Thành Thiên Vu, Triệu phủ. Lúc này, trong cái sân nhỏ sau bếp, một thanh niên bạch y đang quơ chân múa tay. Vì động tác của hắn mà một đám ruồi bọ xung quanh hoảng loạn bay lòng vòng khắp nơi. Nếu nhìn kỹ thì có thể phát hiện, hai mắt thanh niên này là một màu xám trắng, không có thần thái. Hiển nhiên đây là một người trời sinh thiếu hụt, hai mắt mù lòa. “Mau nhìn kìa, hôm nay đại cô gia của Triệu phủ chúng ta lại tới bắt ruồi bọ. ” “Chậc chậc, tên mù bắt ruồi, thật là quái gở mà. ” “Nếu không chúng ta đặt cược xem cần mấy ngày hắn mới bắt được một con ruồi?” Đám đầu bếp vây xem không chút che giấu mà cười nhạo. Trong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống…
Chương 258: C258: Không thể phi hành
Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần CấpTác giả: Cửu Bả HỏaTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpThành Thiên Vu, Triệu phủ. Lúc này, trong cái sân nhỏ sau bếp, một thanh niên bạch y đang quơ chân múa tay. Vì động tác của hắn mà một đám ruồi bọ xung quanh hoảng loạn bay lòng vòng khắp nơi. Nếu nhìn kỹ thì có thể phát hiện, hai mắt thanh niên này là một màu xám trắng, không có thần thái. Hiển nhiên đây là một người trời sinh thiếu hụt, hai mắt mù lòa. “Mau nhìn kìa, hôm nay đại cô gia của Triệu phủ chúng ta lại tới bắt ruồi bọ. ” “Chậc chậc, tên mù bắt ruồi, thật là quái gở mà. ” “Nếu không chúng ta đặt cược xem cần mấy ngày hắn mới bắt được một con ruồi?” Đám đầu bếp vây xem không chút che giấu mà cười nhạo. Trong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Chương có nội dung bằng hình ảnhĐôi mắt đẹp của Triệu Ngọc Nhi khẽ động, lẳng lặng nhìn chăm chú vào khuôn mặt lạnh lùng của Lâm Lăng, chợt cảm thấy hắn thực có mị lực.Mạnh mẽ và bình tĩnh.Đây là một loại mê hoặc mà Lâm Lăng trải qua mấy năm gần đây phát triển được.Cho tới nay, đối tượng kén chồng trong lòng Triệu Ngọc Nhi chính là như thế.Nhưng đã từng có được, mà nàng lại không biết quý trọng, hiện giờ đã điều nàng muốn nhất lại là điều xa vời nhất."Tất cả, đều là ta gieo gió gặt bão..."Chuyện này làm sâu trong nội tâm của Triệu Ngọc Nhi nhẹ nhàng thở dài một tiếng. Từ đầu đến cuối, nàng đều không có chút oán hận nào vì hành vi lúc trước của Lâm Lăng"Đi!" Chợt, một tiếng lạnh lùng vang lên.Lâm Lăng đi trước, mượn lực lượng pháp tắc của Phong Chi Ý Cảnh, thân hình hắn bay vút lên.Đám người Tần Vũ cũng lập tức đi theo Lâm Lăng, cùng nhau đi vào trong vòng xoáy năng lượng.Bừm bừm——!Đi vào trong vòng xoáy năng lượng, tầm mắt nhất thời trở nên đen kịt.Cùng lúc đó, Lâm Lăng rõ ràng cảm nhận được, một cỗ năng lượng trong năng lượng không gian kỳ lạ đột nhiên bao phủ thân thể hắn."Đây là không gian truyền tống sao..."Lần đầu tiên trải nghiệm không gian truyền tống, trong lòng Lâm Lăng cũng cảm thấy kỳ diệu.Hắn cũng không điều động linh lực chống cự lại, mà nhân cơ hội này cảm ngộ không gian pháp tắc chi lực trong đó.Nhưng, không gian pháp tắc huyền ảo tối tăm này, làm sao có thể dễ dàng lĩnh ngộ ra như vậy.Khoảng vài phút sau.Lâm Lăng phát hiện, năng lượng không gian bao phủ quanh người đột nhiên tiêu tán. Mở mắt ra nhìn, chỉ thấy cảnh tượng trước mắt đã biến thành một thế giới khác.Không gian rộng lớn, lại làm cho người ta có cảm giác âm trầm.Có lẽ do đã bỏ hoang trong một khoảng thời gian dài.Năm đó chiến trường Viễn Cổ này là một mảnh đất hoang tàn, nhưng hôm nay lại biến thành một khu rừng nhiệt đới rậm rạp. Các loại cây khổng lồ cao chót vót.Lúc này cơ thể Lâm Lăng lơ lửng giữa không trung, đến khi năng lượng không gian trên cơ thể tản ra, bước chân bất ngờ nhẹ bẫng, đạp hụt giữa khoảng không làm cơ thể cấp tốc rơi xuống.Lập tức, trong đầu Lâm Lăng lóe lên suy nghĩ, vội vàng vận chuyển phong chi ý cảnh, dự định bay lên trời mà đứng giống như khi nãy. Nhưng mà ai ngờ lần này lại vượt ra ngoài dự tính của hắn, vẫn cấp tốc rơi xuống như cũ.
Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần CấpTác giả: Cửu Bả HỏaTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpThành Thiên Vu, Triệu phủ. Lúc này, trong cái sân nhỏ sau bếp, một thanh niên bạch y đang quơ chân múa tay. Vì động tác của hắn mà một đám ruồi bọ xung quanh hoảng loạn bay lòng vòng khắp nơi. Nếu nhìn kỹ thì có thể phát hiện, hai mắt thanh niên này là một màu xám trắng, không có thần thái. Hiển nhiên đây là một người trời sinh thiếu hụt, hai mắt mù lòa. “Mau nhìn kìa, hôm nay đại cô gia của Triệu phủ chúng ta lại tới bắt ruồi bọ. ” “Chậc chậc, tên mù bắt ruồi, thật là quái gở mà. ” “Nếu không chúng ta đặt cược xem cần mấy ngày hắn mới bắt được một con ruồi?” Đám đầu bếp vây xem không chút che giấu mà cười nhạo. Trong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Chương có nội dung bằng hình ảnhĐôi mắt đẹp của Triệu Ngọc Nhi khẽ động, lẳng lặng nhìn chăm chú vào khuôn mặt lạnh lùng của Lâm Lăng, chợt cảm thấy hắn thực có mị lực.Mạnh mẽ và bình tĩnh.Đây là một loại mê hoặc mà Lâm Lăng trải qua mấy năm gần đây phát triển được.Cho tới nay, đối tượng kén chồng trong lòng Triệu Ngọc Nhi chính là như thế.Nhưng đã từng có được, mà nàng lại không biết quý trọng, hiện giờ đã điều nàng muốn nhất lại là điều xa vời nhất."Tất cả, đều là ta gieo gió gặt bão..."Chuyện này làm sâu trong nội tâm của Triệu Ngọc Nhi nhẹ nhàng thở dài một tiếng. Từ đầu đến cuối, nàng đều không có chút oán hận nào vì hành vi lúc trước của Lâm Lăng"Đi!" Chợt, một tiếng lạnh lùng vang lên.Lâm Lăng đi trước, mượn lực lượng pháp tắc của Phong Chi Ý Cảnh, thân hình hắn bay vút lên.Đám người Tần Vũ cũng lập tức đi theo Lâm Lăng, cùng nhau đi vào trong vòng xoáy năng lượng.Bừm bừm——!Đi vào trong vòng xoáy năng lượng, tầm mắt nhất thời trở nên đen kịt.Cùng lúc đó, Lâm Lăng rõ ràng cảm nhận được, một cỗ năng lượng trong năng lượng không gian kỳ lạ đột nhiên bao phủ thân thể hắn."Đây là không gian truyền tống sao..."Lần đầu tiên trải nghiệm không gian truyền tống, trong lòng Lâm Lăng cũng cảm thấy kỳ diệu.Hắn cũng không điều động linh lực chống cự lại, mà nhân cơ hội này cảm ngộ không gian pháp tắc chi lực trong đó.Nhưng, không gian pháp tắc huyền ảo tối tăm này, làm sao có thể dễ dàng lĩnh ngộ ra như vậy.Khoảng vài phút sau.Lâm Lăng phát hiện, năng lượng không gian bao phủ quanh người đột nhiên tiêu tán. Mở mắt ra nhìn, chỉ thấy cảnh tượng trước mắt đã biến thành một thế giới khác.Không gian rộng lớn, lại làm cho người ta có cảm giác âm trầm.Có lẽ do đã bỏ hoang trong một khoảng thời gian dài.Năm đó chiến trường Viễn Cổ này là một mảnh đất hoang tàn, nhưng hôm nay lại biến thành một khu rừng nhiệt đới rậm rạp. Các loại cây khổng lồ cao chót vót.Lúc này cơ thể Lâm Lăng lơ lửng giữa không trung, đến khi năng lượng không gian trên cơ thể tản ra, bước chân bất ngờ nhẹ bẫng, đạp hụt giữa khoảng không làm cơ thể cấp tốc rơi xuống.Lập tức, trong đầu Lâm Lăng lóe lên suy nghĩ, vội vàng vận chuyển phong chi ý cảnh, dự định bay lên trời mà đứng giống như khi nãy. Nhưng mà ai ngờ lần này lại vượt ra ngoài dự tính của hắn, vẫn cấp tốc rơi xuống như cũ.
Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần CấpTác giả: Cửu Bả HỏaTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpThành Thiên Vu, Triệu phủ. Lúc này, trong cái sân nhỏ sau bếp, một thanh niên bạch y đang quơ chân múa tay. Vì động tác của hắn mà một đám ruồi bọ xung quanh hoảng loạn bay lòng vòng khắp nơi. Nếu nhìn kỹ thì có thể phát hiện, hai mắt thanh niên này là một màu xám trắng, không có thần thái. Hiển nhiên đây là một người trời sinh thiếu hụt, hai mắt mù lòa. “Mau nhìn kìa, hôm nay đại cô gia của Triệu phủ chúng ta lại tới bắt ruồi bọ. ” “Chậc chậc, tên mù bắt ruồi, thật là quái gở mà. ” “Nếu không chúng ta đặt cược xem cần mấy ngày hắn mới bắt được một con ruồi?” Đám đầu bếp vây xem không chút che giấu mà cười nhạo. Trong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Chương có nội dung bằng hình ảnhĐôi mắt đẹp của Triệu Ngọc Nhi khẽ động, lẳng lặng nhìn chăm chú vào khuôn mặt lạnh lùng của Lâm Lăng, chợt cảm thấy hắn thực có mị lực.Mạnh mẽ và bình tĩnh.Đây là một loại mê hoặc mà Lâm Lăng trải qua mấy năm gần đây phát triển được.Cho tới nay, đối tượng kén chồng trong lòng Triệu Ngọc Nhi chính là như thế.Nhưng đã từng có được, mà nàng lại không biết quý trọng, hiện giờ đã điều nàng muốn nhất lại là điều xa vời nhất."Tất cả, đều là ta gieo gió gặt bão..."Chuyện này làm sâu trong nội tâm của Triệu Ngọc Nhi nhẹ nhàng thở dài một tiếng. Từ đầu đến cuối, nàng đều không có chút oán hận nào vì hành vi lúc trước của Lâm Lăng"Đi!" Chợt, một tiếng lạnh lùng vang lên.Lâm Lăng đi trước, mượn lực lượng pháp tắc của Phong Chi Ý Cảnh, thân hình hắn bay vút lên.Đám người Tần Vũ cũng lập tức đi theo Lâm Lăng, cùng nhau đi vào trong vòng xoáy năng lượng.Bừm bừm——!Đi vào trong vòng xoáy năng lượng, tầm mắt nhất thời trở nên đen kịt.Cùng lúc đó, Lâm Lăng rõ ràng cảm nhận được, một cỗ năng lượng trong năng lượng không gian kỳ lạ đột nhiên bao phủ thân thể hắn."Đây là không gian truyền tống sao..."Lần đầu tiên trải nghiệm không gian truyền tống, trong lòng Lâm Lăng cũng cảm thấy kỳ diệu.Hắn cũng không điều động linh lực chống cự lại, mà nhân cơ hội này cảm ngộ không gian pháp tắc chi lực trong đó.Nhưng, không gian pháp tắc huyền ảo tối tăm này, làm sao có thể dễ dàng lĩnh ngộ ra như vậy.Khoảng vài phút sau.Lâm Lăng phát hiện, năng lượng không gian bao phủ quanh người đột nhiên tiêu tán. Mở mắt ra nhìn, chỉ thấy cảnh tượng trước mắt đã biến thành một thế giới khác.Không gian rộng lớn, lại làm cho người ta có cảm giác âm trầm.Có lẽ do đã bỏ hoang trong một khoảng thời gian dài.Năm đó chiến trường Viễn Cổ này là một mảnh đất hoang tàn, nhưng hôm nay lại biến thành một khu rừng nhiệt đới rậm rạp. Các loại cây khổng lồ cao chót vót.Lúc này cơ thể Lâm Lăng lơ lửng giữa không trung, đến khi năng lượng không gian trên cơ thể tản ra, bước chân bất ngờ nhẹ bẫng, đạp hụt giữa khoảng không làm cơ thể cấp tốc rơi xuống.Lập tức, trong đầu Lâm Lăng lóe lên suy nghĩ, vội vàng vận chuyển phong chi ý cảnh, dự định bay lên trời mà đứng giống như khi nãy. Nhưng mà ai ngờ lần này lại vượt ra ngoài dự tính của hắn, vẫn cấp tốc rơi xuống như cũ.