Thành Thiên Vu, Triệu phủ. Lúc này, trong cái sân nhỏ sau bếp, một thanh niên bạch y đang quơ chân múa tay. Vì động tác của hắn mà một đám ruồi bọ xung quanh hoảng loạn bay lòng vòng khắp nơi. Nếu nhìn kỹ thì có thể phát hiện, hai mắt thanh niên này là một màu xám trắng, không có thần thái. Hiển nhiên đây là một người trời sinh thiếu hụt, hai mắt mù lòa. “Mau nhìn kìa, hôm nay đại cô gia của Triệu phủ chúng ta lại tới bắt ruồi bọ. ” “Chậc chậc, tên mù bắt ruồi, thật là quái gở mà. ” “Nếu không chúng ta đặt cược xem cần mấy ngày hắn mới bắt được một con ruồi?” Đám đầu bếp vây xem không chút che giấu mà cười nhạo. Trong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống…
Chương 358: C358: Đây là đôi mắt luân hồi
Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần CấpTác giả: Cửu Bả HỏaTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpThành Thiên Vu, Triệu phủ. Lúc này, trong cái sân nhỏ sau bếp, một thanh niên bạch y đang quơ chân múa tay. Vì động tác của hắn mà một đám ruồi bọ xung quanh hoảng loạn bay lòng vòng khắp nơi. Nếu nhìn kỹ thì có thể phát hiện, hai mắt thanh niên này là một màu xám trắng, không có thần thái. Hiển nhiên đây là một người trời sinh thiếu hụt, hai mắt mù lòa. “Mau nhìn kìa, hôm nay đại cô gia của Triệu phủ chúng ta lại tới bắt ruồi bọ. ” “Chậc chậc, tên mù bắt ruồi, thật là quái gở mà. ” “Nếu không chúng ta đặt cược xem cần mấy ngày hắn mới bắt được một con ruồi?” Đám đầu bếp vây xem không chút che giấu mà cười nhạo. Trong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Chương có nội dung bằng hình ảnhSau đó người đầu trâu rống to một tiếng, trong tay dần hiện ra một cây rìu lớn dữ tợn, trực tiếp lao thẳng về hướng Lâm Lăng.Thấy thế, Lâm Lăng tập trung quan sát. Hắn biết nếu dây dưa với dạng kẻ địch ảo cảnh này thì cuối cùng sẽ kéo dài mãi khó lòng kết thúc.Biện pháp giải quyết duy nhất chính là vận dụng thủ đoạn tương tự, quyết đấu trong ảo cảnh!Trong những ngày ở lãnh địa Hỗn Loạn, hắn vẫn luôn nghiên cứu võ ý Luân Hồi. Lúc này có được cơ hội chiến đấu bằng ảo cảnh như vậy, hắn lập tức bị khơi dậy hứng thú. Nhìn người đầu trâu xông tới, Lâm Lăng đột nhiên nhắm hai mắt lại.Khi mở ra, đồng tử trong mắt hắn đã biến thành xoáy nước trắng đen, phù văn Luân Hồi như ẩn như hiện tỏa ra một luồng dao động năng lượng cực đoan khó hiểu.Ong ——!Sau khi phù văn chuyển động, võ ý Luân Hồi đột nhiên bùng nổ, trong ảo cảnh sa mạc lập tức hiện lên một luồng lốc xoáy màu trắng đen.Chỉ thoáng chốc, vô số cát bụi trực tiếp bị lốc xoáy cuốn lên không trung, người đầu trâu kia cũng bị kéo vào trong đó.Một tiếng kêu thảm thiết thê lương vang lên, người đầu trâu còn chưa bắt đầu chiến đấu thì đã bị gió lốc xé thành mảnh nhỏ.“Hả? Đây... Là đôi mắt Luân Hồi?!”Nhìn thấy đôi đôi mắt Luân Hồi của Lâm Lăng, thanh niên tóc dài lập tức cứng đờ, trong mắt tràn ngập kinh hãi. Mà ngay khi gã ngây người, gió lốc trắng đen kia đã cuốn đến, lập tức ùa vào cơ thể gã.Thanh niên tóc dài chỉ cảm thấy linh thức đột nhiên chấn động, cứ như có cái gì khủng bố đang điên cuồng ùa vào đại não.Ngay sau đó, vô số ảo giác Luân Hồi bùng nổ trong đầu gã, biển Tinh Thần của gã lập tức tan tác.“Oanh ——!”Sau khi biển Tinh Thần của thanh niên tóc dài mất khống chế, ảo cảnh sa mạc này cũng đột nhiên tan vỡ, hóa thành hư vô.Thật ra, tuy tài năng của gã ở phương diện ảo thuật chưa đạt tới mức độ thành thục trôi chảy, nhưng cũng có chút thành tựu. Nhưng thanh niên tóc dài tự tin thi triển ra thế giới ảo cảnh thì thôi đi, ngay cả linh thức của bản thể cũng kiêu căng ngạo mạn mà tiến vào đó thể hiện.Làm như vậy không khác gì hoàn toàn mở ra biển Tinh Thần của mình.Cho nên lần này gặp phải công kích ảo giác Luân Hồi của Lâm Lăng, gã không có chút khả năng chống cự đã hoàn toàn tan tác.Hai người quyết đấu trong ảo cảnh, người ngoài lại không nhìn ra động tĩnh gì cả, chỉ thấy bọn họ đứng tại chỗ không nhúc nhích, giống như hai pho tượng.“Kỳ quái, Lâm Lăng sư huynh làm sao vậy, đến bây giờ còn chưa đánh?”“Đúng vậy, vẫn luôn đứng ở đó nhìn đối phương, chẳng lẽ hai người quen biết nên không biết xuống tay như thế nào?!”Nghe các viện sinh học
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương có nội dung bằng hình ảnh
Sau đó người đầu trâu rống to một tiếng, trong tay dần hiện ra một cây rìu lớn dữ tợn, trực tiếp lao thẳng về hướng Lâm Lăng.
Thấy thế, Lâm Lăng tập trung quan sát. Hắn biết nếu dây dưa với dạng kẻ địch ảo cảnh này thì cuối cùng sẽ kéo dài mãi khó lòng kết thúc.
Biện pháp giải quyết duy nhất chính là vận dụng thủ đoạn tương tự, quyết đấu trong ảo cảnh!
Trong những ngày ở lãnh địa Hỗn Loạn, hắn vẫn luôn nghiên cứu võ ý Luân Hồi. Lúc này có được cơ hội chiến đấu bằng ảo cảnh như vậy, hắn lập tức bị khơi dậy hứng thú. Nhìn người đầu trâu xông tới, Lâm Lăng đột nhiên nhắm hai mắt lại.
Khi mở ra, đồng tử trong mắt hắn đã biến thành xoáy nước trắng đen, phù văn Luân Hồi như ẩn như hiện tỏa ra một luồng dao động năng lượng cực đoan khó hiểu.
Ong ——!
Sau khi phù văn chuyển động, võ ý Luân Hồi đột nhiên bùng nổ, trong ảo cảnh sa mạc lập tức hiện lên một luồng lốc xoáy màu trắng đen.
Chỉ thoáng chốc, vô số cát bụi trực tiếp bị lốc xoáy cuốn lên không trung, người đầu trâu kia cũng bị kéo vào trong đó.
Một tiếng kêu thảm thiết thê lương vang lên, người đầu trâu còn chưa bắt đầu chiến đấu thì đã bị gió lốc xé thành mảnh nhỏ.
“Hả? Đây... Là đôi mắt Luân Hồi?!”
Nhìn thấy đôi đôi mắt Luân Hồi của Lâm Lăng, thanh niên tóc dài lập tức cứng đờ, trong mắt tràn ngập kinh hãi. Mà ngay khi gã ngây người, gió lốc trắng đen kia đã cuốn đến, lập tức ùa vào cơ thể gã.
Thanh niên tóc dài chỉ cảm thấy linh thức đột nhiên chấn động, cứ như có cái gì khủng bố đang điên cuồng ùa vào đại não.
Ngay sau đó, vô số ảo giác Luân Hồi bùng nổ trong đầu gã, biển Tinh Thần của gã lập tức tan tác.
“Oanh ——!”
Sau khi biển Tinh Thần của thanh niên tóc dài mất khống chế, ảo cảnh sa mạc này cũng đột nhiên tan vỡ, hóa thành hư vô.
Thật ra, tuy tài năng của gã ở phương diện ảo thuật chưa đạt tới mức độ thành thục trôi chảy, nhưng cũng có chút thành tựu. Nhưng thanh niên tóc dài tự tin thi triển ra thế giới ảo cảnh thì thôi đi, ngay cả linh thức của bản thể cũng kiêu căng ngạo mạn mà tiến vào đó thể hiện.
Làm như vậy không khác gì hoàn toàn mở ra biển Tinh Thần của mình.
Cho nên lần này gặp phải công kích ảo giác Luân Hồi của Lâm Lăng, gã không có chút khả năng chống cự đã hoàn toàn tan tác.
Hai người quyết đấu trong ảo cảnh, người ngoài lại không nhìn ra động tĩnh gì cả, chỉ thấy bọn họ đứng tại chỗ không nhúc nhích, giống như hai pho tượng.
“Kỳ quái, Lâm Lăng sư huynh làm sao vậy, đến bây giờ còn chưa đánh?”
“Đúng vậy, vẫn luôn đứng ở đó nhìn đối phương, chẳng lẽ hai người quen biết nên không biết xuống tay như thế nào?!”
Nghe các viện sinh học
Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần CấpTác giả: Cửu Bả HỏaTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpThành Thiên Vu, Triệu phủ. Lúc này, trong cái sân nhỏ sau bếp, một thanh niên bạch y đang quơ chân múa tay. Vì động tác của hắn mà một đám ruồi bọ xung quanh hoảng loạn bay lòng vòng khắp nơi. Nếu nhìn kỹ thì có thể phát hiện, hai mắt thanh niên này là một màu xám trắng, không có thần thái. Hiển nhiên đây là một người trời sinh thiếu hụt, hai mắt mù lòa. “Mau nhìn kìa, hôm nay đại cô gia của Triệu phủ chúng ta lại tới bắt ruồi bọ. ” “Chậc chậc, tên mù bắt ruồi, thật là quái gở mà. ” “Nếu không chúng ta đặt cược xem cần mấy ngày hắn mới bắt được một con ruồi?” Đám đầu bếp vây xem không chút che giấu mà cười nhạo. Trong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Chương có nội dung bằng hình ảnhSau đó người đầu trâu rống to một tiếng, trong tay dần hiện ra một cây rìu lớn dữ tợn, trực tiếp lao thẳng về hướng Lâm Lăng.Thấy thế, Lâm Lăng tập trung quan sát. Hắn biết nếu dây dưa với dạng kẻ địch ảo cảnh này thì cuối cùng sẽ kéo dài mãi khó lòng kết thúc.Biện pháp giải quyết duy nhất chính là vận dụng thủ đoạn tương tự, quyết đấu trong ảo cảnh!Trong những ngày ở lãnh địa Hỗn Loạn, hắn vẫn luôn nghiên cứu võ ý Luân Hồi. Lúc này có được cơ hội chiến đấu bằng ảo cảnh như vậy, hắn lập tức bị khơi dậy hứng thú. Nhìn người đầu trâu xông tới, Lâm Lăng đột nhiên nhắm hai mắt lại.Khi mở ra, đồng tử trong mắt hắn đã biến thành xoáy nước trắng đen, phù văn Luân Hồi như ẩn như hiện tỏa ra một luồng dao động năng lượng cực đoan khó hiểu.Ong ——!Sau khi phù văn chuyển động, võ ý Luân Hồi đột nhiên bùng nổ, trong ảo cảnh sa mạc lập tức hiện lên một luồng lốc xoáy màu trắng đen.Chỉ thoáng chốc, vô số cát bụi trực tiếp bị lốc xoáy cuốn lên không trung, người đầu trâu kia cũng bị kéo vào trong đó.Một tiếng kêu thảm thiết thê lương vang lên, người đầu trâu còn chưa bắt đầu chiến đấu thì đã bị gió lốc xé thành mảnh nhỏ.“Hả? Đây... Là đôi mắt Luân Hồi?!”Nhìn thấy đôi đôi mắt Luân Hồi của Lâm Lăng, thanh niên tóc dài lập tức cứng đờ, trong mắt tràn ngập kinh hãi. Mà ngay khi gã ngây người, gió lốc trắng đen kia đã cuốn đến, lập tức ùa vào cơ thể gã.Thanh niên tóc dài chỉ cảm thấy linh thức đột nhiên chấn động, cứ như có cái gì khủng bố đang điên cuồng ùa vào đại não.Ngay sau đó, vô số ảo giác Luân Hồi bùng nổ trong đầu gã, biển Tinh Thần của gã lập tức tan tác.“Oanh ——!”Sau khi biển Tinh Thần của thanh niên tóc dài mất khống chế, ảo cảnh sa mạc này cũng đột nhiên tan vỡ, hóa thành hư vô.Thật ra, tuy tài năng của gã ở phương diện ảo thuật chưa đạt tới mức độ thành thục trôi chảy, nhưng cũng có chút thành tựu. Nhưng thanh niên tóc dài tự tin thi triển ra thế giới ảo cảnh thì thôi đi, ngay cả linh thức của bản thể cũng kiêu căng ngạo mạn mà tiến vào đó thể hiện.Làm như vậy không khác gì hoàn toàn mở ra biển Tinh Thần của mình.Cho nên lần này gặp phải công kích ảo giác Luân Hồi của Lâm Lăng, gã không có chút khả năng chống cự đã hoàn toàn tan tác.Hai người quyết đấu trong ảo cảnh, người ngoài lại không nhìn ra động tĩnh gì cả, chỉ thấy bọn họ đứng tại chỗ không nhúc nhích, giống như hai pho tượng.“Kỳ quái, Lâm Lăng sư huynh làm sao vậy, đến bây giờ còn chưa đánh?”“Đúng vậy, vẫn luôn đứng ở đó nhìn đối phương, chẳng lẽ hai người quen biết nên không biết xuống tay như thế nào?!”Nghe các viện sinh học