Editor: Chiêu --------------- Thiếu niên suy yếu ngồi quỳ trên mặt đất, đôi tay bị trói ra phía sau, hai mắt bị che bởi tấm dải lụa tơ hồng, giống như một món ăn tinh xảo sắp được đưa lên bàn ăn. Cậu rủ nửa đầu, chiếc cổ trắng ngọc dưới ánh đèn phác họa ra một độ cung duyên dáng mê ly, thân thể hơi hơi run, trông càng thêm hấp dẫn người. Đối diện bỗng dưng vang lên tiếng hít thở khó có thể ức chế, Đường Nại mờ mịt ngẩng đầu, sau đó co rúm lại muốn lui ra sau, nhưng lại bị người gắt gao chế trụ vòng eo. Hơi thở hùng hậu nam tính bao trùm toàn thân, ngón tay lạnh lẽo giống như một con rắn di chuyển trên gò má, cuối cùng dừng trên tấm lụa bị nước mắt làm ướt nhẹp. "Nại Nại sao lại khóc?" Khương Vân Đình thở dài, ôn nhu hỏi. "Đau..." Đường Nại tránh tránh khỏi sợi dây làm cổ tay bị đau, nhỏ giọng ngập ngừng giống như mèo con. "Ngoan, hôn hôn sẽ không còn đau." Khương Vân Đình kéo tấm dải lụa trên mắt cậu xuống, cúi đầu ngậm lấy cánh môi mềm mềm lạnh lạnh của cậu. Đường Nại hoài nghi nhìn…
Chương 16: 🍓
Nam Chính Luôn Đối Với Tôi Mưu Đồ Gây RốiTác giả: Lạc Vũ Đinh PhongTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản VănEditor: Chiêu --------------- Thiếu niên suy yếu ngồi quỳ trên mặt đất, đôi tay bị trói ra phía sau, hai mắt bị che bởi tấm dải lụa tơ hồng, giống như một món ăn tinh xảo sắp được đưa lên bàn ăn. Cậu rủ nửa đầu, chiếc cổ trắng ngọc dưới ánh đèn phác họa ra một độ cung duyên dáng mê ly, thân thể hơi hơi run, trông càng thêm hấp dẫn người. Đối diện bỗng dưng vang lên tiếng hít thở khó có thể ức chế, Đường Nại mờ mịt ngẩng đầu, sau đó co rúm lại muốn lui ra sau, nhưng lại bị người gắt gao chế trụ vòng eo. Hơi thở hùng hậu nam tính bao trùm toàn thân, ngón tay lạnh lẽo giống như một con rắn di chuyển trên gò má, cuối cùng dừng trên tấm lụa bị nước mắt làm ướt nhẹp. "Nại Nại sao lại khóc?" Khương Vân Đình thở dài, ôn nhu hỏi. "Đau..." Đường Nại tránh tránh khỏi sợi dây làm cổ tay bị đau, nhỏ giọng ngập ngừng giống như mèo con. "Ngoan, hôn hôn sẽ không còn đau." Khương Vân Đình kéo tấm dải lụa trên mắt cậu xuống, cúi đầu ngậm lấy cánh môi mềm mềm lạnh lạnh của cậu. Đường Nại hoài nghi nhìn… Editor: Chiêu-----------------------Đường Nại xoa xoa chăn, bất mãn chu miệng lên: "Vì sao phải mặc đồ? Tớ còn muốn tiếp tục ngủ ngủ."Trăn Trăn có phải bị ngốc hay không, cuối tuần là thời gian rất tốt để ngủ nướng.Thức sớm như vậy làm gì!Tần Trăn hít sâu một hơi: "Nại Nại, cậu thích "ngủ khỏa thân" sao?"Đường Nại vội vàng gật đầu không ngừng: "Như vậy ngủ rất thoải mái, Trăn Trăn cậu có thể thử xem, thử xong cậu nhất định sẽ rất thích."Tần Trăn: ...Không cần thử hắn cũng biết, nếu cởϊ qυầи áo ra, nhất định sẽ thích "Thượng"!Hắn rất chờ mong, một ngày kia có thể đối mặt sự chân thành của Nại Nại!"Trăn Trăn, ánh mắt cậu nhìn tớ thật kỳ quái a," Đường Nại tiếp xúc với ánh mắt nóng rực của hắn, không tự chủ được mà rụt rụt đầu, đáy mắt nhiễm một tia hoảng sợ, "Giống như con chó đói đang nhìn thịt xương, tớ sao lại có cảm giác cậu muốn ăn tớ?"Trong lòng Tần Trăn lộp bộp một tiếng, nhắm mắt lại, đem du͙ƈ vọиɠ khống chế ở sâu trong đôi mắt thu hồi, khoé môi cong ra một nụ cười khẽ: "Cậu nhìn nhầm rồi."Đường Nại còn muốn nói gì đó ,Tần Trăn đã dời đề tài: "Nại Nại không phải muốn ngủ nhiều hơn một lúc sao? Mau nằm xuống, tớ chuẩn bị rời giường.""Trăn Trăn có thể ở lại bồi tớ ngủ một lát không?" Đường Nại sợ hãi duỗi tay giữ chặt hắn, đáy mắt tràn đầy khẩn cầu, "Tớ ở một mình rất cô đơn."Ba mẹ bận công việc, biệt thự luôn trống không.Cậu thích có người bồi.Đối diện với cặp mắt ngây thơ như nai con kia, tuy Tần Trăn trăm ngàn lần không muốn, cũng không nói nên lời.Hướng chi tối hôm qua hắn ngủ không ngon, lại muốn nghỉ ngơi thêm.Chỉ là thiếu niên xinh đẹp khoả thân trước mặt, không lúc nào không khiêu chiến giới hạn sinh lý của hắn, khó có thể đu vào giấc ngủ."Nếu cậu mặc quần áo ngủ vào tôi sẽ đồng ý."Đường Nại méo miệng, không đồng ý lấy ra một bộ đồ ngủ hình gấu nhỏ phim hoạt hình thuần cotton.Nhưng tâm trạng xấu của cậu đến nhanh, cũng đi nhanh.Chờ đổi quần áo xong, lập tức giơ lên gương mặt tươi cười vui vui vẻ vẻ nhào vào trong lòng ngực Tần Trăn.Tuy rằng Trăn Trăn cứng giống như cục đá, nhưng cảm giác có người bồi vẫn tốt hơn.Đường Nại không khỏi chẹp chẹp miệng: "Nếu có thể luôn ngủ cùng Trăn Trăn thì tốt biết mấy." Ý thức Tần Trăn bị cơ thể mềm mại của thiếu niên đâm đến vỡ thành từng mảnh nhỏ, lại nhạy cảm bắt được những lời này, đấy lòng giống như có một cổ nước ấm.Hắn nâng cằm, cọ cọ cổ thiếu niên, nhẹ nhàng nỉ non."Nại Nại, em phải nhớ kỹ những gì đã nói hôm nay, sau này không nên chơi xấu nha.""Cái gì?" Đường Nại nghe không rõ, hoang mang ngẩng đầu lên."Tôi nói là, "ngủ khoả thân" không phải thói quen tốt, có thể ở trước mặt tôi, nếu đổi thành nam nhân nữ nhân khác, cậu nhất định không được làm như vậy!" Tần Trăn tâm cơ nói."Nam nữ khác nhau, tớ khẳng định sẽ không tùy tùy tiện tiện cùng con gái lên giường nha, nhưng mà nam nhân... Thì có làm sao? Mọi người không phải đều là con trai sao?""Nam nam cũng có cái khác! Nại Nại là bé trai xinh đẹp đáng yêu, nhất định phải học cách bảo vệ tốt bản thân mình..."Ai biết được trong tương lai "Anh em", "Đồng nghiệp" lấy danh nghĩa linh tinh gì đó bò lên giường Nại Nại, có phải giống như hắn rắp tâm hại người hay không!Nhưng mà tưởng tượng đến cảnh Nại Nại sẽ cùng người khác ngủ, cả người Tần Trăn đều không vui.."Không nói nữa, dù sao tôi cũng giám sát cậu."Tôi sẽ vì em mà quy định ra phạm vi hoạt động, khiến cả thế giới của em chỉ có tôi, như vậy không cần lo lắng những người khác mơ ước đến em!Đường Nại không hiểu lời mở đầu không có đáp án của Tần Trăn tốt cuộc là có ý gì, mơ mơ màng màng đáp lại vài tiếng, nắm lấy eo hắn ngủ thiếp đi.
Nam Chính Luôn Đối Với Tôi Mưu Đồ Gây RốiTác giả: Lạc Vũ Đinh PhongTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản VănEditor: Chiêu --------------- Thiếu niên suy yếu ngồi quỳ trên mặt đất, đôi tay bị trói ra phía sau, hai mắt bị che bởi tấm dải lụa tơ hồng, giống như một món ăn tinh xảo sắp được đưa lên bàn ăn. Cậu rủ nửa đầu, chiếc cổ trắng ngọc dưới ánh đèn phác họa ra một độ cung duyên dáng mê ly, thân thể hơi hơi run, trông càng thêm hấp dẫn người. Đối diện bỗng dưng vang lên tiếng hít thở khó có thể ức chế, Đường Nại mờ mịt ngẩng đầu, sau đó co rúm lại muốn lui ra sau, nhưng lại bị người gắt gao chế trụ vòng eo. Hơi thở hùng hậu nam tính bao trùm toàn thân, ngón tay lạnh lẽo giống như một con rắn di chuyển trên gò má, cuối cùng dừng trên tấm lụa bị nước mắt làm ướt nhẹp. "Nại Nại sao lại khóc?" Khương Vân Đình thở dài, ôn nhu hỏi. "Đau..." Đường Nại tránh tránh khỏi sợi dây làm cổ tay bị đau, nhỏ giọng ngập ngừng giống như mèo con. "Ngoan, hôn hôn sẽ không còn đau." Khương Vân Đình kéo tấm dải lụa trên mắt cậu xuống, cúi đầu ngậm lấy cánh môi mềm mềm lạnh lạnh của cậu. Đường Nại hoài nghi nhìn… Editor: Chiêu-----------------------Đường Nại xoa xoa chăn, bất mãn chu miệng lên: "Vì sao phải mặc đồ? Tớ còn muốn tiếp tục ngủ ngủ."Trăn Trăn có phải bị ngốc hay không, cuối tuần là thời gian rất tốt để ngủ nướng.Thức sớm như vậy làm gì!Tần Trăn hít sâu một hơi: "Nại Nại, cậu thích "ngủ khỏa thân" sao?"Đường Nại vội vàng gật đầu không ngừng: "Như vậy ngủ rất thoải mái, Trăn Trăn cậu có thể thử xem, thử xong cậu nhất định sẽ rất thích."Tần Trăn: ...Không cần thử hắn cũng biết, nếu cởϊ qυầи áo ra, nhất định sẽ thích "Thượng"!Hắn rất chờ mong, một ngày kia có thể đối mặt sự chân thành của Nại Nại!"Trăn Trăn, ánh mắt cậu nhìn tớ thật kỳ quái a," Đường Nại tiếp xúc với ánh mắt nóng rực của hắn, không tự chủ được mà rụt rụt đầu, đáy mắt nhiễm một tia hoảng sợ, "Giống như con chó đói đang nhìn thịt xương, tớ sao lại có cảm giác cậu muốn ăn tớ?"Trong lòng Tần Trăn lộp bộp một tiếng, nhắm mắt lại, đem du͙ƈ vọиɠ khống chế ở sâu trong đôi mắt thu hồi, khoé môi cong ra một nụ cười khẽ: "Cậu nhìn nhầm rồi."Đường Nại còn muốn nói gì đó ,Tần Trăn đã dời đề tài: "Nại Nại không phải muốn ngủ nhiều hơn một lúc sao? Mau nằm xuống, tớ chuẩn bị rời giường.""Trăn Trăn có thể ở lại bồi tớ ngủ một lát không?" Đường Nại sợ hãi duỗi tay giữ chặt hắn, đáy mắt tràn đầy khẩn cầu, "Tớ ở một mình rất cô đơn."Ba mẹ bận công việc, biệt thự luôn trống không.Cậu thích có người bồi.Đối diện với cặp mắt ngây thơ như nai con kia, tuy Tần Trăn trăm ngàn lần không muốn, cũng không nói nên lời.Hướng chi tối hôm qua hắn ngủ không ngon, lại muốn nghỉ ngơi thêm.Chỉ là thiếu niên xinh đẹp khoả thân trước mặt, không lúc nào không khiêu chiến giới hạn sinh lý của hắn, khó có thể đu vào giấc ngủ."Nếu cậu mặc quần áo ngủ vào tôi sẽ đồng ý."Đường Nại méo miệng, không đồng ý lấy ra một bộ đồ ngủ hình gấu nhỏ phim hoạt hình thuần cotton.Nhưng tâm trạng xấu của cậu đến nhanh, cũng đi nhanh.Chờ đổi quần áo xong, lập tức giơ lên gương mặt tươi cười vui vui vẻ vẻ nhào vào trong lòng ngực Tần Trăn.Tuy rằng Trăn Trăn cứng giống như cục đá, nhưng cảm giác có người bồi vẫn tốt hơn.Đường Nại không khỏi chẹp chẹp miệng: "Nếu có thể luôn ngủ cùng Trăn Trăn thì tốt biết mấy." Ý thức Tần Trăn bị cơ thể mềm mại của thiếu niên đâm đến vỡ thành từng mảnh nhỏ, lại nhạy cảm bắt được những lời này, đấy lòng giống như có một cổ nước ấm.Hắn nâng cằm, cọ cọ cổ thiếu niên, nhẹ nhàng nỉ non."Nại Nại, em phải nhớ kỹ những gì đã nói hôm nay, sau này không nên chơi xấu nha.""Cái gì?" Đường Nại nghe không rõ, hoang mang ngẩng đầu lên."Tôi nói là, "ngủ khoả thân" không phải thói quen tốt, có thể ở trước mặt tôi, nếu đổi thành nam nhân nữ nhân khác, cậu nhất định không được làm như vậy!" Tần Trăn tâm cơ nói."Nam nữ khác nhau, tớ khẳng định sẽ không tùy tùy tiện tiện cùng con gái lên giường nha, nhưng mà nam nhân... Thì có làm sao? Mọi người không phải đều là con trai sao?""Nam nam cũng có cái khác! Nại Nại là bé trai xinh đẹp đáng yêu, nhất định phải học cách bảo vệ tốt bản thân mình..."Ai biết được trong tương lai "Anh em", "Đồng nghiệp" lấy danh nghĩa linh tinh gì đó bò lên giường Nại Nại, có phải giống như hắn rắp tâm hại người hay không!Nhưng mà tưởng tượng đến cảnh Nại Nại sẽ cùng người khác ngủ, cả người Tần Trăn đều không vui.."Không nói nữa, dù sao tôi cũng giám sát cậu."Tôi sẽ vì em mà quy định ra phạm vi hoạt động, khiến cả thế giới của em chỉ có tôi, như vậy không cần lo lắng những người khác mơ ước đến em!Đường Nại không hiểu lời mở đầu không có đáp án của Tần Trăn tốt cuộc là có ý gì, mơ mơ màng màng đáp lại vài tiếng, nắm lấy eo hắn ngủ thiếp đi.
Nam Chính Luôn Đối Với Tôi Mưu Đồ Gây RốiTác giả: Lạc Vũ Đinh PhongTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản VănEditor: Chiêu --------------- Thiếu niên suy yếu ngồi quỳ trên mặt đất, đôi tay bị trói ra phía sau, hai mắt bị che bởi tấm dải lụa tơ hồng, giống như một món ăn tinh xảo sắp được đưa lên bàn ăn. Cậu rủ nửa đầu, chiếc cổ trắng ngọc dưới ánh đèn phác họa ra một độ cung duyên dáng mê ly, thân thể hơi hơi run, trông càng thêm hấp dẫn người. Đối diện bỗng dưng vang lên tiếng hít thở khó có thể ức chế, Đường Nại mờ mịt ngẩng đầu, sau đó co rúm lại muốn lui ra sau, nhưng lại bị người gắt gao chế trụ vòng eo. Hơi thở hùng hậu nam tính bao trùm toàn thân, ngón tay lạnh lẽo giống như một con rắn di chuyển trên gò má, cuối cùng dừng trên tấm lụa bị nước mắt làm ướt nhẹp. "Nại Nại sao lại khóc?" Khương Vân Đình thở dài, ôn nhu hỏi. "Đau..." Đường Nại tránh tránh khỏi sợi dây làm cổ tay bị đau, nhỏ giọng ngập ngừng giống như mèo con. "Ngoan, hôn hôn sẽ không còn đau." Khương Vân Đình kéo tấm dải lụa trên mắt cậu xuống, cúi đầu ngậm lấy cánh môi mềm mềm lạnh lạnh của cậu. Đường Nại hoài nghi nhìn… Editor: Chiêu-----------------------Đường Nại xoa xoa chăn, bất mãn chu miệng lên: "Vì sao phải mặc đồ? Tớ còn muốn tiếp tục ngủ ngủ."Trăn Trăn có phải bị ngốc hay không, cuối tuần là thời gian rất tốt để ngủ nướng.Thức sớm như vậy làm gì!Tần Trăn hít sâu một hơi: "Nại Nại, cậu thích "ngủ khỏa thân" sao?"Đường Nại vội vàng gật đầu không ngừng: "Như vậy ngủ rất thoải mái, Trăn Trăn cậu có thể thử xem, thử xong cậu nhất định sẽ rất thích."Tần Trăn: ...Không cần thử hắn cũng biết, nếu cởϊ qυầи áo ra, nhất định sẽ thích "Thượng"!Hắn rất chờ mong, một ngày kia có thể đối mặt sự chân thành của Nại Nại!"Trăn Trăn, ánh mắt cậu nhìn tớ thật kỳ quái a," Đường Nại tiếp xúc với ánh mắt nóng rực của hắn, không tự chủ được mà rụt rụt đầu, đáy mắt nhiễm một tia hoảng sợ, "Giống như con chó đói đang nhìn thịt xương, tớ sao lại có cảm giác cậu muốn ăn tớ?"Trong lòng Tần Trăn lộp bộp một tiếng, nhắm mắt lại, đem du͙ƈ vọиɠ khống chế ở sâu trong đôi mắt thu hồi, khoé môi cong ra một nụ cười khẽ: "Cậu nhìn nhầm rồi."Đường Nại còn muốn nói gì đó ,Tần Trăn đã dời đề tài: "Nại Nại không phải muốn ngủ nhiều hơn một lúc sao? Mau nằm xuống, tớ chuẩn bị rời giường.""Trăn Trăn có thể ở lại bồi tớ ngủ một lát không?" Đường Nại sợ hãi duỗi tay giữ chặt hắn, đáy mắt tràn đầy khẩn cầu, "Tớ ở một mình rất cô đơn."Ba mẹ bận công việc, biệt thự luôn trống không.Cậu thích có người bồi.Đối diện với cặp mắt ngây thơ như nai con kia, tuy Tần Trăn trăm ngàn lần không muốn, cũng không nói nên lời.Hướng chi tối hôm qua hắn ngủ không ngon, lại muốn nghỉ ngơi thêm.Chỉ là thiếu niên xinh đẹp khoả thân trước mặt, không lúc nào không khiêu chiến giới hạn sinh lý của hắn, khó có thể đu vào giấc ngủ."Nếu cậu mặc quần áo ngủ vào tôi sẽ đồng ý."Đường Nại méo miệng, không đồng ý lấy ra một bộ đồ ngủ hình gấu nhỏ phim hoạt hình thuần cotton.Nhưng tâm trạng xấu của cậu đến nhanh, cũng đi nhanh.Chờ đổi quần áo xong, lập tức giơ lên gương mặt tươi cười vui vui vẻ vẻ nhào vào trong lòng ngực Tần Trăn.Tuy rằng Trăn Trăn cứng giống như cục đá, nhưng cảm giác có người bồi vẫn tốt hơn.Đường Nại không khỏi chẹp chẹp miệng: "Nếu có thể luôn ngủ cùng Trăn Trăn thì tốt biết mấy." Ý thức Tần Trăn bị cơ thể mềm mại của thiếu niên đâm đến vỡ thành từng mảnh nhỏ, lại nhạy cảm bắt được những lời này, đấy lòng giống như có một cổ nước ấm.Hắn nâng cằm, cọ cọ cổ thiếu niên, nhẹ nhàng nỉ non."Nại Nại, em phải nhớ kỹ những gì đã nói hôm nay, sau này không nên chơi xấu nha.""Cái gì?" Đường Nại nghe không rõ, hoang mang ngẩng đầu lên."Tôi nói là, "ngủ khoả thân" không phải thói quen tốt, có thể ở trước mặt tôi, nếu đổi thành nam nhân nữ nhân khác, cậu nhất định không được làm như vậy!" Tần Trăn tâm cơ nói."Nam nữ khác nhau, tớ khẳng định sẽ không tùy tùy tiện tiện cùng con gái lên giường nha, nhưng mà nam nhân... Thì có làm sao? Mọi người không phải đều là con trai sao?""Nam nam cũng có cái khác! Nại Nại là bé trai xinh đẹp đáng yêu, nhất định phải học cách bảo vệ tốt bản thân mình..."Ai biết được trong tương lai "Anh em", "Đồng nghiệp" lấy danh nghĩa linh tinh gì đó bò lên giường Nại Nại, có phải giống như hắn rắp tâm hại người hay không!Nhưng mà tưởng tượng đến cảnh Nại Nại sẽ cùng người khác ngủ, cả người Tần Trăn đều không vui.."Không nói nữa, dù sao tôi cũng giám sát cậu."Tôi sẽ vì em mà quy định ra phạm vi hoạt động, khiến cả thế giới của em chỉ có tôi, như vậy không cần lo lắng những người khác mơ ước đến em!Đường Nại không hiểu lời mở đầu không có đáp án của Tần Trăn tốt cuộc là có ý gì, mơ mơ màng màng đáp lại vài tiếng, nắm lấy eo hắn ngủ thiếp đi.