Ngày 13 tháng 11, tuyết rơi mai nở, ly biệt nơi chân núi. “Sao chàng lại ra đây?” Đằng sau vang lên tiếng bước chân nhỏ vụn, một kiện áo lông chồn được khoác lên vai nam tử đang quỳ trên nền tuyết trắng: “Tuyết lạnh như vậy, còn không mau đứng dậy?” Ngón tay thon dài trắng nõn của nam tử còn dính mấy bông tuyết mỏng, không quay đầu cũng chẳng nhúc nhích, chỉ cười nhẹ: “A Quỳnh, nhìn xem, có thích không?” Tiểu cô nương gọi là A Quỳnh từ bên kia ló đầu ra, đi tới mới phát hiện trên nền tuyết trắng trước mặt nam tử có một con thỏ tuyết xinh đẹp đang ngồi xổm, thân hình mượt mà, lỗ tai trắng dài, trong sáng trông rất dễ thương. Mặt A Quỳnh vẫn cực kỳ căng thẳng, khóe miệng lại bất giác cong lên, vươn tay túm lấy chàng: “Đừng tưởng rằng chỉ cần làm thỏ tuyết là có thể dỗ dành ta. Hôm nay ta nhất định phải bảo Hồng Y nấu cho chàng thêm hai thang thuốc. Trời lạnh thế này, thân mình vốn đã không tốt, bản thân phải tự biết quý trọng.” Nam tử cười khổ một tiếng, để nàng kéo mình đứng dậy, trên…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...