Tác giả:

Thành Thiên Vu, Triệu phủ. Lúc này, trong cái sân nhỏ sau bếp, một thanh niên bạch y đang quơ chân múa tay. Vì động tác của hắn mà một đám ruồi bọ xung quanh hoảng loạn bay lòng vòng khắp nơi. Nếu nhìn kỹ thì có thể phát hiện, hai mắt thanh niên này là một màu xám trắng, không có thần thái. Hiển nhiên đây là một người trời sinh thiếu hụt, hai mắt mù lòa. “Mau nhìn kìa, hôm nay đại cô gia của Triệu phủ chúng ta lại tới bắt ruồi bọ. ” “Chậc chậc, tên mù bắt ruồi, thật là quái gở mà. ” “Nếu không chúng ta đặt cược xem cần mấy ngày hắn mới bắt được một con ruồi?” Đám đầu bếp vây xem không chút che giấu mà cười nhạo. Trong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống…

Chương 439: C439: Đúng vậy vừa rồi bị một con độc thú đả thương

Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần CấpTác giả: Cửu Bả HỏaTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpThành Thiên Vu, Triệu phủ. Lúc này, trong cái sân nhỏ sau bếp, một thanh niên bạch y đang quơ chân múa tay. Vì động tác của hắn mà một đám ruồi bọ xung quanh hoảng loạn bay lòng vòng khắp nơi. Nếu nhìn kỹ thì có thể phát hiện, hai mắt thanh niên này là một màu xám trắng, không có thần thái. Hiển nhiên đây là một người trời sinh thiếu hụt, hai mắt mù lòa. “Mau nhìn kìa, hôm nay đại cô gia của Triệu phủ chúng ta lại tới bắt ruồi bọ. ” “Chậc chậc, tên mù bắt ruồi, thật là quái gở mà. ” “Nếu không chúng ta đặt cược xem cần mấy ngày hắn mới bắt được một con ruồi?” Đám đầu bếp vây xem không chút che giấu mà cười nhạo. Trong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống… Vẻ mặt cường giả áo đen hơi cứng lại, ông ta lắc đầu nói: "Không có, ba con sủng vật bên cạnh hắn thật sự quá mạnh!""Cái gì? Vẫn chưa chết!" Vừa nghe những lời này, vẻ mặt Viêm Hoằng Nghị tối sầm, hưng phấn trong mắt đã không còn sót lại chút gì.Vốn dĩ tưởng rằng dựa vào tu vi Thánh vực của sư phụ sẽ giết chết tên Lâm Lăng kia dễ như trở bàn tay. Ai ngờ bây giờ lại nghe được tin tức hoàn toàn vượt khỏi dự tính của hắn ta!Chuyện này... Làm sao có thể!!"Sư phụ, Lâm Lăng thật sự có ba con sủng vật, nhưng thực lực đều chỉ tương tự như võ giả cấp 9."Viêm Hoằng Nghị nhíu mày, không tin đó là sự thật rồi nói: "Với lực lượng của người, làm sao có thể không đối phó lại được?"Cường giả áo đen cười khổ một tiếng: "Ta cũng cảm thấy rất kỳ quái, làm sao sức mạnh của ba con sủng vật kia có thể bằng với cấp Thánh vực chứ!""Cấp Thánh vực?!" Nghe vậy, vẻ mặt Viêm Hoằng Nghị thay đổi thành sợ hãi."Ừm."Ánh mắt của vị cường giả áo đen hơi suy tư rồi gật đầu: "Ba con sủng vật kia, không chỉ hung hãn còn có thể thi triển các loại kỹ năng quỷ dị."Nghe sư phụ miêu tả như vậy, Viêm Hoằng Nghị nhịn không được hỏi: "Đều là hung thú sao?"Cường giả áo đen lắc đầu nói: "Diện mạo của tất cả bọn chúng đều rất quái dị, ta cũng không biết là loại ma thú gì."Sau đó ánh mắt ông ta khẽ nâng lên, nhìn Viêm Hoằng Nghị trước mắt, giọng điệu ông ta thâm sâu nói: "A Nghị, thằng nhãi kia tuyệt đối không phải là nhân vật ngươi có thể chọc vào, sư phụ khuyên ngươi một câu, nên sớm kết thúc thù hận chừa một con đường sống cho sau này."Viêm Hoằng Nghị trầm mặc không nói, tuy không lên tiếng, nhưng trong mắt hắn ta bắt đầu lan rộng lạnh lẽo, bất kể là ai cũng có thể nhìn ra được, tuyệt đối hắn ta sẽ không bỏ qua như vậy. Nhìn thấy Viêm Hoằng Nghị chấp mê bất ngộ, cường giả áo đen âm thầm thở dài, nhưng ông ta cũng không có trách cứ.Sở dĩ gọi là Tâm Ma, bởi vì nó là một mặt cảm xúc tiêu cực trong tâm tính của con người.Đố kỵ, oán hận, tham lam…Bất luận là loại nào, chỉ cần nó khuếch tán trong lòng rồi ảnh hưởng đến lý trí sẽ trở thành Tâm Ma. Loại Tâm Ma này, có thể làm cho con người ta trở nên mạnh mẽ, cũng có thể làm cho người ta hoàn toàn sa đọa.Có hai giải pháp. Đó chính là giết chết Lâm Lăng, kết thúc tâm ma trong lòng. Một cách khác là dựa vào sự ý chí của bản thân, vượt qua tạp niệm trong lòng."Những lời sư phụ có thể nói cũng có vậy."Cường giả áo đen sâu sa nhìn Viêm Hoằng Nghị một cái, bất ngờ độc tố trong cơ thể tăng nhanh, ông ta bỗng nhiên phun ra một ngụm máu tươi."Sư phụ, ngài bị làm sao vậy?" Thấy thế, sắc mặt Viêm Hoằng Nghị khẽ thay đổi."Chẳng lẽ người bị trúng độc?!" Chợt hắn ta chú ý tới làn da toàn thân của cường giả áo đen, thấy nó hiện lên từng tơ máu màu đen thì lên tiếng hỏi."Đúng vậy, vừa rồi bị một con độc thú đả thương."Cường giả áo đen nhíu mày, vẻ mặt hơi thống khổ gật đầu nói: "Độc này cực kỳ tàn nhẫn, phá hủy toàn bộ kinh mạch trên cơ thể ta."Vừa rồi vì cứu Viêm Hoằng Nghị mà ông ta đã điều động toàn bộ linh lực, dẫn đến độc tố nhanh chóng lan rộng, làm nó mất đi khống chế. Hiện giờ thân thể này đã không còn chút sức lực nào.Nếu không phải có Thánh vực Linh Anh, chỉ sợ ông ta đã sớm chết rồi.Chuyện này Viêm Hoằng Nghị cũng hiểu rõ.

Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần CấpTác giả: Cửu Bả HỏaTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpThành Thiên Vu, Triệu phủ. Lúc này, trong cái sân nhỏ sau bếp, một thanh niên bạch y đang quơ chân múa tay. Vì động tác của hắn mà một đám ruồi bọ xung quanh hoảng loạn bay lòng vòng khắp nơi. Nếu nhìn kỹ thì có thể phát hiện, hai mắt thanh niên này là một màu xám trắng, không có thần thái. Hiển nhiên đây là một người trời sinh thiếu hụt, hai mắt mù lòa. “Mau nhìn kìa, hôm nay đại cô gia của Triệu phủ chúng ta lại tới bắt ruồi bọ. ” “Chậc chậc, tên mù bắt ruồi, thật là quái gở mà. ” “Nếu không chúng ta đặt cược xem cần mấy ngày hắn mới bắt được một con ruồi?” Đám đầu bếp vây xem không chút che giấu mà cười nhạo. Trong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống… Vẻ mặt cường giả áo đen hơi cứng lại, ông ta lắc đầu nói: "Không có, ba con sủng vật bên cạnh hắn thật sự quá mạnh!""Cái gì? Vẫn chưa chết!" Vừa nghe những lời này, vẻ mặt Viêm Hoằng Nghị tối sầm, hưng phấn trong mắt đã không còn sót lại chút gì.Vốn dĩ tưởng rằng dựa vào tu vi Thánh vực của sư phụ sẽ giết chết tên Lâm Lăng kia dễ như trở bàn tay. Ai ngờ bây giờ lại nghe được tin tức hoàn toàn vượt khỏi dự tính của hắn ta!Chuyện này... Làm sao có thể!!"Sư phụ, Lâm Lăng thật sự có ba con sủng vật, nhưng thực lực đều chỉ tương tự như võ giả cấp 9."Viêm Hoằng Nghị nhíu mày, không tin đó là sự thật rồi nói: "Với lực lượng của người, làm sao có thể không đối phó lại được?"Cường giả áo đen cười khổ một tiếng: "Ta cũng cảm thấy rất kỳ quái, làm sao sức mạnh của ba con sủng vật kia có thể bằng với cấp Thánh vực chứ!""Cấp Thánh vực?!" Nghe vậy, vẻ mặt Viêm Hoằng Nghị thay đổi thành sợ hãi."Ừm."Ánh mắt của vị cường giả áo đen hơi suy tư rồi gật đầu: "Ba con sủng vật kia, không chỉ hung hãn còn có thể thi triển các loại kỹ năng quỷ dị."Nghe sư phụ miêu tả như vậy, Viêm Hoằng Nghị nhịn không được hỏi: "Đều là hung thú sao?"Cường giả áo đen lắc đầu nói: "Diện mạo của tất cả bọn chúng đều rất quái dị, ta cũng không biết là loại ma thú gì."Sau đó ánh mắt ông ta khẽ nâng lên, nhìn Viêm Hoằng Nghị trước mắt, giọng điệu ông ta thâm sâu nói: "A Nghị, thằng nhãi kia tuyệt đối không phải là nhân vật ngươi có thể chọc vào, sư phụ khuyên ngươi một câu, nên sớm kết thúc thù hận chừa một con đường sống cho sau này."Viêm Hoằng Nghị trầm mặc không nói, tuy không lên tiếng, nhưng trong mắt hắn ta bắt đầu lan rộng lạnh lẽo, bất kể là ai cũng có thể nhìn ra được, tuyệt đối hắn ta sẽ không bỏ qua như vậy. Nhìn thấy Viêm Hoằng Nghị chấp mê bất ngộ, cường giả áo đen âm thầm thở dài, nhưng ông ta cũng không có trách cứ.Sở dĩ gọi là Tâm Ma, bởi vì nó là một mặt cảm xúc tiêu cực trong tâm tính của con người.Đố kỵ, oán hận, tham lam…Bất luận là loại nào, chỉ cần nó khuếch tán trong lòng rồi ảnh hưởng đến lý trí sẽ trở thành Tâm Ma. Loại Tâm Ma này, có thể làm cho con người ta trở nên mạnh mẽ, cũng có thể làm cho người ta hoàn toàn sa đọa.Có hai giải pháp. Đó chính là giết chết Lâm Lăng, kết thúc tâm ma trong lòng. Một cách khác là dựa vào sự ý chí của bản thân, vượt qua tạp niệm trong lòng."Những lời sư phụ có thể nói cũng có vậy."Cường giả áo đen sâu sa nhìn Viêm Hoằng Nghị một cái, bất ngờ độc tố trong cơ thể tăng nhanh, ông ta bỗng nhiên phun ra một ngụm máu tươi."Sư phụ, ngài bị làm sao vậy?" Thấy thế, sắc mặt Viêm Hoằng Nghị khẽ thay đổi."Chẳng lẽ người bị trúng độc?!" Chợt hắn ta chú ý tới làn da toàn thân của cường giả áo đen, thấy nó hiện lên từng tơ máu màu đen thì lên tiếng hỏi."Đúng vậy, vừa rồi bị một con độc thú đả thương."Cường giả áo đen nhíu mày, vẻ mặt hơi thống khổ gật đầu nói: "Độc này cực kỳ tàn nhẫn, phá hủy toàn bộ kinh mạch trên cơ thể ta."Vừa rồi vì cứu Viêm Hoằng Nghị mà ông ta đã điều động toàn bộ linh lực, dẫn đến độc tố nhanh chóng lan rộng, làm nó mất đi khống chế. Hiện giờ thân thể này đã không còn chút sức lực nào.Nếu không phải có Thánh vực Linh Anh, chỉ sợ ông ta đã sớm chết rồi.Chuyện này Viêm Hoằng Nghị cũng hiểu rõ.

Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần CấpTác giả: Cửu Bả HỏaTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpThành Thiên Vu, Triệu phủ. Lúc này, trong cái sân nhỏ sau bếp, một thanh niên bạch y đang quơ chân múa tay. Vì động tác của hắn mà một đám ruồi bọ xung quanh hoảng loạn bay lòng vòng khắp nơi. Nếu nhìn kỹ thì có thể phát hiện, hai mắt thanh niên này là một màu xám trắng, không có thần thái. Hiển nhiên đây là một người trời sinh thiếu hụt, hai mắt mù lòa. “Mau nhìn kìa, hôm nay đại cô gia của Triệu phủ chúng ta lại tới bắt ruồi bọ. ” “Chậc chậc, tên mù bắt ruồi, thật là quái gở mà. ” “Nếu không chúng ta đặt cược xem cần mấy ngày hắn mới bắt được một con ruồi?” Đám đầu bếp vây xem không chút che giấu mà cười nhạo. Trong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống… Vẻ mặt cường giả áo đen hơi cứng lại, ông ta lắc đầu nói: "Không có, ba con sủng vật bên cạnh hắn thật sự quá mạnh!""Cái gì? Vẫn chưa chết!" Vừa nghe những lời này, vẻ mặt Viêm Hoằng Nghị tối sầm, hưng phấn trong mắt đã không còn sót lại chút gì.Vốn dĩ tưởng rằng dựa vào tu vi Thánh vực của sư phụ sẽ giết chết tên Lâm Lăng kia dễ như trở bàn tay. Ai ngờ bây giờ lại nghe được tin tức hoàn toàn vượt khỏi dự tính của hắn ta!Chuyện này... Làm sao có thể!!"Sư phụ, Lâm Lăng thật sự có ba con sủng vật, nhưng thực lực đều chỉ tương tự như võ giả cấp 9."Viêm Hoằng Nghị nhíu mày, không tin đó là sự thật rồi nói: "Với lực lượng của người, làm sao có thể không đối phó lại được?"Cường giả áo đen cười khổ một tiếng: "Ta cũng cảm thấy rất kỳ quái, làm sao sức mạnh của ba con sủng vật kia có thể bằng với cấp Thánh vực chứ!""Cấp Thánh vực?!" Nghe vậy, vẻ mặt Viêm Hoằng Nghị thay đổi thành sợ hãi."Ừm."Ánh mắt của vị cường giả áo đen hơi suy tư rồi gật đầu: "Ba con sủng vật kia, không chỉ hung hãn còn có thể thi triển các loại kỹ năng quỷ dị."Nghe sư phụ miêu tả như vậy, Viêm Hoằng Nghị nhịn không được hỏi: "Đều là hung thú sao?"Cường giả áo đen lắc đầu nói: "Diện mạo của tất cả bọn chúng đều rất quái dị, ta cũng không biết là loại ma thú gì."Sau đó ánh mắt ông ta khẽ nâng lên, nhìn Viêm Hoằng Nghị trước mắt, giọng điệu ông ta thâm sâu nói: "A Nghị, thằng nhãi kia tuyệt đối không phải là nhân vật ngươi có thể chọc vào, sư phụ khuyên ngươi một câu, nên sớm kết thúc thù hận chừa một con đường sống cho sau này."Viêm Hoằng Nghị trầm mặc không nói, tuy không lên tiếng, nhưng trong mắt hắn ta bắt đầu lan rộng lạnh lẽo, bất kể là ai cũng có thể nhìn ra được, tuyệt đối hắn ta sẽ không bỏ qua như vậy. Nhìn thấy Viêm Hoằng Nghị chấp mê bất ngộ, cường giả áo đen âm thầm thở dài, nhưng ông ta cũng không có trách cứ.Sở dĩ gọi là Tâm Ma, bởi vì nó là một mặt cảm xúc tiêu cực trong tâm tính của con người.Đố kỵ, oán hận, tham lam…Bất luận là loại nào, chỉ cần nó khuếch tán trong lòng rồi ảnh hưởng đến lý trí sẽ trở thành Tâm Ma. Loại Tâm Ma này, có thể làm cho con người ta trở nên mạnh mẽ, cũng có thể làm cho người ta hoàn toàn sa đọa.Có hai giải pháp. Đó chính là giết chết Lâm Lăng, kết thúc tâm ma trong lòng. Một cách khác là dựa vào sự ý chí của bản thân, vượt qua tạp niệm trong lòng."Những lời sư phụ có thể nói cũng có vậy."Cường giả áo đen sâu sa nhìn Viêm Hoằng Nghị một cái, bất ngờ độc tố trong cơ thể tăng nhanh, ông ta bỗng nhiên phun ra một ngụm máu tươi."Sư phụ, ngài bị làm sao vậy?" Thấy thế, sắc mặt Viêm Hoằng Nghị khẽ thay đổi."Chẳng lẽ người bị trúng độc?!" Chợt hắn ta chú ý tới làn da toàn thân của cường giả áo đen, thấy nó hiện lên từng tơ máu màu đen thì lên tiếng hỏi."Đúng vậy, vừa rồi bị một con độc thú đả thương."Cường giả áo đen nhíu mày, vẻ mặt hơi thống khổ gật đầu nói: "Độc này cực kỳ tàn nhẫn, phá hủy toàn bộ kinh mạch trên cơ thể ta."Vừa rồi vì cứu Viêm Hoằng Nghị mà ông ta đã điều động toàn bộ linh lực, dẫn đến độc tố nhanh chóng lan rộng, làm nó mất đi khống chế. Hiện giờ thân thể này đã không còn chút sức lực nào.Nếu không phải có Thánh vực Linh Anh, chỉ sợ ông ta đã sớm chết rồi.Chuyện này Viêm Hoằng Nghị cũng hiểu rõ.

Chương 439: C439: Đúng vậy vừa rồi bị một con độc thú đả thương