Tác giả:

Hoá ra ta chỉ là bạch nguyệt quang thế thân của chúng tiên quân ở Tiên Giới. Nhớ lại những tháng ngày trời quang mây đãng, đám tiên quân mặt người dạ thú ấy chỉ vì “Bạch nguyệt quang” trong lòng bọn họ mà hợp lại thảo phạt ta. Kỳ lạ là ta không cảm thấy có chút thù hận nào cả. Nhưng đó cũng chưa được xem là chuyện gì lớn. Bọn họ còn vô duyên vô cớ cho rằng ta đang che giấu ma khí trong người, nói rằng ta muốn hãm hại “Bạch nguyệt quang" thánh thiện vô tội của họ. Ngay cả Hành Hoa Tiên Quân, người đầu tiên đưa ta đến Tiên Giới cũng không ngoại lệ. Che giấu ma khí ư? Rõ ràng là chủ ý của chính hắn. Ta đảo mắt qua đám tiên quân bọn họ, có người ẩn nhẫn kiềm chế, có người thờ ơ lạnh nhạt, có người còn kêu gào đòi ta đền mạng trả giá cho những tội ác đã gây ra, lại có người bề ngoài thì tỏ ra khoan dung thương xót, thực tế lại ác ý mà buông lời tổn thương ta: “A Linh, chỉ cần ngươi ngoan ngoãn nhận sai, ta sẽ đưa ngươi đi." Nhận sai? Rốt cuộc ta đã phạm sai lầm gì để phải thừa nhận? À đúng…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...