Tác giả:

Thành Thiên Vu, Triệu phủ. Lúc này, trong cái sân nhỏ sau bếp, một thanh niên bạch y đang quơ chân múa tay. Vì động tác của hắn mà một đám ruồi bọ xung quanh hoảng loạn bay lòng vòng khắp nơi. Nếu nhìn kỹ thì có thể phát hiện, hai mắt thanh niên này là một màu xám trắng, không có thần thái. Hiển nhiên đây là một người trời sinh thiếu hụt, hai mắt mù lòa. “Mau nhìn kìa, hôm nay đại cô gia của Triệu phủ chúng ta lại tới bắt ruồi bọ. ” “Chậc chậc, tên mù bắt ruồi, thật là quái gở mà. ” “Nếu không chúng ta đặt cược xem cần mấy ngày hắn mới bắt được một con ruồi?” Đám đầu bếp vây xem không chút che giấu mà cười nhạo. Trong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống…

Chương 300: C300: Chương 300

Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần CấpTác giả: Cửu Bả HỏaTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpThành Thiên Vu, Triệu phủ. Lúc này, trong cái sân nhỏ sau bếp, một thanh niên bạch y đang quơ chân múa tay. Vì động tác của hắn mà một đám ruồi bọ xung quanh hoảng loạn bay lòng vòng khắp nơi. Nếu nhìn kỹ thì có thể phát hiện, hai mắt thanh niên này là một màu xám trắng, không có thần thái. Hiển nhiên đây là một người trời sinh thiếu hụt, hai mắt mù lòa. “Mau nhìn kìa, hôm nay đại cô gia của Triệu phủ chúng ta lại tới bắt ruồi bọ. ” “Chậc chậc, tên mù bắt ruồi, thật là quái gở mà. ” “Nếu không chúng ta đặt cược xem cần mấy ngày hắn mới bắt được một con ruồi?” Đám đầu bếp vây xem không chút che giấu mà cười nhạo. Trong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Chương có nội dung bằng hình ảnhTám khối chìa khóa bí mật tập hợp, thì cũng có nghĩa là sẽ mở được của thạch điện khổng lồ này!“Hy vọng mọi người đều có thể tuân thủ ước định vừa rồi, lui ra phía sau trăm trượng, chờ chúng ta vào điện rồi các người mới có thể động thân.”Nhìn đám người phía sau ngo ngoe rục rịch, ánh mắt thanh niên áo trắng sắc bén, ngữ khí mang theo một chút lạnh lùng và ương ngạnh.“Nếu không, ta tức khắc sẽ hủy chìa khóa bí mật này, vậy thì chẳng ai trong số các người có thể lấy được bảo vật cả.”Vừa nói chuyện, bàn tay của người thanh niên áo trắng hiện ra một luồng ánh sáng linh khí, muốn phá hủy thạch thể hình thoi trong tay mình.Hành động như vậy hiển nhiên là có một sự đe dọa cực lớn, trực tiếp khiến cho một số người đã tiến về trước hơn mười trượng, vội vàng kinh sợ lui về phía sau.“Nghiêm Hoa, xem ra ngươi rất có thủ đoạn đó.”Người nói chuyện, là một người phụ nữ dung nhan tuyệt hảo mỹ lệ, giọng nói nhẹ nhàng lộ ra sự mị hoặc vô tận.Nàng ta mặc viện phục của ‘học viện Vân Sương’ hình như là đã được sửa lại, viện phục có vẻ hơi bó, khiến đường cong gợi cảm mê người và thân hình đầy đặn của nàng ta được phác họa ra.“Đôi khi, không dùng một chút thủ đoạn căn bản không giải quyết được vấn đề.”Thanh niên áo trắng hơi mỉm cười nói: “Huống hồ, ta chẳng qua là đang lợi dụng sự tham lam của bọn họ mà thôi.”“Mộ Thiên tiểu thư, mong ngươi giao thạch thể hình thoi cho ta.”Vừa nói chuyện, đồng thời ánh mắt hắn ta chuyển hướng về người con gái xinh đẹp kia, nhìn chằm chằm dáng người gợi cảm của cô, trong mắt hơi có một tia lửa nóng.Cái người phụ nữ mỹ lệ tên Mộ Thiên kia miệng cười long lanh, không có băn khoăn gì hết, trực tiếp duỗi tay đưa chìa khóa đến tay Nghiêm Hoa. Lúc bàn tay chạm vào nhau, ngón tay Nghiêm Hoa hơi duỗi ra, khẽ vuốt một cái lên da thịt mềm mại của bàn tay Mộ Thiên.Đối với điều này Mộ Thiên làm như không để ý, liếc mắt đưa tình nhìn hắn ta. Tình ý dạt dào. Không khó nhìn ra, hai người này có ‘gian’ tình.“Các ngươi đã đủ hay chưa vậy? Mọi người đều đang chờ đó, động tác nhanh một chút đi!”“Không sai, muốn nói chuyện yêu đương thì đến nơi không có ai mà làm cho thoải mái!!”Nhưng, khi nhìn thấy hai người kia õng ẹo tạo dáng, đám người phía sau có chút nóng nảy bắt đầu thúc giục nói.Đối mặt với sự tức giận của nhiều người như vậy, Nghiêm Hoa ngượng ngùng cười không tiếp tục nữa, buông tay nhỏ của Mộ Thiên ra.Chợt hắn nhìn về phía đám người Lâm Lăng bên cạnh nói: “Cũng đưa chìa khóa bí mật của các người cho ta đi.”Nghe vậy, Lâm Lăng cũng không ý kiến, dẫn đầu đưa thạch thể hình thoi cho hắn.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương có nội dung bằng hình ảnh

Tám khối chìa khóa bí mật tập hợp, thì cũng có nghĩa là sẽ mở được của thạch điện khổng lồ này!

“Hy vọng mọi người đều có thể tuân thủ ước định vừa rồi, lui ra phía sau trăm trượng, chờ chúng ta vào điện rồi các người mới có thể động thân.”

Nhìn đám người phía sau ngo ngoe rục rịch, ánh mắt thanh niên áo trắng sắc bén, ngữ khí mang theo một chút lạnh lùng và ương ngạnh.

“Nếu không, ta tức khắc sẽ hủy chìa khóa bí mật này, vậy thì chẳng ai trong số các người có thể lấy được bảo vật cả.”

Vừa nói chuyện, bàn tay của người thanh niên áo trắng hiện ra một luồng ánh sáng linh khí, muốn phá hủy thạch thể hình thoi trong tay mình.

Hành động như vậy hiển nhiên là có một sự đe dọa cực lớn, trực tiếp khiến cho một số người đã tiến về trước hơn mười trượng, vội vàng kinh sợ lui về phía sau.

“Nghiêm Hoa, xem ra ngươi rất có thủ đoạn đó.”

Người nói chuyện, là một người phụ nữ dung nhan tuyệt hảo mỹ lệ, giọng nói nhẹ nhàng lộ ra sự mị hoặc vô tận.

Nàng ta mặc viện phục của ‘học viện Vân Sương’ hình như là đã được sửa lại, viện phục có vẻ hơi bó, khiến đường cong gợi cảm mê người và thân hình đầy đặn của nàng ta được phác họa ra.

“Đôi khi, không dùng một chút thủ đoạn căn bản không giải quyết được vấn đề.”

Thanh niên áo trắng hơi mỉm cười nói: “Huống hồ, ta chẳng qua là đang lợi dụng sự tham lam của bọn họ mà thôi.”

“Mộ Thiên tiểu thư, mong ngươi giao thạch thể hình thoi cho ta.”

Vừa nói chuyện, đồng thời ánh mắt hắn ta chuyển hướng về người con gái xinh đẹp kia, nhìn chằm chằm dáng người gợi cảm của cô, trong mắt hơi có một tia lửa nóng.

Cái người phụ nữ mỹ lệ tên Mộ Thiên kia miệng cười long lanh, không có băn khoăn gì hết, trực tiếp duỗi tay đưa chìa khóa đến tay Nghiêm Hoa. Lúc bàn tay chạm vào nhau, ngón tay Nghiêm Hoa hơi duỗi ra, khẽ vuốt một cái lên da thịt mềm mại của bàn tay Mộ Thiên.

Đối với điều này Mộ Thiên làm như không để ý, liếc mắt đưa tình nhìn hắn ta. Tình ý dạt dào. Không khó nhìn ra, hai người này có ‘gian’ tình.

“Các ngươi đã đủ hay chưa vậy? Mọi người đều đang chờ đó, động tác nhanh một chút đi!”

“Không sai, muốn nói chuyện yêu đương thì đến nơi không có ai mà làm cho thoải mái!!”

Nhưng, khi nhìn thấy hai người kia õng ẹo tạo dáng, đám người phía sau có chút nóng nảy bắt đầu thúc giục nói.

Đối mặt với sự tức giận của nhiều người như vậy, Nghiêm Hoa ngượng ngùng cười không tiếp tục nữa, buông tay nhỏ của Mộ Thiên ra.

Chợt hắn nhìn về phía đám người Lâm Lăng bên cạnh nói: “Cũng đưa chìa khóa bí mật của các người cho ta đi.”

Nghe vậy, Lâm Lăng cũng không ý kiến, dẫn đầu đưa thạch thể hình thoi cho hắn.

Image removed.

Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần CấpTác giả: Cửu Bả HỏaTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpThành Thiên Vu, Triệu phủ. Lúc này, trong cái sân nhỏ sau bếp, một thanh niên bạch y đang quơ chân múa tay. Vì động tác của hắn mà một đám ruồi bọ xung quanh hoảng loạn bay lòng vòng khắp nơi. Nếu nhìn kỹ thì có thể phát hiện, hai mắt thanh niên này là một màu xám trắng, không có thần thái. Hiển nhiên đây là một người trời sinh thiếu hụt, hai mắt mù lòa. “Mau nhìn kìa, hôm nay đại cô gia của Triệu phủ chúng ta lại tới bắt ruồi bọ. ” “Chậc chậc, tên mù bắt ruồi, thật là quái gở mà. ” “Nếu không chúng ta đặt cược xem cần mấy ngày hắn mới bắt được một con ruồi?” Đám đầu bếp vây xem không chút che giấu mà cười nhạo. Trong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Chương có nội dung bằng hình ảnhTám khối chìa khóa bí mật tập hợp, thì cũng có nghĩa là sẽ mở được của thạch điện khổng lồ này!“Hy vọng mọi người đều có thể tuân thủ ước định vừa rồi, lui ra phía sau trăm trượng, chờ chúng ta vào điện rồi các người mới có thể động thân.”Nhìn đám người phía sau ngo ngoe rục rịch, ánh mắt thanh niên áo trắng sắc bén, ngữ khí mang theo một chút lạnh lùng và ương ngạnh.“Nếu không, ta tức khắc sẽ hủy chìa khóa bí mật này, vậy thì chẳng ai trong số các người có thể lấy được bảo vật cả.”Vừa nói chuyện, bàn tay của người thanh niên áo trắng hiện ra một luồng ánh sáng linh khí, muốn phá hủy thạch thể hình thoi trong tay mình.Hành động như vậy hiển nhiên là có một sự đe dọa cực lớn, trực tiếp khiến cho một số người đã tiến về trước hơn mười trượng, vội vàng kinh sợ lui về phía sau.“Nghiêm Hoa, xem ra ngươi rất có thủ đoạn đó.”Người nói chuyện, là một người phụ nữ dung nhan tuyệt hảo mỹ lệ, giọng nói nhẹ nhàng lộ ra sự mị hoặc vô tận.Nàng ta mặc viện phục của ‘học viện Vân Sương’ hình như là đã được sửa lại, viện phục có vẻ hơi bó, khiến đường cong gợi cảm mê người và thân hình đầy đặn của nàng ta được phác họa ra.“Đôi khi, không dùng một chút thủ đoạn căn bản không giải quyết được vấn đề.”Thanh niên áo trắng hơi mỉm cười nói: “Huống hồ, ta chẳng qua là đang lợi dụng sự tham lam của bọn họ mà thôi.”“Mộ Thiên tiểu thư, mong ngươi giao thạch thể hình thoi cho ta.”Vừa nói chuyện, đồng thời ánh mắt hắn ta chuyển hướng về người con gái xinh đẹp kia, nhìn chằm chằm dáng người gợi cảm của cô, trong mắt hơi có một tia lửa nóng.Cái người phụ nữ mỹ lệ tên Mộ Thiên kia miệng cười long lanh, không có băn khoăn gì hết, trực tiếp duỗi tay đưa chìa khóa đến tay Nghiêm Hoa. Lúc bàn tay chạm vào nhau, ngón tay Nghiêm Hoa hơi duỗi ra, khẽ vuốt một cái lên da thịt mềm mại của bàn tay Mộ Thiên.Đối với điều này Mộ Thiên làm như không để ý, liếc mắt đưa tình nhìn hắn ta. Tình ý dạt dào. Không khó nhìn ra, hai người này có ‘gian’ tình.“Các ngươi đã đủ hay chưa vậy? Mọi người đều đang chờ đó, động tác nhanh một chút đi!”“Không sai, muốn nói chuyện yêu đương thì đến nơi không có ai mà làm cho thoải mái!!”Nhưng, khi nhìn thấy hai người kia õng ẹo tạo dáng, đám người phía sau có chút nóng nảy bắt đầu thúc giục nói.Đối mặt với sự tức giận của nhiều người như vậy, Nghiêm Hoa ngượng ngùng cười không tiếp tục nữa, buông tay nhỏ của Mộ Thiên ra.Chợt hắn nhìn về phía đám người Lâm Lăng bên cạnh nói: “Cũng đưa chìa khóa bí mật của các người cho ta đi.”Nghe vậy, Lâm Lăng cũng không ý kiến, dẫn đầu đưa thạch thể hình thoi cho hắn.

Chương 300: C300: Chương 300