính những người khác họ đều không ra tay, hai người ở hai bên dùng tay không giết được hai tên rồi cướp lấy vũ khí của chúng, cứ tên nào là giết một tên.______Một lát sau, đã giết được hơn hai mươi người, đám người đó vậy mà không rút lui lại càng hung hăng hơn, cô đứng nhìn bọn họĐám người này không tồiNgay khi cô không chú ý, một mũi tên lao vào Hoàng thượng Diệu quốc, ông ta thấy vậy cũng không làm gì được chỉ sợ hãi ở đó, thấy vậy cô nhanh chóng đi tới nắm lấy mũi tên, mũi tên chỉ cách một chút nữa là có thể giết chết Hoàng đế, cô cầm mũi tên ra một bên,mở tay ra, bàn tay đã bị mũi tên làm cho chảy máu, thấy vậy Hoắc vương đi đến, vẻ mặt lo lắng hỏiNàng sao rồi?Ta không saoÁnh mắt Hoắc vương trở lên đáng sợ quay lại đám người, nóiDám làm nàng ấy bị thương, các người đều phải chếtKhoan đã Tử Ngạo, ta muốn bắt sống chúng( Bất ngờ) Nàng....!Cô gật đầu, Hoắc vương thấy vậy thì không nói gì nữa, cầm chắc thanh kiếm trong tay, tiến lại bọn họ, ánh mắt vẫn có chút phẫn nộ , Hoắc vương tiến lên nhắm vào chân bọn chúng đánh mạnh gãy, một mình Hoắc vương xử lý được mười người thì quân chi viện đã tới, bọn chúng đều bị bắt, dẫn tới quỳ trước Hoàng thượng và Hoàng hậu.Hoàng thượng ngồi lại vị trí của mình, hỏiDám hành thích trẫm, nói mau ai phái các người tới đây?Bọn chúng đều im lặng, thấy vậy Hoàng đế tức giận, nóiCứng miệng, lôi ra ngoài chém hết cho taThấy vậy cô liền đi ra, nóiKhoan đãLà ngươi à? Sao ngươi lại ngăn cản ta?Hoàng thượng, ta có thỉnh cầu mong người đáp ứngỒ, trẫm đang có ý định ban thưởng cho ngươi, nói đi ngươi muốn gì?Ta muốn người ban tất cả bọn họ cho ta( Bất ngờ) Ngươi muốn bọn chúng?Dạ.Mong Hoàng thượng đáp ứngHoàng thượng nhìn vào ánh mắt kiên định của cô thở dài, nóiĐược,trẫm đồng ý với ngươiTạ Hoàng thượngCô mỉm cười quay lại bên cạnh Hoắc vương, Hoắc vương nhìn cô dường như hiểu được ý của cô.Đúng lúc này, Hoàng thượng lại nóiVì sự cố hôm nay, hôn lễ tạm hoãn lại, những người có công hôm nay đều được ban thưởngSau câu nói, Giáo Nghĩa và Nạp Lan đi đến cạnh hai người, Nạp Lan hỏiVũ Ninh, cô muốn gì ở bọn chúng?Cô sẽ biết thôiCô lấy trong người ra một cặp vòng ngọc đưa cho Giáo Nghĩa và Nạp Lan mỗi người một cái rồi nóiĐây là do ta tự nghĩ ra, ban đêm nó có thể phát sáng, bên trong ta có khắc tên của hai ngườiSau đó, hai người dẫn theo đám người đó rời đi, bọn chúng được nhốt chung và một căn phòng cạnh phòng hai người._______Ngày hôm sau, hai người tới căn phòng, bọn chúng đều bị trói lại, ngồi một góc, hai người đi đến gần họ, cô nhìn một lượt, hỏiAi là thủ lĩnh của mấy người ở đây?Vừa rứt câu bọn họ đều nhìn vào một nam nhân trước mặt, thấy vậy cô liền đi đến, nóiLà ngươi rồiNgươi muốn gì?Quy phục taNằm mơ điCô mỉm cười nóiTa cho các người hai sự lựa chọn, 1 là quy phục ta và được ta bảo vệ, 2 là bị ta hành hạ đến chếtNgươi nghĩ ta sợ sao? Muốn giết cứ giếtNgươi thân là thủ lĩnh của bọn họ nhưng thật vô dụng không bảo vệ được họ còn kéo họ chết chung, ngươi nghĩ thử lại xem hai chữ thủ lĩnh này....ngươi dám nhận sao?Hắn bắt đầu suy ngẫm, quay lại nhìn những huynh đệ xung quanh rồi quay lại hỏiCô đảm bảo có thể bảo vệ bọn taĐương nhiên, trước tới này ta chưa từng làm gì mà không dám chắcĐược, ta tin cô lần này, nếu như cô có ý định gì với huynh đệ ta thì ta có chết cũng kéo cô theoĐược, nhưng ta có một yêu cầu, làm việc cho ta thì phải hết sức trung thành ta ghét nhất là sự phản bội, nếu một người trong các người phản bội ta ta sẽ giết hết các ngườiChuyện đó thì cô yên tâmSau này gọi ta là Chủ nhânĐượcSau đó cô cởi trói cho họ, mang thức ăn cho họ, những người bị thương đều được cứu chữa.Ra cửa Hoắc vương nóiMuốn xây dựng thế lựcChì chàng hiểu ta nhất, ở thế giới của ta, ta có một tổ chức lớn như vậy về đây cũng phải có chứThế lực của ta còn chưa đủ sao?Khác nhauTùy nàng ..

Sủng Phi Của Hoắc Vương GiaTác giả: Khánh LinhTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngÂu Dương Vũ Ninh một cô gái 18 tuổi, khuân mặt xinh đẹp, đôi mắt long lanh, thân hình gợi cảm, nhìn bề ngoài là một cô gái bình thường nhưng đằng sau lại là chủ của một thế lực ngầm trên thế giới. Ngày 15 tháng 5 năm 1991 vì muốn chính tay giết chết kẻ thù của mình nên đã tự mình đột nhập vào căn cứ kẻ địch. Sau khi hoàn thành, cô đi lên trên một ngọn tháp cao ngút trời ngắm nhìn vầng trăng tròn sáng đêm 15, khi đang mải mê ngắm nhìn vầng trăng thì bỗng hiện tượng nguyệt thực xuất hiện, nó dần dần che kín đi vầng trăng chỉ còn một màu đen. Ngay sau đó, một tia sét bất ngờ đánh vào ngọn tháp cô đang đứng, cô không biết làm thế nào tưởng trừng bản thân sẽ chết nhưng khi bản thân tỉnh lại thì lại đang nằm trên một đồng cỏ rộng lớn, những ánh trăng chiếu sáng cả đồng cỏ rộng lớn, những con đom đóm bay khắp nơi khiến khuynh cảnh bấy giờ trở nên huyền ảo, lúc này cô đứng dậy, bản thân mất đi hết sức lực, mãi mới có thể ngồi dậy được, cô nhìn xung quanh lòng có suy nghĩ Đây là đâu? Sao mình… 3 ngày sau, hỗn lễ được tổ chức, hôn lễ quá lớn lên được tổ chức ở bên ngoài hoàng cung, xung quanh nơi đó đâu đâu cũng là vải đỏ, những đồ trang trí bắt mắt, người đông đúc mang quà mừng chất thành đống, to nhỏ lớn bé đều có cả.______1 canh giờ sau, một tiếng chuông vang lên không khí bỗng chốc trở lên im lặng, ngay sau đó, tân lang tân nương đi đến, hai người họ cầm trên tay một tấm vải đỏ chầm chậm bước lên tấm thảm đỏ được trải dài xuống dưới.Lúc này Hoắc vương nóiNhìn hôn lễ này cảm thấy hôn lễ của chúng ta quá sơ sàiTa không quan tâm mấy cái hình thức đó, chỉ cần ở cùng chàng là ta đã mãn nguyện lắm rồiHai người nhìn nhau mỉm cười, nụ cười hạnh phúc.__Một lúc sau, hai người họ đi tới trước mặt Hoàng thượng và Hoàng hậu , sau đó một công công đi lên nóiGiờ lành đã đến, nghi thức bắt đầuKhông khí im lặng, sau đó hắn lại nóiNhất bái thiên địaHai người họ bắt đầu quỳ xuống, khi vừa quỳ xuống thì bỗng nhiên một mũi tên từ xa tiến thẳng vào Nạp Lan, Giáo Nghĩa thấy vậy liền nhanh chóng dùng tay hất mũi tên ra, rồi đứng trước Nạp Lan chắn cho cô.Không khi xung quanh bắt đầu hỗn độn, mọi người ai cũng hoang mang, thấy vậy cô và Hoắc vương liền đu tới hai người họ, cô nóiCó thích kháchVừa rứt lời một nhóm người khoảng 50 người xuất hiện tay cầm kiếm dài , y phục họ nhìn đều là màu đen,lúc này một tên y phục đen nóiLấy mạng Hoàng đế và Nạp Lan quận chúaNghe thấy vậy cô nhìn lên chỗ Hoàng thượng rồi nóiGiáo Nghĩa, ngươi ở đây bảo vệ Nạp Lan, ở bên phía Hoàng thượng giao cho ta và Tử NgạoĐượcSau đó cô và Hoắc vương đi lên đứng bên Hoàng thượng và Hoàng hậu quan sát đám người đó.Ngay sau đó, đám người lao tới, bọn chúng chỉ chú ý tới Hoàng thượng và Nạp Lan và binh lính những người khác họ đều không ra tay, hai người ở hai bên dùng tay không giết được hai tên rồi cướp lấy vũ khí của chúng, cứ tên nào là giết một tên.______Một lát sau, đã giết được hơn hai mươi người, đám người đó vậy mà không rút lui lại càng hung hăng hơn, cô đứng nhìn bọn họĐám người này không tồiNgay khi cô không chú ý, một mũi tên lao vào Hoàng thượng Diệu quốc, ông ta thấy vậy cũng không làm gì được chỉ sợ hãi ở đó, thấy vậy cô nhanh chóng đi tới nắm lấy mũi tên, mũi tên chỉ cách một chút nữa là có thể giết chết Hoàng đế, cô cầm mũi tên ra một bên,mở tay ra, bàn tay đã bị mũi tên làm cho chảy máu, thấy vậy Hoắc vương đi đến, vẻ mặt lo lắng hỏiNàng sao rồi?Ta không saoÁnh mắt Hoắc vương trở lên đáng sợ quay lại đám người, nóiDám làm nàng ấy bị thương, các người đều phải chếtKhoan đã Tử Ngạo, ta muốn bắt sống chúng( Bất ngờ) Nàng....!Cô gật đầu, Hoắc vương thấy vậy thì không nói gì nữa, cầm chắc thanh kiếm trong tay, tiến lại bọn họ, ánh mắt vẫn có chút phẫn nộ , Hoắc vương tiến lên nhắm vào chân bọn chúng đánh mạnh gãy, một mình Hoắc vương xử lý được mười người thì quân chi viện đã tới, bọn chúng đều bị bắt, dẫn tới quỳ trước Hoàng thượng và Hoàng hậu.Hoàng thượng ngồi lại vị trí của mình, hỏiDám hành thích trẫm, nói mau ai phái các người tới đây?Bọn chúng đều im lặng, thấy vậy Hoàng đế tức giận, nóiCứng miệng, lôi ra ngoài chém hết cho taThấy vậy cô liền đi ra, nóiKhoan đãLà ngươi à? Sao ngươi lại ngăn cản ta?Hoàng thượng, ta có thỉnh cầu mong người đáp ứngỒ, trẫm đang có ý định ban thưởng cho ngươi, nói đi ngươi muốn gì?Ta muốn người ban tất cả bọn họ cho ta( Bất ngờ) Ngươi muốn bọn chúng?Dạ.Mong Hoàng thượng đáp ứngHoàng thượng nhìn vào ánh mắt kiên định của cô thở dài, nóiĐược,trẫm đồng ý với ngươiTạ Hoàng thượngCô mỉm cười quay lại bên cạnh Hoắc vương, Hoắc vương nhìn cô dường như hiểu được ý của cô.Đúng lúc này, Hoàng thượng lại nóiVì sự cố hôm nay, hôn lễ tạm hoãn lại, những người có công hôm nay đều được ban thưởngSau câu nói, Giáo Nghĩa và Nạp Lan đi đến cạnh hai người, Nạp Lan hỏiVũ Ninh, cô muốn gì ở bọn chúng?Cô sẽ biết thôiCô lấy trong người ra một cặp vòng ngọc đưa cho Giáo Nghĩa và Nạp Lan mỗi người một cái rồi nóiĐây là do ta tự nghĩ ra, ban đêm nó có thể phát sáng, bên trong ta có khắc tên của hai ngườiSau đó, hai người dẫn theo đám người đó rời đi, bọn chúng được nhốt chung và một căn phòng cạnh phòng hai người._______Ngày hôm sau, hai người tới căn phòng, bọn chúng đều bị trói lại, ngồi một góc, hai người đi đến gần họ, cô nhìn một lượt, hỏiAi là thủ lĩnh của mấy người ở đây?Vừa rứt câu bọn họ đều nhìn vào một nam nhân trước mặt, thấy vậy cô liền đi đến, nóiLà ngươi rồiNgươi muốn gì?Quy phục taNằm mơ điCô mỉm cười nóiTa cho các người hai sự lựa chọn, 1 là quy phục ta và được ta bảo vệ, 2 là bị ta hành hạ đến chếtNgươi nghĩ ta sợ sao? Muốn giết cứ giếtNgươi thân là thủ lĩnh của bọn họ nhưng thật vô dụng không bảo vệ được họ còn kéo họ chết chung, ngươi nghĩ thử lại xem hai chữ thủ lĩnh này....ngươi dám nhận sao?Hắn bắt đầu suy ngẫm, quay lại nhìn những huynh đệ xung quanh rồi quay lại hỏiCô đảm bảo có thể bảo vệ bọn taĐương nhiên, trước tới này ta chưa từng làm gì mà không dám chắcĐược, ta tin cô lần này, nếu như cô có ý định gì với huynh đệ ta thì ta có chết cũng kéo cô theoĐược, nhưng ta có một yêu cầu, làm việc cho ta thì phải hết sức trung thành ta ghét nhất là sự phản bội, nếu một người trong các người phản bội ta ta sẽ giết hết các ngườiChuyện đó thì cô yên tâmSau này gọi ta là Chủ nhânĐượcSau đó cô cởi trói cho họ, mang thức ăn cho họ, những người bị thương đều được cứu chữa.Ra cửa Hoắc vương nóiMuốn xây dựng thế lựcChì chàng hiểu ta nhất, ở thế giới của ta, ta có một tổ chức lớn như vậy về đây cũng phải có chứThế lực của ta còn chưa đủ sao?Khác nhauTùy nàng ..

Chương 53: Chương 53