Tác giả:

Thành Thiên Vu, Triệu phủ. Lúc này, trong cái sân nhỏ sau bếp, một thanh niên bạch y đang quơ chân múa tay. Vì động tác của hắn mà một đám ruồi bọ xung quanh hoảng loạn bay lòng vòng khắp nơi. Nếu nhìn kỹ thì có thể phát hiện, hai mắt thanh niên này là một màu xám trắng, không có thần thái. Hiển nhiên đây là một người trời sinh thiếu hụt, hai mắt mù lòa. “Mau nhìn kìa, hôm nay đại cô gia của Triệu phủ chúng ta lại tới bắt ruồi bọ. ” “Chậc chậc, tên mù bắt ruồi, thật là quái gở mà. ” “Nếu không chúng ta đặt cược xem cần mấy ngày hắn mới bắt được một con ruồi?” Đám đầu bếp vây xem không chút che giấu mà cười nhạo. Trong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống…

Chương 448: C448: Cái tai hoạ ngầm này cần phải giải quyết

Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần CấpTác giả: Cửu Bả HỏaTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpThành Thiên Vu, Triệu phủ. Lúc này, trong cái sân nhỏ sau bếp, một thanh niên bạch y đang quơ chân múa tay. Vì động tác của hắn mà một đám ruồi bọ xung quanh hoảng loạn bay lòng vòng khắp nơi. Nếu nhìn kỹ thì có thể phát hiện, hai mắt thanh niên này là một màu xám trắng, không có thần thái. Hiển nhiên đây là một người trời sinh thiếu hụt, hai mắt mù lòa. “Mau nhìn kìa, hôm nay đại cô gia của Triệu phủ chúng ta lại tới bắt ruồi bọ. ” “Chậc chậc, tên mù bắt ruồi, thật là quái gở mà. ” “Nếu không chúng ta đặt cược xem cần mấy ngày hắn mới bắt được một con ruồi?” Đám đầu bếp vây xem không chút che giấu mà cười nhạo. Trong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống… Nghe được lời này, sắc mặt Lâm Lăng hơi thay đổi nhẹ.Thấy sự lý giải của hắn với cái tên Viêm Hoằng Nghị quả thật có khả năng về phương diện này. Dù gì tên Viêm Hoằng Nghị ngoài việc muốn trả thù mình ra, còn như hổ rình mồi với vương triều Đại Viêm.Tuy nói Lâm Lăng không thèm để ý sinh tử của vương triều Đại Viêm, nhưng lợi dụng thế lực lãnh địa của hắn, tiến đến tấn công đối phương, vậy không thể phớt lờ được rồi.Cái tai hoạ ngầm này, cần phải giải quyết!Trong lòng nghĩ lại, ánh mắt Lâm Lăng nhìn về phía Bạch Lân, ý vị sâu xa nói:“Ngươi, chuẩn bị xong chưa?”“Chuẩn bị?”Bạch Lân vẻ mặt nghi hoặc. . Truyện Trọng SinhTrong lúc hắn đang muốn hỏi lại thì Lâm Lăng không hề báo trước, liền gỡ mặt nạ kim loại trên mặt xuống.Một màn bất thình lình xảy ra, Bạch Lân bỗng dưng hít sâu một hơi, kinh ngạc nhìn chằm chằm Lâm Lăng.Đó là một gương mặt trẻ tuổi anh tuấn, khuôn mặt góc cạnh, đồng tử như mực. Tuổi dường như là nhỏ hơn mình rất nhiều, nhưng trong đôi mắt lại thâm trầm không thấy đáy, mơ hồ lộ ra một loại cảm giác tang thương.“Bây giờ, ta chính thức giới thiệu lại, ta tên Lâm Lăng, là Lâm Lăng của học viện Thiên Diễn.”Xuất phát từ việc tín nhiệm đối với tâm phúc Bạch Lân này, Lâm Lăng lần đầu tiên để lộ thân phận trước mặt thủ hạ.“Lâm…… Lâm Lăng?!”Nghe được lời này Bạch Lân cả người cứng đờ, tức khắc ngây ngẩn cả người.Ánh mắt hắn thẳng tắp nhìn chằm chằm Lâm Lăng, trên mặt tràn ngập vẻ khiếp sợ.Bạch Lân làm tổng quản của Lãnh Địa Hỗn Loạn cho nên cực kỳ tinh thông tin tức từ khắp nơi.Mà đối với cái tên ‘Lâm Lăng’ này, hắn ta sớm đã nghe như sấm rền bên tai.Đặc biệt là cuộc thi Bách Viện lần trước, thanh danh của người đó càng khiến người ta xao động.Toàn bộ thế lực khắp nơi của cái đại lục Thiên Khung này, cơ hồ không ai là không nghe đến thanh danh của hắn!Nhưng mà giờ phút này, lãnh chủ đại nhân trước mắt này lại là cái người ‘Lâm Lăng’ đó sao!“Chậc!”Nghĩ vậy, Bạch Lân hung hăng hít ngược một hơi khí lạnh, mơ hồ có loại cảm giác hoảng hốt. Bởi vì thân phận của Lâm Lăng thật sự quá ngoài tầm suy nghĩ của hắn.“Lãnh chủ đại nhân, xin nhận của thuộc hạ một bái."Sau đó, Bạch Lân khôi phục lại tinh thần, xuất phát từ đáy lòng quỳ xuống, mặt đầy kinh sợ.Đồng thời, một cảm xúc kiêu ngạo cũng mãnh liệt kích động trong lòng hắn ta.Hắn vô cùng rõ ràng, thành tựu của Lâm Lăng trong võ đạo hiện giờ ngày sau chắc chắn sẽ rất có tiền đồ. Mà có thể làm thuộc hạ tâm phúc cho Lâm Lăng, tuyệt đối sẽ có tiền đồ phát triển khó có thể tưởng tượng được, tương đương so với là thần quân của một đế quốc.Đối với điều này, Bạch Lân cảm thấy vô cùng may mắn, có thể đi theo một chủ nhân lợi hại như vậy.“Lần này đi đến Điện Tông tu hành, ta không biết khi nào có thể trở về.”

Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần CấpTác giả: Cửu Bả HỏaTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpThành Thiên Vu, Triệu phủ. Lúc này, trong cái sân nhỏ sau bếp, một thanh niên bạch y đang quơ chân múa tay. Vì động tác của hắn mà một đám ruồi bọ xung quanh hoảng loạn bay lòng vòng khắp nơi. Nếu nhìn kỹ thì có thể phát hiện, hai mắt thanh niên này là một màu xám trắng, không có thần thái. Hiển nhiên đây là một người trời sinh thiếu hụt, hai mắt mù lòa. “Mau nhìn kìa, hôm nay đại cô gia của Triệu phủ chúng ta lại tới bắt ruồi bọ. ” “Chậc chậc, tên mù bắt ruồi, thật là quái gở mà. ” “Nếu không chúng ta đặt cược xem cần mấy ngày hắn mới bắt được một con ruồi?” Đám đầu bếp vây xem không chút che giấu mà cười nhạo. Trong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống… Nghe được lời này, sắc mặt Lâm Lăng hơi thay đổi nhẹ.Thấy sự lý giải của hắn với cái tên Viêm Hoằng Nghị quả thật có khả năng về phương diện này. Dù gì tên Viêm Hoằng Nghị ngoài việc muốn trả thù mình ra, còn như hổ rình mồi với vương triều Đại Viêm.Tuy nói Lâm Lăng không thèm để ý sinh tử của vương triều Đại Viêm, nhưng lợi dụng thế lực lãnh địa của hắn, tiến đến tấn công đối phương, vậy không thể phớt lờ được rồi.Cái tai hoạ ngầm này, cần phải giải quyết!Trong lòng nghĩ lại, ánh mắt Lâm Lăng nhìn về phía Bạch Lân, ý vị sâu xa nói:“Ngươi, chuẩn bị xong chưa?”“Chuẩn bị?”Bạch Lân vẻ mặt nghi hoặc. . Truyện Trọng SinhTrong lúc hắn đang muốn hỏi lại thì Lâm Lăng không hề báo trước, liền gỡ mặt nạ kim loại trên mặt xuống.Một màn bất thình lình xảy ra, Bạch Lân bỗng dưng hít sâu một hơi, kinh ngạc nhìn chằm chằm Lâm Lăng.Đó là một gương mặt trẻ tuổi anh tuấn, khuôn mặt góc cạnh, đồng tử như mực. Tuổi dường như là nhỏ hơn mình rất nhiều, nhưng trong đôi mắt lại thâm trầm không thấy đáy, mơ hồ lộ ra một loại cảm giác tang thương.“Bây giờ, ta chính thức giới thiệu lại, ta tên Lâm Lăng, là Lâm Lăng của học viện Thiên Diễn.”Xuất phát từ việc tín nhiệm đối với tâm phúc Bạch Lân này, Lâm Lăng lần đầu tiên để lộ thân phận trước mặt thủ hạ.“Lâm…… Lâm Lăng?!”Nghe được lời này Bạch Lân cả người cứng đờ, tức khắc ngây ngẩn cả người.Ánh mắt hắn thẳng tắp nhìn chằm chằm Lâm Lăng, trên mặt tràn ngập vẻ khiếp sợ.Bạch Lân làm tổng quản của Lãnh Địa Hỗn Loạn cho nên cực kỳ tinh thông tin tức từ khắp nơi.Mà đối với cái tên ‘Lâm Lăng’ này, hắn ta sớm đã nghe như sấm rền bên tai.Đặc biệt là cuộc thi Bách Viện lần trước, thanh danh của người đó càng khiến người ta xao động.Toàn bộ thế lực khắp nơi của cái đại lục Thiên Khung này, cơ hồ không ai là không nghe đến thanh danh của hắn!Nhưng mà giờ phút này, lãnh chủ đại nhân trước mắt này lại là cái người ‘Lâm Lăng’ đó sao!“Chậc!”Nghĩ vậy, Bạch Lân hung hăng hít ngược một hơi khí lạnh, mơ hồ có loại cảm giác hoảng hốt. Bởi vì thân phận của Lâm Lăng thật sự quá ngoài tầm suy nghĩ của hắn.“Lãnh chủ đại nhân, xin nhận của thuộc hạ một bái."Sau đó, Bạch Lân khôi phục lại tinh thần, xuất phát từ đáy lòng quỳ xuống, mặt đầy kinh sợ.Đồng thời, một cảm xúc kiêu ngạo cũng mãnh liệt kích động trong lòng hắn ta.Hắn vô cùng rõ ràng, thành tựu của Lâm Lăng trong võ đạo hiện giờ ngày sau chắc chắn sẽ rất có tiền đồ. Mà có thể làm thuộc hạ tâm phúc cho Lâm Lăng, tuyệt đối sẽ có tiền đồ phát triển khó có thể tưởng tượng được, tương đương so với là thần quân của một đế quốc.Đối với điều này, Bạch Lân cảm thấy vô cùng may mắn, có thể đi theo một chủ nhân lợi hại như vậy.“Lần này đi đến Điện Tông tu hành, ta không biết khi nào có thể trở về.”

Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần CấpTác giả: Cửu Bả HỏaTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpThành Thiên Vu, Triệu phủ. Lúc này, trong cái sân nhỏ sau bếp, một thanh niên bạch y đang quơ chân múa tay. Vì động tác của hắn mà một đám ruồi bọ xung quanh hoảng loạn bay lòng vòng khắp nơi. Nếu nhìn kỹ thì có thể phát hiện, hai mắt thanh niên này là một màu xám trắng, không có thần thái. Hiển nhiên đây là một người trời sinh thiếu hụt, hai mắt mù lòa. “Mau nhìn kìa, hôm nay đại cô gia của Triệu phủ chúng ta lại tới bắt ruồi bọ. ” “Chậc chậc, tên mù bắt ruồi, thật là quái gở mà. ” “Nếu không chúng ta đặt cược xem cần mấy ngày hắn mới bắt được một con ruồi?” Đám đầu bếp vây xem không chút che giấu mà cười nhạo. Trong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống… Nghe được lời này, sắc mặt Lâm Lăng hơi thay đổi nhẹ.Thấy sự lý giải của hắn với cái tên Viêm Hoằng Nghị quả thật có khả năng về phương diện này. Dù gì tên Viêm Hoằng Nghị ngoài việc muốn trả thù mình ra, còn như hổ rình mồi với vương triều Đại Viêm.Tuy nói Lâm Lăng không thèm để ý sinh tử của vương triều Đại Viêm, nhưng lợi dụng thế lực lãnh địa của hắn, tiến đến tấn công đối phương, vậy không thể phớt lờ được rồi.Cái tai hoạ ngầm này, cần phải giải quyết!Trong lòng nghĩ lại, ánh mắt Lâm Lăng nhìn về phía Bạch Lân, ý vị sâu xa nói:“Ngươi, chuẩn bị xong chưa?”“Chuẩn bị?”Bạch Lân vẻ mặt nghi hoặc. . Truyện Trọng SinhTrong lúc hắn đang muốn hỏi lại thì Lâm Lăng không hề báo trước, liền gỡ mặt nạ kim loại trên mặt xuống.Một màn bất thình lình xảy ra, Bạch Lân bỗng dưng hít sâu một hơi, kinh ngạc nhìn chằm chằm Lâm Lăng.Đó là một gương mặt trẻ tuổi anh tuấn, khuôn mặt góc cạnh, đồng tử như mực. Tuổi dường như là nhỏ hơn mình rất nhiều, nhưng trong đôi mắt lại thâm trầm không thấy đáy, mơ hồ lộ ra một loại cảm giác tang thương.“Bây giờ, ta chính thức giới thiệu lại, ta tên Lâm Lăng, là Lâm Lăng của học viện Thiên Diễn.”Xuất phát từ việc tín nhiệm đối với tâm phúc Bạch Lân này, Lâm Lăng lần đầu tiên để lộ thân phận trước mặt thủ hạ.“Lâm…… Lâm Lăng?!”Nghe được lời này Bạch Lân cả người cứng đờ, tức khắc ngây ngẩn cả người.Ánh mắt hắn thẳng tắp nhìn chằm chằm Lâm Lăng, trên mặt tràn ngập vẻ khiếp sợ.Bạch Lân làm tổng quản của Lãnh Địa Hỗn Loạn cho nên cực kỳ tinh thông tin tức từ khắp nơi.Mà đối với cái tên ‘Lâm Lăng’ này, hắn ta sớm đã nghe như sấm rền bên tai.Đặc biệt là cuộc thi Bách Viện lần trước, thanh danh của người đó càng khiến người ta xao động.Toàn bộ thế lực khắp nơi của cái đại lục Thiên Khung này, cơ hồ không ai là không nghe đến thanh danh của hắn!Nhưng mà giờ phút này, lãnh chủ đại nhân trước mắt này lại là cái người ‘Lâm Lăng’ đó sao!“Chậc!”Nghĩ vậy, Bạch Lân hung hăng hít ngược một hơi khí lạnh, mơ hồ có loại cảm giác hoảng hốt. Bởi vì thân phận của Lâm Lăng thật sự quá ngoài tầm suy nghĩ của hắn.“Lãnh chủ đại nhân, xin nhận của thuộc hạ một bái."Sau đó, Bạch Lân khôi phục lại tinh thần, xuất phát từ đáy lòng quỳ xuống, mặt đầy kinh sợ.Đồng thời, một cảm xúc kiêu ngạo cũng mãnh liệt kích động trong lòng hắn ta.Hắn vô cùng rõ ràng, thành tựu của Lâm Lăng trong võ đạo hiện giờ ngày sau chắc chắn sẽ rất có tiền đồ. Mà có thể làm thuộc hạ tâm phúc cho Lâm Lăng, tuyệt đối sẽ có tiền đồ phát triển khó có thể tưởng tượng được, tương đương so với là thần quân của một đế quốc.Đối với điều này, Bạch Lân cảm thấy vô cùng may mắn, có thể đi theo một chủ nhân lợi hại như vậy.“Lần này đi đến Điện Tông tu hành, ta không biết khi nào có thể trở về.”

Chương 448: C448: Cái tai hoạ ngầm này cần phải giải quyết