Tác giả:

Thành Thiên Vu, Triệu phủ. Lúc này, trong cái sân nhỏ sau bếp, một thanh niên bạch y đang quơ chân múa tay. Vì động tác của hắn mà một đám ruồi bọ xung quanh hoảng loạn bay lòng vòng khắp nơi. Nếu nhìn kỹ thì có thể phát hiện, hai mắt thanh niên này là một màu xám trắng, không có thần thái. Hiển nhiên đây là một người trời sinh thiếu hụt, hai mắt mù lòa. “Mau nhìn kìa, hôm nay đại cô gia của Triệu phủ chúng ta lại tới bắt ruồi bọ. ” “Chậc chậc, tên mù bắt ruồi, thật là quái gở mà. ” “Nếu không chúng ta đặt cược xem cần mấy ngày hắn mới bắt được một con ruồi?” Đám đầu bếp vây xem không chút che giấu mà cười nhạo. Trong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống…

Chương 450: C450: Chương 450

Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần CấpTác giả: Cửu Bả HỏaTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpThành Thiên Vu, Triệu phủ. Lúc này, trong cái sân nhỏ sau bếp, một thanh niên bạch y đang quơ chân múa tay. Vì động tác của hắn mà một đám ruồi bọ xung quanh hoảng loạn bay lòng vòng khắp nơi. Nếu nhìn kỹ thì có thể phát hiện, hai mắt thanh niên này là một màu xám trắng, không có thần thái. Hiển nhiên đây là một người trời sinh thiếu hụt, hai mắt mù lòa. “Mau nhìn kìa, hôm nay đại cô gia của Triệu phủ chúng ta lại tới bắt ruồi bọ. ” “Chậc chậc, tên mù bắt ruồi, thật là quái gở mà. ” “Nếu không chúng ta đặt cược xem cần mấy ngày hắn mới bắt được một con ruồi?” Đám đầu bếp vây xem không chút che giấu mà cười nhạo. Trong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống… Một mái tóc đen bay trong gió, phù hợp với khí chất hiện giờ của hắn, có một cảm giác đạo mạo xuất trần.Còn Tiểu Bạch biến thành Viêm Thú, ngủ gà ngủ gật bên chân Lâm Lăng.Gió mát xung quanh thổi vi vu, khiến cho nó ngủ rất thoải mái.Vèo ——!Lúc đi qua một sơn cốc, cơ thể của Thiết Chủy Ưng đột nhiên đáp xuống.Sau đó, cách ăn mặc của Lâm Lăng đã thay đổi, cả người mặc viện phục của học viện Thiên Diễn, xung quanh tản ra một mị lực tinh thần phấn chấn bồng bột.Còn về Thiết Chủy Ưng, lại quay đầu về phía Lãnh Địa Hỗn Loạn.Giữa không trung, Lâm Lăng một người một thú, bay về phương hướng của học viện Thiên Diễn.Tu vi của hắn hiện giờ, ngày bay vạn dặm là chuyện bình thường.Cứ như vậy, khoảng chừng hai ngày, Lâm Lăng đã xuất hiện trước cửa học viện Thiên Diễn.Lúc này, ở nơi cổng lớn, hai viện sinh năm hai đang đứng gác cổng.“Mau xem, có người tới!”Trong đó một thanh niên tóc ngắn, vừa ngước mắt nhìn lên thấy người vừa hạ xuống là Lâm Lăng, lập tức lên tiếng.“Hình như, người kia hơi quen thì phải?”Cộng sự bên cạnh, ánh mắt hơi ngưng lại, nhìn chằm chằm khuôn mặt Lâm Lăng, hơi kinh ngạc nói.Chẳng lẽ là……Lâm Lăng sư huynh!!Lúc nhìn thấy được kĩ dáng hình của Lâm Lăng, hai người kia không nhịn được hít một hơi sâu, trên mặt lộ rõ vẻ mừng như điên.“Lâm Lăng sư huynh đã về rồi!”“Mau, mau đi thông báo cho viện chủ đại nhân đi!!”Cảm xúc hai người bọn họ ngập tràn, không hẹn mà cùng lấy ra truyền âm phù đốt lên.Sau khi truyền tin tức vào bên trong phủ, hai thanh niên bọn họ lập tức bước đến Lâm Lăng.“Lâm Lăng sư huynh, hoan nghênh huynh trở về!”Hai người đó đồng thời chắp tay hành lễ, vẻ mặt sùng bái nhìn chằm chằm Lâm Lăng.“Cảm ơn.”Lâm Lăng mỉm cười gật đầu, thái độ không kiêu không ngạo, cũng chắp tay đáp lễ lại.Hành động như vậy, càng khiến cho hai thanh niên càng thêm tôn sùng với hình tượng Lâm Lăng trong lòng mình!Tuy bọn họ còn trẻ tuổi nhưng đã gặp qua không ít những thiên tài võ đạo.Đại đa số đều hơi tự cao, tác phòng hành sự kiêu ngạo tự mãn, luôn luôn khinh thường những người nhỏ bé như bọn họ.Nhưng Lâm Lăng sư huynh trước mặt này, cử chỉ lời nói đều không khiến cho người ta có cảm giác bị khinh thường chút nào.Huống hồ hắn còn là một thiên tài võ đạo không tầm thường nữa, quả đúng là thiên tài siêu cấp trong thế lực của học viện!

Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần CấpTác giả: Cửu Bả HỏaTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpThành Thiên Vu, Triệu phủ. Lúc này, trong cái sân nhỏ sau bếp, một thanh niên bạch y đang quơ chân múa tay. Vì động tác của hắn mà một đám ruồi bọ xung quanh hoảng loạn bay lòng vòng khắp nơi. Nếu nhìn kỹ thì có thể phát hiện, hai mắt thanh niên này là một màu xám trắng, không có thần thái. Hiển nhiên đây là một người trời sinh thiếu hụt, hai mắt mù lòa. “Mau nhìn kìa, hôm nay đại cô gia của Triệu phủ chúng ta lại tới bắt ruồi bọ. ” “Chậc chậc, tên mù bắt ruồi, thật là quái gở mà. ” “Nếu không chúng ta đặt cược xem cần mấy ngày hắn mới bắt được một con ruồi?” Đám đầu bếp vây xem không chút che giấu mà cười nhạo. Trong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống… Một mái tóc đen bay trong gió, phù hợp với khí chất hiện giờ của hắn, có một cảm giác đạo mạo xuất trần.Còn Tiểu Bạch biến thành Viêm Thú, ngủ gà ngủ gật bên chân Lâm Lăng.Gió mát xung quanh thổi vi vu, khiến cho nó ngủ rất thoải mái.Vèo ——!Lúc đi qua một sơn cốc, cơ thể của Thiết Chủy Ưng đột nhiên đáp xuống.Sau đó, cách ăn mặc của Lâm Lăng đã thay đổi, cả người mặc viện phục của học viện Thiên Diễn, xung quanh tản ra một mị lực tinh thần phấn chấn bồng bột.Còn về Thiết Chủy Ưng, lại quay đầu về phía Lãnh Địa Hỗn Loạn.Giữa không trung, Lâm Lăng một người một thú, bay về phương hướng của học viện Thiên Diễn.Tu vi của hắn hiện giờ, ngày bay vạn dặm là chuyện bình thường.Cứ như vậy, khoảng chừng hai ngày, Lâm Lăng đã xuất hiện trước cửa học viện Thiên Diễn.Lúc này, ở nơi cổng lớn, hai viện sinh năm hai đang đứng gác cổng.“Mau xem, có người tới!”Trong đó một thanh niên tóc ngắn, vừa ngước mắt nhìn lên thấy người vừa hạ xuống là Lâm Lăng, lập tức lên tiếng.“Hình như, người kia hơi quen thì phải?”Cộng sự bên cạnh, ánh mắt hơi ngưng lại, nhìn chằm chằm khuôn mặt Lâm Lăng, hơi kinh ngạc nói.Chẳng lẽ là……Lâm Lăng sư huynh!!Lúc nhìn thấy được kĩ dáng hình của Lâm Lăng, hai người kia không nhịn được hít một hơi sâu, trên mặt lộ rõ vẻ mừng như điên.“Lâm Lăng sư huynh đã về rồi!”“Mau, mau đi thông báo cho viện chủ đại nhân đi!!”Cảm xúc hai người bọn họ ngập tràn, không hẹn mà cùng lấy ra truyền âm phù đốt lên.Sau khi truyền tin tức vào bên trong phủ, hai thanh niên bọn họ lập tức bước đến Lâm Lăng.“Lâm Lăng sư huynh, hoan nghênh huynh trở về!”Hai người đó đồng thời chắp tay hành lễ, vẻ mặt sùng bái nhìn chằm chằm Lâm Lăng.“Cảm ơn.”Lâm Lăng mỉm cười gật đầu, thái độ không kiêu không ngạo, cũng chắp tay đáp lễ lại.Hành động như vậy, càng khiến cho hai thanh niên càng thêm tôn sùng với hình tượng Lâm Lăng trong lòng mình!Tuy bọn họ còn trẻ tuổi nhưng đã gặp qua không ít những thiên tài võ đạo.Đại đa số đều hơi tự cao, tác phòng hành sự kiêu ngạo tự mãn, luôn luôn khinh thường những người nhỏ bé như bọn họ.Nhưng Lâm Lăng sư huynh trước mặt này, cử chỉ lời nói đều không khiến cho người ta có cảm giác bị khinh thường chút nào.Huống hồ hắn còn là một thiên tài võ đạo không tầm thường nữa, quả đúng là thiên tài siêu cấp trong thế lực của học viện!

Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần CấpTác giả: Cửu Bả HỏaTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpThành Thiên Vu, Triệu phủ. Lúc này, trong cái sân nhỏ sau bếp, một thanh niên bạch y đang quơ chân múa tay. Vì động tác của hắn mà một đám ruồi bọ xung quanh hoảng loạn bay lòng vòng khắp nơi. Nếu nhìn kỹ thì có thể phát hiện, hai mắt thanh niên này là một màu xám trắng, không có thần thái. Hiển nhiên đây là một người trời sinh thiếu hụt, hai mắt mù lòa. “Mau nhìn kìa, hôm nay đại cô gia của Triệu phủ chúng ta lại tới bắt ruồi bọ. ” “Chậc chậc, tên mù bắt ruồi, thật là quái gở mà. ” “Nếu không chúng ta đặt cược xem cần mấy ngày hắn mới bắt được một con ruồi?” Đám đầu bếp vây xem không chút che giấu mà cười nhạo. Trong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống… Một mái tóc đen bay trong gió, phù hợp với khí chất hiện giờ của hắn, có một cảm giác đạo mạo xuất trần.Còn Tiểu Bạch biến thành Viêm Thú, ngủ gà ngủ gật bên chân Lâm Lăng.Gió mát xung quanh thổi vi vu, khiến cho nó ngủ rất thoải mái.Vèo ——!Lúc đi qua một sơn cốc, cơ thể của Thiết Chủy Ưng đột nhiên đáp xuống.Sau đó, cách ăn mặc của Lâm Lăng đã thay đổi, cả người mặc viện phục của học viện Thiên Diễn, xung quanh tản ra một mị lực tinh thần phấn chấn bồng bột.Còn về Thiết Chủy Ưng, lại quay đầu về phía Lãnh Địa Hỗn Loạn.Giữa không trung, Lâm Lăng một người một thú, bay về phương hướng của học viện Thiên Diễn.Tu vi của hắn hiện giờ, ngày bay vạn dặm là chuyện bình thường.Cứ như vậy, khoảng chừng hai ngày, Lâm Lăng đã xuất hiện trước cửa học viện Thiên Diễn.Lúc này, ở nơi cổng lớn, hai viện sinh năm hai đang đứng gác cổng.“Mau xem, có người tới!”Trong đó một thanh niên tóc ngắn, vừa ngước mắt nhìn lên thấy người vừa hạ xuống là Lâm Lăng, lập tức lên tiếng.“Hình như, người kia hơi quen thì phải?”Cộng sự bên cạnh, ánh mắt hơi ngưng lại, nhìn chằm chằm khuôn mặt Lâm Lăng, hơi kinh ngạc nói.Chẳng lẽ là……Lâm Lăng sư huynh!!Lúc nhìn thấy được kĩ dáng hình của Lâm Lăng, hai người kia không nhịn được hít một hơi sâu, trên mặt lộ rõ vẻ mừng như điên.“Lâm Lăng sư huynh đã về rồi!”“Mau, mau đi thông báo cho viện chủ đại nhân đi!!”Cảm xúc hai người bọn họ ngập tràn, không hẹn mà cùng lấy ra truyền âm phù đốt lên.Sau khi truyền tin tức vào bên trong phủ, hai thanh niên bọn họ lập tức bước đến Lâm Lăng.“Lâm Lăng sư huynh, hoan nghênh huynh trở về!”Hai người đó đồng thời chắp tay hành lễ, vẻ mặt sùng bái nhìn chằm chằm Lâm Lăng.“Cảm ơn.”Lâm Lăng mỉm cười gật đầu, thái độ không kiêu không ngạo, cũng chắp tay đáp lễ lại.Hành động như vậy, càng khiến cho hai thanh niên càng thêm tôn sùng với hình tượng Lâm Lăng trong lòng mình!Tuy bọn họ còn trẻ tuổi nhưng đã gặp qua không ít những thiên tài võ đạo.Đại đa số đều hơi tự cao, tác phòng hành sự kiêu ngạo tự mãn, luôn luôn khinh thường những người nhỏ bé như bọn họ.Nhưng Lâm Lăng sư huynh trước mặt này, cử chỉ lời nói đều không khiến cho người ta có cảm giác bị khinh thường chút nào.Huống hồ hắn còn là một thiên tài võ đạo không tầm thường nữa, quả đúng là thiên tài siêu cấp trong thế lực của học viện!

Chương 450: C450: Chương 450